Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 89: Chỉ Cần Chạy Đến Đúng Nơi, Bóng Sẽ Tới Đúng Lúc



Chương 89: Chỉ Cần Chạy Đến Đúng Chỗ, Bóng Sẽ Đến Đúng Nơi.

Sau khi đã chuẩn bị kĩ lưỡng, Tùng và Pele cùng với Aurelio tiến về sân tập. Do cả ba đều đến khá sớm, nên cũng chỉ tập luyện tại chỗ những bài nhẹ, coi như là giãn gân giãn cốt. Trong quá trình này, Tùng và Pele thay nhau hỏi về tình hình hiện tại của đội bóng.

Aurelio cười nói :”Như các cậu cũng đã biết đấy, đội B thực chất là nơi đào thải của đám cầu thủ đội 1, điều này không cần phải giấu diếm gì cả. Do đó, việc ra sân hay không tại đội B, còn phụ thuộc vào cầu thủ đội 1 xuống đội B trong hoàn cảnh nào. Ví dụ như tiền đạo Carlitos, vì không có chỗ đứng cạnh tranh với Candido Costa và Dady, nên hiện vẫn ở đội B từ đầu mùa giải đến nay. Hay trường hợp của Mancuso, mặc dù bị chuyển nhượng từ Maritimo với giá cao, nhưng không hề có đủ sức cạnh tranh với Silas, do đó cũng là thành viên nòng cốt của đội B. Còn một số trường hợp là do thiếu chuyên nghiệp khi huấn luyện, không nghiêm túc hay có vấn đề với câu lạc bộ, sẽ được đưa về đội B xem như trừng phạt”

Aurelio cười khổ nói :”Với những trường hợp này, huấn luyện viên cũng không hề nuông chiều, sẽ nặng tay xử lý, thậm chí cho ngồi ghế dự bị để ăn năn sám hối. Do đó, các cậu cũng nên nhớ mà né tránh những trường hợp này, nếu không muốn bị vạ lây, rõ chưa?”

Hai thằng gật đầu như mổ thóc, Aurelio tươi cười, nói tiếp :”Do đặc thù đội B chúng ta đang thi đấu ở giải hạng Nhất, mà quy định là mỗi câu lạc bộ chỉ cố một đội bóng vào giải ngoại hạng, nên dù chúng ta có cố gắng cách mấy cũng không thể lên thêm được. Do đó, hầu hết các trận đấu, huấn luyện viên đều thử nghiệm chọn người để đá nhiều chiến thuật, mục đích rèn luyện là chính, thi đấu chỉ là phụ. Do đó, chúng ta đều đá vô cùng cấp tiến, điều này cũng làm nên mỗi trận đấu chúng ta ghi bàn khá nhiều, nhưng cũng mất bóng khá nhiều. Từ đầu mùa giải đến nay, chúng ta đã ghi được 12 bàn, nhưng cũng bị mất 13 bàn, khiến cho đội bóng hiện chỉ xếp thứ 10 với 19 điểm. Thế nhưng, về tổng thể thì hiện tại chúng ta vẫn đang khá ổn. Hai cậu lên đội vào thời gian này, rất dễ sẽ thu được thời gian ra sân. Bởi huấn luyện viên chúng ta nổi tiếng là hay ra kì chiêu, thậm chí cả chúng ta đều không biết ngày hôm sau ông sẽ đá đội hình như thế nào nữa”.

Tùng và Pele đều cười ồ lên, tâm trạng thấp thỏm cũng mở ra không ít. Nếu không có cơ hội ra sân, thì Tùng thà ở lại đội thanh niên để đá bóng còn sướng hơn.

Lúc này, lục tục có thêm người đến sân bóng, Mọi người đều chào hỏi Aurelio, bởi vậy mới thấy nhân duyên của vị đội trưởng này tốt đến mức nào. Aurelio cũng nhiệt tình chào hỏi và giới thiệu hai thằng nhóc cho mọi người. Mặc dù có một số người ngạc nhiên về việc có một cầu thủ châu Á vào đội hình, nhưng cả đám cũng đều không nói gì, mà cũng cười cười với hai thằng, khiến bầu không khí có vẻ vô cùng hài hòa.

Đúng giờ tập trung, huấn luyện viên Pacheco và đoàn huấn luyện có mặt. Cả đám tập trung lại, bắt đầu tiến hành phân chia để chuẩn bị cho buổi huấn luyện. Huấn luyện viên Pacheco cũng hỏi thăm Tùng và Pele, nhưng cũng chỉ qua loa vài câu. Rõ ràng, ông không muốn thể hiện quá nhiều sự chú ý dành cho Tùng, để giảm bớt gánh nặng và sự đố kị có trong đội.

Thời gian huấn luyện tiến hành, cả Tùng và Pele đều cảm nhận thấy sự chênh lệch. Nếu như Tùng vẫn cảm thấy các bài tập này tuy có hơi nặng hơn ở đội thanh niên, nhưng với Tùng cũng không hề quá sức cho lắm, thì với Pele, các bài tập có vẻ vô cùng khó khăn, thậm chí có lúc nó còn không bắt kịp tiến độ của mọi người, phải nhờ Tùng hỗ trợ mới có thể bắt kịp bước tiến.

