Lúc này, ở Trung Đô, lấy cớ phải sản xuất gấp để cống nạp súng cho nhà Thanh các công xưởng đang hoạt động nhộn nhịp cả ngày đêm. Dĩ nhiên, súng này đúng là giành cho nhà Thanh nhưng theo cách không thân thiện cho lắm. Hiện tại, từ Trung Đô ra đến Thăng Long đã có mười năm công xưởng sản xuất vũ khí, vì vậy việc bảo mật vũ khí là vấn đề rất khó khăn với Cục tình báo. Quang Toản cho sản xuất theo kiểu dây truyền mỗi công xưởng chỉ sản xuất một số chi tiết của súng để đảm bảo an toàn. Nhờ thép tốt nên các loại súng cối 80ly, 120ly ra đời với nòng súng bền và nhẹ hơn.
Quang Toản nhận thấy giá thành sản xuất súng cối và tốc độ sản xuất còn chậm nên quyết định sản xuất loại lựu đạn chày để tăng sức chiến đấu của bộ binh, đây là loại lựu đạn được dùng nhiều ở đệ nhị thế chiến kiếp trước có thể phóng lựu đạn chày từ đầu nòng súng trường cải tiến, dùng đầu đạn "chui" qua một lỗ ở giữa đáy lựu đạn. Loại này có hai lợi thế: lựu đạn có thể chế tạo to hơn, công phá mạnh hơn các loại lựu đạn thông thường nhưng lại không ảnh hưởng mấy đến khối lượng súng, không gây vướng víu cho xạ thủ.
Tuy vậy, phương pháp này có nhược điểm là xạ thủ phải tháo viên đạn trong súng ra để nạp liều phóng, lựu đạn. Nếu không bắn đạn lựu được, người lính không thể nạp lại đạn súng trường ngay lập tức. Ngoài ra liều phóng nhỏ cũng khiến đạn bắn không được xa và nhanh tuy nhiên với khoảng cách hơn một trăm mét ở thời đại này cũng đã là chấp nhận được.
Nhờ sự cổ vũ của Quang Toản, các động cơ hơi nước loại nhỏ, nhưng công suất cao đã ra đời. Qua đám Smith, Triều Đình Tây Sơn có được lô hàng đầu tiên với các nhà tư bản ở Anh, với đơn hàng năm mươi khinh khí cầu đổi lấy ba nghìn khẩu 1874 cải tiến và ba mươi vạn viên đạn. Lúc này, liên quân Anh và Bồ Đào Nha đang đánh nhau với Napoleon, Quang Toản hy vọng uy lực của khẩu 1874 trên chiến trường là các chào hàng tốt nhất với các nước ở Châu Âu.
Ngoài ra Quang Toản cũng đề nghị Smith giúp đỡ kỹ thuật làm thủy tinh, sản xuất ống kính quang học và nhập giống cây cao su, café để nuôi trồng phát triển vùng đất Tây Nguyên. Cảnh Thịnh có ý định hợp tác với các tù trưởng ở Tây Nguyên mở các đồn điền café và cao su triều đình sẽ chịu trách nhiệm về giống, kỹ thuật và tiêu thụ. Chỉ cần có cuộc sống ấm no, Tây Nguyên hay lúc này là Nam Bàn sẽ trung thành mãi mãi với hắn.
Quan trọng nhất, dự án chế tạo kinh khí cầu cũng đang được hoàn thành.
- Bệ hạ. Các du học sinh đang đợi người.
Một tay thái giám lên tiếng, kéo tên Toản ra khỏi hồi tưởng.
- Trẫm biết rồi.
Tên Quang Toản nói.
Với các kỹ sư được đào tạo ở Anh và Pháp đã trở về ngày càng đông. Quang Toản đã có một buổi tiệc mời các kỹ sinh viên du học về để ủy lạo. Bản thân gã Nguyễn Công Trứ thì về hơi trễ do nằm trong khóa huấn luyện quân sự. Hắn dự định sẽ bố trí gã này sau.
Trong bữa tiệc đó Quang Toản có nói:
- Các khanh ra nước ngoài đã học được những gì, kể trẫm nghe. Không cần phải câu nệ sự khác biệt. Cứ hăng say phát biểu là được. Nếu vô ý mạo phạm, trẫm sẽ coi như không nghe thấy.
