Từ ngày Tùng rời khỏi Việt Nam để thi đấu ở nước ngoài, Văn Toàn và Hoài Anh vẫn luôn theo sát bước tiến của thằng bạn chí cốt thông qua những tin tức có được từ trang web mà thầy Tuấn chia sẻ cho tụi nó.
Hôm nay, vẫn như thường lệ, hai thằng vừa tập luyện xong liền tranh thủ vào phòng của thầy Bảo, lên mạng để xem tin tức mới nhất về Tùng, bởi lịch thi đấu của Tùng cả hai thằng đều sơ bộ nắm giữ, thông qua thông tin từ trang web. Trước đó, tụi nó đều biết thằng bạn của mình sắp sửa có một hồi thi đấu quyết liệt với đội U19 Benfica.
Mặc dù trình độ bóng đá của hai thằng đều không thể nào sánh nổi cầu thủ chuyên nghiệp hay những huấn luyện viên, nhưng trong những video mà tụi nó thu thập được từ trên internet, thì hai thằng đều biết trình độ của Benfica hơn hẳn đội mà Tùng đang thi đấu, vốn không hề có tiếng tăm gì ở Việt Nam cả. Cả hai thằng đều rất muốn biết được, kết quả sẽ ra sao, là Tùng tiếp tục làm nên điều kì tích, như cách mà nó đã thực hiện khi còn ở U15 Đồng Nai, hay sẽ găp phải thất bại đầu tiên khi thi đấu ở nước ngoài.
Vừa truy cập vào trang web, hai thằng đều sửng sốt khi nhìn một tấm banner cực to chiếm toàn bộ màn hình
“Chiến Thắng 1 – 0 Trước Benfica, Belenenses Tiếp Tục Dẫn Đầu”
Bên dưới còn có dòng chữ :”Thiên Tài Trung Quốc Bị Vô Hiệu Hoá, Tung Nguyen Toả Sáng Trong Trận Thắng Nghẹt Thở Của Belenenses”
Hai đứa liếc nhìn nhau, thầm cười trộm. Kiểu giật tít này chỉ có ở thầy Tuấn mà thôi. Hai đứa đều biết thầy đang kiêm nhiệm cây bút chính trong các phân tích của trang web, nên tụi nó cũng không bất ngờ gì với việc thầy liên tục tâng bốc thằng học trò cưng của mình. Thế nhưng lần này, hai đứa đã lầm.
Hai tiêu đề trên đều được trích dẫn từ tờ Total Goal và tờ PortuGOAL, khiến hai thằng nhóc đưa mắt nhìn nhau đầy khiếp sợ. Rõ ràng hai thằng đều chưa thấy được mức độ khủng khiếp của tin tức mà mình vừa nhìn.
Điều đó cũng dễ hiểu, bởi giải ngoại hạng Bồ Đào Nha không nổi tiếng ở Việt Nam, nên bọn nó không hiểu được sự thống trị của Benfica, Sporting Lisbon và Porto ở Bồ Đào Nha là kinh khủng như thế nào. Nói một cách nôm na, hầu như 3 vị trí đầu của giải ngoại hạng đều luân phiên được nắm giữ ở 3 ông lớn này, ít khi nào họ để tuột chức vô địch khỏi tay mình. Sự thống trị này còn lan đến hầu hết các đội trẻ, nhất là các đội U17, U19, khi lứa cầu thủ ưu tú của họ đều nằm trong các đội này. Chúng nơi bồi dưỡng nên các huyền thoại của bóng đá Bồ Đào Nha, như Figo khởi đầu sự nghiệp ở đội trẻ của Sporting Lisbon, Rui Costa xuất phát từ lò đào tạo Benfica, hoặc Ricardo Carvalho đến từ Porto. Đây cũng chính là cây rụng tiền của các câu lạc bộ này, nên những điều kiện tối ưu nhất về huấn luyện viên đào tạo, hay cơ sở vật chất, các cầu thủ trẻ của ba ông lớn này đều vượt trội hơn so với mặt bằng chung của các câu lạc bộ còn lại.
Do đó, mỗi khi xuất hiện những tình huống ít lưu ý như hiện tại, báo chí Bồ Đào Nha đều ít nhiều
sẽ phấn khích đưa tin. Bởi không phải lúc nào cũng có một câu lạc bộ có thể đánh bại được một đội hình giàu tiềm năng như đội trẻ Benfica.
