Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 5168: "Truyền thừa của Long Cung?".



Trước cửa Long Cung có rất nhiều người của Long tộc.

Đám Thu Ngạn cũng đã đến nơi.

Là người hiểu rõ về Lâm Chính, hắn đương nhiên phải có mặt, mặc dù rất muốn nghỉ ngơi một lát cho hồi sức.

Đất đá xung quanh biến thành bột mịn, một con đường rộng rãi kéo dài đến bên ngoài.

Các Long võ giả khoanh chân ngồi xuống, nghỉ ngơi dưỡng sức, còn các Long võ giả mới đến thì đứng trước của Long Cung nghiên cứu gì đó.

Cũng không biết đã qua bao lâu, một người bỗng kêu lên.

"Long Tu đại nhân đến!".

Advertisement

Tất cả các Long võ giả đều kinh ngạc, lần lượt đến trước con đường bằng phẳng mới được trải ra kia, xếp hàng hai bên, cúi người, sau đó chậm rãi quỳ xuống.

"Bái kiến Long Tu đại nhân!".

"Bái kiến Long Tu đại nhân!".

Ngay cả mấy Long võ giả kia cũng không dám ngồi điều tức nữa, mà đều đứng lên hành lễ.

Advertisement

Sau đó giọng nói hùng hồn vang lên, một ông lão tóc bạc da mồi, mặc bào trắng, râu dài đến eo, đi tới.

Đồng tử ông lão có màu vàng kim, đầu có hai sừng, hai cánh tay còn có từng lớp vảy rồng bao phủ, khiến người ta nhìn mà da đầu tê dại.

Ông ta chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu sải bước đi tới.

"Tất cả đứng lên đi".

Ông lão sẵng giọng.

"Cảm ơn Long Tu đại nhân".

Tiếng hô lại vang lên, mọi người đều đứng dậy, nhưng vẫn không dám thẳng người, thái độ rất cung kính.

"Long Tu đại nhân, sao ông lại đến đây? Long Tử vương hạ đâu?".

Long võ giả dẫn đầu cung kính hỏi.

"Sao? Xử lý chút chuyện vặt vãnh này mà cũng cần Long Tử đại nhân đích thân ra mặt? Các cậu làm ăn kiểu gì thế hả?".

Ông lão tức giận quát: "Long Tử đại nhân vốn định đích thân đến đây, nhưng bị lão nô ngăn cản, làm thuộc hạ mà không chia sẻ được gánh nặng với cấp trên thì tồn tại còn ý nghĩa gì nữa?".

"Long Tu đại nhân nói chí phải! Nói chí phải!".

Long võ giả vội nói.

"Được rồi, nói cho tôi biết người kia đâu?".

Ông lão lạnh lùng hỏi.

"Trong Long Cung ạ".

"Long Cung?".

Ông lão nhìn chằm chằm cánh cửa kia, lông mày nhíu lại, lạnh lùng nói: "Cánh cửa này không có dấu hiệu bị phá hoại, hơn nữa còn chưa đến lúc mở Long Cung, sao cậu ta lại vào được?".

"Chúng tôi cũng thấy rất lạ, tên kia ấn linh tinh mấy cái vào cánh cửa, rồi cánh cửa bỗng mở ra, nhìn hắn có vẻ biết rất rõ về cấu tạo của cánh cửa này".

Long võ giả dẫn đầu nói.

"Biết rõ cấu tạo của cánh cửa?".

Long Tu bỗng nhíu mày, trầm ngâm một lúc lâu mới khàn giọng nói: "Muốn biết cấu tạo của Long Cung thì chỉ có một cách, đó chính là có được bản đồ xây dựng Long Cung. Mà bản đồ này chỉ cất ở tầng cuối cùng của Long Cung, lẽ nào... người này đã lấy được truyền thừa của Long Cung?".



"Truyền thừa của Long Cung?".



Các Long võ giả biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương.



"Xem ra phải giết người này rồi, phá cửa rồi vào trong xử lý cậu ta đi!".



Long Tu bình thản nói.



"Phá cửa?".



Mọi người giật nảy mình.



"Long Tu đại nhân, chúng tôi chỉ sợ không có khả năng này..."



Long võ giả dẫn đầu có chút ngại ngùng nói.



"Tôi biết là cậu không có bản lĩnh này, các cậu là cái thá gì chứ? Sao có thể phá được cơ quan do người kia tạo nên? Khi người kia nắm được long lực tung hoành thiên địa, còn chưa biết các cậu đang ở xó xỉnh nào đâu!".



Long Tu hừ một tiếng đầy khinh bỉ, sau đó lật bàn tay, một vật nhọn lóe lên ánh vàng xuất hiện trong lòng bàn tay ông ta.



"Đinh Thần Long?".



Mọi người lập tức kêu lên thất thanh.



"Thứ này sẽ phá được cánh cửa".



Long Tu mặt không cảm xúc nói.