Chương 1812
“Không phải, không phải như các người nghĩ đâu! Các người điên rồi! Tất cả điên rồi! Các người bị điên mới tin những lời chó má của Ramon!”, Anna gào lên.
Nhưng xung quanh không còn ai tin cô ta nữa.
“Cô Anna, tôi vốn dĩ đặt rất nhiều kỳ vọng vào cô, nhưng cô lại bị Đông y của Hoa Quốc mê hoặc, bị một thanh niên Hoa Quốc lừa. Đã vậy thì chớ, cô còn định lấy cắp tài liệu quan trọng của Hiệp hội Y tế chúng tôi để bán cho người Hoa Quốc. Cô có biết hành vi này của cô chính là b án nước không? Cô khiến chúng tôi quá thất vọng! Tôi đuổi cô ra khỏi Hiệp hội Y tế đã là vô cùng nhân từ đối với cô rồi. Đến Thượng Đế cũng không thể tha thứ cho hành vi này, cô có hiểu không?”, Ramon nói với vẻ tiếc nuối.
“Đồ gian xảo! Thượng Đế đã chứng kiến tất cả những hành vi khốn nạn của anh, anh sẽ bị báo ứng!”, Anna mắng.
Nhưng ngay sau đó, bên cạnh lại vang lên giọng nói phẫn nộ.
“Người nên gặp báo ứng là cô, con đàn bà nham hiểm!”.
Toàn thân Anna run rẩy, nhìn về phía phát ra âm thanh với ánh mắt khó tin, phát hiện ra đó là một người đàn ông trẻ tuổi.
Anh ta vừa cầm điện thoại quay Anna, vừa lớn tiếng chửi rủa, tâm trạng vô cùng kích động: “Hội trưởng Ramon đã có bao nhiêu cống hiến cho nền y học nước Mễ? Vậy mà cô lại phản bội anh ấy, phản bội Hiệp hội Y tế, phản bội đất nước! Loại đàn bà nham hiểm như cô thì nên xuống địa ngục!”.
“Đúng! Cút xuống địa ngục đi, đồ khốn nạn!”.
“Cô phải chịu hình phạt hỏa thiêu!”.
“Đúng là vô liêm sỉ!”.
“Thượng Đế sẽ không tha thứ cho cô đâu, Anna!”.
Đám người xung quanh dường như bị chọc giận, ai nấy lớn tiếng chửi rủa Anna.
Anna ngây ra.
Cô ta không ngờ mọi chuyện lại trở nên thế này…
Tất cả mọi người đều bị lời nói của Ramon chọc giận, bọn họ bắt đầu chửi bới Anna, ngay cả ánh mắt các phóng viên nhìn cô ta cũng đầy căm ghét.
Dù sao chuyện này… đã chạm đến giới hạn của bọn họ.
Bỗng một lon nước giải khát bay tới.
Bốp!
Anna sửng sốt, không kịp tránh đi, bị lon nước nện vào đầu, coca bên trong làm ướt nửa người cô ta, trông rất thảm hại.
Anna hét lên chói tai.
Nhưng chưa hết, bốn phía xung quanh lại có rất nhiều thứ bay tới.
Có bánh mỳ đang ăn dở, có điếu thuốc đang hút dở, thậm chí cả điện thoại…
Các đồ vật bay tới như mưa…
Anna vội vàng ôm đầu lao ra khỏi đám người.
Cô ta biết nếu mình không đi, thì e là sẽ bị đánh chết ở đây mất.
Nhưng đám người đang tức giận sao có thể dễ dàng để cô ta đi chứ? Ai nấy nhao nhao ngăn cô ta lại.
“Đánh chết con đàn bà nham hiểm này đi!”.
“Đánh chết cô ta đi!”.
Không biết là ai kêu lên câu này.