Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực

Chương 656



Chương 656:

Lúc Diệp Du Nhiên ra đời thì Lục Thời Sơ đã được 5 tuổi.

Trong ấn tượng của anh, mẹ Diệp chính là một người phụ nữ rất dịu dàng rất xinh đẹp.

Nhưng lúc đó vì anh quá nhỏ cho nên không rõ lắm về nhà mẹ của mẹ Diệp.

Lục Thời Sơ thở dài: “Không ngờ là người nhà họ Phong.”

“Em vẫn cảm thấy rất khó tin, anh Thời Sơ, mười mấy năm rồi, em vẫn luôn tin ba còn sống, em tin có một ngày ông ấy sẽ về bên cạnh em, em có thể đoàn tụ với ông ấy, em luôn tin, em đã tin nhiều năm như vậy rồi…”

Cảm xúc của Diệp Du Nhiên đột nhiên mất kiểm soát, cô trở nên có chút nói năng lộn xộn.

Nước mắt cô bắt đầu tuôn trào ra, men theo bờ má cô chảy xuống.

Cánh tay mà cô đặt ngang trên bàn chợt căng cứng lại, căng đến mức gân xanh cũng phải nổi lên.

Lục Thời Sơ hối hận vì đã nhắc đến ba Diệp.

Nhưng anh lại không biết làm sao để an ủi.

Diệp Du Nhiên bản chất cũng là một người rất thông suốt, duy chỉ có chuyện của ba cô là cô lại cố chấp cực kỳ.

Một khi cố chấp, là cả bao nhiêu năm trời như vậy.

Năm đó khi xảy ra chuyện này, anh chỉ mới 14 tuổi, anh cũng không hiểu, một chú Diệp ôn nhu ưu nhã như vậy làm sao có thể làm ra chuyện đó được.

Anh đã từng hỏi qua ba của mình, kết quả ba anh chỉ lắc đầu, nói: “Đợi khi con lớn, con sẽ hiểu.”

Không sai, sau khi lớn lên, anh cũng dần dần hiểu được.

Diệp Chí không thể nào là người làm ra loại chuyện đó, sở dĩ ông ấy xảy ra chuyện như vậy không phải là vì ngẫu nhiên.

Có một điều không thể phủ nhận, người nhà họ Diệp nhất định là đã châm dầu vào lửa ở trong bóng tối rồi.

Chủ của nhà họ Diệp là Diệp Thành, những người khác trong nhà họ Diệp không thể là chủ mưu được, cho dù có muốn làm như vậy thì cũng không có gan.

Mà khi Diệp Chí xảy ra chuyện, hoặc là đắc tội với người khác, hoặc là thế tội cho người khác.

Những người khác ở nhà họ Diệp đã mượn cơ hội này để âm thầm thêm củi.

Trong hào môn thế gia, nhiều nhất chính là những chuyện mờ ám.

Mà những lời này hiển nhiên là bây giờ không thích hợp để nói với Diệp Du Nhiên.

Lục Thời Sơ thở dài một hơi, trong lòng nặng trĩu.

Anh cầm lấy khăn giấy rồi yên lặng đưa cho Diệp Du Nhiên.

Chính vào lúc này, đột nhiên có một bóng ảnh xông tới, đưa tay túm lấy cổ áo của Lục Thời Sơ, lôi cả người anh dậy: “Anh đã làm gì cô ấy?”

Diệp Du Nhiên đưa mắt nhìn Mộ Tấn Dương đột ngột xuất hiện, cô sững sờ cả một hồi mới phản ứng lại được: “Mộ Tấn Dương, anh làm gì vậy!”

So với Mộ Tấn Dương, Lục Thời Sơ được xem như là một công tử nhà giàu chính thống.

Từ nhỏ đến lớn đều là thuận buồm xuôi gió.

Chọn con đường tương lai thế nào, học chuyên ngành gì, làm công việc gì, anh đều không cần suy nghĩ qua, anh là con trai độc nhất trong nhà, trước mặt anh chỉ có một con đường: Thừa kế sự nghiệp của cha.

Còn Mộ Tấn Dương từ 14 tuổi trở đi, anh đã một mình đi ra nước ngoài.