Người Cầm Quyền

Chương 502: Chuyện phiền phức



Nguyên Hằng Kiện nhìn quang cảnh tuyên truyền của thành phố Tân Châu mà khen tặng

Những người đi cùng Nguyên Hằng Kiện tự nhiên đều lấy Nguyên Hằng Kiện làm trung tâm, cùng ông ta xem tư liệu tuyên truyền thu hút đầu tư của thành phố Tân Châu.

Những người khác lúc này cũng đều túm lại quan sát, trong lòng vô cùng chấn động. Ngày hôm qua ủy viên thường vụ tỉnh ủy, phó chủ tịch tỉnh Lí Trọng Hỉ đến kiểm tra xem xét, kết quả là đã phê bình một cách nghiêm khắc.

Mà hôm nay, bí thư tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện đến kiểm tra, lại là khen ngợi công việc của thành phố Tân Châu

Cùng là Tân Châu, thái độ của Nguyên Hằng Kiện với Lí Trọng Hỉ lại hoàn toàn không giống. Đây rốt cuộc là thế nào? Nhưng mà, cho dù Lí Trọng Hỉ phê bình Hàn Đông nghiêm khắc, nhưng Nguyên Hăng Kiện là bí thư tỉnh ủy, là nhân vật số một của tỉnh uỷ, được ông ta tán thưởng, vậy thì sự phê bình của Lí Trọng Hỉ cũng chẳng là gì.

- Vận may của tên tiểu tử này thật tốt.

Trong lòng mọi người đều thầm nghĩ như vậy. Ban đầu là chuyện xấu, vậy mà Nguyên Hằng Kiện vừa biểu dương, tình hình đó liền thay đổi. Xem ra Nguyên Hằng Kiện quả nhiên vô cùng yêu thích Hàn Đông.

- Hừ, có lẽ Nguyên Hằng Kiện chính là đến để làm chỗ dựa cho Hàn Đông.

- Nói không chừng Nguyên Hằng Kiện vốn dĩ bất mãn với Lí Trọng Hỉ, vừa lúc mượn cơ hội này đấu lại Lí Trọng Hỉ.

Trong lòng mọi người, các loại suy nghĩ không phải là ít. Mọi người đều là người trong thể chế, hơn nữa ở đây lại có không ít phó giám đốc sở, mọi người đối với thế cuộc bên trong tỉnh ủy cũng vô cùng quan tâm, dù sao việc này có thể liên quan tới bát cơm sau này của mọi người.

- Chào bí thư Nguyên, trưởng ban thư ký Vương.

Hàn Đông mỉm cười bước lên phía trước

- Hoan nghênh các vị lãnh đạo đến thăm thành phố Tân Châu.

- Đồng chí Hàn Đông không tồi, công việc tuyên truyền cho thành phố Tân Châu rất đặc sắc.

Nguyên Hằng Kiện cười tán dương:

- Phát triển kinh tế cần phải thúc đẩy toàn bộ cùng phát triển, ở nhiều góc độ, nhiều tầng lớp. Tài nguyên, cảnh vật, chính sách của chúng ta, chỉ cần có lợi đối với việc phát triển kinh tế, có lợi cho việc nâng cao đời sống cho người dân, chỉ cần không phạm pháp, không vi phạm kỉ luật, các loại phương pháp chúng ta đều phải khuyến khích sử dụng.

Khi Nguyên Hăng Kiên nói, các phương tiện truyền thông đều đem micro máy quay quay về phía này. Bí thư tỉnh ủy là một người lãnh đạo trong tỉnh, tin tức trong tỉnh tất nhiên phải lấy các hoạt động của bí thư tỉnh ủy làm trọng điểm, tin tức Tứ Xuyên buổi tối trên cơ bản đều lấy công việc của bí thư tỉnh ủy làm tiêu đề.

Nguyên Hằng Viễn thông qua công việc tuyên truyền thành phố Tân Châu để đề xuất thu hút đầu tư, nhất định phải cân nhắc các hoạt động, thực hiện trên nhiều phương diện, xúc tiến phát triển kinh tế các vùng. Ông ta còn đặc biệt nhấn mạnh khai thông tư tưởng, không chỉ dựa vào một khuôn mẫu hay một phương thức nào, yêu cầu mọi người nên bỏ qua những lề thói cũ, mạnh dạn áp dụng những hình thức mới tang cường công tác tuyên truyền.

