Chương 2667
Lúc này, Lâm Chính đã không còn phòng ngự được đòn đánh của Nạp Lan Thiên, bị dồn về một phía mà đánh, ngực chấn động điên cuồng. Những luồng xảo kình của Nạp Lan Thiên không ngừng chui vào cơ thể.
Có lẽ chiêu thức của Nạp Lan Thiên không hủy diệt đất trời, đánh mạnh vào thị giác con người như những người khác, nhưng sức phá hoại của anh ta lại mạnh hơn tất cả.
Ví như những chưởng ảnh này. Nếu người tầm thường trúng phải chưởng này sẽ bị xảo kình trên đó xâm nhập cơ thể ngay lập tức, khuấy nát lục phủ ngũ tạng cho đến xương cốt huyết quản.
Thông thường người chết bởi tay Nạp Lan Thiên sẽ không nhìn thấy vết thương gì ở bên ngoài, chỉ khi nào mổ người đó ra mới có thể nhìn thấy bên trong đã hóa thành một đống bầy nhầy.
“Đại Xung Thế Thiên!”.
Lúc này, Nạp Lan Thiên quát lớn, hai tay ngửa lên trời, sau đó đánh về phía Lâm Chính từ xa.
Vù!
Một dòng khí đáng sợ từ trên trời giáng xuống, ập về phía Lâm Chính.
Ầm!
Tiếng không khí nổ tung vang lên.
Dòng khí lập tức trấn áp Lâm Chính, cả võ đài đột nhiên nổ tung, đá văng tung tóe, mảnh gỗ b ắn ra xung quanh, đất cát bay mịt mù.
Người ở xa lùi về sau một bước, cẩn thận nhìn võ đài.
Lúc này, võ đài đã hoàn toàn nát vụn, thậm chí ngay cả mặt đất bên dưới võ đài cũng xuất hiện nhiều vết nứt!
Đáng sợ đến mức nào!
Hãi hùng đến mức nào!
Đây chính là uy lực xảo kình của Nạp Lan Thiên!
Đây chính là thực lực của thiên kiêu hạng 10!
Vô số người hít ngược một hơi, ngơ ngác nhìn lại.
Nam Cung Vân Thu cũng không chìm vào niềm vui khi Lâm Chính có khả năng đã chết, mà là chìm đắm trong sức mạnh của Nạp Lan Thiên, không thể dứt ra.
“Sư tỷ!”.
Bên này, An Viên dã đến gần hiện trường hôn lễ vừa sốt ruột vừa đau buồn, vội vàng ngẩng đầu lên gọi.
“Hành động!”.
Bích Trân quát khẽ, không quan tâm được nhiều nữa, mà quay đầu lao về phía hiện trường hôn lễ.
“Hai người làm gì vậy?”.
Hiện trường hôn lễ chỉ có vài người đang chuẩn bị rượu thịt, nhìn thấy hai cô gái xông vào thì đều hoang mang.
Bích Trân mặc kệ tất cả, cầm nến trên giá nến lên, đốt bàn ghế và rèm che ở hiện trường.
Không lâu sau, hiện trường hôn lễ bốc cháy hừng hực.
“Cháy rồi!”.
Tiếng kêu la vang vọng tứ phía.
“Chuyện gì vậy?”.
“Cháy ở đâu rồi?”.
Đám đông còn đang ngây ngốc hoàn hồn lại, lớn tiếng hô lên.