Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 5453: Phong ấn



Cả ba người ngồi phịch xuống đất, quần áo ướt đẫm mồ hôi, thở hồng hộc.

“Sao thế, có chút tử khí mà đã không đỡ được rồi à. Nếu như tôi cho tử khí trong người bà cụ phóng ra hết thì chẳng phải là cả hiện trường này hóa thành tro bụi rồi không?”, Lâm Chính nhìn ba người và nói.

Sắc mặt ba người tỏ vẻ áy náy.

“Là trước đó chúng tôi mạo phạm tới anh, mong anh lượng thứ”, Mị Khiếu đứng dậy cúi người. Mị Quả thấy vậy cũng vội vàng xin lỗi theo.

“Thôi bỏ đi, cũng không có gì”, Lâm CHÍnh xua tay.

“Anh Lâm vừa rồi thứ phóng ra là sát khí trong người bà sao?”

“Đúng vậy”.

“Vậy...đã ép ra được bao nhiêu tử khí rồi?”, cô ta lại hỏi.

“Chắc tầm 1%”, Lâm Chính nói. “Cái gì? 1% sao?”

“Tức là còn phải làm 100 lần nữa mới ép ra hết được sao?”, Mị Quả kinh hãi nói.

“Tầm đó”.  

Lâm Chính thản nhiên nói: “Thuốc trước đó rót vào cơ thể bà cụ hình thành một lớp màng bảo vệ không khiến cho bà cụ bị tổn hai khi ép khí ra ngoài.

“Hóa ra là vậy...", đám đông bừng tỉnh.

“Nghe đây, lát nữa tôi ép khí ra tiếp. Mọi người ở sau lưng tôi, dùng sức mạnh phi thăng khóa chặt đám tử khí lại”. “Khóa chặt sao?”, ba người bàng hoàng.

“Anh Lâm...khóa chặt như thế nào?”, Mị Mộng hỏi. Với thực lực của họ sao có thể kiểm soát được sức. mạnh của Ám Thiên Võ Thần chứ.

“Mọi người cứ cố gắng kiểm soát, phần còn lại tôi sẽ ra tay", anh nói.

Bọn họ nhìn nhau nhưng vẫn làm theo lời của Lâm Chính.

Lâm Chính nhanh chóng hành động. Sau khi ba người dùng đan dược thì tiếp tục kích hoạt sức mạnh phi thăng và chờ đợi.

“Bắt đầu rồi”, anh khẽ nói.

Sau đó anh lại rút kim ra... Tử khí lại phóng vọt ra ngoài.

Cả căn phòng đều bị tử khí phủ kín. Đến cả những bức tường cũng không chịu được nữa và bắt đầu nứt ra. 

Ba người vội vàng sử dụng sức mạnh phi thăng. Tử khí nhanh chóng bị sức mạnh phi thăng bao trọn và ép. chặt vào.

Thế nhưng giống như trước đó họ nói, sức mạnh phi thăng sao có thể so sánh được với Ám Thiên Võ Thần được. Một lúc sau, sức mạnh phi thăng bắt đầu bị ăn mòn và sắp bị nổ tung.

“Anh Lâm...chúng tôi sắp không cầm cự được nữa rồi”, Mị Mộng bặm môi nói. Hai người còn lại trông cũng. vô cùng chật vật.

“Hiện tại chỉ có sức mạnh trong cơ thể tôi mới có thể khóa được chúng, đừng dừng lại, tiếp tục đi”.

Lâm Chính lạnh lùng nói và tiếp tục rút châm ra. Ba người bàng hoàng vội vàng làm theo.

Thế là họ hết lần này tới lần khác trợ lực để Lâm Chính khóa tử khí vào tay mình. 

Dần dần cả cánh tay phải của Lâm Chính biến thành màu đen xì...