Nói ngu chứ hắn biết thời điểm này ở bên Tây có phong cách mạng Pháp đang tạo ảnh hưởng rất mạnh. Với các quốc gia phương Đông mà nói, tư tưởng này rõ ràng là đại nghịch bất đạo nhưng hắn chả quan tâm.
- Khởi tấu bệ hạ. Thần đã quan sát rất nhiều thứ. Ở các thành phố châu Âu, người ta thường có hệ thống cống thoát nước và xử lý chất thải hoàn chỉnh. Thêm vào đó, các đô thị cũng được quy hoạch lại kỹ lưỡng.
Một người lên tiếng.
- Muôn tâu hoàng thượng, ở phương Tây, các nhà khoa học thường được trọng dụng rất nhiều. Các sáng kiến tuy không phải cái nào cũng hữu dụng nhưng có ích cho sự phát triển, điển hình là động cơ hơi nước. – Một người khác nói. – Thần nghĩ Đại Việt cũng nên có chính sách này.
- Khởi tấu bệ hạ, nước Pháp tuy liên hệ với Nguyễn Ánh nhưng cũng không hề có giả tâm với nước ta. Thần nghĩ chúng cũng nên thiết lập quan hệ với nước Pháp.
Một người khác lên tiếng.
- Khởi tấu bệ hạ. Thần nghĩ đội ngũ viên chức đều muốn được thanh liêm thì bên cạnh nghiêm trị thì còn phải tạo điều kiện cho họ làm giàu chính đáng.
Một người nữa lên tiếng.
Cả đống ý kiên vang lên. Cái được. Cái không. Một số thì đã áp dụng rồi. Quang Toản thầm ghi nhớ rồi tính xem cái nào có thể áp dụng được.
- Tiếp theo là gì?
- Khởi tấu bệ hạ, tới xưởng quân giới ạ?
Cứ như vậy, hắn nhanh chóng di chuyển. So với đi tiếp du học sinh, việc đi tới xưởng quân giới vô cùng cẩn trọng. Quân số đi cùng tuy ít nhưng toàn là tinh nhuệ. Nói ngu chứ Quang Toản đã bị ám sát ba lần rồi. Không gì bảo đảm hắn sẽ sống tới lần thứ tư.
Ở tại đây, vợ chồng Trần Quang Diệu cũng đã đợi sẵn từ trước. Không chỉ lão với vợ mà còn cả Trần Bích Xuân. Mấy năm không gặp, nàng đã bắt đầu ra dáng thiếu nữ. Ở thời hiện đại mà chụp hình thì đã là hotgirl trên mạng xã hội rồi. Nói cho đúng thì hắn với nàng đã quá ba đời, dĩ nhiên vẫn có thể cưới nhau bình thường. Đó còn chưa kể việc anh em họ cưới nhau thời cổ đại không hiếm.
- Hoàng thượng vạn tuế!
Cả đám lên tiếng làm hắn giật mình do mải suy nghĩ.
- Bình thân! – Toản nói. – Tình hình vũ khí thế nào rồi?
- Thần nghĩ việc này nên đã gã Hùng nói thì sẽ rõ hơn.
Trần Quang Diệu lên tiếng. Gã Hùng không ai khác là kẻ mà đô đốc Tuyết đã tiến cử để chế súng.
- Khởi tấu bệ hạ, mẫu súng Lạc Điểu 2 và 3 đã được nghiên cứu xong. Tuy không thể sản xuất hàng loạt nhưng chỉ với số lượng nhỏ cũng đủ đầy lùi quân địch.
Với ý định biến quân đội Đại Việt là quân đội hiện đại nhất nên Quang Toản quyết định nâng cấp vũ khí cho quân đội Tây Sơn. Có hai loại súng bắn đạn viên phù hợp với kiểu sản xuất thủ công lạc hậu hiện tại là súng trường mosin và súng tiểu liên Sten.
Sten là phiên bản nhái MP28/II của Anh Quốc, được thiết kế cho công xưởng tối thiểu, chỉ cần một máy ép đã có khuôn (mà thay được bằng một ê tô) và một máy tiện kiêm chức khoan chuốt nòng.
