[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 317: Chương 306





Nhìn thấy tin nhắn của đám bạn, Du Minh không khỏi thấy ấm lòng, hoạn nạn mới thấy được chân tình.

Vẫn là đám bạn chơi chung từ nhỏ với anh ta là đáng tin cậy nhất.
Bất chợt một giọt nước mắt trong veo rớt từ trong mắt Du Minh xuống màn hình điện thoại.
Du Minh gửi một tin lên nhóm.
“Cảm ơn các anh em!”
Anh ta vừa gởi xong tin nhắn, cả nhóm lập tức xôn xao.
“Cậu Du, cảm ơn gì chứ, chúng ta đều là anh em mà.”
“Rốt cuộc đã xảy ra việc gì? Nếu cậu Du cần chúng tôi giúp thì cứ lên tiếng, chúng tôi sẽ chống đỡ giúp cậu!”

“Được rồi, các anh em, ngày mai mọi người hãy đến trụ sở của tập đoàn Hoa Hiệp.

Tôi sẽ nói rõ chi tiết với mọi người!” Du Minh gửi tin vào nhóm.
Suy nghĩ một hồi anh ta lại gửi thêm một tin nữa.

“Tôi và ba tôi đoán là có người cố ý nhắm vào nhà họ Du! Ngày mai, lúc mọi người đến đây, cứ khoe khoang hết cỡ.

Tôi chính là muốn cho cái bọn đang âm mưu hãm hại nhà tôi thấy được có bao nhiêu người đang ủng hộ nhà họ Du chúng tôi, xem thử bọn họ có thể đạt được ý đồ không?”
Du Minh cảm thấy ngày mai toàn bộ đám Richkid Lâm An sẽ đến trụ sở tập đoàn ủng hộ nhà anh ta.

Điều này ít nhất cũng tỏ thái độ đối với đám người đang nhắm vào nhà bọn họ rằng nhà họ Du sẽ không bị đánh bại.

Đám Richkid Lâm An sẽ đoàn kết lại, giúp đỡ nhà họ Du vượt qua khó khăn này.
Đề nghị của Du Minh được đám anh em ủng hộ nhiệt liệt, tất cả mọi người đều nhắn tin đồng ý tới tấp.
“Đồng ý.”
“Ngày mai, tất cả mọi người tập hợp tại trụ sở nhà cậu Du, ủng hộ cậu Du!”
“Tôi mới mua một chiếc Mercedes cấp S, ngày mai tôi sẽ lái đến đó, bao ngầu!”
“Ngày mai ai không tới là chó con! Những lúc như thế này càng phải đoàn kết lại, để lũ khốn kiếp hại người kia biết được cậu chủ của gia tộc đứng đầu Lâm An, đâu dễ bị đánh bại như vậy!”

Trong nhóm đều là tiếng nói ủng hộ Du Minh.
Lúc này tâm trạng tồi tệ cả đêm của Du Minh mới đỡ hơn chút đỉnh.

Anh ta tắt di động, gọi taxi đi đến trụ sở tập đoàn Hoa Hiệp.
Đây là giai đoạn khó khăn, anh ta phải đồng hành với ba mình, nếu gánh nặng chỉ đặt lên vai ba anh, ông ấy sẽ gục ngã.
Lúc này, Tào Ninh vừa chơi 3P xong với hai người đẹp Nga, nằm trên giường lớn mềm mại, hai cô gái xinh đẹp nằm ở bên cạnh anh ta.

Tào Ninh bất mãn nhìn tin tức trong nhóm chat.
Qua vài ngày nữa anh ta sẽ là cậu chủ đứng đầu Lâm An.

Người mà đám cậu ấm cô chiêu trong nhóm này nên nịnh bợ “trung thành” là anh ta chứ không phải là Du Minh.

Thấy bọn họ đối xử tốt với Du Minh như vậy, Tào Ninh cực kỳ ghen ghét.
Tay anh ta không ngừng lướt tới lướt lui trên màn hình điện thoại.


Thấy tin tức trên nhóm, trên mặt anh ta lộ ra nụ cười giễu cợt, lẩm bẩm nói:
“Có thể các người không biết, người hại nhà họ Du lần này là tôi đúng không? Tôi đang ở trong nhóm nhưng các người lại không biết là tôi.

Cảm giác này thật tốt.

