Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 77: Cầm Hòa ? Không, Chúng Ta Muốn Một Chiến Thắng




Phòng thay đồ của Benfica, trái ngược với đối thủ của mình, không khí có vẻ vô cùng kìm nén. Đám cầu thủ dự bị im thin thít, nhìn ngó dáo dác, bất chợt bắt gặp sắc mặt của huấn luyện viên Bruno Lage, thì giống như chuột thấy mèo, cúi gập người xuống, chỉ mong mình có thể tang hình để lẩn tránh đi cái không khí u ám chết tiệt này.

Lúc này Bruno Lage không còn vẻ mặt hiền hòa như lúc ban đầu. Ông có cảm giác như vừa bị sỉ nhục. Cái nhìn lúc vừa bước vào khu vực thay đồ của Rui Jorge làm ông vô cùng tức tối. Ông kìm nén, nói với giọng trầm thấp hơn mọi lần, nhưng từng lời từng chữ như gió lạnh rít gào xung quanh đám cầu thủ, làm cho tụi nó cảm thấy rùng mình sởn gai óc.

“Các cậu có thể cho tôi biết 45 phút vừa qua các cậu làm gì không?”

Thanh âm như tiếng gọi của tử thần phát ra từ Bruno Lage càn quét toàn phòng thay đồ, khiến đám cầu thủ tiếp tục cúi sát đầu xuống, cứ như chúng nó muốn đưa cả đầu vào lồng ngực nhằm tìm kiếm sự che chở nhất thời.

Căn phòng im phăng phắt, bỗng nhiên, Bruno Lage gào lên đầy tức tối:

“Cứt chó, con mẹ nó, toàn bộ các cậu đá như một bãi cứt chó. Vinh quang của các cậu ở đâu, thực lực của các cậu ở đâu. Con mẹ nó, cả một đám chỉ biết đu theo quả bóng. Khống chế bóng nhiều thì được cái tích sự gì? Cái tôi cần là bàn thắng, bàn thắng rõ chưa? Thế nhưng tôi chỉ thấy một đám khỉ đột chỉ biết hí hoáy kỹ thuật, rồi chuyền, rồi sút mà không có bất cứ một sự suy nghĩ nào”

“Sami, cậu giữ cái đầu khỉ đột của cậu làm gì? Tấn công là phải chạy, phải đột phá, phải va chạm. Con mẹ nó, vừa mới bị chùi bóng là đã nổi giận? Đầu óc cậu bị lừa đá rồi hả?”

“Martins, cậu không khống chế được cánh trái của mình mà cứ để cho thằng nhóc kia chạy tới chạy lui là sao? Con mẹ nó, thằng nhóc chỉ mới 15 tuổi, cậu còn không xử lý được một thằng nhóc 15 tuổi thì tôi có thể cho cậu về lại đội U14 mà luyện tập”

“Rosa, nếu như cậu không biết chuyền bóng thì để tôi cho Ribeiro vào, đừng làm mất thời gian của tôi nữa”

Từng đứa từng đứa bị huấn luyện viên mắng máu chó đầy đầu, thậm chí cả thủ môn cũng chịu vạ lây. Thao thao bất tuyệt trong 10 phút với những lời mắng chửi không hề lặp lại, Bruno Lage mới bình tĩnh lại, nói với giọng đầy nguy hiểm

“Tôi không biết các cậu dùng cách nào, trong hiệp sau phải thay đổi cách tấn công cho tôi. Dùng đủ mọi cách, mọi thủ đoạn mà các cậu có. Tôi chỉ quan tâm đến kết quả. Một Belenenses cỏn con mà các cậu còn không giải quyết được, thì nói gì đến tranh với Sporting Lisbon? Các cậu rõ chưa?”

“Rõ, thưa huấn luyện viên”

Bruno Lage không nói gì thêm, mà lẳng lặng dẫn đầu toàn đội đi ra lại sân bóng. Bắt gặp ánh mắt hài hước của Rui Jorge, ông giận không thể kềm chế được, nhưng được trợ lý đứng bên cạnh nắm lấy tay, không cho ông làm chuyện điên rồ. Với tính cách nóng giận của ông, nếu không ngăn cản, có khi đã có ẩu đả xảy ra giữa hai huấn luyện viên rồi.

Tùng và đồng đội chú ý tới ánh mắt vừa không cam lòng xen lẫn phẫn nộ của đối thủ, cũng lờ mờ đoán ra được thời gian nghỉ ngơi giữa hiệp, bọn chúng đã phải trải qua như thế nào. Mặc dù rất thông cảm với chúng, vì Rui Jorge cũng thường xuyên mắng đám cầu thủ không thương tiếc, thế nhưng khi đứng trên sân bóng, các cầu thủ Belenenses đều vô cùng đề phòng, vì biết ngay rằng Benfica sẽ chủ động tiến công để gỡ gạc lại danh dự đã mất trong 45 phút trước.