Sau khi phát biểu xong, Nguyên Hằng Kiện cùng Hàn Đông, Vương Dược Minh cùng Tần Bạch Thần thân thiết bắt tay xong, liền mang người rời khỏi trung tâm hội nghị.

Có thể cùng với Bí thư tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện bắt tay, Vương Dược Minh và Tần Bạch Thần vô cùng kích động.

- Vẫn là cùng chủ tịch Hàn tốt hơn, cơ hội lần này, không phải ai cũng có thể gặp được. Vương Dược Minh trong lòng kích động nghĩ. Anh ta đương nhiên biết, Nguyên Hằng Kiện đích thân đến đây bày tỏ thái độ, e rằng không phải do công việc tuyên truyền cho thành phố Tân Châu xuất sắc, nguyên nhân chính, có lẽ Nguyên Hằng Kiện đến là vì Hàn Đông. Nếu không phải vì Hàn Đông, cho dù công việc của thành phố Tân Châu có xuất sắc hơn nữa, ông ta cũng không đến đây. Qua sự biểu dương của Nguyên Hằng Kiện, những lời phê bình tối qua của Lí Trọng Hỉ cũng chẳng đáng gì.

Tần Bạch Thần trong lòng vô cùng kích động:

- Ha ha, cán bộ cấp cục trưởng, có thể cùng bí thư Nguyên bắt tay, lại được bí thư khen ngợi biểu dương, sợ là từ trước tới nay chưa từng có. Tôi nhất định sẽ cố gắng làm cùng Chủ tịch Hàn, tương lai có thể làm phó giám đốc sở, khẳng định là không có vấn đề.

Nhìn Nguyên Hằng Kiện mang theo một đám người rời khỏi trung tâm hội nghị, những người khác mới phục hồi lại tinh thần, nhìn những người thành phố Tân Châu một cách ngưỡng mộ, hi vọng có thể có được sự khen ngợi của bí thư tỉnh ủy, nếu như có thể lọt vào tầm mắt của bí thư tỉnh ủy, vậy thì quá tôt rồi.

- Chúng ta nhất định phải nhớ kỹ chỉ thị của bí thư Nguyên, cân nhắc phát triển toàn diện, thúc đẩy thu hút đầu tư.

Hàn Đông nói ngắn gọn với người làm việc của thành phố Tân Châu, liền dặn dò mọi người tiếp tục làm công việc của chính mình.

Bởi vì vừa rồi bí thư tỉnh ủy đặc biệt khen ngợi công việc của thành phố Tân Châu, vì thế một số nhà đầu tư liền đầu tư lớn vào Tân Châu.

Trong thời gian ngắn, khu triển lãm của thành phố Tân Châu kín người hết chỗ, tiếng ngươì huyên náo, mọi người đều trở lên vô cùng bận rộn.

Nhìn thấy mọi thứ như vậy, trên mặt Hàn Đông lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Tuy nhiên, trong lòng Hàn Đông vẫn có chút nghi hoặc, Nguyên Hằng Kiện đến lần này rõ ràng chính là nhằm vào Lí Trọng Hỉ, đồng thời cũng giúp đỡ mình, xem ra, nói không chừng, bất tri bất giác hắn đã bị cuốn vào cuộc đấu trong tỉnh ủy, điều này thật khiến cho người ta không biết phải làm sao.

- Ha ha, Chủ tịch Hàn, công việc ở Tân Châu quả nhiên vô cùng đặc sắc, tôi thấy nên đến thành phố Tân Châu học hỏi kinh nghiệm, mong chủ tịch Hàn chỉ bảo.

La Lập Thanh, tươi cười đi đến bên Hàn Đông

Hàn Đông cười cười nói:

- Chủ tịch La khách khí quá, công việc của thành phố Tân Châu cũng có rất nhiều chỗ không hoàn thiện, về sau chúng ta nên giao lưu nhiều hơn.

La Lập Thanh nói:

- Chủ tịch Hàn, tôi nói thật đó, đợi sau này, tôi chuẩn bị lãnh đạo cục xúc tiến đầu tư sẽ thường đến Tân Châu học hỏi kinh nghiệm.

- Hoan nghênh chủ tịch La cùng mọi người đến giao lưu.

Hàn Đông cười nói, việc giao lưu của thành phố anh em rất bình thường, hơn nữa La Lập Thanh cũng có ý muốn dựa vào mình, vì thế ông ta đến đây giao lưu, Hàn Đông đương nhiên phải tỏ vẻ hoan nghênh.