Còn súng trường mosin rất dễ chế tạo nhờ cơ cấu hoạt động đơn giản, vật liệu làm súng dễ kiếm, không có nhiều công đoạn phải gia công phức tạp. Cỡ nòng 7,62mm, nòng súng dài 730mm, toàn bộ súng dài 1,533m (bao gồm cả lưỡi lê), nặng trên duới bốn cân. Là loại súng trường bắn phát một, lên đạn bằng khóa nòng thủ công, sử dụng hộp tiếp đạn đơn chứa được năm viên, đạn cỡ 7,62x54mm. Tốc độ bắn chậm nhưng rất chính xác, bắn xa nên còn được sử dụng làm súng bắn tỉa, súng bắn tỉa được lắp thêm ống ngắm quang học bên sườn trái sử dụng để ngắm bắn rất hiệu quả.
Dĩ nhiên, nếu hắn sản xuất hàng loạt thì quân Tây Sơn hoàn toàn có thể bá chủ thế giới. Bản thân hai loại này sử dụng hoàn toàn thuốc súng không khói, vỏ động và thép loại tốt nhất nên đội giá thành lên cao khủng khiếp. Gần như chưa tới chục khẩu được sản xuất. Nếu huy động toàn bộ vật lực thì cũng chỉ có hơn trăm khẩu là cùng. Đây đã là cực hạng của Đại Việt.
- Đúng rồi, bệ hạ. Khinh khí cầu đang hoàn thành. Người có muốn đi xem không?
Gã Hùng hỏi.
- Vậy thì còn gì bằng!
Quang Toản lên tiếng. Hắn sau đó nhìn thấy ánh mắt Bích Xuân hơi buồn. Cũng phải, dù sao thì hắn không hề để ý tới nàng. Dù vậy, bây giờ dù sao cũng là thời phong kiến, hắn là làm quá lên thì người mang tiếng lại là Xuân. Do đó, tên này phải làm từ tốn. Hơn nữa, tuy có hơi buồn nhưng đôi mắt kia cũng nhanh chóng vui trở lại khi nhìn thấy hắn vui. Dù sao nàng cũng là phụ nữ thời xưa, không đòi hỏi quá nhiều.
Nói về khinh khí cầu, nó đã được chế tạo từ hơn nghìn năm trước. Nó còn có tên gọi khác là Khổng Minh Đăng, theo tên của Gia Cát Khổng Minh. Còn khinh khí cầu hiện đại được Bartolo de Gusmão chế tạo tại Lisbon năm 1709, dùng không khí đốt nóng, chỉ bay xa được một kilômét. Năm 1766, Henry Cavendish chế tạo khinh khí cầu với khí hidro. Nhưng đến năm 1783, anh em nhà Montgolfier mới chế tạo được khinh khí cầu dùng không khí nóng có thể bay lâu được 25 phút. Đến năm 1852, Henri Giffard đã chế tạo Khinh khí cầu có thể lái được, sử dụng động cơ hơi nước, nhưng do bơm khí hidro nên rất nguy hiểm, dễ cháy nổ khi tiếp xúc với không khí nóng
Trong khi đó, cái của hắn lại là loại mới hoàn toàn. Đó là sự phối hợp của các thợ giỏi Đại Việt và các cha xứ giỏi về kỹ thuật.
- Khinh khí cầu này của chúng thần được bơm khí heli, sử dụng động cơ hơi nước, nên vừa an toàn, vừa có thể lái được. Chúng thần đã thử nghiệm cho hinh khí cầu bay từ đây đến đảo Thăng Long và ngược lại. Khinh khí cầu này có thể bay liên tục vài ngày. Theo tính toán của chúng thần, nếu làm túi khí lớn hơn, có thể bay liên tục từ vài tuần đến vài tháng.
Hùng lên tiếng giải thích.
- Khinh khí cầu này có thể ứng dụng trong giao thông vận tải, nhưng phải cải tiến hơn nữa. Các khanh hãy thử chia túi khí thành vài khoang cách biệt nhau, hoặc kết nối vài túi khí với nhau, để khi một túi khí gặp vấn đề, bị thủng chẳng hạn, thì không đến nỗi gây ra tai nạn. Chiếc giỏ treo bên dưới có thể bố trí ghế ngồi, hoặc khoang chứa hàng hóa. – Quang Toản lên tiếng. – Còn nữa, hệ thống dù thế nào rồi.
- Thần vẫn đang nghiên cứu.
Tên Hùng nói.
- Vậy thì mau lên! Những kỹ sư từ châu Âu về, trẫm sẽ điều họ cho khanh. Phải bảo đảm an toàn khi chiến đấu trên không! Hơn nữa, nếu được, trẫm muốn xây dựng một lực lượng đổ bộ đường không để đánh bất ngờ vào thành lũy của quân thù.
Quang Toản lên tiếng.