Hai đứa hăng say đọc thông tin về Tùng. Đương nhiên, không chỉ riêng hai thằng bạn thân của Tùng chú ý về cậu. Vì bài báo trên tờ Tuổi Trẻ mà Tùng cũng đã thu hút được rất nhiều fan vào xem trang của cậu.
"Thật không thể tin được chúng ta lại có cầu thủ đá ở giải Bồ Đào Nha mà vẫn thể hiện xuất sắc như vậy. Hoan hô Việt Nam"
"Nhìn những bài báo của người ta khen ngợi Tùng mà tôi cũng thấy vui lây nữa"
"Mong cậu ấy sẽ đá tốt ở nước ngoài. Chứ ở trong nước thì .... thôi nói tới lại đau lòng"
"Sao VFF không gọi Tùng vào đội tuyển Quốc gia nhỉ?"
"Sao gọi được. Cậu ấy mới 16 tuổi thôi. Có gọi thì cũng gọi vào đội trẻ thôi"
"Đợt này hình như cũng tập hợp đội Olympic để thi đấu thì phải"
"Hi vọng ông Riedl sẽ chú ý đến một cầu thủ tiềm năng như Tùng mà gọi vào đội tuyển"
"Tôi thì hi vọng cậu ấy đá ở nước ngoài trước đã. Bóng đá trẻ Việt Nam cần có những người như cậu ấy mới mong mà phát triển được"
Cùng lúc đó, chú Hưng cũng đang theo dõi những thông tin của Tùng. Chú vừa đọc vừa cười, bên cạnh là huấn luyện viên của câu lạc bộ Sài Gòn, Minh Quang. Sau khi đọc xong, chú quay sang cười lớn, liếc mắt nhìn ông Minh Quang đang trợn mắt ngoác mồm nhìn
" Thế nào, tôi nói không sai chứ. Dù là ở Bồ Đào Nha, Tùng cũng sẽ làm cho mọi người trợn mắt ngoác mồm mà nhìn. Như ông vậy đó"
Ông Minh Quang lấy lại tinh thần, lắc đầu cười khổ. Chỉ vì lần trước ông yêu cầu kí kết với Tùng để có thể chế bá giải trong nước thôi, có cần phải mang thù đến thế không cơ chứ. Ông cũng cảm khái trả lời
" Không ngờ cậu ấy tiến bộ lớn đến như vậy. Cứ như là hai người khác biệt vậy. Mặc dù không thể xem trực tiếp, nhưng theo cách diễn tả trong những bài báo này, rõ ràng trình độ của Tùng không hề kém cạnh các cầu thủ trẻ của Bồ Đào Nha chút nào."
Chú Hưng cười cười. Bỗng nhiên, điện thoại của chú vang lên. Chú nhíu mài, bắt máy lên
"Alo, tôi nghe"
"Chào anh Hưng. Dạo này anh thế nào?"
Chú Hưng ngoài cười nhưng trong không cười, nói nhỏ: "Anh Hỷ, có chuyện gì thì cứ nói. Tôi nghĩ anh không gọi tôi chỉ để hỏi thăm sức khoẻ chứ?"
Đầu dây bên kia hơi ngập ngừng, có lẽ là không nghĩ chú Hưng lại nói như vậy. Hơi im lặng trong vài giây, giọng nói có phần mệt mỏi nói tiếp :" Tôi biết ông đang rất bất mãn với liên đoàn. Nhưng việc điều tra tiêu cực này bị phía trên chỉ định rất gắt gao. Ông cũng biết rồi đó, từ vụ của Vân Quyến, phía trên rất quyết liệt trong việc điều tra tiêu cực"
Chú Hưng nhếch mép cười, không quan tâm nói:" Chuyện đó thì liên quan gì đến tôi. Dù sao thì đội Sài Gòn cũng chỉ mới nằm giải hạng Nhất. V-Leauge có sóng gió gì cũng chẳng liên quan gì đến tôi cả. Tốt rồi, ông muốn gì, cứ nói thẳng đi"
Đầu dây bên kia ngập ngừng một ít. Sau đó, như đã quyết tâm, ông nói nhỏ:" Tôi muốn hỏi ông về cầu thủ mà lúc trước ông làm hồ sơ cho cậu ta du học ở Bồ Đào Nha, Nguyễn Thanh Tùng ấy."
