Khi Hàn Đông chạy tới nhà hàng Phủ Nam Hà, Lữ Nam Phương bọn họ đều đã tới rồi, hắn nói là người mời khách lại là người đến sau cùng
Hàn Đông cười nói:
- Ngại quá, có chút việc trì hoãn
Ngưu Chí Không cũng đang ngồi, y cười nói:
- Ha ha, anh Đông, nghe nói sáng này anh ngay trước mặt Phó chủ tịch tỉnh Lăng, mắng Phó chủ tịch huyện. Còn đánh u đầu gã nữa hả?
Hàn Đông cười khổ nói:
- Chí Không sao anh cũng trở nên nhiều chuyện thế?
Tất cả mọi người cười ha ha. Thấy Hàn Đông hiện tại một dáng vẻ bình tĩnh, nghĩ thầm rằng phỏng chừng sự tình không tệ hại như trong tưởng tượng của mọi người
Ngồi giữa đám người, Lữ Nam Phương là người biết rõ thân phận của Hàn Đông nhất, bởi vậy tuyệt không lo lắng
Mà Ngưu Chí Không, cũng loáng thoáng đoán được chút, bây giờ vẫn còn trong quá trình nghi hoặc đoán mò
Về phần La Khải Bản, Quách Tiên Chu, Từ Bân Đô thì đều không biết thân phận đích thực của Hàn Đông, bởi vậy vẫn có chút lo lắng.
Vốn còn có Thôi Khánh Dương mà Lữ Nam Phương giới thiệu cho Hàn Đông lần trước, nhưng bởi vì y ở trước mặt Hà Vĩ tiết lộ thân phận của Hàn Đông, cho nên tất cả mọi người coi y như phản đồ, bởi vậy khi tụ hội không gọi y nữa
La Khải Bản hỏi:
- Anh Đông, vậy chuyện này xử lý thế nào?
Hàn Đông lắc lắc đầu nói:
- Trước mắt vẫn chưa biết, tôi tới trễ chính là bởi vì Chủ tịch thành phố Tưởng được Thành ủy ủy thác, điều tra quá trình phát sinh sự tình sáng nay, dù sao tôi không làm gì sai, cũng không có gì phải sợ
Quách Tiên Chu nói:
- Nghe bố tôi nói, Phó chủ tịch tỉnh Lăng hình như không có ấn tượng tốt đối với anh, thành phố bên anh không ngờ cũng dám chống đối, xem ra Thành ủy bên anh rất coi trọng đối với anh
Hàn đông đã biết, bố của Quách Tiên Chu là Phó giám đốc sở Thương mại Quách Yển, phỏng chừng sáng nay cũng là ở cùng đám người Lăng Tụ Giai, đương nhiên biết được rõ ràng tình huống lúc đó
Lữ Nam Phương cười nói:
- Anh Đông tuổi trẻ đầy hứa hẹn như vậy, thành phố bọn họ khẳng định phải coi trọng thôi, hơn nữa, anh Đông lại không có đánh người trước mặt Lăng Tụ Giai, cho dù định tội, cũng phải có chứng cứ rõ ràng
Nhân viên phục vụ đem đồ ăn bưng lên, mọi người liền bắt đầu ăn uống, hiện tại tất cả mọi người là người quen cũ, cho nên mọi người trên cơ bản đều biết rõ tửu lượng của Hàn Đông, lại biết hắn hai ngày này rất bận cho nên không khuyên can gì hắn
Cơm nước xong, Ngưu Chí Không mời mọi người đi Dạ Lai Hương ca hát, La Khải Bản, Quách Tiên Chu liền hưng phấn đến mặt mày hớn hở.
Hàn Đông thấy thế rất không cho là đúng, nghĩ thầm rằng chỉ đi ca hát mà thôi, đáng hưng phấn vậy sao?
