Chương 3104
Thủ lĩnh của ba mươi sáu Thiên Cương la lên, run rẩy lùi về sau.
Công Tôn Đại Hoàng thấy vậy lập tức quát lên: “Các người làm gì vậy? Ai cho các người lùi lại? Lên! Xông lên cho tôi! Giết kẻ đó! Giết cậu ta cho tôi!”.
“Nhưng mà… ông Công Tôn…”.
“Các người không lên thì sẽ là kẻ phản bội của Cổ Phái! Tôi nhất định sẽ khiến kẻ đó chết không toàn thây! Diệt cả nhà hắn!”, Công Tôn Đại Hoàng gào lên.
Ông ta cũng đã mất khống chế.
Ba mươi sáu Thiên Cương không còn cách nào, chỉ có thể nhắm mắt làm liều xông về phía Lâm Chính.
Bọn họ vừa đến gần…
“Đông Hoàng Hoàn Vũ!”.
Lâm Chính khẽ quát lên, khí độc trên người anh giống như sống dậy, sau đó ngưng tụ hóa thành những lưỡi dao khí, chém về phía ba mươi sáu người kia.
Tốc độ cực kỳ nhanh, gió rền sấm giật, thậm chí còn nhanh hơn cả tia chớp.
Ba mươi sáu người kia còn chưa đến gần đã bị khí độc xuyên qua cơ thể, đứng sững tại chỗ…
Giết trong nháy mắt!
Trong đầu tất cả mọi người đều xuất hiện cụm từ này.
Tiếp theo đó, khí độc trên người Lâm Chính tan đi, anh hờ hững nhìn Công Tôn Đại Hoàng, cất bước đi xuyên qua thi thể của ba mươi sáu Thiên Cương.
Cứ như vào chốn không người!
36 Thiên Cương và 72 Địa Sát đã bị thần y Lâm tiêu diệt như vậy đấy.
Đây là đội quân tinh nhuệ siêu cấp của Cổ Phái. Sự phát triển những năm gần đây của Cổ Phái không thể tách rời khỏi đội quân tinh nhuệ này. Bọn họ giống như cánh tay đắc lực của Công Tôn Đại Hoàng, xử lý không biết bao nhiêu đối thủ cho ông ta.
Bọn họ lúc này vô cùng hoảng sợ, cứ trố tròn mắt nhìn Lâm Chính. Công Tôn Đại Hoàng cũng sững sờ, vội vàng lùi lại. Cơ thể ông ta run bắn lên. Thế nhưng ông ta vẫn không chịu từ bỏ. Cứ thế hét lớn: “Cấm vệ đâu cả rồi?”
“Chúng tôi có mặt!”
Một nhóm người lao ra. Nhóm người này mỗi người cầm một loại vũ khí, ánh mắt sắc lẹm, sát khí hừng hực giống như đám mãnh thú đang ghim chặt con mồi.
Đội cấm vệ của Cổ Phái – đội quân đảm bảo sự an nguy cho Công Tôn Đại Hoàng.
Phần lớn những người này đều do ông ta đích thân tuyển chọn và bồi dưỡng. Tất cả đều là dược nhân, có cơ thể được tôi luyện thừ những phương thuốc bí mật của Cổ Phái.
Tương truyền bọn họ hầu như không biết đau là gì, tất cả đều dùng thuốc để tồn tại.Chỉ cần bọn họ không chết thì sẽ tiếp tục chiến đấu.
“Gi ết chết cho tôi!”, Công Tôn Đại Hoàng phát lệnh, cả đội cấm vệ xông lên. Tất cả những người này đều giống như những con sói đói không sợ chết.
Dù chứng kiến Lâm Chính trước đó tiêu diệt các thế lực khác thì bọn họ vẫn không sợ, vẫn lao lên giống như Lâm Chính trước mặt chẳng là gì, chỉ là một con mồi của họ mà thôi…
Pằng pằng…
Vài người bắt đầu bóp cò. Loại đạn đặc biệt bay về phía anh.
Lâm Chính cảm thấy có gì đó không ổn bèn né qua một bên. Thế nhưng làn đạn quá dày, nên anh vẫn bị bắn trúng.