Chú Hưng nhíu mài, hơi trầm tư. Sau đó hỏi lại:" Ông muốn nói gì?"
"Tôi muốn hỏi là có thể gọi cậu ấy về đá cho tuyển Olympic hay không. Ông biết đấy, chúng ta cần một điểm tựa để vực dậy tinh thần yêu bóng đá của người hâm mộ", ông Hỷ vô cùng bức thiết nói.
Chú Hưng im lặng trong một lúc, sau đó lắc lắc đầu:" Tôi không nghĩ đây là thời cơ tốt để gọi cậu ấy về. Thứ nhất, hiện tại cậu ấy vừa mới sang Bồ Đào Nha có vài tháng, bước chân còn chưa vững đã bị gọi về tuyển, mất đi cơ hội đào tạo và thi đấu đỉnh cao, điều này vô cùng bất lợi cho sự nghiệp của cậu ấy."
Im lặng một ít để đầu dây bên kia kịp suy nghĩ, chú Hưng nói tiếp
"Thứ hai, tôi không nghĩ cậu ấy về là có thể đứng vững bước ở đội Olympic ngay, chỉ tổ phí thời gian mà thôi. Đám cầu thủ trên tuyển tôi còn lạ gì, từng đứa mắt cao hơn đầu, chưa thành danh đã nghĩ mình là ngôi sao. Thằng nhóc về chỉ tổ mất thời gian lục đục nội bộ chứ chả được tích sự gì cả"
"Tôi muốn ông suy nghĩ thật kĩ. Bước sự nghiệp của cậu ấy vừa mới cất cánh, tôi không muốn vì mớ bòng bong hiện tại của VFF mà lôi thằng nhóc vào chuyện này. Chuyện cậu ấy về tuyển sau này hãy bàn đến". Giọng chú Hưng vô cùng kiên quyết khiến đầu dây bên kia khá khó xử. Thấy có vẻ mình khá cứng rắn, chú Hưng bỗng bật cười nói đùa
"Với lại, trước đây tôi nhớ là ông còn cười nhạo tôi về sau khi kí giấy tờ cho cậu nhóc đi học tập ở Bồ Đào Nha mà, sao giờ này lại thay đổi nhanh thế?"
Đầu dây bên kia cười khổ nói :"Thôi nói làm gì nữa, lúc ấy tôi nào biết cậu ấy xuất sắc như thế. Ở một đội bóng lớn như Belenenses mà có thể làm chủ lực đội thanh niên rồi. Ông có xem mấy bài báo mới vừa rồi không, cậu ta còn giúp đội nhà đánh bại Benfica nữa. Ông trời ơi, thật là khó tin."
"Haha, cậu ấy đương nhiên là phải xuất sắc rồi, nếu không tôi cũng không phải tiêu tốn nhiều công sức để giúp cậu ấy ra nước ngoài như vậy. Tốt rồi, chuyện cậu ấy về đá cho tuyển sau này hãy bàn đến. Hôm nào ông vào đây chúng ta sẽ nói tiếp". Chú Hưng không để đầu dây bên kia kịp nói nhiều, vội vàng cúp máy.
Ông Minh Quang đứng bên cạnh hỏi dò :"Ai gọi cho ông vậy?"
Chú Hưng nhếch mép cười :"Còn ai ngoài lão Hỷ nữa chứ. Đúng là mũi tinh như mũi chó. Tùng vừa thể hiện xuất sắc là lão đánh hơi được ngay để mò đến".
Ông Minh Quang lo lắng nói :"Chuyện này, liệu có ảnh hưởng gì đến Tùng hay không?"
Chú Hưng hơi trầm tư, rồi quả quyết nói :"Không có vấn đề gì, hết thảy áp lực trong nước tôi sẽ giúp cậu ấy gánh lấy. Chỉ mong sao cậu ấy sẽ trưởng thành nhanh chóng. Việt Nam chúng ta đã đợi quá lâu để có được một cầu thủ xuất sắc như vậy rồi. Tôi sẽ không để cho bất cứ thứ gì ngăn cản bước chân của cậu ấy"
Chú Hưng đứng lên, ánh mắt vô cùng kiên định. Ông Minh Quang phảng phất thấy được thân ảnh từng làm mưa làm gió ở thương trường Sài Gòn những thập niên trước, nay tinh thần ấy lại xuất hiện trở lại. Ông liếc mắt nhìn về hình ảnh của Tùng đang hiển thị trên màn hình, trong lòng cũng vô cùng chờ mong.