Tuy nhiên, đến khi tới Dạ Lai Hương, sau khi tiến vào phòng, Hàn Đông liền biết vì sao La Khải Bản, Quách Tiên Chu hưng phấn như vậy
Nhìn thấy một loạt cô gái trẻ ăn mặc hở hang đứng phía trước, Hàn Đông liền hiểu, người đến đây, phỏng chừng cũng không phải đơn thuần ca hát
Ngưu Chí Không ngồi xuống bên cạnh Hàn đông, hạ giọng nói:
- Anh Đông, cùng những người này giao tiếp thì phải dễ dãi chút, dù sao chính bản thân anh giữ được chừng mực là được
Hàn Đông gật gật đầu, biết Ngưu Chí Không nói không sai. Dù sao La Khải Bản, Quách Tiên Chu bọn họ từ bản chất mà nói, đều là con ông cháu cha, chơi quá nghiêm túc, quá đứng đắn, phỏng chừng bọn họ cũng sẽ buồn tẻ vô vị. Mà chính mình nếu muốn có được sự trợ giúp và công nhận thật sự của bọn họ, ngoại trừ biểu hiện ra tiềm lực hùng mạnh, còn phải có thể hòa trộn với bọn họ mới được.
Lữ Nam Phương nói:
- Anh Đông, anh trước đi
La Khải Bản, Quách Tiên Chu đều cười dài nhìn Hàn Đông.
Hàn Đông cười cười nói:
- Tôi sao cũng được, cac cậu trước đi
Kỳ thật ở trong lòng Hàn đông, đối với mấy cô gái ngành này không có thích thú gì, đây là một loại bài xích tự đáy lòng, nhưng cũng không phải cảm thấy các cô đê tiện cỡ nào, dù sao Hàn Đông cũng biết, xã hội hiện nay, vì kế sinh nhai, người muôn hình muôn vẻ đều có đủ, các cô từ bản chất cũng là dựa vào chính mình lao động, chính mình cố gắng để sinh tồn. Cái gọi là công việc chẳng phân biệt cao thấp sang hèn, Hàn Đông chỉ là từ đáy lòng không muốn nhận phục vụ tính nghiệp vụ này mà thôi.
- Anh Đông còn có chút không thói quen sao
Lữ Nam Phương cười ha hả,
- Vậy tôi giúp anh chọn một người. Là em, lại đây tiếp đãi anh đẹp trai này cho tốt, nếu cô có thế khiến anh ta uống một chai bia, vậy anh đây thưởng em một trăm tệ
Cô gái thứ hai bên trái bị Lữ Nam Phương điểm danh, trước tiên trong mắt hiện lên một tia hưng phấn, dịu dàng nói:
- Anh đẹp trai này không gạt em chứ?
Tất cả mọi người mỉm cười. La Khải Bản nói:
- Anh Lữ sao có thể lừa em! Chỉ cần anh Đông uống một chai bia, anh cũng thưởng cho em một trăm tệ
- Vậy anh đây cũng vào góp vui
Ngưu Chí Không cười nói,
- Anh cũng giống vậy, hễ anh Đông uống được một chai, anh cũng thưởng cho em một trăm tệ
- A…
Mấy cô gái khác tất cả đều kinh hô một trận, nói cách khác, chỉ cần cô gái kia khiến Hàn Đông uống hết một chai bia, là cô có thể có được ba trăm tệ tiền thưởng, hai chai chính là sáu trăm tệ, nếu có thể khiến Hàn Đông uống bốn năm chai, chẳng phải là một buổi tối kiếm bằng thu nhập cả tháng sao
Mấy cô gái này đi làm chỗ này, cùng người ta uống rượu ca hát, còn phải chịu thiệt cho một số khách, ngoại trừ rất ít người là bởi vì ham chơi tìm kiếm kích thích, đại bộ phận đều là vì tiền mà đến. Các cô dưới tình huống bình thường, cộng thêm các loại tiền boa, một tháng thu nhập cũng chỉ hơn một ngàn mà thôi, nếu một đêm có thể kiếm nhiều tiền như vậy, dù để đối phương sờ mó toàn thân cũng liều luôn
Các cô gái nhìn cô gái với ánh mắt hậm hực, vô cùng ghen tị. Cảm thấy cô đúng là người may mắn, sao ngày đầu tiên đi làm liền gặp sự tình tốt như vậy chứ?
Hàn Đông ngẫm nghĩ, bọn người kia rốt cuộc muốn làm gì thế? Mắt thấy Quách Tiên Chu cũng muốn đi theo vô giúp vui, Hàn Đông khẩn trương nói:
- Quách Tử, anh sẽ không giống vậy chứ, có tiền anh trực tiếp cho người ta cho rồi
Hiện tại trong mắt cô gái kia đã bắt đầu sáng như đèn pha, nếu tăng thêm một trăm tệ nữa, đợi lát nữa cô không cho người ta nuốt chửng mình mới là lạ.
