Lâm Chính quen đường quen lối, mang theo Long Thăng đã hôn mê đến trước cánh cửa, ngón tay nhanh nhẹn ấn mấy cái lên cửa.
Cánh cửa lập tức phát ra âm thanh.
Sau đó chậm rãi mở ra.
Lâm Chính không chút chần chừ, lách người vào trong.
Các Long võ giả đều ngạc nhiên, tất cả dừng chân lại.
"Tại sao người này có thể dễ dàng mở được Long Cung như vậy?".
Advertisement
Long võ giả dẫn đầu trầm giọng nói.
"Lẽ nào hắn biết rất rõ về Long Cung?".
"Không thể nào, cấu tạo của Long Cung không hề tầm thường, người bình thường không thể biết rõ lộ số của nó, chắc chắn bên trong có vấn đề".
"Vậy bây giờ phải làm sao đây? Chúng ta có đuổi theo không?".
"Sao lại không đuổi? Các cơ quan cạm bẫy trong này đối với chúng ta chỉ là trò vặt vãnh. Chúng ta có long lực, là người của Long tộc, những cơ quan vớ vẩn này chẳng phải có thể phá bỏ dễ dàng sao?".
Advertisement
Một Long võ giả nói với vẻ khinh bỉ.
"Các cậu đừng kiêu ngạo như vậy, cơ quan cạm bẫy trong Long Cung quả thực không gây uy hiếp cho chúng ta, nhưng có thể giữ chân chúng ta. Bởi vì vật liệu chế tạo Long Cung này không hề tầm thường, cho dù là long lực cũng không thể dễ dàng phá vỡ. Người kia có thể mở được cửa Long Cung, thì chắc chắn cực kỳ quen thuộc bên trong. Nếu hắn lợi dụng cơ quan cạm bẫy trong này để giữ chân chúng ta thì chúng ta phải làm sao?".
Long võ giả dẫn đầu trầm giọng nói.
Các Long võ giả khác đưa mắt nhìn nhau.
Vèo!
Bỗng một Long võ giả giơ cánh tay lên nện mạnh vào tường.
Rầm!
Tiếng va chạm khủng khiếp vang lên.
Chỉ thấy vách tường vang lên tiếng động dữ dội, long lực trút ra như nước.
Nhưng… vách tường vẫn lành lặn hoàn hảo, không hề có dấu vết bị nứt.
"Cái gì?".
Bọn họ há hốc miệng.
"Đúng như lời đại nhân nói, long lực của chúng ta... không thể phá hoại Long Cung này..."
Người kia trợn tròn mắt thì thào.
"Mau truyền tin về tộc, mời các cường giả trong tộc giúp đỡ. Long Cung chỉ có một lối ra, chúng ta cứ canh ở đây, chắc chắn thằng nhãi kia không thể chạy được. Chờ cường giả trong tộc lợi dụng bí thuật ép thằng nhãi kia ra, lúc đó hắn chết là cái chắc".
"Vâng".
Tín hiệu nhanh chóng được gửi đi.
Rất nhiều người của Long tộc bắt đầu có mặt ở Long Cung.
Càng ngày càng nhiều cao thủ của Long tộc đến, long lực đáng sợ làm chấn động cả mặt đất.
"Đại nhân, Long Tử truyền tin tới, nói là sẽ đích thân đến đây để cứu cậu Long Thăng, giết chết con kiến dám khiêu khích tộc nhân Long tộc chúng ta".
Một người của Long tộc kêu lên.
"Thật sao?".
Long võ giả dẫn đầu vô cùng mừng rỡ, hô lên: "Tốt! Tốt! Tốt lắm! Ha ha ha, nếu Long Tử đích thân ra mặt, thì một Long Cung tép riu sao có thể bảo vệ được hắn chứ?".
"Ngày tàn của con kiến đó đến rồi! Ha ha ha..."
Ai nấy đều phá lên cười.
Đối với bọn họ, sự xuất hiện của Long Tử chính là tuyên bố cho cái chết của Lâm Chính.
Còn Lâm Chính ở trong Long Cung đương nhiên cũng nghe được tin này.
Anh đang ở tầng một chứ chưa lên tầng hai, khi thấy các Long võ giả không dám tiến vào, anh đã biết đối phương có hiểu biết về Long Cung.
Lâm Chính không biết gì về thủ đoạn của Long tộc, cũng không biết họ có cách gì để ép anh ra khỏi Long Cung.
Nhưng cũng may bây giờ còn chút thời gian cho anh chuẩn bị.
Lâm Chính hít sâu một hơi, ném Long Thăng sang bên cạnh, rồi bắt tay vào làm.
"Mày... mày không sống nổi đâu, mày sẽ sống không bằng chết, chết không toàn thây..."