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
Hôm nay, vẫn như thường lệ, hai thằng vừa tập luyện xong liền tranh thủ vào phòng của thầy Bảo, lên mạng để xem tin tức mới nhất về Tùng, bởi lịch thi đấu của Tùng cả hai thằng đều sơ bộ nắm giữ, thông qua thông tin từ trang web. Trước đó, tụi nó đều biết thằng bạn của mình sắp sửa có một hồi thi đấu quyết liệt với đội U19 Benfica.
Mặc dù trình độ bóng đá của hai thằng đều không thể nào sánh nổi cầu thủ chuyên nghiệp hay những huấn luyện viên, nhưng trong những video mà tụi nó thu thập được từ trên internet, thì hai thằng đều biết trình độ của Benfica hơn hẳn đội mà Tùng đang thi đấu, vốn không hề có tiếng tăm gì ở Việt Nam cả. Cả hai thằng đều rất muốn biết được, kết quả sẽ ra sao, là Tùng tiếp tục làm nên điều kì tích, như cách mà nó đã thực hiện khi còn ở U15 Đồng Nai, hay sẽ găp phải thất bại đầu tiên khi thi đấu ở nước ngoài.
Vừa truy cập vào trang web, hai thằng đều sửng sốt khi nhìn một tấm banner cực to chiếm toàn bộ màn hình
“Chiến Thắng 1 – 0 Trước Benfica, Belenenses Tiếp Tục Dẫn Đầu”
Bên dưới còn có dòng chữ :”Thiên Tài Trung Quốc Bị Vô Hiệu Hoá, Tung Nguyen Toả Sáng Trong Trận Thắng Nghẹt Thở Của Belenenses”
Hai đứa liếc nhìn nhau, thầm cười trộm. Kiểu giật tít này chỉ có ở thầy Tuấn mà thôi. Hai đứa đều biết thầy đang kiêm nhiệm cây bút chính trong các phân tích của trang web, nên tụi nó cũng không bất ngờ gì với việc thầy liên tục tâng bốc thằng học trò cưng của mình. Thế nhưng lần này, hai đứa đã lầm.
Hai tiêu đề trên đều được trích dẫn từ tờ Total Goal và tờ PortuGOAL, khiến hai thằng nhóc đưa mắt nhìn nhau đầy khiếp sợ. Rõ ràng hai thằng đều chưa thấy được mức độ khủng khiếp của tin tức mà mình vừa nhìn.
Điều đó cũng dễ hiểu, bởi giải ngoại hạng Bồ Đào Nha không nổi tiếng ở Việt Nam, nên bọn nó không hiểu được sự thống trị của Benfica, Sporting Lisbon và Porto ở Bồ Đào Nha là kinh khủng như thế nào. Nói một cách nôm na, hầu như 3 vị trí đầu của giải ngoại hạng đều luân phiên được nắm giữ ở 3 ông lớn này, ít khi nào họ để tuột chức vô địch khỏi tay mình. Sự thống trị này còn lan đến hầu hết các đội trẻ, nhất là các đội U17, U19, khi lứa cầu thủ ưu tú của họ đều nằm trong các đội này. Chúng nơi bồi dưỡng nên các huyền thoại của bóng đá Bồ Đào Nha, như Figo khởi đầu sự nghiệp ở đội trẻ của Sporting Lisbon, Rui Costa xuất phát từ lò đào tạo Benfica, hoặc Ricardo Carvalho đến từ Porto. Đây cũng chính là cây rụng tiền của các câu lạc bộ này, nên những điều kiện tối ưu nhất về huấn luyện viên đào tạo, hay cơ sở vật chất, các cầu thủ trẻ của ba ông lớn này đều vượt trội hơn so với mặt bằng chung của các câu lạc bộ còn lại.
Do đó, mỗi khi xuất hiện những tình huống ít lưu ý như hiện tại, báo chí Bồ Đào Nha đều ít nhiều
sẽ phấn khích đưa tin. Bởi không phải lúc nào cũng có một câu lạc bộ có thể đánh bại được một đội hình giàu tiềm năng như đội trẻ Benfica.