Nhìn thấy bản mặt trái khổ qua của Hàn Đông, tất cả mọi người cười ha hả. Lúc trước Hàn đông cũng đã uống rượu Mao Đài gần 320, cũng đã xấp xỉ với tửu lượng của hắn, hiện tại cho dù là uống bia, chỉ sợ nhiều nhất một chai sẽ sai. Nếu nhiều hơn, cũng không biết sẽ say mèm thành thế nào
Quách Tiên Chu nói:
- Tôi đây sẽ không vô giúp vui, đợi lát nữa tôi đến tính tiền
Ngưu Chí Không nói:
- Quách Tử anh xem thường tôi hả? Đã nói tôi mời khách
Quách Tiên Chu ha hả cười nói:
- Được rồi, vậy lần sau tôi mời mọi người
Tất cả mọi người rất quen thuộc tuyển chọn cô gái bồi rượu, không được lựa chọn liền có chút chán nản lui ra ngoài.
Lữ Nam Phương tuyển cho cô gái kia lúc này vớ lấy Hàn Đông ngồi xuống, hơi thở như ngọc lan nói:
- Anh đẹp trai, em tên Đình Đình, anh đẹp trai muốn uống gì?
Hàn Đông cười khổ xê dịch qua bên cạnh nói:
- Cô đừng nghe bọn họ, tửu lượng tôi rất thấp, trước đó cũng đã uống chút ít, giờ sao còn uống được nữa
Khi nói chuyện, thấy đám người tuy cười nói với cô gái bên cạnh, nhưng lực chú ý rất hiển nhiên đều trên người mình. Hàn Đông chỉ có thể cười khổ, bọn người kia chẳng lẽ thật muốn mình xấu mặt như thế sao
Đình Đình vừa nghe Hàn Đông nói thế, lập tức khẩn trương, ôm lấy cánh tay Hàn đông nói:
- Anh đẹp trai
Bàn tay cô có chút lạnh, vẻ mặt vô cùng lo lắng, xem ra rất để tâm đến số tiền thưởng mà mọi người đã hứa
Tuy nhiên Hàn Đông đúng là không quen bị phụ nữ xa lạ ôm tay như vậy, trừng mắt, lạnh nhạt liếc về phía cô:
- Không nên động tay động chân
Đình Đình bị ánh mắt Hàn đông làm cho hoảng sợ, lập tức buông tay Hàn Đông ra, trong mắt đã ngân ngấn nước
Hàn Đông sửng sốt, không phải chứ, nói một câu như thế lại rơi nước mắt, tố chất tâm lý cũng quá kém đi, có làm được cái nghề tiếp rượu với khách này không ta?
- Ha ha ha
Đám người Lữ Nam Phương vô tâm cười ha hả, với bọn họ, Hàn Đông chính là một anh chàng mới lớn, chỉ kéo tay một chút mà thôi, mà khiển trách cô nàng đến muốn khóc, thế này thì sao chơi tiếp được đây, đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả
Cô gái tên Đình Đình, là cô gái xinh đẹp nhất trong nhóm, hơn nữa thoạt nhìn phỏng chừng chỉ khoảng có hai mươi tuổi, và quan trọng hơn là, cô so với cô gái bồi rượu khác có thêm vài phần thuần khiết
Cô mặc váy màu đen, đầu thắt hai bím tóc dài, tóc mái trước trán cũng được chải gọn gang. Nếu không phải gặp cô ở trong này, chỉ sợ Hàn Đông sẽ xem cô như một sinh viên.
Hàn Đông buồn bực trừng mắt liếc nhìn mọi người một cái, nói:
- Mọi người đều cao hứng, vậy nếu tôi uống nửa chai, các anh có phải lấy lại nửa tiền không?
Vừa nghĩ tới sinh viên. Hàn Đông liền nghĩ tới Yến Lâm, ngày hôm qua cô gọi điện thoại đến, nói dì cô cố ý đến chăm sóc mẹ cô. Cô hôm nay sẽ về lại trường học, trường học cũng không thể trì hoãn lâu. Hàn Đông quyết định khi nào làm xong sự tình nơi này, thì lúc đó đến trường học thăm Yến Lâm.
