[Ngôn Tình] Người Thừa Kế

Chương 318: Chương 307





Tần Nguyên muốn dùng kẽ hở này để cho cuộc chiến kinh doanh “đánh tráo” này đánh nhanh rút lẹ.

Bằng không nếu để Tần Chính Thiên phát hiện ra, thì anh ta sẽ khó thoát tội.
“Vâng, tiểu nhân đã nhớ lời dặn của cậu Tần.

Ngày mai tôi sẽ đến trụ sở tập đoàn Hoa Hiệp thu mua công ty của bọn họ!” Tào Ninh nói.

Hôm sau, sau một đêm lên men, những thay đổi diễn ra trong nhà họ Du ngày hôm qua đã trở thành tin hot hàng đầu Lâm An.

Sáng sớm, các phóng viên của nhiều phương tiện truyền thông đã chặn ngay bên ngoài trụ sở của tập đoàn Hoa Hiệp, muốn phỏng vấn tin tức đầu tiên này.
Nhưng bọn họ lại bị bảo vệ chặn ngoài cửa tập đoàn.

Đám phóng viên làm ầm ĩ, bọn họ rất muốn phỏng vấn Du Chí Hòa chủ tịch tập đoàn Hoa Hiệp.

Trong phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Hoa Hiệp, tối qua Du Minh và ba anh ta đã ngủ ở đây.
Du Minh cũng còn đỡ, cuối cùng cũng mơ màng màng ngủ thiếp đi, còn Du Chí Hòa thì thức trắng đêm.
“Ba, ba ăn chút gì đi.

Để bụng đói sẽ không tốt cho sức khỏe.” Du Minh nhận bữa sáng của thư ký mang vào đưa tới trước mặt ba anh ta nói.
“Con ăn đi, ba không có tâm trạng ăn cơm.” Trong mắt Du Chí Hòa ngập tràn lo lắng.

Ông ta đã nghĩ cả đêm nhưng vẫn chưa nghĩ ra được cách nào để giải quyết khó khăn hiện giờ.
Du Minh lặng lẽ thở dài, anh ta đặt bữa sáng trước mặt ba mình, sau đó đi đến bên cạnh, móc điện thoại đã bể màn hình ra.
Mở nhóm chat Richkid Lâm An kia ra, xúc động gửi tin nhắn.
“Các anh em đã dậy chưa? Lập tức đến trụ sở tập đoàn Hoa Hiệp! Anh trai cảm ơn các em trước!”
Tuy bây giờ vẫn chưa gom được tiền nhưng Du Minh cần sự cổ vũ của đám anh em này.
Anh ta cần những người anh em của mình đến đây để tiếp thêm động lực đồng thời nói cho những kẻ muốn hãm hại nhà họ Du biết, bọn họ sẽ không sụp đổ dễ như vậy.
Thoáng chốc, trong nhóm đã có người trả lời.
“Đến ngay đây, cậu Du!”
“Các anh em, xuất phát! Tất cả đều rất oách!”
“Cậu Du chờ tôi! Nửa tiếng sau sẽ tới!”

Thấy nhiều người ủng hộ như vậy, trong lòng Du Minh cũng vui vẻ.

Sau khi anh ta rửa mặt trong nhà vệ sinh của tòa nhà xong, thì đi thang máy xuống lầu một.
Anh ta muốn tới đón anh em của mình.
“Cậu Du ra rồi!” Đám phóng viên ở cửa nhìn thấy Du Minh xuất hiện, ai nấy đều phấn khích như cắn thuốc, lao thẳng tới.

Nếu không có bảo vệ ngăn lại, e rằng Du Minh đã bị đè bẹp rồi.
“Cậu Du, xin hỏi nhà họ Du đã xảy ra chuyện gì?”
“Nhà họ Du hiện đang trải qua cuộc khủng hoảng lớn nhất trong lịch sử.


Liệu nhà họ Du có cầm cự được không? Bây giờ bên ngoài đang đồn rằng nhà họ Du khó có thể vượt qua cơn khủng hoảng này, sắp đối mặt với nguy cơ phá sản đúng không?”
“Bây giờ nhà họ Du dự định thế nào? Có phải đã sẵn sàng nộp đơn xin phá sản rồi không?”

