Chương 4013
“Chuyện hôm nay không có ai đúng ai sai, mọi chuyện chấm dứt tại đây, cậu đến thiên cung là để trị thương, đừng gây chuyện thị phi nữa”.
Dứt lời, Tam tôn trưởng liền xoay người rời đi.
Lâm Chính nhìn bóng lưng rời đi của Tam tôn trưởng, dường như có chút suy nghĩ. Một lát sau anh mới hoàn hồn, vội vàng chạy xuống dưới đài Y Thánh.
“Anh Lâm, chờ em với!”.
Thu Phiến đuổi theo.
Đám Lý Đào đã tiu nghỉu rời đi từ lâu.
Còn Tử Diễu kia vẫn đứng dưới cây hoa đào nhìn bóng lưng rời đi của Lâm Chính, cũng tỏ vẻ trầm tư, đến lúc mọi người đã giải tán hết vẫn còn đứng đó.
Rời khỏi đài Y Thánh, Lâm Chính hùng hục chạy thẳng đến Thiên Hình Cung.
Vừa đến cửa Thiên Hình Cung, anh liền thấy người thanh niên bên cạnh Tam tôn trưởng đi ra.
“Là anh?”, Lâm Chính nhận ra người thanh niên.
“Ồ, Lâm Chính à? Sao anh lại đến đây?”, người thanh niên đang cúi đầu suy nghĩ gì đó, nghe thấy lời Lâm Chính nói thì ngẩng phắt đầu lên, nở nụ cười hơi gượng gạo.
“Tôi đến đón Liễu sư muội, cô ấy đâu?”, Lâm Chính hỏi.
“Cô ta… À… cô ta đã được phóng thích rồi…”, người thanh niên sững lại rồi vội đáp.
Vẻ mặt rất lúng túng.
“Vậy sao? Lúc nào thế?”, Lâm Chính nghi hoặc hỏi.
“Mới thôi, mới thôi…”
“Nói vậy thì chắc là cô ấy về rồi”.
Lâm Chính suy nghĩ một lát, ôm quyền với người thanh niên rồi xoay người rời đi.
Vẻ mặt người thanh niên rất kỳ quái, nhìn Lâm Chính rồi nhanh chân bỏ đi.
Không lâu sau.
Tại nơi ở của Tam tôn trưởng.
“Cái gì? Tứ tôn trưởng làm ăn cái kiểu gì vậy? Tại sao lại qua loa như vậy chứ?”, sắc mặt Tam tôn trưởng âm trầm, đập mạnh tay xuống bàn.
“Tôn trưởng, đâu phải tôn trưởng không biết tính tình của Tứ tôn trưởng, ông ấy trước giờ chí công vô tư, làm việc dứt khoát. Theo điều tra của ông ấy, Liễu Như Thi quả thực định giết Tiết Tường, có video làm chứng, Tứ tôn trưởng chỉ làm theo đúng phép công”, người thanh niên thở dài đáp.
Tam tôn trưởng hấp háy mắt, khàn giọng nói: “Vậy là Lâm Chính vẫn chưa biết chuyện này đúng không?”.
“Vâng”.
“Hôm nay tôi đã hứa sẽ phóng thích Liễu Như Thi trước mặt mọi người, nếu để người ta biết Liễu Như Thi xảy ra chuyện, thì chắc chắn uy nghiêm của thiên cung chúng ta sẽ bị ảnh hưởng. Chuyện này mà đồn ra ngoài, thì chúng ta cũng bị cười nhạo…”
“Cũng khó ăn nói với Lâm Chính”.
“Phía Lâm Chính thì không lo, khó ăn nói thì tạm thời không nói! Chuyện này cứ tạm ém xuống, chờ thiên cung chúng ta giải quyết xong nguy cơ trước mắt rồi tính!”.
“Vậy nếu Lâm Chính không tìm thấy Liễu Như Thi thì phải làm sao ạ?”.