Cho nên, khi nhìn thấy Đình Đình rưng rưng nước mắt, Hàn Đông liền không đành lòng, nghĩ thầm rằng có thể để cô kiếm được chút tiền thì cứ kệ đi, dù sao chính mình khống chế không uống say là được
Lữ Nam Phương phất tay nói:
- Được, anh Đông uống bao nhiêu tính bấy nhiêu!
Đám người Ngưu Chí Không tự nhiên cũng đều không có dị nghị, trên thực tế, đã mở đầu rồi, Hàn Đông có thể chỉ uống nửa chai thôi sao? Chỉ cần cô gái kia phải đồ ngốc, khẳng định sẽ tìm cách khiến Hàn Đông uống nhiều hơn!
- Vậy được, tôi uống chút vậy, hiếm khi các anh nhiều tiền không chỗ tiêu
Hàn Đông nói xong, liền cầm chai bia trên bàn đưa vào miệng uống một ngụm
Rồi cầm lấy chia bia, tự rót một ly, một hơi cạn sạch. Sau đó lại dịu dàng nói:
- Anh đẹp trai, hay vậy đi, anh uống một ly, em uống hai ly, thế nào?
Hàn đông không khỏi nhìn thêm cô một cái, dám nói như vậy, trừ phi là có tửu lượng cao, hoặc là nói là bất chấp tất cả
Tuy nhiên, Hàn Đông cũng không muốn cùng cô thi ướng, thản nhiên nói:
- Tôi uống từ từ, cô cứ tự nhiên cũng được
Trên mặt Đình Đình hiện lên một tia thất vọng, theo sau liền rót một ly, rồi uống, sau đó cầm lấy microphone nói:
- Anh đẹp trai, hay anh vừa hát vừa uống đi, muốn hát bài nào em chọn cho anh
Bên cạnh La Khải Bản cười nói:
- Ha ha, anh Đông sao có thể hát một mình chứ. Em chọn bài tình ca cùng hát đi
Hàn đông tức giận giơ tay vỗ lên vai anh ta một cái nói:
- Anh sao không đi hát đi, uống nhiều vào, ít nói lại, cam đoan không ai cho là anh câm đâu
Dù Hàn Đông chỉ tính uống nửa chai, nhưng kết quả cuối cùng vẫn uống vào hơn một chai, may là từ từ uống, bởi vậy tuy rằng đầu có chút choáng váng, cũng say mấy
Đình Đình dường như cũng nhìn ra Hàn Đông không thích mình nhiệt tình quá mức, bởi vậy lẳng lặng ngồi ở bên cạnh Hàn Đông, nhìn thấy Hàn Đông uống vào một ly, cô liền tự mình uống vào hail y, cũng là giữ lời đã nói
Hàn Đông cũng mặc kệ cô, dù gì đây là chuyện của bản thân cô ta
Chỉ là tình trạng hai người bọn hắn uống rượu, khiến bọn người Lữ Nam Phương cảm thấy buồn cười, dáng vẻ này không giống như là ra đây tìm vui, quả thực chính là tự tìm phiền phức!
Sau khi uống vào một chai rưỡi, Hàn Đông biết nếu mình uống nữa, khẳng định sẽ phải say, liền nói:
- Đình Đình phải không, tôi không thể uống nữa, cô có thể đi thu tiền boa của bọn họ, đừng khách khí với bọn họ, có thể thu nhiều được chút là do bản lĩnh của cô
Đình Đình cắn cắn môi, khuôn mặt trắng trẻo có vẻ hơi tái nhợt.