Ban đầu, toàn thể thành viên đội B đều để ý đến biểu hiện của hai thành viên mới. Với biểu hiện của Pele, mọi người đều thấy vô cùng bình thường, bởi từ đội thanh niên đến đội B, là đã bước qua rào chắn của môi trường bán chuyên, để đến với môi trường chuyên nghiệp, nơi cạnh tranh thảm khốc và quyết liệt hơn. Do đó, những bài tập ở đây không còn đơn thuần là luyện tập nữa, mà nó là rèn luyện bản năng, ghi khắc kí ức, nên bản chất nặng nề hơn là điều không thể tránh khỏi, ai mới tới từ đội thanh niên cũng có một khoảng thời gian giảm sốc như vậy cả.

Thế nhưng khi nhìn bên cạnh, một số người nhịn không được hút một ngụm khí lạnh, khi thấy bản thân Tùng không hề có bất cứ khó chịu nào. Thậm chí, ở một mức độ nào đó, Tùng còn chưa thỏa mãn với các bài tập này. Đối với Tùng, buổi tập nào mà không đè ép hết toàn bộ thể lực của mình, thì đó là một buổi tập chưa hợp lệ.

Thời gian tập luyện nhanh chóng trôi qua, đến phân đoạn chia đội đối kháng. Tùng và Pele nghiễm nhiên vào đội dự bị, thi đấu cùng đội hình chính. Thủ môn đội trưởng Aurelio cũng ở đội dự bị, để chiếu cố tốt hơn hai thành viên mới.

Huấn luyện viên Pacheco sắp xếp hai đội hình, đều thiên về phương án tấn công. Với đội dự bị, Tùng được đưa lên vị trí hộ công, khá khác so với bình thường, khi phần lớn thời gian cậu đá ở vị trí tiền vệ trung tâm, lên công về thủ, chứ chưa đá ở vị trí hộ công bao giờ. Thế nhưng nhìn bên dưới, với dàn hậu vệ vô cùng không chắc chắn, khi có tới 2 cầu thủ trung vệ khách mời, cộng với hai cánh là Pele và Gaucho, đều là hai tiền vệ có tốc độ cao, cộng với tiền đạo Romeu, Eliseu và Manoel, đều là những tiền đạo có kỹ thuật tốt. Đội hình này nghiêng hẳn về tấn công, bất chấp dàn phòng ngự bên dưới. Rõ ràng, Pacheco muốn trận này, cả hai đội hình đều thỏa sức thể hiện khả năng tấn công của mình.

Tiếng còi khai cuộc cất lên, lần này, Tùng tiến hành bức đoạt ngay trên phần sân đối phương. Mặc dù chưa có kinh nghiệm đá hộ công, nhưng với tốc độ cao của Tùng, hoàn toàn có thể mang lối đá tiền vệ phòng ngự, trực tiếp áp lên đối phương để đoạt bóng.

Đám đồng đội phía bên kia cũng cảm giác được áp lực to lớn mà Tùng đem lại. Mặc dù có ý thức chuyền bóng qua lại để tiêu hao bớt thể lực của Tùng, nhưng kết quả vẫn không ăn thua, thế nên, mặc dù cầm bóng nhiều hơn, nhưng đội hình chính vẫn không triển khai lối chơi được, vì cách đá “phá hoại đội hình” của Tùng vô cùng khó chịu.

Mãi đến 10 phút sau, tình huống nguy hiểm đầu tiên mới xuất hiện. Đó là khi 3 cầu thủ giữa trận của đội hình chính tiến hành 3 qua 1, thoát khỏi sự truy đuổi của Tùng, và tiến hành áp sát sâu vào đội hình của đội dự bị. Tuy nhiên, cước đá ngoài vòng cấm của Roma lại đi chệch cột dọc, khiến cho đội dự bị bị một phen hú vía.

Nhưng rất nhanh, đội dự bị đã trả đũa lại ngay. Phút thứ 15, ngay khi cướp được bóng từ chân của Pinheiro, Tùng nhanh chóng dẫn bóng về vòng cấm địa. Ngước nhìn về phía trước, bỗng Tùng nhấc chân, thực hiện một đường chuyền vượt tuyến vô cùng ẩn nấp. Carlitos cố gắng khởi động, nhưng vì chậm một nhịp nên không kịp nhận bóng, mà bị hậu vệ đối phương cướp được điểm rơi tốt hơn mà phá bóng ra ngoài.

Carlitos vô cùng ảo não, nhưng cũng giơ ngòn tay cái cho Tùng, biểu thị ngạc nhiên trước đường chuyền đó. Tùng cau mày, chạy lại gần, nói nhỏ :”Vừa rồi, anh không tin là tôi có thể chuyền đến nơi, nên mới khởi động chậm đúng không?”, Tùng nói ngay vào vấn đề, không hề dài dòng.

Carlitos sững người nhìn Tùng, không rõ cậu nhóc này sao lại hiểu. Hóa ra lúc nãy, đúng ra là Carlitos đã thấy được sơ hở của hàng phòng ngự, chuẩn bị vọt lên, nhưng rồi lại khựng người trong 1 giây, vì nếu anh chạy lên, đường chuyền đến chỉ cần sớm một chút, thì pha bóng sẽ ngay lập tức rơi vào thế việt vị. Điều đó cũng làm chi khi khởi động lại, anh bị hậu vệ vượt lên trước một bước.

Tùng cười cười nói :”Anh cứ yên tâm, chỉ cần anh chạy đến đúng nơi, bóng ngay lập tức sẽ đến đúng lúc”. Nói rồi, Tùng bỏ lại Carlitos đang sững người, vội vàng chạy về phần sân của mình.


Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?