Chương 4083
“Trước đây không lâu tôi nghe có vài người nói cậu không tôn trọng các vị tôn trưởng của thiên cung, không coi ai ra gì . mặc dù cậu lập công, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu có thể vô thiên vô pháp. Lâm Chính, cậu thấy sao?”, Đại tôn trưởng nhìn anh chăm chăm.
“Vậy tức là Đại tôn trưởng đang hỏi tội đệ tử sao?”, Lâm CHhính không hề lép vế, anh hỏi bật lại. Có không ít điện chủ, tôn chưởng phải chau mày.
“Lâm Chính cậu còn dám cãi lại à?”, Tam tôn trưởng bước tới, quát lên.
“Không dám, có điều Lâm Chính trước giờ luôn hiểu thế nào là tôn sự trọng đạo. Nếu đệ tử mà bất kính với ai thì không phải đệ tử không hiểu đạo lý đó mà là không coi người đó là thầy của mình thì đúng hơn?”, Lâm Chính điềm đạm nói.
“Cậu nói cái gì?”, Tam tôn trưởng giật mình.
Đại tôn trưởng cũng đanh mắt. Tam tôn trưởng còn định nói gì đó nhưng đã bị Đại tôn trưởng ngăn lại. Ông ta nhìn Lâm Chính: “Lâm Chính, nếu bình thường đệ tử ăn nói với bản tôn như vậy thì bản tôn sẽ trừng phạt nghiêm khắc đấy, nhưng cân nhắc tới tình hình của cậu thì tôi sẽ không so đo với cậu nữa. Cậu tự lo cho mình đi”.
Lời nói của Đại tôn trưởng đã quá rõ ràng. Thiên cung không dự định cứu chữa cho anh nữa. Đại tôn trưởng đã nói thẳng thừng rồi.
“Đại tôn trưởng định bỏ mặc đệ tử sao??”, Lâm Chính nghi ngờ hỏi.
“Người không biết tôn sư trọng đạo thì chết cũng chẳng có gì đáng tiếc. Huống hồ hành động của cậu đâu còn chỉ dừng lại ở mức không tôn sư trọng đạo. Lâm Chính, nếu cậu muốn sống thì rời khỏi thiên cung tự tìm cách đi. Đương nhiên cậu không muốn đi thì có thể chết ở đây. Thiên cung sẽ sắp xếp chỗ để chôn cậu”, Đại tôn trưởng điềm đạm nói.
Lúc này tất cả đều đã rõ ý của Đại tôn trưởng. Ông ta lấy Lâm Chính ra để giết gà dọa khỉ. Ông ta biết việc trước đó anh giao chiến với người của Tử Huyền Thiên. Đương nhiên ông ta không giận việc Tử Huyền Thiên khai chiến mà giận thái độ của Lâm chính dành cho Tam tôn trưởng, Ngũ tôn trưởng và Trịnh điện chủ.
Vì vậy Đại tôn trưởng gọi Lâm Chính tớii chính là vì muốn dùng anh để cảnh cáo những người định tiếp cận Lâm Chính, rằng nếu đối đầu với bọn họ thì sẽ có kết cục như thế nào.
Đại tôn trưởng quả nhiên độc ác như đúng lời đồn.
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: “Đại tôn trưởng, phải cứu người này, không thể để cậu ta chết được”.
Dứt lời, cả hiện trường sục sôi.
Mọi người quay qua nhìn. Người vừa lên tiếng chính là Nhị tôn trưởng. Lâm Chính cũng cảm thấy bất ngờ. Nhị tôn trưởng dám cãi lại Đại tôn trưởng và cứu anh sao? Đúng là chuyện hiếm.
Đại tôn trưởng ngẩng đầu, nhìn bóng hình trước mặt và lên tiếng: “Ý của Nhị tôn trưởng là gì? Tại sao phải cứu cậu ta?”
“Đại tôn trưởng, người này còn trẻ như vậy mà đã tu luyện được cơ thể thần võ, vừa rồi tôi kiểm tra thì phát hiện ra cơ thể cậu ta từng được ngâm trong dược liệu nhiều năm, đủ để chứng minh y thuật của cậu ta không phải dạng vừa. Còn trẻ mà đã sở hữu y thuật như vậy thì chắc chắn cậu ta là một thiên tài yêu nghiệt. Tại sao phải để cậu ta chết? Sao không cứu cậu ta, bồi dưỡng để cậu ta trở thành trụ cột cho thiên cung?”,Nhị tôn trưởng nghiêm túc nói.
“Trụ cột sao? Người này không biết tôn sư trọng đạo, chắc chắn sẽ có lúc lại lật mặt, sao có thể bồi dưỡng được. Sợ là sẽ nuôi ong tay áo mất. Huống hồ thiên cung nhiều người tài như vậy hà tất phải tự mạo hiểm?”, Đại tôn trưởng lạnh giọng.
“Đại tôn trưởng nói vậy là sai rồi. Tôi cũng đã điều tra về việc liên quan tới Tử Huyền Thiên. Chuyện này không thể trách Lâm Chính được. Lâm Chính vốn bị thương nặng mà bị Tam tôn trưởng ép phải ra tay với Tử Huyền Thiên. Nói tới chuyện này phải hỏi Tam tôn trưởng đấy. Lâm Chính vốn đã trúng hoạt độc, tình hình rất tệ, tại sao ông còn gọi cậu ấy lên. Ông hi vọng cậu ấy sẽ chết trong tay người của Tử Thiên Huyền sao?”
“Nhị tôn trưởng, Đại tôn trưởng có mặt ở đây tại sao ông lại ngậm máu phun người vậy. Tôi chỉ cảm thấy Lâm Chính có thể đỡ được cả chiêu của Trịnh điện chủ thì chắc chắn thực lực không phải hạng vừa nên cử cậu ta lên nghênh chiến. Chỉ đơn giản là đặt hi vọng vào cậu ta mà thôi”, Tam tôn trưởng khẽ tái mặt, trầm giọng.