Không đợi cô nói chuyện, Lữ Nam Phương liền moi bóp tiền ra lấy hai trăm tệ đưa cho cô nói:
- Ha hả, tiếp theo em có thể khiến anh Đông uống bao nhiêu thì tính là của em hết
Đám người Ngưu Chí Không cũng đều cầm hai trăm tệ đưa cho Đình Đình, mấy người bọn họ dù sao cũng không thiếu chút tiền đó, ra chơi chính là tìm vui, có thể nhìn thấy mặt ngượng ngùng của Hàn Đông, coi như là đáng giá
Đình Đình cảm tạ đám người Lữ Nam Phương, đem sáu trăm tệ cẩn thận cất vào túi tùy thân mang bên mình, sau đó ngồi xuống bên cạnh Hàn Đông, cảm kích nói:
- Cảm ơn mấy anh, em… em xin uống thêm một chai
Nói xong, cô cầm lấy đồ khui khui thêm một chai bia, xem ra cô không muốn lợi dụng người khác, bọn người Lữ Nam Phương cho thêm năm mươi tệ, cô phải uống thêm một chai nữa
Hàn Đông thản nhiên cười nói:
- Không thể uống thì thôi đi, không ai trách cô đâu
Nhìn ra được, Đình Đình này cùng mấy cô gái tiếp rượu khác là có chút khác nhau, dường như nghiệp vụ cũng không thành thục như mấy cô, phỏng chừng là mới vào làm ngành này chưa lâu
Mấy người kia, đã sớm tung ra rất nhiều chiêu, nào là rượu giao bôi, rót rượu cho nhau đủ các chiêu trò. Trong mọi người, Từ Bân là chơi khá kiềm chế, cũng chỉ ôm cô gái bên cạnh ở đó hát tình ca.
Hàn Đông nhìn đồng hồ, cũng đã mười giờ, liền nói:
- Các anh chơi tiếp đi, tôi về trước, ngày mai còn phải làm việc!
Lữ Nam Phương nói:
- Mười giờ cũng còn sớm mà, sao thế, anh Đông không quen ở đây hả, vậy chúng ta đi ra ngoài ăn khuya?
Hàn Đông lắc đầu nói:
- Ăn không vô, tôi ngày mai còn có chính sự, các anh tiếp tục chơi đi
Thấy thái độ Hàn Đông rất kiên quyết. Mọi người cũng không miễn cưỡng, Ngưu Chí Không lúc này đi tính tiền, trong tiếng cười nũng nịu của mấy cô gái, mọi người cùng nhau đi ra Dạ Lai Hương
Lữ Nam Phương cười nói:
- Anh Đông, cô gái kia rất đặc biệt đấy
Hàn Đông tức giận nói:
- Có cái gì đặc biệt đâu, còn không phải là phụ nữ sao
Trưa hôm sau, Hàn Đông gọi điện thoại tới nhà trọ của Yến Lâm, nói buổi tối mời cô ăn cơm. Yến Lâm vừa nghe Hàn Đông có thời gian gặp mình, lúc này cao hứng đồng ý liền
Buổi chiều, Hàn Đông đang giới thiệu điều kiện ưu đãi cho thu hút đầu tư của khu công nghiệp Thần Quang huyện Phú Nghĩa với một nhà đầu tư, nhận được điện thoại của Uông Hoằng Trạch, bảo hắn đến phòng trà Kỳ Lân bên ngoài trung tâm hội triển lãm, để giới thiệu một người bạn cho hắn. Lúc này Hàn Đông liền cho Phạm Thụ Phương qua đây tiếp tục giới thiệu, bản thân nhanh chóng ra khỏi cửa, rất nhanh liền thấy được phòng trà Kỳ Lân. Mới đi tới dưới lầu phòng trà, chợt nghe thấy trên lầu có người gọi tên mình, vừa ngẩng đầu liền thấy Uông Hoằng Trạch đang ở cửa sổ lầu hai vẫy tay với mình
Lên lầu, Uông Hoằng Trạch liền giới thiệu người đàn ông trung niên béo mập cho Hàn Đông:
- Đây là ông chủ Đồng của tập đoàn Đồng Tâm Việt Đông, là bạn cũ của tôi, lần này chuẩn bị ở tỉnh Tây Xuyên thành lập một công ty thành viên, Hàn Đông cậu giới thiệu một vài tình hình bên các cậu cho ông chủ Đồng đi
Uông Hoằng Trạch đúng là nói được thì làm được, nhanh như vậy liền giới thiệu một nhà đầu tư. Tập đoàn Đồng Tâm, Hàn Đông cũng là có biết đến, là công ty sản xuất đồ chơi trẻ em số một số hai trong nước, không thể tưởng được là ông chủ không ngờ lại là một tên béo đến vậy
Hàn Đông cười nói:
- Thật là hân hạnh, đại danh Tập đoàn Đồng Tâm, tôi như sấm bên tai, hôm nay gặp được ông chủ Đồng thật sự là cảm thấy vinh hạnh
Ông chủ Đồng với bộ dáng cười tủm tỉm nói:
- Chủ nhiệm Hàn đúng là tuổi trẻ tài cao, tôi cũng nghe nói qua hành động vĩ đại sáng hôm nay của chủ nhiệm Hàn, thật sự là làm cho người ta thấy được mục tiêu cục thể
Hàn Đông sửng sốt, có chút nghi hoặc nhìn về phía Uông Hoằng Trạch, sự tình buổi sáng khẳng định là uông hoằng trạch nói cho Ông chủ Đồng này rồi, chỉ có điều có quan hệ gì việc ông ta đầu tư chứ?