Hai đứa hăng say đọc thông tin về Tùng. Đương nhiên, không chỉ riêng hai thằng bạn thân của Tùng chú ý về cậu. Vì bài báo trên tờ Tuổi Trẻ mà Tùng cũng đã thu hút được rất nhiều fan vào xem trang của cậu.
"Thật không thể tin được chúng ta lại có cầu thủ đá ở giải Bồ Đào Nha mà vẫn thể hiện xuất sắc như vậy. Hoan hô Việt Nam"
"Nhìn những bài báo của người ta khen ngợi Tùng mà tôi cũng thấy vui lây nữa"
"Mong cậu ấy sẽ đá tốt ở nước ngoài. Chứ ở trong nước thì .... thôi nói tới lại đau lòng"
"Sao VFF không gọi Tùng vào đội tuyển Quốc gia nhỉ?"
"Sao gọi được. Cậu ấy mới 16 tuổi thôi. Có gọi thì cũng gọi vào đội trẻ thôi"
"Đợt này hình như cũng tập hợp đội Olympic để thi đấu thì phải"
"Hi vọng ông Riedl sẽ chú ý đến một cầu thủ tiềm năng như Tùng mà gọi vào đội tuyển"
"Tôi thì hi vọng cậu ấy đá ở nước ngoài trước đã. Bóng đá trẻ Việt Nam cần có những người như cậu ấy mới mong mà phát triển được"
Cùng lúc đó, chú Hưng cũng đang theo dõi những thông tin của Tùng. Chú vừa đọc vừa cười, bên cạnh là huấn luyện viên của câu lạc bộ Sài Gòn, Minh Quang. Sau khi đọc xong, chú quay sang cười lớn, liếc mắt nhìn ông Minh Quang đang trợn mắt ngoác mồm nhìn
" Thế nào, tôi nói không sai chứ. Dù là ở Bồ Đào Nha, Tùng cũng sẽ làm cho mọi người trợn mắt ngoác mồm mà nhìn. Như ông vậy đó"
Ông Minh Quang lấy lại tinh thần, lắc đầu cười khổ. Chỉ vì lần trước ông yêu cầu kí kết với Tùng để có thể chế bá giải trong nước thôi, có cần phải mang thù đến thế không cơ chứ. Ông cũng cảm khái trả lời
" Không ngờ cậu ấy tiến bộ lớn đến như vậy. Cứ như là hai người khác biệt vậy. Mặc dù không thể xem trực tiếp, nhưng theo cách diễn tả trong những bài báo này, rõ ràng trình độ của Tùng không hề kém cạnh các cầu thủ trẻ của Bồ Đào Nha chút nào."
Chú Hưng cười cười. Bỗng nhiên, điện thoại của chú vang lên. Chú nhíu mài, bắt máy lên
"Alo, tôi nghe"
"Chào anh Hưng. Dạo này anh thế nào?"
Chú Hưng ngoài cười nhưng trong không cười, nói nhỏ: "Anh Hỷ, có chuyện gì thì cứ nói. Tôi nghĩ anh không gọi tôi chỉ để hỏi thăm sức khoẻ chứ?"
Đầu dây bên kia hơi ngập ngừng, có lẽ là không nghĩ chú Hưng lại nói như vậy. Hơi im lặng trong vài giây, giọng nói có phần mệt mỏi nói tiếp :" Tôi biết ông đang rất bất mãn với liên đoàn. Nhưng việc điều tra tiêu cực này bị phía trên chỉ định rất gắt gao. Ông cũng biết rồi đó, từ vụ của Vân Quyến, phía trên rất quyết liệt trong việc điều tra tiêu cực"
Chú Hưng nhếch mép cười, không quan tâm nói:" Chuyện đó thì liên quan gì đến tôi. Dù sao thì đội Sài Gòn cũng chỉ mới nằm giải hạng Nhất. V-Leauge có sóng gió gì cũng chẳng liên quan gì đến tôi cả. Tốt rồi, ông muốn gì, cứ nói thẳng đi"
Đầu dây bên kia ngập ngừng một ít. Sau đó, như đã quyết tâm, ông nói nhỏ:" Tôi muốn hỏi ông về cầu thủ mà lúc trước ông làm hồ sơ cho cậu ta du học ở Bồ Đào Nha, Nguyễn Thanh Tùng ấy."
Chú Hưng nhíu mài, hơi trầm tư. Sau đó hỏi lại:" Ông muốn nói gì?"
