Nhân sinh phải vì mình làm ra lựa chọn đúng đắn, cũng phải có một vài quyết định điên cuồng, mới không uổng phí thanh xuân. Lúc này, Hạ Nhiêu mới phát hiện, hóa ra trong xương cốt cô cũng có điên cuồng, chỉ là sinh ra ở gia đình ấm áp cho nên mới bị áp chế mà thôi, thậm chí bởi vì không có tưới phân bón mà mai một.
Hạ Nhiêu nâng bước chậm rãi hướng lên lầu, thời gian của cô chỉ còn lại có hai tháng, hai tháng......
Hai tháng này phải từ biệt tình yêu vừa mới nảy sinh , yêu đều đã yêu, nếu không có kết quả, quá trình này dù sao cũng phải hoàn mỹ.
Thẩm Ngoạt đi rồi, Thẩm Phi thảnh thơi lên lầu, trong miệng còn sung sướиɠ cười nhỏ, thông minh như hắn, ở thời điểm vừa rồi quyết định sủng một người, đương nhiên phát hiện ra hơn mười mấy ngày thăm người thân, hắn cùng Hạ Nhiêu ở chung không có khoảng cách, sớm đã bị cô thay đổi một cách vô tri vô giác. Chẳng qua, Thẩm Phi hắn nếu đã vui lòng cho một người nắm giữ trái tim, thì sẽ không dễ dàng cho người khác lấy đi. Tuy rằng Hạ Nhiêu ở trong thế giới của bọn họ thật đúng là có chút yếu đuối, chẳng qua hắn cũng có thể tiếp thu gánh nặng ngọt ngào này. Nếu tự do và trái tim đều bị người ta bất tri bất giác lừa đi rồi, vậy thì người đang nắm giữ đó cũng phải đi theo bước chân của hắn.
Hạ Nhiêu duỗi tay quấn lấy cổ Thẩm Phi, chủ động hôn lại, cái lưỡi linh đinh quấn lên cái lưỡi đang liếʍ láp khắp nơi trong khoang miệng nàng. Hạ Nhiêu chủ động làm Thẩm Phi hơi sửng sốt, từng luồng khí ở trong cơ thể như muốn nổ tung, hắn hôn môi càng thêm cực nóng, thậm chí mang theo một tia vội vàng cùng thô lỗ. Đây tuyệt đối là lần đầu tiên Hạ Nhiêu nhiệt tình chủ động với hắn, sao Thẩm Phi hắn có thể không kích động.
Nước bọt da^ʍ uế theo khóe miệng hai người chậm rãi tràn ra, dính ướt cổ áo hai người, dần dần, nụ hôn nhiệt liệt đã không thể thỏa mãn Thẩm Phi, khóe môi chậm rãi chuyển xuống cái cổ tinh tế, từng chút từng chút liếʍ láp, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ qua da thịt mềm mại, mang cho Hạ Nhiêu từng đợt rùng mình.
Môi cực nóng liếʍ láp gặm cắn, thẳng đến cổ trắng nõn đều bị hắn nhấm nháp một lần, mới chậm rãi dời cổ đi, hướng về phía ngực phập phồng, tay cũng thành thạo cởϊ qυầи áo trên người nàng xuống.
"Ân......" Tiếng rêи ɾỉ từ miệng Hạ Nhiêu tràn ra, mang theo ngọt ngào mê hoặc.
Tiếng rêи ɾỉ Hạ Nhiêu giống như ma âm, làm dục vọng Thẩm Phi cơ hồ lên cao, nhịn không được cắn cắn vài cái.
Vốn dĩ có hai tay ôm đầu Thẩm Phi, trong đó có một tay đã thâm nhập vào trong quần áo hắn, đầu ngón tay như con rắn nhỏ nghịch ngợm, ở trên lưng hắn chơi đùa du ngoạn, khi thì di chuyển, khi thì dừng một chút, làm toàn thân Thẩm Phi rùng mình, thiếu chút nữa lí trí mất đi, biến thân thành thú.
Hạ Nhiêu nhìn gương mặt đầy thống khổ nhẫn nhịn của Thẩm Phi, cô hướng về phía hắn hơi hơi mỉm cười, mặt đỏ bừng, mắt mưa bụi sương mù, nụ cười này không thể nghi ngờ là một tia trí mạng.
Thẩm Phi gầm nhẹ một tiếng, hung hăng hôn lên môi Hạ Nhiêu, động tác là tàn bạo, hung hăng cắn xé môi cô, lưỡi cô, mùi máu tươi nhàn nhạt chậm rãi quanh quẩn trong miệng hai người đang liều mạng giao triền.