Ông chủ Đồng cười nói:
- Chủ nhiệm Hàn đừng để ý, tôi chỉ là có chút tò mò mà thôi, không biết ở thành phố các cậu xử lý như thế nào, nếu cậu là bạn của sếp Uông, tôi là rất có thành ý đầu tư ở huyện Phú Nghĩa
Hàn Đông còn có chút nghi hoặc, tuy nhiên nếu ông chủ Đồng nói như vậy, ý tứ là muốn đầu tư cũng là ở chỗ mình, liền mỉm cười nói:
- Ừ, chuyện này Thành ủy đã cho Phó Chủ tịch thành phố chúng tôi dẫn đội điều tra rõ rồi, tôi đúng là không có mắng chửi người, càng không có đánh người, tin rằng ở thành phố sẽ xử lý công chính
Trong ánh mắt ti hí của ông chủ Đồng hiện lên hai tia sáng, lập tức nói:
- Ha hả, như vậy là tốt nhất, trên thực tế tôi cũng biết huyện Phú Nghĩa các cậu, là huyện có tiếng động nhân khẩu nhất của tỉnh Tây Xuyên, nhà máy đồ chơi chúng tôi chính là cần một lượng lớn lao động, về điểm này huyện Phú Nghĩa là rất thích hợp. Không biết chủ nhiệm Hàn khi nào thì trở về, tôi muốn lúc đó tự qua xem một chút
Thấy ông ta quả thật có chút thành ý, Hàn đông cũng thật cao hứng, nói:
- Hoan nghênh ông chủ Đồng tới khảo sát, chiều ngày mốt chúng tôi trở về, đến lúc đó ông chủ Đồng đi cùng chúng tôi xem qua đi, cam đoan điều kiện huyện Phú Nghĩa có thể khiến ông chủ Đồng vừa lòng
Theo sau, ba người lại nói chuyện phiếm cả buổi, ông chủ Đồng liền nói có hẹn với người khác bàn chuyện, liền đi trước
- Sếp Uông, sao tôi có cảm giác như lọt vào trong sương mù thế
Đợi ông chủ Đồng vừa đi, Hàn đông liền cười ha hả nói
Uông Hoằng Trạch hiểu được ý tứ của Hàn Đông, cười nói:
- Ông chủ Đồng này là một người sánh sõi, ông ta kinh doanh thích hợp tác với người có bối cảnh chính phủ mạnh mẽ…
Không đợi anh ta nói xong, Hàn Đông liền hiểu được vì sao Uông Hoằng Trạch phải nói sự tình buổi sáng cho ông chủ Đồng, không khỏi cười khổ một cái, xem ra thật sự là trăm người muôn mặt, muôn hình muôn vẻ. Tuy nhiên chiêu này của ông chủ Đồng cũng thực dùng được, nếu chính mình thật sự có bối cảnh có thân phận, như vậy ông ta hướng mình đầu tư vào Phú Nghĩa khẳng định sẽ thoải mái hơn nhiều so với địa phương khác. Không những được giảm bớt rất nhiều phiền toái không cần thiết, lại có thể thành lập quan hệ cá nhân nhất định, đúng là đầu tư được nhiều lợi à, khó trách tập đoàn Đồng Tâm có thể phát triển nhanh như vậy
Có lẽ, ông chủ Đồng từ sự tình phát sinh hồi sáng, mà bản thân còn có thể tiếp tục làm tới liền có thể có được một số cơ hội
Trước mắt hiện lên luồng sáng từ ánh mắt ti hí của ông chủ Đồng, Hàn đông cả cười, nói:
- Sếp Uông, phiền anh nói với ông chủ Đồng,, bảo ông ta yên tâm đi huyện Phú Nghĩa đầu tư, tôi cam đoan ông ta sẽ không bị thiệt
Uông Hoằng Trạch mắt sáng rực lên, gật đầu nói:
- Ừ, tôi sẽ nói với ông ta
Hàn Đông nói:
- Cảm ơn sếp Uông, lúc nào đó tôi cũng sẽ giới thiệu cho anh một người bạn
Nếu Uông Hoằng Trạch này thành tâm như vậy giúp mình, vậy cũng phải đáp lễ chút gì đó chứ
Uông Hoằng Trạch cười cười, tò mò hỏi:
- Hàn Đông, người bạn kia của anh đang làm gì ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy thế?
