Chương 2668
“Gia chủ, hình như là lễ đường kết hôn bị cháy rồi!”.
Người bên cạnh vội vàng kêu lên.
“Cái gì?”.
Nam Cung Mộng đứng bật dậy, mặt lộ vẻ tức giận, lớn tiếng quát: “Mau, phái người đi chữa lửa!”.
“Vâng!”.
Người của thế gia Nam Cung đồng loạt chạy tới phía lễ đường.
Cùng lúc đó, hai bóng người mặt đầy bụi bặm chạy ra từ trong đó.
Đó là Bích Trân và An Viên.
“Sư muội, mau đi đưa anh Lâm rời khỏi đây!”.
Bích Trân vừa ho vừa nói.
Hai cô gái bị khói hun đến mức chảy đầy nước mắt.
Hiện trường trở nên xáo trộn, cực kỳ hỗn loạn.
Nạp Lan Thiên nhíu mày, nhìn sang hiện trường hôn lễ, sau đó lại nhìn về phía bụi bặm rơi xuống.
Đợi bụi bặm tan đi mới nhìn thấy bóng dáng Lâm Chính nằm trong phế tích.
“Ồ?”.
Nạp Lan Thiên hơi bất ngờ.
Anh ta biết đòn tấn công vừa rồi của mình có uy lực thế nào. Tùy tiện đổi lại là thiên kiêu đứng sau top 10 thân thể cũng sẽ không còn nguyên vẹn, chết không toàn thây, vậy mà Lâm Chính lại hoàn hảo không hề gì.
Nhưng không sao, anh ta tin rằng dù người này không bị thương ngoài da thịt thì lục phủ ngũ tạng, thậm chí xương cốt chắc chắn cũng đã nát bấy!
Dù sao đây cũng là xảo kình của thế gia Nạp Lan, là sức mạnh có thể xuyên qua da thịt đánh thẳng vào nội tạng xương cốt!
Là sức mạnh mà bất kỳ ai trên thế giới này cũng không thể nắm bắt!
Giết một kẻ vô danh tiểu tốt lai lịch bất minh đúng là quá dễ dàng.
“Anh Lâm!”.
Bích Trân và An Viên chạy tới, Bích Trân gào lên thảm thiết, nhoài người đến bên cạnh Lâm Chính, lay Lâm Chính đậy. Nhưng mí mắt Lâm Chính không động đậy, không rõ sống chết.
“Sư tỷ đứng sốt ruột, để em xem xem!”.
An Viên vội đưa tay ra, bắt mạch kiểm tra Lâm Chính.
Nhưng chốc lát sau, An Viên tái mặt.
“Sư muội, anh Lâm sao rồi?”, Bích Trân vội hỏi.
An Viên ngơ ngác nhìn cô ta, sau đó khẽ lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Sư tỷ, anh Lâm… anh ấy chết rồi…”.
“Cái gì?”.
Bích Trân mở to mắt kinh hãi.
Người xung quanh nghe vậy thì cười lớn.
“Ha ha ha ha, thằng nhóc ngông cuồng này rốt cuộc cũng chết rồi!”.
“Xí! Thằng ch ó đẻ, chết không hết tội, còn dám đối đầu với cậu chủ Nạp Lan? Cũng không tự soi lại mình đi!”.