Quả đúng là vậy, ngay từ khi chạm bóng, bộ ba Rosa, Martins và Alberto hoạt động vô cùng sôi nổi, thường xuyên có những đường chuyền xẻ cánh hai bên nhằm quấy rối hàng phòng ngự Belenenses.

Phút 49, trong một pha tranh chấp, Diniz bị cản trở, buộc phải chuyền bóng lại cho Amaral. Bất ngờ Rosa tăng tốc cướp được đường bóng, đưa bóng đi về phía trung lộ. Cũng may lúc đó, Sami đang bị Tùng kèm cặp rất gắt gao, trong khi Amaral lui về hàng phòng ngự, triệt để phong tỏa Yu Dabao ở tuyến trên. Rosa không còn cách nào khác là phải đưa bóng về lại khu vực giữa trận chờ đợi cơ hội mới.

Phút 55, trong một pha tranh chấp, Pele bị cản phá bóng, bóng được Martins đưa lại cho Rosa, nhưng ngay lập tức bị Tùng xông lên cản phá ra đường biên ngang.

Thế trận liên tiếp giằng co, nhưng hầu hết các tình huống đều xuất hiện ở phần sân của Belenenses, khiến khán giả trên sân liên tiếp ồ lên, cộng với những tràng pháo tay cổ vũ cho sự tấn công của Benfica. Manuel và Marisa ngồi trên khán đài cũng rất hồi hộp trước những pha tấn công như vũ bão của Benfica. Thế nhưng càng xem, Manuel ánh mắt càng lúc càng sáng. Dưới áp lực cực lớn của Benfica, hàng phòng thủ của Belenenses tỏ ra càng lúc càng thành thạo, nhất là vị trí của Tùng. Càng về sau trận đấu, thể lực và tốc độ của Tùng càng tạo lợi thế cho cậu khi tranh chấp và đánh chặn, khiến cho hai tiền đạo và dàn tiền vệ của Benfica vô cùng chật vật. Bên cạnh đó, Pele ở cánh phải, mặc dù trong lúc thi đấu cũng mắc khá nhiều sai lầm, nhưng rõ ràng nhờ sự quấy phá của cậu mà Martins không dám dâng lên tấn công nhiều, giảm áp lực khá lớn cho hàng phòng thủ.

Nếu nói ai là người bực bội nhất trên sân, thì đầu tiên phải kể đến Sami và Yu Dabao. Mặc dù đã tích cực chạy chỗ để nhận bóng và đột phá, nhưng số 30 bên phía Belenenses giống như có gắn định vị theo dõi hai người vậy. Mỗi khi có bất kì đường chuyền nào đến chân hai người, thì y như rằng ngay tức khắc có một thân ảnh cao to chặn đường, thậm chí không tiếc phạm lỗi mà va chạm nhằm cướp bóng. Thế nhưng điều kì lạ là mỗi khi tranh cướp bóng, cả hai người đều không thể đoạt lại bóng về phía mình, cứ như hai người không phải đối mặt với một cầu thủ thanh niên, mà là một cầu thủ đầy kinh nghiệm đang đá ở giải ngoại hạng vậy. Sự chênh lệch trình độ khiến cả hai muốn sụp đổ lòng tin, bị đả kích đến thương tích đầy mình.

Kế đến, người buồn bực tiếp theo là Muendo. Với thể hình cao to, cậu không phải là một mẫu cầu thủ di chuyển nhiều, cậu chỉ có thể lợi dụng việc xông pha khi có bóng và đột phá để ghi bàn. Nhưng khi đội bóng bị đá một cách bị động như thế này, giá trị của Muendo hầu như là không có. Cậu chỉ đứng trơ trọi một mình với hàng thủ vô cùng chắc chắn của Benfica, chờ mong một đường chuyền vượt tuyến của Tùng. Thế nhưng cậu không nghĩ lại, nếu không đoạt được vị trí tốt hoặc lợi dụng được sơ hở của hàng phòng thủ bằng cách di chuyển nhiều, thì làm cách nào để Tùng có thể chuyền được cho cậu ta, bằng niềm tin chắc?

Rui Jorge cũng nhận ra được điểm yếu của Muendo trong chiến thuật này. Lúc này, ông không chần chờ nữa mà gọi ngay Godinho. Trước khi vào sân, ông căn dặn :”Cậu hãy xuất phát từ phần giữa sân, lợi dụng các bước di chuyển của mình để lôi kéo hàng phòng ngự. Cậu đã phối hợp với Tùng và Pele nhiều lần rồi, cậu hiểu được đường chuyền của Tùng chính xác đến mức nào. Nếu cậu có thể đi đến đúng vị trí, bóng sẽ đến chân cậu, rõ chứ?”