Anh ta vẫn nhớ rõ lời nói lần trước của Hàn Đông
Hàn Đông cười cười nói:
- Kỳ thật, coi như là một bề trên của tôi, Phó trưởng ban Triệu của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy
Uông Hoằng Trạch sửng sốt, lập tức thét lên một tiếng kinh hãi:
- Phó trưởng ban Triệu?
Lập tức, Uông Hoằng Trạch cười khổ nói:
- Khó trách Hàn Đông cậu nhanh như vậy liền lên tới cấp Cục phó. Tuy nhiên, tôi sợ là không lọt vào mắt Phó trưởng ban Triệu đâu
Anh ta tuy rằng vô cùng khiếp sợ chỗ dựa vững chắc phía sau Hàn Đông, nhưng cũng biết mình chỉ là cấp Cục phó của sở Thương mại, thật đúng là không lọt vào mắt Phó trưởng ban thường vụ của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, trong lòng có chút uể oải.
Hàn Đông cười cười, tâm nói người này vẫn còn tự biết mình, tuy nhiên như vậy coi như là cho anh ta một hi vọng đi. Biết chính mình có thân phận như vậy, sau này khi hỗ trợ không phải càng thêm tận hết sức lực sao?
- Sếp Uông cũng không nên tự coi nhẹ mình, cơ hội sau này còn rất nhiều mà
Uông Hoằng Trạch gật gật đầu, hào quang trong mắt trở nên nóng bỏng, mặc dù không trông mong vào việc gặp được Triệu Nhạc, nhưng có Hàn Đông tầng này quan hệ, đến lúc đó sự tình mình lên cấp trưởng, có thể tính thao tác sẽ lớn hơn rất nhiều
Hàn Đông trong lòng cười ha hả, nghĩ thầm rằng nếu khi Triệu Nhạc biết mình bắt đầu nuôi trồng thế lực ở tỉnh, không biết ông ta sẽ có cảm tưởng thế nào.
Năm giờ rưỡi, Hàn Đông lái chiếc Santana tới đại học Tây Xuyên, nhìn cửa chính uy nghi bề thế, bên trên có mấy chữ to do thủ trưởng nam tuần đề lên, trong lòng không khỏi dâng lên tình cảm sùng kính đối với thủ trưởng, đúng là bởi vì có vị lãnh tụ cơ trí này, Trung Hoa mới có thể càng tràn đầy sinh lực và sức sống
Vào cửa là một con đường rộng lớn, Hàn Đông giảm tốc độ, hắn cũng không biết Tùng Viên mà Yến Lâm ở là chỗ nào, hỏi đường một bạn học bên đường, rốt cục biết được là dọc theo đại lộ phía trước, ở ngã tư trước quẹo trái, cứ thẳng về trước
Hàn Đông dựa theo lời cậu ta, mấy phút sau, liền tìm được Tùng Viên. Ở cửa tìm vị trí dừng xe, Hàn Đông lấy ra cái điện thoại to đùng, gọi đến điện thoại phòng của Yến Lâm, nói với cô, mình đang ở dưới lầu chờ
Yến Lâm cười ha hả nói
- Anh Đông, em dẫn theo một bạn học không vấn đề chứ?
Hàn Đông cười nói:
- Không thành vấn đề
Mấy nữ sinh ra ra vào vào ở cửa ký túc xá nhìn thấy Hàn Đông đứng ở bên cạnh xe, trên mặt đều lộ ra thần sắc hâm mộ, dù gì được chàng trai điển trai như Hàn Đông lái xe đến rước, quả thật khiến cho những thiếu nữ mói lớn lại hay mơ mộng thèm muốn mà
- Anh Đông…
Thanh âm trong trẻo của Yến Lâm truyền đến.
Hàn Đông ngẩng đầu vừa nhìn, lập tức ngây ngẩn cả người.