"Tôi muốn hỏi là có thể gọi cậu ấy về đá cho tuyển Olympic hay không. Ông biết đấy, chúng ta cần một điểm tựa để vực dậy tinh thần yêu bóng đá của người hâm mộ", ông Hỷ vô cùng bức thiết nói.
Chú Hưng im lặng trong một lúc, sau đó lắc lắc đầu:" Tôi không nghĩ đây là thời cơ tốt để gọi cậu ấy về. Thứ nhất, hiện tại cậu ấy vừa mới sang Bồ Đào Nha có vài tháng, bước chân còn chưa vững đã bị gọi về tuyển, mất đi cơ hội đào tạo và thi đấu đỉnh cao, điều này vô cùng bất lợi cho sự nghiệp của cậu ấy."
Im lặng một ít để đầu dây bên kia kịp suy nghĩ, chú Hưng nói tiếp
"Thứ hai, tôi không nghĩ cậu ấy về là có thể đứng vững bước ở đội Olympic ngay, chỉ tổ phí thời gian mà thôi. Đám cầu thủ trên tuyển tôi còn lạ gì, từng đứa mắt cao hơn đầu, chưa thành danh đã nghĩ mình là ngôi sao. Thằng nhóc về chỉ tổ mất thời gian lục đục nội bộ chứ chả được tích sự gì cả"
"Tôi muốn ông suy nghĩ thật kĩ. Bước sự nghiệp của cậu ấy vừa mới cất cánh, tôi không muốn vì mớ bòng bong hiện tại của VFF mà lôi thằng nhóc vào chuyện này. Chuyện cậu ấy về tuyển sau này hãy bàn đến". Giọng chú Hưng vô cùng kiên quyết khiến đầu dây bên kia khá khó xử. Thấy có vẻ mình khá cứng rắn, chú Hưng bỗng bật cười nói đùa
"Với lại, trước đây tôi nhớ là ông còn cười nhạo tôi về sau khi kí giấy tờ cho cậu nhóc đi học tập ở Bồ Đào Nha mà, sao giờ này lại thay đổi nhanh thế?"
Đầu dây bên kia cười khổ nói :"Thôi nói làm gì nữa, lúc ấy tôi nào biết cậu ấy xuất sắc như thế. Ở một đội bóng lớn như Belenenses mà có thể làm chủ lực đội thanh niên rồi. Ông có xem mấy bài báo mới vừa rồi không, cậu ta còn giúp đội nhà đánh bại Benfica nữa. Ông trời ơi, thật là khó tin."
"Haha, cậu ấy đương nhiên là phải xuất sắc rồi, nếu không tôi cũng không phải tiêu tốn nhiều công sức để giúp cậu ấy ra nước ngoài như vậy. Tốt rồi, chuyện cậu ấy về đá cho tuyển sau này hãy bàn đến. Hôm nào ông vào đây chúng ta sẽ nói tiếp". Chú Hưng không để đầu dây bên kia kịp nói nhiều, vội vàng cúp máy.
Ông Minh Quang đứng bên cạnh hỏi dò :"Ai gọi cho ông vậy?"
Chú Hưng nhếch mép cười :"Còn ai ngoài lão Hỷ nữa chứ. Đúng là mũi tinh như mũi chó. Tùng vừa thể hiện xuất sắc là lão đánh hơi được ngay để mò đến".
Ông Minh Quang lo lắng nói :"Chuyện này, liệu có ảnh hưởng gì đến Tùng hay không?"
Chú Hưng hơi trầm tư, rồi quả quyết nói :"Không có vấn đề gì, hết thảy áp lực trong nước tôi sẽ giúp cậu ấy gánh lấy. Chỉ mong sao cậu ấy sẽ trưởng thành nhanh chóng. Việt Nam chúng ta đã đợi quá lâu để có được một cầu thủ xuất sắc như vậy rồi. Tôi sẽ không để cho bất cứ thứ gì ngăn cản bước chân của cậu ấy"
Chú Hưng đứng lên, ánh mắt vô cùng kiên định. Ông Minh Quang phảng phất thấy được thân ảnh từng làm mưa làm gió ở thương trường Sài Gòn những thập niên trước, nay tinh thần ấy lại xuất hiện trở lại. Ông liếc mắt nhìn về hình ảnh của Tùng đang hiển thị trên màn hình, trong lòng cũng vô cùng chờ mong.
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc