Chương 1619
“Khốn nạn!”.
“Cô thật to gan!”.
“Cô dám sỉ nhục sư tỷ chúng tôi?”.
Mọi người đều mắng chửi.
“Con nhỏ thối tha, cô đúng là không biết điều! Sư huynh, để tôi phế tay chân của cô ta, trói cô ta lên giường anh!”.
Trương Tử Tường chạy tới, nói với Huyết Trường Phong.
Mọi người đều nhìn về phía Huyết Trường Phong.
Huyết Trường Phong lặng lẽ quan sát Diên Nữ mấy giây, sau đó quay người đi, thản nhiên nói: “Vậy thì… đánh gãy tay chân đi!”.
“Vâng!”.
Trương Tử Tường nhếch khóe miệng, đi về phía Diên Nữ.
Các trưởng lão đều không nói gì.
Đảo chủ thậm chí còn không thèm nhìn một cái.
Đệ tử xung quanh đều tràn đầy ý cười giễu cợt.
Tiểu Thúy ở xa xa vốn muốn đi đến nói hai câu, nhưng bị người xung quanh kéo lại.
Diên Nữ là đại sư tỷ của ngoại đảo, thế nhưng lại là người không được lòng các đệ tử ngoại đảo nhất, lúc này sẽ không có ai giúp cô ta.
“Tôi liều mạng với các người!”.
Diên Nữ hét lên một tiếng, sau đó định đứng dậy xông về phía Trương Tử Tường, nhưng Đào sư tỷ ở bên cạnh lập tức giữ cô ta lại.
“Con ả đê tiện, còn dám làm loạn? Muốn chết à?”.
Đào sư tỷ túm lấy đầu tóc cô ta, đập xuống nền đất.
Cốp cốp!
Hai tiếng to rõ vang lên.
Đầu Diên Nữ bị đập chảy máu đầm đìa.
Cô ta hơi choáng váng, không còn sức lực, chỉ đành nằm trên đất ra sức thở dốc. Trong đôi mắt ấy tràn ngập sự u tối, dường như thế giới u ám này cũng như vậy.
Lúc này, cô ta thê thảm đến mức nào…
Trương Tử Tường đi tới bên cạnh Diên Nữ, nghĩ cũng không nghĩ đã đưa chân lên, định đạp lên cánh tay mảnh khảnh của cô ta.
Không ai ra tay.
Không ai ngăn cản.
Thậm chí ngay cả một ánh mắt thương hại cũng không có.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
“Dừng tay!”.
Dứt lời, đám đông quay qua nhìn. Là Lâm Chính. Trương Tử Tường khựng bước, chau mày: “Anh Lâm, có việc gì không?”
“Thả cô ấy ra!”, Lâm Chính đứng dậy, lấy ra một tờ khăn giấy và đi về phía Diên Nữ.