Mỗi lời các người mắng tôi, tôi đều ghi nhớ, sau này sẽ tìm các người tính sổ.
Du Minh, mày còn muốn trở mình sao? Ha ha, mơ hão, lần này là cậu Tần ra tay với nhà họ Du của mày, trên đời này còn có thể tìm được gia tộc khác lợi hại hơn nhà họ Tần sao? Cho dù mày nghĩ ra cách gì, nhưng nhanh thôi mày sẽ phát hiện mọi thứ đều vô ích.
Tao thật sự muốn nhìn thấy vẻ mặt đặc sắc của tụi mày sau khi biết được tao là kẻ giật dây mọi chuyện và nhà họ Tào của tao sẽ trở thành gia tộc đứng đầu Lâm An!”
Trong lúc Tào Ninh đang lẩm ba lẩm bẩm thì điện thoại của anh ta reo lên, là cậu Tần Nguyên gọi tới.
“Cậu Tần!” Giọng nói của Tào Ninh vô cùng hèn mọn.
“Chắc hẳn cậu đã nghe nói tình hình rắc rối của nhà họ Du rồi chứ?” Tần Nguyên thản nhiên nói.
Từ tối hôm qua anh ta đã bắt đầu vận dụng sức mạnh của gia tộc, tiến hành công kích trí mạng đối với các công ty con của nhà họ Du.
Tần Nguyên đã sai các thuộc hạ của anh ta ép các đối tác của nhà họ Du chấm dứt việc làm ăn với tập đoàn Hoa Hiệp.
Trong tay Tần Nguyên có rất nhiều tiền, nên cho dù có bồi thường vi phạm hợp đồng chỉ là việc nhỏ.
Nếu có nhà nào không chịu hợp tác, anh ta sẽ sai cấp dưới đi “mời” lãnh đạo địa phương tiến hành kiểm tra đột xuất, dù không có lỗi cũng bị “bịa” ra vô số lỗi.
Theo người khác thấy muốn phá hủy gia tộc đứng đầu Lâm An là nhiệm vụ bất khả thi nhưng đối với Tần Nguyên việc này còn dễ hơn ăn bánh.
“Vâng, cậu Tần, cậu đúng là lợi hại.

Bây giờ tất cả các công ty con của nhà họ Du đều gặp phải nguy cơ nặng nề.

Du Chí Hòa đã đoán được có thể nhà họ bọn họ không thể cầm cự được nữa.

Lúc này ông ta đang ở trong trụ sở tập đoàn đóng cửa không ra ngoài.

Du Minh con trai của ông ta còn gửi tin cầu cứu lên nhóm chat nữa đấy!” Tào Ninh cười nói.
“Tôi đã nghĩ tới việc này từ lâu rồi.

Chỉ cần Tần Nguyên tôi muốn chơi người nào thì chắc chắn kẻ đó chạy không thoát.”

Tần Nguyên tự đắc nói, sau đó bỗng ra lệnh cho Tào Ninh:
“Ngày mai cậu hãy tới tập đoàn Hoa Hiệp, thu mua công ty của nhà họ Du! Tôi sẽ cho cậu tiền vốn là một trăm lẻ năm nghìn tỷ để thu mua nhà họ Du.

Như vậy nhà họ Tào của cậu sẽ trở thành gia tộc đứng đầu Lâm An.

Có điều cậu phải nhớ kỹ, trước mặt người khác cậu là con người nhưng trước mặt Tần Nguyên tôi cậu chỉ là một con chó!”
“Vâng, tôi biết ”
Bây giờ Tào Ninh đã hoàn toàn vô cảm với từ “chó” này rồi.
“Cậu Tần, có phải ngày mai hơi sớm quá không? Chúng ta có thể đợi thêm hai ngày nữa, tôi sợ thời cơ chưa chín muồi sẽ khéo quá thành vụn.

Lão già Du Chí Hòa kia sẽ không bán công ty cho chúng ta!”
“Trận chiến này chỉ có thể đánh nhanh rút lẹ, không thể để ông nội tôi biết được.

Dù sau suy cho cùng nhà họ Du cũng là phục vụ cho nhà họ Tần!” Tần Nguyên suy nghĩ rồi nói.
Trên thực tế hàng năm nhà họ Du sẽ chuyển mười bốn phần trăm thu nhập vào tài khoản nhà họ Tần.
Nếu để ông nội Tần Chính Thiên biết anh ta tự ý tấn công công ty của mình thì không cần hỏi cũng biết ông nội chắc chắn sẽ phạt nặng anh ta.

Bởi vì đây không phải là lỗi nhỏ đâu.
Bây giờ ông nội anh ta đang nghỉ dưỡng trên đảo.

Tần Nguyên đã cố ý “tặng” hai kỹ thuật viên matxa tay nghề cao siêu người Thái Lan, bảo bọn họ lập kế hoạch “thư giãn cơ thể trong thời hạn ba ngày” cho Tần Chính Thiên.

Trong khoảng thời gian ba ngày này, Tần Chính Thiên sẽ không biết được bất kỳ tin tức nào bên ngoài.