Các ký giả cầm dụng cụ tác nghiệp trong tay, đưa micro đến bên miệng Du Minh, chen chúc nhau hỏi tới tấp.

Lúc này phóng viên nữ của mỗi nhà đài đều trở thành hán nữ, đưa ra các câu hỏi vô cùng sẽ bén, không hề suy nghĩ đến cảm nhận của người bị hỏi.
Du Minh cố nuốt lửa giận vào lòng, nói với đám phóng viên của các nhà đài: “Tôi có thể nói rõ với mọi người một điều là tập đoàn Hoa Hiệp sẽ không bị đánh bại.

Nhà họ Du cũng sẽ không nộp đơn xin phá sản.

Là có người cố ý nhắm vào tập đoàn nhà họ Du của chúng tôi.

Tôi khuyên người kia nên từ bỏ thủ đoạn dơ bẩn này đi, nhà họ Du sẽ càng ngày càng lớn mạnh!”
Đám phóng viên chép lại câu nói của Du Minh.

Nhưng bọn họ không đồng ý với lời nói của anh ta.

Bọn họ là phóng viên đưa tin, nên rất thạo tin.

Theo đánh giá về cuộc khủng hoảng của nhà họ Du bởi một cơ quan có thẩm quyền, mới hôm qua thôi mà nhà họ Du đã tổn hại trực tiếp sáu nghìn tỷ, với đà này tổn thất sẽ càng lúc càng lớn.

Nếu nhà họ Du không có được bảy mươi lăm nghìn tỷ để cứu vẫn thì đến cuối cùng sẽ phá sản!
Các chuyên gia ước tính quỹ hoạt động của nhà họ Du chỉ có mười lăm nghìn tỷ, bọn họ không thể lấy ra được bảy mươi lăm nghìn tỷ ngay lúc này được.
Nói cách khác, việc nhà họ Du phá sản đã chắc như đinh đóng cột.
Lúc này, tiếng còi xe vang lên từ xa, đám người liền quay đầu về phía phát ra tiếng động kia.
Một chiếc Mercedes cấp S chậm rãi lái tới, nhìn lại bản số xe, thì ra là xe mới của cậu chủ nhà họ Tôn ở Lâm An.

Quả nhiên, xe dừng lại, một chàng trai ăn mặc lòe loẹt bước xuống.
Là cậu ấm Tôn Kiện ở Lâm An.
“Cậu Du, tôi đến rồi! Không đến muộn chứ?” Tôn Kiện mỉm cười đi về phía Du Minh.
“Rất tốt, đến là tốt rồi, anh em tốt của tôi!” Du Minh cũng đi về phía Tôn Kiện.
Đám phóng viên còn chưa hiểu được tại sao Tôn Kiện lại đến đây thì một hàng xe lại lũ lượt chạy tới.
BMWX5
Ranger
Audi Q7,
Porsche 911

Toàn bộ đều là siêu xe, hơn nữa người bước từ trên xe xuống cũng không phải là người bình thường.

Bọn họ đều là cậu ấm của Lâm An, nào là cậu Tô, cậu Lục, cậu Thẩm, cậu Đường tất cả đều đến.
Cậu Mã Dương cũng dẫn Điền Tinh đến.

Thật ra trong lòng anh ta không hề muốn đến khuấy vũng nước đục này nhưng tất cả người trong nhóm đều tỏ thái độ muốn đến, nếu Mã Dương không tới thì quá lộ liễu, như vậy sẽ bị bài xích.
Bọn họ đều đi tới bên cạnh Du Minh, tỏ ra rất thân mật với anh ta.
Các phóng viên đều là những người nhạy bén.

Sao bọn họ có thể không nhìn ra được đám người kia đến đây ủng hộ nhà họ Du chứ?
Nếu nhà họ Du có được sự ủng hộ của hầu hết đám Richkid Lâm An, vậy thì nguy cơ trước mắt cũng chưa chắc đã khó vượt qua.