Godinho gật đầu biểu thị hiểu rõ. Mặc dù Rui Jorge cũng không tin tưởng lắm vào lời nói vừa rồi của mình, nhưng ít nhất ông vẫn có thể rót canh gà cho cầu thủ, đó là trách nhiệm mà huấn luyện viên phải làm.

Phút 70, Godinho được tung vào sân thay cho Muendo. Ngay lập tức, trận hình của Belenenses thay đổi. Pele không còn lùi về hỗ trợ phòng ngự nữa, mà giờ lại di chuyển gần về phía trung lộ hơn, trong khi đó Godinho hoạt động như một đài rada, di chuyển liên tục giữa trung lộ và hai cánh, làm hàng phòng ngự của Benfica tỏ ra chăm chú hơn hẳn.

Thế trận vẫn giữ vững đến phút 80. Lúc này, cả hai đội đều có vẻ thấm mệt. Cả Rui Jorge và Bruno Lage đều sử dụng hết quyền thay người của mình. Trong khi Rui Jorge ngoài Godinho vào sân, thì Ribeiro và Paulino cũng được tung vào để thay thế cho hai trung vệ đã thấm mệt. Thì Bruno Lage lại sử dụng quyền thay người để đổi Yu Dabao, Sami và Alberto bằng Stojanovic, Danilson và Carvalhas, với hi vọng thể lực và tốc độ của ba cầu thủ này sẽ gây được sự đột biến.

Thế nhưng, khi nhìn lại sắc mặt của số 30 bên phía Belenenses không có chút nào thay đổi, vẫn liên tục di chuyển hầu như toàn bộ phần sân của mình để đánh chặn và cản phá, ông lại một lần nữa hoài nghi nhân sinh. “Thằng nhóc này làm bằng sắt hay sao chứ?”, đó là suy nghĩ của ông trong suốt gần 10 phút khi thấy Danilson bị Tùng hết lần này đến lần khác bắt bài và ngăn cản đột phá.

Như người ta thường nói, dục tốc bất đạt, Benfica vô cùng mong muốn có bàn thắng, dẫn đến sự xao động của hàng phòng thủ bên dưới, bởi bản thân họ cũng không hề muốn bị mắng chửi thêm một lần nữa. Hàng phòng thủ của Benfica bắt đầu có dấu hiệu dâng lên, nhằm hỗ trợ cho tuyến trên để tìm kiếm bàn thắng quyết định.

Tùng liếc nhìn vị trí của Victor và Casaca, hai trung vệ bên phía Benfica có dấu hiện dâng lên rõ rệt, cậu biết ngay cơ hội phản công đã tới. Liếc mắt ra hiệu cho Pele, như hiểu ý của Tùng, Pele di chuyển từ từ về phía trung lộ.

Ngay lúc này, Martins nhận được đường chuyền từ Casaca, bỗng tăng tốc, phối hợp 2 qua 1, để lại Pele phía sau. Bóng ngay lập tức được Casaca chuyền ngược lại về cho Martins. Thế nhưng, ngay khi bóng vừa rời chân, Casaca bỗng cảm giác không ổn.

Bởi vì, một ánh chớp màu xanh ngọc vụt qua, không ngần ngại đệm bóng bằng má trong, bóng lăn nhanh về phía cầu môn của Benfica. Chưa kịp phản ứng, Casaca thấy thân ảnh mang số 30 đó tăng tốc một cách chóng mặt, song song với đó là Pele cũng đang di chuyển về phía cánh phải với tốc độ khủng khiếp.

Không kịp suy nghĩ thêm, Casaca và Martins hết tốc lực đuổi theo, thế nhưng nhìn bóng lưng của Tùng càng lúc càng xa, hai người bỗng cảm thấy tuyệt vọng, nhưng đâu đó vẫn le lói tia hi vọng rằng hàng phòng thủ sẽ hóa giải được tình huống này. Thế nhưng, cả hai đều phải thất vọng.

Chỉ thấy, Tùng thực hiện một đường chọc khe sang cánh trái cho Godinho, bóng đi xuyên hàng phòng ngự đang rối loạn của Benfica. Godinho không hề ngần ngại tung cú sút mạnh về phía cầu môn. Bóng đi về phía cầu môn. Thủ môn Santos nhoài bóng cản phá thành công, nhưng cùng lúc đó, Pele xuất hiện đá bồi về phía góc xa khung thành trước sự bất lực của thủ thành Benfica. 1 – 0 dành cho Belenenses.




Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc