Ngự Trị Vạn Giới

Chương 25: Một tiếng trước chuyến đi



Sau kỳ thi sát hạch vừa rồi, hôm nay đã là ngày thứ 3 trong 5 ngày nghỉ mà nhà trường cho học sinh của mình nghỉ để xả hơi sau một kỳ thi căng thẳng của Ninh Vương.

Phải biết đối với toàn thể học sinh trong trường, nhất là đối với đám học sinh cuối cấp như Ninh Vương thì kỳ thi này quyết định trực tiếp tới tương lai sắp tới của bọn chúng. Tiền đồ sau này sẽ là càng ngày càng đi lên, hay là càng đi xuống, hầu như đều phụ thuộc rất nhiều vào kỳ thi lần này, một khi thành tích yếu kém sẽ bị chuyển vào những lớp chỉ toàn những trường hợp cá biệt trong trường.

Vào những lớp này, tài nguyên học tập sẽ bị rút bớt, giáo viên sẽ ít và gần như không quan tâm tới đám học sinh này.

Tại sao ư?

Vì chúng nó đâu có muốn học?

Đây chính là thực tế của xã hội, các ngươi không muốn thì không ai ép được các ngươi cả, đã đóng tiền vào trường học này thì bọn chúng đã được hưởng quyền lợi của một học sinh rồi, nhà trường cũng không thể đuổi học bọn chúng chỉ vì lý do là chúng học hành không đến nơi đến chốn hay lười nhác được, vì thế các ngươi đừng thắc mắc tại vì sao lại có một sự phân biệt đối xử như vậy.

Đơn giản đây là một cuộc giao dịch của bọn chúng đối với nhà trường, trừ khi phạm vào những điều cấm kỵ thì chẳng có ai có quyền đuổi học chúng nó hết.

Thanh xuân cao tam, vườn trường? trẻ không chơi - già đổ đốn?

Và chúng nó nghĩ sau này khi ra trường đi làm thì sẽ sếp lớn của đám tập trung học hành một cách tử tế?

Trừ khi gia cảnh của tên học sinh đó thực sự là nghèo khó, chỉ cần có bữa ăn đầy đủ là niềm hạnh phúc vô cùng lớn thì đã đành, lúc này tư duy của kẻ đó sẽ khác so với những kẻ còn lại, rất khó để trách cứ nếu như tại sao hắn không chịu học hành mà chỉ quan tâm đến đi làm kiếm tiền sớm.

Còn đối với đám học sinh mà được cha mẹ cho ăn học đầy đủ thì tất cả đều chỉ là sự che đậy, sự ngụy biện cho sự lười nhác và thiếu hiểu biết của bọn chúng, ngươi không có kiến thức không có bằng cấp, không có gia thế thì sau này chỉ có thể đi làm Cửu Vạn cho người ta mà thôi, chứ lấy đâu ra chuyện có thể làm sếp lớn hay ông chủ.

Do vậy nên sau khi trải qua một kỳ sát hạch quyết định đến tương lai của chính mình sau này, cũng dễ hiểu khi nhà trường cho đám học sinh nghỉ 3 ngày để xả hơi, đồng thời cũng là để giáo viên có thời gian chấm bài chứ không cần phải tranh thủ từng chút thời gian một để chấm, tránh trường hợp sai sót không đáng có.



Trong 3 ngày nghỉ này Ninh Vương đã làm được khá nhiều việc quan trọng trong kế hoạch của mình.

Thứ nhất là chuyện liên quan tới The Control, công ty công nghệ mà hắn vừa mới thành lập không lâu. Trước đó, hắn cũng đã ra lệnh cho Đoạn Minh Sơn tìm một toà nhà lớn làm trụ sở chính của công ty và đồng thời tìm luôn nhân công làm việc cho nhà máy. Còn về hội đồng quản trị, giám đốc hay nhân viên của công ty, thì tạm thời cứ tìm một vài tên có trình độ bên trong Đoạn gia ngồi vào là được, đối với các chức vụ cao, một mình Ninh Vương hắn sẽ đảm nhiệm toàn bộ.

Về phần nhân công của nhà máy, Đoạn Minh Sơn đã tìm đủ cho hắn 100 người thỏa mãn yêu cầu về trình độ và điều kiện tiên quyết để có thể gia nhập vào TC. Đó chính là bọn chúng phải uống vào một thứ nước màu đỏ có mùi vị tanh tanh của máu theo như cảm nhận của đám nhân công, thứ đó không phải thứ gì khác mà chính là Bạo Huyết mà Ninh Vương tích tụ và chiết xuất ra từ bên trong cơ thể của mình vào những ống thủy tinh nhỏ trộn lẫn với một số loại thảo dược để che đi mùi vị.

Uống thứ này vào rồi, một khi có tên dám tiết lộ bí mật của công ty ra bên ngoài dù có trốn ở đâu thì hắn cũng có thể cảm ứng ra và tìm tới tận cửa hoặc cũng có thể điều động một ý niệm khiến kẻ đó banh xác.

Hôm trước đó khi gặp mặt đám nhân công này, Ninh Vương giới thiệu qua về bản thân mình sau đó cũng không có ngại mà lấy một tên ra phạm thị trước toàn trường để bọn chúng biết kết cục của bản thân một khi phản bội kẻ đứng trước mặt bọn chúng sẽ là như thế nào.

Tốt nhất là nên ngoan ngoãn mà làm cho tốt công việc của mình thôi, uy hiếp là như thế nhưng đãi ngộ của công ty với đám này nhân công rất tốt. Đối với nhân công bình thường 1 tháng có thể được trả 30 triệu tiền lương, bảo hiểm…, các chi phí khác đều sẽ được công ty chi trả toàn bộ.

Chỉ cần làm việc chăm chỉ, tăng ca thường xuyên thì một tháng đám này nhân công tiền lương cao tới 40 triệu cũng không phải là không thể. Chỉ cần bọn chúng đừng có phản bội hắn là được rồi, vì kết cục của kẻ phản bội thường không tốt, ra sao thì ở trên đã nói rồi.

Sau đó Ninh Vương dành nguyên một ngày nghỉ của mình gần 20 tiếng đồng hồ chỉ ngồi trong căn phòng thí nghiệm của hắn, mày mò và cố gắng thiết kế ra thứ mà hắn đã học được bên trong cuốn sách Khoa Kỹ Tổng Hợp mà hắn tìm được tại Thư Viện.

Tất nhiên tài nguyên và tiền bạc có hạn, hiện tại hắn chỉ có thể tạo ra một thứ khá đơn giản có trong cuốn sách đó, nhưng một khi thành công thì tuyệt đối sẽ trấn động toàn cầu. Không phụ 20 tiếng đồng hồ ngồi mày mò và cố gắng của hắn, công sức bỏ ra đã mang lại một thành phẩm đã đủ hoàn chỉnh để đưa vào khai thác trong thực tế rồi.

Thứ này chính là một loại chip bán dẫn, vẻ ngoài của nó so với những con chip được sản xuất trên thị trường không có mấy khác biệt thế nhưng quan trọng nằm ở phần lõi bên trong. Dựa theo tri thức mà mình có được từ cuốn Khoa Kỹ Tổng Hợp mà mình có được, Ninh Vương đã không ngừng thiết kế lại từng chi tiết nhỏ nhất bên trong con chip. Như thay đổi cấu trúc bên trong, gia tăng lớp mạch bán dẫn, các mạch điện tử…. Từ đó cho ra được một con chip bán dẫn thế hệ mới mà hắn chế tạo thành công với hiệu năng mạnh hơn, tốc độ xử lý nhanh hơn, điện năng tiêu thụ thấp hơn, khả năng ổn định nhiệt độ,… Nhưng rốt cuộc đây cũng chỉ là một bản thiết kế đã được mô phỏng hoạt động trên máy tính bởi Ninh Vương mà thôi, không phải một con chip thực sự.

Khi chế tạo và đưa vào sử dụng thực sự sẽ là một chuyện khác, các lỗi phát sinh không tài nào mà đoán trước được, thế nhưng là Ninh Vương rất tự tin vào thiết kế đã dựa theo tri thức trong cuốn Khoa Kỹ Tổng hợp mà thành của mình.

Hiện tại chỉ cần máy móc được chuyển từ bên nước ngoài về trong vòng 1 tuần sắp tới là đã có thể đi vào chế tạo và thực nghiệm rồi, không cần phải vội.

Trong thời gian này thế nhưng là hắn vẫn còn rất nhiều việc phải làm a.

Đó là về phần công ty của mình và mặt hàng đầu tiên khả năng cao sẽ đưa ra thị trường để cạnh tranh với những công ty sản xuất chip bán dẫn khác trên thế giới.

Còn việc thứ hai đó chính là dựa vào quan hệ của Đoạn Minh Sơn bắt đầu buôn bán Huyết Sinh Dược Thủy cho những gã có tiền có thế trong giới tinh anh của xã hội nhưng vô cùng sợ chết hoặc sắp chết. Chỉ cần một ống thủy tinh Huyết Sinh Dược Thủy của Ninh Vương, cho dù người sắp chết đã đi tới trước quỷ môn quan đều có thể kéo trở lại và sống mạnh khỏe thêm ít nhất là một năm.

Như vậy có thể thấy giá trị của một Huyết Sinh Dược Thủy này của hắn giá trị không hề nhỏ a.

Đã có một tên nhà giàu cực kỳ có tiền nhưng lại hấp hối sắp chết, người nhà hắn sẵn sàng ra giá 50 tỷ để mua lại một ống từ tay Đoạn Minh Sơn, sau khi chứng kiến được công dụng của nó đối với một tên vật thử nghiệm bị Đoạn Minh Sơn chém một phát ngang cổ, máu tươi cuồng phún ra xung quanh đổ gục xuống đất. Cả bọn tưởng rằng hắn đã chết, thế nhưng là điều kỳ diệu đã xảy ra khi thấy Đoạn Minh Sơn cầm một ống thủy tinh bên trong chứa một thứ chất lỏng màu đỏ đổ vào miệng vật thử nghiệm.

Chỉ thấy vết cắt trên cổ rất nhanh chóng mà liền lại chỉ sau 10 - 15 giây, sau đó sau khoảng một 1 phút đồng hồ thì tên đó liên mở mắt tỉnh dậy và bàng hoàng đối với những gì vừa xảy ra.

Sau lần thực nghiệm cho đám nhà giàu đó thấy được về công dụng của Huyết Sinh Dược Thủy, không cần biết bán được rốt cuộc bao nhiêu, chỉ cần biết là số tiền Ninh Vương thu lại được lên tới gần một ngàn tỷ. Kẻ càng lắm tiền càng quý mạng sống của mình, mà số lượng Huyết Sinh Dược Thủy Ninh Vương giao cho Đoạn Minh Sơn chỉ có khoảng hơn chục liều.

Mỗi một liều bán ra giá sau liền gấp đôi giá trước, thế nhưng là vẫn bán được hết sạch. Bởi vì đây chính là một liều thuốc à không, một lần bảo mệnh a.

Ngay cả Đoạn Minh Sơn cũng sững sờ sau khi biết được công dụng của nó từ miệng của Ninh Vương, hắn cũng cảm thấy vô cùng khó tin cho tới khi thử nghiệm lên cơ thể người ở trước mặt đám nhà giàu kia.

Đoạn Minh Sơn mới hiểu được rằng sự hiểu biết của bản thân hắn đối với Ninh Vương vô cùng nông cạn và ngu dốt nhường nào.

Gần một ngàn tỷ ấy sau đó liền được Đoạn Minh Sơn làm tròn thành 45 triệu đô mà chuyển thẳng vào thẻ cho Ninh Vương. Dù sao thì việc Ninh Vương biến bản thân Đoạn Minh Sơn thành Ám Kình võ giả đồng thời cử thêm hai tên Ám Kình đi theo làm việc cho hắn đã làm cho thế lực của Thiên Địa Hội trước đó của hắn nay đã chuyển thành một thế lực chung gọi là Chưởng Thiên Hội dưới trướng của Ninh Vương mở rộng quy mô và địa bàn lên rất nhiều lần.

Chỉ riêng việc những thế lực lớn nhỏ đều bị Chưởng Thiên Hội nuốt hết, bành trướng hoạt động về hắc đạo như buôn lậu vũ khí, hàng trắng đã nâng tổng số giá trị của nó từ lúc trước là gần 1 tỷ đô đã thành 1 tỷ vài trăm triệu đô chỉ trong hơn nửa tháng ngắn ngủi rồi rồi.

Việc thứ ba cũng là việc cuối cùng đó là Ninh Vương sau khi sử dụng lần triệu hoán sinh vật đã để dành trước đó thì hắn nhận được một một thứ khá là ngoài dự đoán.

Hắn nhận được một loại thực vật, mà theo thông tin mô tả có được từ hệ thống thì nó là một cái cây nhỏ, có lá màu đỏ. Mỗi khi có sinh vật sống tiến lại gần thì nó sẽ tự động phát ra một loại hành vi tự vệ, một làn sương màu đỏ từ cái cây sẽ phóng ra mọi phía xung quanh bao trùm lấy phạm vi khoảng 10m. Sẽ không có gì nếu như loại sương đỏ này là một loại độc tố hay gì đó để nó tự vệ nhưng không.

Một khi sinh vật sống có khả năng hô hấp, hít phải loại sương đỏ như máu này chỉ trong khoảng 10 tới 20 phút đồng hồ, hệ thần kinh trung ương của nó dần dần sẽ bị tê liệt hoàn toàn, sau nửa giờ đồng hồ sinh vật sống đó sẽ chết.

Trong 2 giờ đồng hồ tiếp theo đó, cái xác đã chết của sinh vật sống trước đó sẽ từ từ đứng dậy như chưa hề có chuyện gì xảy ra, chỉ có điều là lúc này sinh vật đó, nói đúng hơn thì là nó chỉ là cái xác vô tri. Đã sớm trở lên điên loạn sẵn sàng lao vào cắn xé bất cứ sinh vật sống nào có mặt ở xung quanh nó và sinh vật bị dính phải những vết cắn, khả năng cao trong 2 giờ sắp tới hoặc là tử vong hoàn toàn hoặc là sẽ trở thành một cá thể giống như nó.

Tiếp tục đi tìm kiếm những sinh vật sống khác trong vô tri vô giác, nếu như cái xác đấy ở phạm vi 100m xung quanh cái cây, nó sẽ mang những sinh vật sống đã bị cắn xé tới nỗi không còn nhận ra hình dạng về chỗ cái cây đó mà thả xuống bên cạnh làm chất dinh dưỡng nuôi lớn cái cây.

Dần dà, cái cây càng ngày càng phát triển cho tới khi trở thành một gốc cổ thụ có thể đạt tới kích cỡ 500m đường kính, phạm vi sương đỏ một khi phát ra có thể bao trùm cả 10 cây số, thì khi đó nó mới không tiếp tục phát triển nữa.

Nhưng như vậy cũng đủ để thấy sự nguy hiểm của nó mang lại đối với mọi thứ xung quanh là như thế nào a.

Và gốc cây nguy hiểm tới cực độ này có tên gọi là Xích Ma Thụ.

Vì mức độ nguy hiểm của nó tới mọi sinh vật sống xung quanh là vô cùng lớn mà Ninh Vương hiện tại không có cách nào để khống chế nó được, chỉ có thể tạm thời phong ấn nó bên trong không gian hệ thống sau này có cơ hội lại mang ra sử dụng.



8 giờ sáng của ngày nghỉ cuối cùng, Ninh Vương hai mắt mở ra sau một buổi đêm nồng nhiệt cùng với nữ nhân của hắn Nhã Phương như mọi ngày.

Hôm nay Ninh Vương cùng với Nhã Phương đã có kế hoạch cho một chuyến đi Vịnh Hạ Long chơi 2 ngày 1 đêm trên một chiếc du thuyền sang trọng, tận hưởng cảm giác của kẻ có tiền trong tay mà trước đây hai người mơ cũng chẳng có cơ hội để thử.

Hành lý cho chuyến đi đã được hai người thu thập vào trong vali từ tối hôm qua rồi, vì thế hiện tại hai cũng không có cần phải quá gấp gáp chuẩn bị.

Ngồi dậy sau đó, Ninh Vương quay người sang nhìn Nhã Phương vẫn còn đang say giấc nồng sau khi trải qua một đêm cuồng nhiệt cùng với hắn.

Mặc dù không nỡ đánh thức nàng dậy nhưng mà chỉ còn khoảng 1 giờ nữa trước khi hai người khởi hành và đi tới Vịnh Hạ Long rồi.

Ninh Vương nhẹ nhàng đưa bàn tay của mình lên trên gò má trắng tinh và mềm mại của nàng mà nựng nựng cưng chiều.

“Bảo bối à, bảo bối~”.

Ninh Vương giọng điệu phát ra ôn nhu tới cực điểm mà lay động Nhã Phương tỉnh dậy từ một giấc mộng.

“Ưmm~”.

Nhã Phương rên nhẹ một tiếng kiều mị, khó chịu vì bị làm thức giấc. Thế nhưng là ngay vừa khi mở ra hai con mắt tràn đầy tinh quang như những vì sao sáng của mình.

Thái độ của Nhã Phương rất nhanh chóng liền chuyển thành vui vẻ, hạnh phúc khi nàng nhìn thấy nam nhân của mình đang cưng chiều một bên gò má của nàng.

“Ninh~, chào buổi sáng”.

Nhã Phương hai con mắt chớp động nhìn lấy Ninh Vương mà chào buổi sáng hắn.

”Để em ngủ thêm chút nữa được không? Đêm qua bị anh giày vò, hiện giờ rất mệt a”.

Nhã Phương giọng điệu ngọt ngào pha thêm một chút nũng nịu mà nhìn lấy Ninh Vương.

Mặc dù qua mỗi một đêm chinh chiến, sức chịu đựng của Nhã Phương có tăng lên trông thấy nhưng vẫn là chưa đủ để đối chọi lại Ninh Vương a.

Quả thực hiện tại Nhã Phương khá mệt mỏi vì đêm qua bị Ninh Vương giày vò cả 10 lần mà mỗi lần như vậy nàng đều ngất đi, không nhớ gì nữa

Chỉ còn một chút gì đó mang máng trong đầu là nàng hôm qua đã vỡ đê, xối xả mà khí ra bên ngoài a.

Thấy Nhã Phương vẫn còn có chút thèm ngủ, Ninh Vương không có tỏ thái độ gì cả, hắn chỉ nhẹ nhàng cúi thấp đầu xuống mà ôn nhu hôn lên trán nàng một ngụm.

“Được rồi, em có thể ngủ thêm 20 phút nữa, lát nữa mà vẫn còn buồn ngủ thì lên xe rồi ngủ tiếp, không cho mặc cả nữa đâu đó”.

Ninh Vương nhẹ nhàng nhắc nhở nhưng trong giọng điệu vẫn có chút gì đó uy nghiêm khiến người đối diện không thể làm trái ý hắn.

“Vâng~, Ninh của em là nhất”.

Nhã Phương nhẹ nhàng đưa ngón cái giơ ra trước mặt hắn, sau đó tiếp tục nhắm mắt lại mà thiếp thêm một lần nữa.

Ninh Vương miệng cười cười lắc đầu trước cử chỉ vừa rồi của Nhã Phương.

Nữ nhân này ngày càng biết quyến rũ mình a.

Sau đó Ninh Vương bước xuống khỏi giường của mình mà đi vào trong phòng tắm mà tắm rửa cho sạch sẽ cho chuyến đi lúc 9 giờ.



MẤY NGÀY NAY THỰC SỰ BẬN QUÁ KHÔNG CÓ THỜI GIAN VIẾT, THẬT CÓ LỖI. BẮT ĐẦU TỪ NGÀY MAI TA SẼ RA CHƯƠNG ĐỀU, MỖI NGÀY MỘT CHƯƠNG NHƯNG SỐ LƯỢNG CHỮ SẼ RÚT XUỐNG TỪ 5000 -> 2500 - 3000



TRUYỆN MỚI CẦU ỦNG HỘ, CẦU ĐÁNH GIÁ