Nhưng Đặng Mão không trả lời ngay, mà nhìn sang ông lão ở trước bàn phẫu thuật.
Ông lão đứng trước hai thi thể của Thương Lan và Thái Thiên, dường như đang quan sát gì đó.
Một lúc sau, ông ta mới chắp tay quay người lại, bình tĩnh nói: “Chúng tôi vừa kiểm tra hai thi thể này, phát hiện hai thi thể này đã từng bị cậu Lâm đó động đao”.
Đào Thành sửng sốt, sau đó cười đáp: “Thần y Lục, thế không phải chuyện bình thường sao? Kỹ thuật y học. của cậu Lâm không hề tầm thường, bà tổ của thế gia Huyết Đao nhờ thần y Lâm mới có thể cứu sống được. Trước kia, thần y Lâm có được thi thể của hai Võ Thần, sao có thể không nghiên cứu, lấy chút lợi ích được? Nếu không thì không giải thích được”.
“Tôi cũng nghe nói một vài chuyện về người này, y thuật của cậu ta đúng là tài giỏi. Nhưng tôi phải nói cái mà cậu ta thực hiện không hề đơn giản”.
Thần y Lục nói.
“Chẳng lẽ... hai thi thể này thiếu bộ phận gì?”.
Đào Thành ngạc nhiên hỏi.
“Không thiếu bộ phận gì”.
“Vậy thì là...”. Đào Thành hiếu kỳ nhìn thần y Lục.
Thần y Lục gõ lên bàn phẫu thuật theo nhịp, sau đó nhẹ nhàng giở vải trắng của thi thể Thái Thiên Võ Thần lên, để lộ thi thể trắng bệch, bình tĩnh nói: “Cậu có nhìn ra được gì không?”.
Đào Thành nhìn thi thể, sau đó lắc đầu: “Không có gì khác thường”.
“Đây chính là chỗ cao siêu của cậu Lâm”. Thần y Lục nói: “Thực tế thi thể này đã bị động đao,
hơn nữa... tất cả những nơi mà cậu có thể nhìn thấy trên thi thể đều đã bị động đao”.
“Cái gì?".
Đào Thành ngạc nhiên, hầu như không dám tin vào những gì mình nghe được.
“Tất cả đã bị động đao? Nói vậy là... thiên đao vạn quả sao?”.
“Thiên đao vạn quả? Đó là còn ít, theo dấu vết mà tôi quan sát được thì ít nhất cũng phải trăm nghìn nhát dao!". Thần y Lục lắc đầu đáp.
“Mười... Mười nghìn đao?”.
“Còn là ít nhất rồi!”.
“Nhưng vì sao lại không có chút vết tích nào?”.
“Đó là chỗ đáng sợ của cậu ấy!”.
Thần y Lục nói: “Người này không hề dùng dao bình thường như chúng tôi, mà là dùng dao một cách bạo. lực. Dao cậu ta dùng hoàn toàn men theo kết cấu cơ thể người, nói đơn giản hơn, cậu ta rạch theo những kẽ hở mà mắt thường không thể nhìn thấy được”.
“Nói cách khác...".
“Trình độ hiểu biết về cơ thể người của cậu ta đã đến mức độ khiến người khác phát run”.
Thần y Lục nói.
“Thần y Lục, có phải tôi có thể hiểu rằng, cậu Lâm giải phẫu thi thể của hai vị Võ Thần này xong rồi ghép nó lại không?”.
Đặng Mão hỏi.
Thần y Lục gật đầu.
Mấy người khác kinh hãi.
Thần y Lục nói.
“Thần y Lục, nói vậy là hai thi thể này không còn giá trị gì với chúng ta?”.
Đặng Mão vội hỏi. “Đương nhiên là có! Không những có mà nhờ thần y Lâm, cơ duyên và lợi ích tiềm tàng trong xác thân của bọn họ dễ dàng khai phá hơn”.