Lâm Chính lắc đầu, thản nhiên lên tiếng: “Thả Cầm Kiếm Nữ ra, tôi còn có thể nương tay với cô!” .
“Chuyện này không do anh quyết!”.
Người phụ nữ nheo mắt: “Tôi vốn tưởng anh sẽ bế quan tu luyện ở tòa nhà treo thưởng, vốn muốn nhân lúc anh bế quan mà đánh lén, không ngờ anh không bế quan. Tôi ra tay trực tiếp với anh e rằng rất khó chiếm ưu thế, dù sao anh cũng có Tuyệt Thế Tà Kiếm của Ám Thiên Võ Thần…”.
“Nhưng bây giờ ưu thế ở chỗ tôi! Nghe đây, nếu anh không muốn người phụ nữ này chết thì tôi nói gì, anh phải làm thế đó”.
Dứt lời, người phụ nữ bóp sau gáy Cầm Kiếm Nữ, giữ chặt cô ấy, tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt trắng nõn của cô ấy, sau đó ngón tay rạch nhẹ.
Xoẹt!
Khuôn mặt của Cầm Kiếm Nữ lập tức xuất hiện một dấu vết dài.
Advertisement
Tiếp đó, ngón tay rạch mặt của Cầm Kiếm Nữ tuôn ra một ngọn lửa màu đỏ.
“Dị hỏa?”.
Lâm Chính hơi bất ngờ.
“Thần y Lâm đúng là hiểu nhiều biết rộng, anh cũng biết đây là dị hỏa, xem ra Lệnh Hồ Vũ thất bại trong tay anh cũng không oan”.
Người phụ nữ nheo mắt nói.
Advertisement
Nhìn đến đó, Lâm Chính im lặng.
“Thần y Lâm, anh có thể nhận ra thuật dịch dung mà tôi sử dụng lên cô gái này, có thể thấy y thuật của anh siêu phàm, chắc chắn cao hơn tôi! Thế thì cứu chữa người khác nhất định không thành vấn đề”.
“Nhưng y thuật của anh có tốt đến mấy thì trước một người cháy đen thành tro, anh làm sao để cứu sống cô ta?”.
Ngón tay của cô ta quơ qua lại trước mắt Cầm Kiếm Nữ, Cầm Kiếm Nữ sợ đến mức mặt trắng bệch, người co lại.
Đối với người ở long mạch dưới lòng đất mà nói, uy lực của dị hỏa cao hơn đao kiếm nhiều.
Dù sao vết thương đao kiếm chỉ cần thi thể hoàn chỉnh, thời gian chết không lâu, dựa vào y thuật là có thể cứu sống.
Nhưng một khi dính phải dị hỏa, thoáng chốc thiêu đốt thi thể, vậy thì Đại La Kim Tiên có đến cũng không cứu được.
Không ngờ người phụ nữ này lại biết dùng dị hỏa… đáng sợ đến thế nào?
“Đừng làm bậy!”.
Lâm Chính chậm rãi lên tiếng: “Rốt cuộc cô muốn thế nào, nói ra đi!”.
“Ném Tuyệt Thế Tà Kiếm qua đây!”.
Người phụ nữ nheo mắt.
Lâm Chính không hề do dự lập tức cởi bỏ bội kiếm ở thắt lưng ra, ném về phía cô ta.
Tuyệt Thế Tà Kiếm rơi xuống dưới chân của người phụ nữ.
Trong nháy mắt, nhiệt độ xung quanh người phụ nữ hạ xuống nhanh chóng.
“Không hổ danh là bội kiếm của Ám Thiên Võ Thần, quả nhiên phi phàm”.
Trong mắt người phụ nữ lóe lên sự kiêng dè, không dám bắt lấy Tuyệt Thế Tà Kiếm mà đạp chân.
Vèo!
Tuyệt Thế Tà Kiếm bay ra xa trăm mét.
“Thần kiếm như vậy mà cô không dùng?”.
Lâm Chính lên tiếng hỏi.
“Thần y Lâm, đổi lại là tên ngốc Lệnh Hồ Vũ kia, chắc chắn anh ta sẽ tham lam thần binh lợi khí này, nhưng tôi thì không. Tà Kiếm được mệnh danh Tà Kiếm là bởi bản thân thanh kiếm vô cùng âm tà. Tôi không giỏi sử dụng kiếm, nếu lấy Tà Kiếm, bất cẩn một chút sẽ bị Tà Kiếm phản phệ, bị nó thao túng”.
Người phụ nữ cười nhạt, ánh mắt tràn ngập sự cơ trí nhìn thấu tất cả: “Anh đưa nó cho tôi một cách sảng khoái như vậy e là cũng hi vọng tôi cầm Tà Kiếm, bị Tà Kiếm ảnh hưởng, đúng không?”.
Lâm Chính không nói thêm.
Xem ra người phụ nữ đó khó đối phó hơn trong tưởng tượng nhiều.
“Được rồi, tiếp theo anh hãy lấy châm bạc trên người mình ra, châm từng châm vào vài huyệt vị mà tôi nói”.
Người phụ nữ tiếp tục lên tiếng.
Lâm Chính do dự một lúc lại lấy châm bạc ra.
“Ư ư… Ô ô ô…”.
Cầm Kiếm Nữ giãy giụa điên cuồng.
Nhưng không có ích gì.
Cô ấy đã đoán được tiếp theo người phụ nữ này định làm gì.
Nhưng cô ấy không thể làm gì hơn, chỉ đành lặng lẽ rơi nước mắt.
“Huyệt Bách Hội, hạ châm!”.
“Thiên Xu, hạ châm!”.
“Thiên Cơ, Thiên Toàn, hạ châm!”.
Người phụ nữ lên tiếng.
Lâm Chính đâm hai châm, sau đó nói: “Cô muốn tôi… tự phong tỏa khí mạch?”.
“Anh không nguyện ý sao?”.
Người phụ nữ nheo mắt cười hỏi.
Chương mới nhất được đăng tải tại Website truyenfull.com.vn - Nếu bạn đang ở website khác vui lòng quay lại ủng hộ website gốc truyenfull nhé !