Trên thực tế, loại giao lưu này, việc công việc không nhiều, đến lúc đó để cục đâù tư tổng kết mấy điểm, sau đó tìm một người nào đó ưu tú nói một chút về tình hình công việc là được. Chủ yếu là những người trong ngành cùng nhau giao lưu, tiếp xúc, phát triển tình cảm mới chính là mục đích chính.

Tối đó, tin tức Nguyên Hằng Kiện thị sát hiện trường hội nghị thu hút đầu tư, vô cùng tán thưởng đối với công việc của thành phố Tân Châu, đưa phát biểu quan trọng đối với công tác thu hút đầu tư toàn tỉnh, liền xuất hiện ở tiết mục tin tức đầu đề của đài truyền hình Tây Xuyên

Trên tin thời sự, Nguyên Hằng Kiện cùng Hàn Đông thân mật bắt tay cùng giao lưu khoảng mười mấy giây, khuôn mặt chính diện của Hàn Đông cũng là lần đầu tiên xuất hiện trong tin tức thời sự như vậy.

- Đáng ghét.

Lí Trọng Hỉ mặt biến sắc, hai con mắt lộ ra vẻ phẫn nộ, ông ta nhìn chằm chằm vào vẻ mặt tươi cười của Hàn Đông và khuôn mặt tươi cười thân thiết của Nguyên Hằng Kiện trên ti vi, ông ta hận không thể đập vỡ cái ti vi đó.

Hôm qua, Lí Trọng Hỉ mới phê bình công việc của thành phố Tân Châu, còn muốn Hàn Đông phải suy xét lại những chuyện trước đó. Vậy mà hôm nay, Nguyên Hằng Viễn lại khen ngợi Tân Châu, khen ngợi Hàn Đông, việc này không thể không khiến Lí Trọng Hỉ có liên tưởng không tốt, Với tư cách là thường vụ tỉnh ủy, phó chủ tịch tỉnh, Lí Trọng Hỉ trong mắt người dân bình thường, thậm chí là cán bộ trung tâm ở Tứ Xuyên, có rất nhiều quyền lực, giống như một tòa núi lớn, nhưng trong toàn bộ tỉnh ủy, trong hơn mười ủy viên thường vụ, lời nói ông ta lại không có chút trọng lượng nào, hơn nữa ông ta cũng không nghĩ tới sẽ nảy sinh xung đột với Nguyên Hằng Viễn.

Bây giờ những hành động của Nguyên Hằng Kiện khiến cho Lí Trọng Hỉ có chút lo lắng, lo rằng những hành động của mình trong thời gian này sẽ làm cho Nguyên Hằng Kiện nảy sinh nghi ngờ. Nếu Nguyên Hằng Kiện vì thế mà muốn đối phó với mình, vậy thì ngày tháng sau này của ông ta sẽ không dễ sống.

- Xem ra Nguyên Hằng Kiện quả nhiên là toàn lực ủng hộ Hàn Đông.

Bản thân là ủy viên thường vụ, Lí Trọng Hỉ đương nhiên biết thân phận thật sự của Hàn Đông, nhưng mà theo ông ta, mặc dù Nguyên Hằng Kiện thể hiện là khen ngợi Hàn Đông, nhưng mình lại đang cùng phó bí thư Bảo Xuân Long liên kết lại, nếu muốn nhắm vào Hàn Đông, chỉ cần không làm quá đáng, Nguyên Hằng Kiện sẽ không đứng ra vội vang như vậy. Ai mà biết được vừa hôm trước ông ta có chút thái độ, Nguyên Hằng Kiện liền đứng ra nâng đỡ cho Hàn Đông, phản ứng của Nguyên Hằng Kiện khiến cho Lí Trọng Hỉ vô cùng phiền muộn.

Lúc này Bảo Xuân Long cũng đang xem thời sự, ông ta cũng vô cùng chú ý đối với tin tức này nhưng không phẫn nộ như Lí Trọng Hỉ. Ông ta thầm cười lạnh, chầm chậm thưởng thức chén trà trong tay.

- Hứ, Nguyên Hằng Kiện ra sức ủng hộ Hàn Đông, chẳng phải chính là vì tiền đồ của ông ta sao.

Bảo Xuân Long đứng dậy.

- Tuy nhiên, bây giờ ông ta đắc thế, tạm thời vẫn là nên khiêm tốn một chút tốt hơn.

Sáng ngày 29, Hàn Đông mang một nhóm người nhân viên công tác trở lại thành phố Tân Châu.

Lần này tham gia hội nghị thu hút đầu tư toàn tỉnh, thành phố Tân Châu có thu hoạch không ít, trước mắt đã có ba nhà doanh nghiệp muốn đến Tân Châu đầu tư, tổng đầu tư đã vượt qua hơn 5 trăm triệu, ngoài ra còn có 5 nhà doanh nghiệp bước đầu có ý muốn đầu tư. Cục xúc tiến đầu tư đang cố gắng theo sát. Ngoài ra các huyện khác trên cơ bản cũng có những thu hoạch, hoặc nhiều hoặc ít đều có doanh nghiệp muốn đầu tư. Đương nhiên, thành tích cụ thể của việc thu hút đầu tư lần này phải qua một thời gian mới có thể chính thức xác định được. Nhưng cho dù như vậy lần thu hút đầu tư này, thu hoạch của thành phố Tân Châu nhất định sẽ đạt được mức cao nhất trong lịch sử, cũng chính là thành tích sau khi Hàn Đông nhậm chức.

Nhưng có điều thành phố Tân Châu, từ trên xuống dưới đối với thành tích đầu tư lần này đều không quan tâm lắm, cái mà mọi người quan tâm là những chuyện xảy ra trong hội nghị thu hút đầu tư.

Những người trong quan trường đều vô cùng quan tâm tin tức thời sự, chính là tin tức Nguyên Hằng Kiện khen ngợi thành phố Tân Châu, trên cơ bản những quan chức có chút cấp bậc đều có thể thấy được. Mà lần trước Lí Trọng Hỉ trước mặt mọi người phê bình Hàn Đông một cách nghiêm khắc, các lãnh đạo của thành phố Tân Châu đều biết, dù sao những người tham gia hội nghị thu hút dầu tư lần này vừa nhiều vừa phức tạp, tin tức có thể thông qua nhiều phương tiện truyền ra ngoài, mọi người đều biết chi tiết sự việc. Vốn dĩ những người này vẫn còn rất vui, ai ngờ rằng Nguyên Hằng Kiện liền xuất hiện chống đỡ cho Hàn Đông.

Xem tin tức tối qua, Hề Hiểu Kiến lúc đó vô cùng phiền muộn, chủ yếu là vì Nguyên Hằng Kiện hết lòng ủng hộ Hàn Đông vượt qua sức tưởng tượng của ông ta lại thêm Hàn Đông còn có những người ủng hộ khác nữa. Vì thế Hề Hiểu Kiến cảm thấy ông ta muốn thu phục Hàn Đông trên cơ bản là không có khả năng. Mà Hạ Kim Cường lại có sự giúp đỡ của Hàn Đông, quyền trong tay ông ta không thể khôi phục lại như trước nữa, vậy thì chức vụ bí thư thành ủy này tiếp tục làm cũng có ý nghĩa gì nữa.

Lúc Hề Hiểu Kiến cảm thấy buồn bực, tâm trạng Hạ Kim Cường cũng không tốt gì, hậu thuẫn Hàn Đông mạnh như vậy, Hạ Kim Cường không thể hoàn toàn khống chế hắn ta. Mà Hạ Kim Cường cũng có thể nhìn ra được, Hàn Đông không phải là người nghe lời như vậy, một nhân vật cường thế như vậy khiến Hạ Kim Cường có chút phiền toái.

- Tên tiểu tử này sao lại may mắn như vậy chứ.

Phó bí thư Ngụy Dụ Vĩ cực kì phẫn nộ, ban đầu giữa ông ta với Hàn Đông cũng chỉ có nguyên nhân là công việc, quan hệ không có gì là tốt đẹp. Nhưng bởi vì chuyện của con trai Ngụy Cẩm Phong làm ông ta cảm thấy vô cùng mất mặt, vì thế mà cảm thấy càng tràn đầy sự phẫn nộ đối với Hàn Đông, đây liền trở thành ân oán cá nhân rồi. Nhưng mà xem ra muốn đối phó với Hàn Đông không dễ dàng, vì thế trong lòng Ngụy Dụ Vĩ càng tràn đầy thống hận, còn có bất lực.

Buổi chiều, Hàn Đông đến phòng làm việc của Hạ Kim Cường, đem tình hình công việc ở Thục Đô báo cáo lại.

- Chủ tịch Hàn lần này có thu hoạch không nhỏ.

Hạ Kim Cường tán thưởng nói:

- - Hơn nữa tỉnh ủy rất tin tưởng vào công tác của Thành phố Tân Châu. Điều này đối với chúng ta rất có lợi.

Biết mình không có đủ khả năng khống chế Hàn Đông, vì thế Hạ Kim Cường chỉ có thể nói khách sáo với Hàn Đông một chút, ít nhất như vậy có thể duy trì quan hệ hợp tác hai bên. Vì vậy, đối với tình hình công việc lần này ông ta hết sức khen ngợi, đồng thời cũng thể hiện sự ủng hộ với công việc của Hàn Đông.

- Cảm ơn chủ tịch Hạ

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Ngày mai chúng tôi sẽ đi Yến Kinh một chuyến, liên quan tới việc kinh doanh của thành phố Tân Châu, nhờ có bạn bè ở Yến Kinh, tôi đã liên lạc được với một số công ty, tôi đi đàm phán một chút, nếu như được tôi sẽ nhanh chóng bắt tay vào làm.

Tối qua Hàn Mạn Lương gọi điện cho Hàn Đông, anh ta đã liên lạc được với một người bạn, người đó rất hứng thú với đề xuất của Hàn Đông, bảo Hàn Đông mang những tài liệu có liên quan tới, trước tiên sẽ đi Yến Kinh tiến hành đàm phán sơ bộ, nếu như có được ý kiến sơ bộ rồi, bọn họ sẽ đặc biệt tới thành phố Tân Châu thu thập tư liệu, tiến hành đóng gói và mở rộng toàn diện thành phố Tân Châu.

Hàn Đông đối với việc kinh doanh của thành phố vô cùng để ý, vì thế quyết định nhanh chóng qua đó cùng đối tác giao lưu, nếu như ổn thỏa, các công việc ở đây có thể nhanh chóng được đẩy mạnh.

Hạ Kim Cường nói:

- Được, chủ tịch Hàn cứ yên tâm làm đi, muốn gì, ủy ban nhân dân thành phố sẽ toàn lực ủng hộ.

Ông ta là chủ tịch, là nhân vật số một của ủy ban nhân dân thành phố, Hàn Đông đạt được thành tích, chủ tịch ông ta cũng được thơm lây. Hơn nữa, chỉ cần Hàn Đông chăm chỉ làm việc, tâm tư cho những việc khác sẽ không còn nhiều nữa, đây cũng là điều mà Hạ Kim Cường muốn được.

Sau đó Hàn Đông trở lại phòng làm việc, gọi Vương Dược Minh đến, nói cho anh ta biết tình hình bảo anh ta nhanh chóng chuẩn bị tư liệu, sáng mai cùng mình đáp máy bay đi Yến Kinh

- Chủ tịch Hàn, ngài mang vài nhân viên này thích hợp sao?

Vương Dược Minh cung kính hỏi, Hàn Đông đưa anh ta tới Yến Kinh làm việc khiến anh ta vô cùng vui mừng và kích động, trong lòng âm thầm tự nhủ nhất định sẽ làm tốt công việc mà Hàn Đông giao cho.

Hàn Đông nói:

- Đem Nguyên Á Văn cùng đi, lần này chủ yếu là tiến hành đàm phán sơ bộ, nếu như có thể đạt được hiệp nghị sơ bộ, vậy thì tiếp theo mới có thể bắt đầu chuẩn bị toàn bộ công việc

- Vậy được ạ, tôi đi chuẩn bị ngay lập tức.

Vương Dược Minh gật đầu, trong lòng nghĩ, Hàn Đông đối với Nguyên Á Văn cũng không tồi, thực ra cứ coi như là đi giao lưu sơ bộ đi chăng nữa thì Nguyên Á Văn cũng không phải là người thích hợp, dù gì Nguyên Á Văn đến Tân Châu chưa được bao lâu, đối với tình hình Tân Châu cũng không hiểu biết nhiều.

Từ phòng làm việc của Hàn Đông đi ra, Vương Dược Minh lại nghĩ tới chuyện ở hội nghị thu hút đầu tư, trong lòng không thể không nghĩ: Hàn Đông sở dĩ đối với Nguyên Á Văn tốt như vậy có lẽ là nể mặt bố anh ta. Chỉ là Nguyên Hằng Kiện để con trai ông ta là thủ hạ của Hàn Đông, khó trách ông ta lại giúp đỡ Hàn Đông nhiều như thế.

Sáng hôm sau, Hàn Đông cùng Tả Nhất Sơn, Vương Dược Minh, Nguyên Á Văn xuất phát, đến trưa thì tới thành phố Thục Đô, từ văn phòng làm việc của Thục Đô lấy vé máy bay xong, mọi người trực tiếp đi ra sân bay.

4 giờ chiều, Hàn Đông cùng mọi người tới Yến Kinh, Hàn Mạn Lương đích thân lái xe tới sân bay đón. Ngoài ra những nhân viên trong văn phòng tại thủ đô cũng tới sân bay nghênh đón bọn họ.

- Trưởng ban thư kí Vương, cậu đưa mọi người đến văn phòng trước, tôi đi xem xét một chút, đến lúc đó báo cho mọi người biết công việc tiếp theo.

Hàn Đông dặn dò.

Trở lại Yến Kinh, Hàn Đông vừa muốn trở về biệt thự số 6 ở núi Ngọc Tuyền thăm ông, mặt khác cũng muốc cùng Hàn Mạn Lương giao lưu, vì thế không thể lúc nào cũng mang theo Vương Dược Minh cùng mọi người.

Đối với việc này, Vương Dược Minh đương nhiên không có ý kiến gì, cùng Tả Nhất Sơn, Nguyên Á Văn ngồi lên xe của văn phòng rời đi.

- Tiểu Đông, để tôi đưa cậu đến núi Ngọc Tuyền, buổi tối chúng ta cùng tổ chức hoạt động.

Hàn Mạn Lương cười nói:

- Lão thái gia nhất định sẽ giữ cậu ở lại ăn cơm. Tôi sẽ không ở lại cùng.

Trên thực tế, Hàn lão thái gia không có khả năng giữ cậu ta ở lại ăn cơm, mà cậu ta đối với Hàn lão thai gia tràn đầy sợ hãi, cho dù Hàn lão thái gia giữ cậu ta lại, cậu ta cũng cảm thấy không được thoải mái.

Hàn lão thái gia vẫn bộ dáng vân đạm phong khinh như trước, nhìn thấy Hàn Đông, trên mặt lộ ra cười nhẹ, hỏi thăm công việc của Hàn Đông, đối với khái niệm chuẩn bị làm kinh doanh thành phố của Hàn Đông lại không đưa ra bất cứ đánh giá nào, chỉ nhắc nhở Hàn Đông phải chăm chỉ làm việc.

Đến giờ cơm chiều, lão thái gia quả nhiên bảo Hàn Đông ở lại ăn cơm cùng ông ấy, mặc dù những bữa ăn hàng ngày của Hàn lão gia rất đơn giản, nhưng Hàn Đông cảm thấy rất có hương vị, mặc dù là người thân nhưng cơ hội cùng ăn cơm với lão thái gia lại không nhiều. Bây giờ lão thái gia sống ở đây, cuộc sống vô cùng an tĩnh, thỉnh thoảng cũng gặp cấp dưới cũ hoặc gặp lại bạn cũ, đối với thế hệ sau, yêu cầu của ông rất cao cũng không muốn giữ mọi người lại bên cạnh ông.

Hàn lão thái gia ăn không nhiều, rất nhanh liền buông đũa, khuôn mặt hiền từ nhìn Hàn Đông say xưa ăn cơm. Ông ân cần nói:

- Ăn nhiều một chút, ăn nhiều một chút.

Đúng lúc này, điện thoại của Hàn Đông vang lên, hắn nhíu nhíu lông mày, sớm biết như vậy, lúc trước nên tắt điện thoại thì hơn.

- Nghe máy đi, không biết chừng có chuyện gì đó.

Lão thái gia hiền từ nói.

Hàn Đông buông đũa, cầm điện thoại liếc nhìn một cái, cư nhiên lại là điện thoại của Vương Dược Minh gọi, trong lòng không khỏi nghi hoặc.

- Chủ tịch Hàn, tôi là Vương Dược Minh, vừa rồi xảy ra chút chuyện, chúng tôi đang ở đồn công an Quảng Cừ Môn.

Điện thoại truyền tới thanh âm ủ rũ của Vương Dược Minh.