Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 5687: Thề không bỏ qua



 

“Âm ầm.."

Từng luồng sức mạnh cuồng bạo tác động vào nhau, chiến ý che lấp bầu trời, vô cùng điên cưồng. Vào thời khắc này, vô số sát ý hòa vào nhau.

Khí lưu ở tứ phía còn đáng sợ hơn cả lưỡi đao.

Long lực vô tận mạnh mẽ va đập vào nhau.

Hai móng vuốt rồng của Đoàn trưởng gắt gao tấn công Lâm Chính, rồi xé toạc ra.

Nhưng chẳng thấm vào đâu.

Ông ta phát hiện tên nhãi trước mặt nhìn có vẻ tuổi còn trẻ lại không hề có danh tiếng gì, mà trong cơ thể dường như lại có một nguồn long lực vô tận.

Cho dù ông ta có sử dụng bao nhiêu sức mạnh hay †ấn công như thế nào, cũng đều không thể lay chuyển anh được dù chỉ một chút.

“Sao có thể chứ?”

“Cái tên kia thế mà lại chặn được một đòn tấn công toàn lực của Đoàn trưởng sao?”

Đám người bảo vệ long mạch đều sửng sốt.

Thực ra vào giây phút Đoàn trưởng ra tay ấy, bọn họ đã nhận ra có điều gì đó không ổn rồi. 

Vì khi Đoàn trưởng vừa ra tay đã dốc hết toàn lực.

Rất rõ ràng là do Đoàn trưởng biết đối phương. không hề dễ đối phó.

Nhưng cho dù đã dốc toàn lực nhưng cũng không thể chiếm được một chút lợi thế nào...

Đây là việc mà từ trước đến nay bọn họ chưa từng gặp!

“Giết!

Lúc này, cô gái cụt tay đã lao đến bên cạnh Lâm Chính.

Cho dù luồng long lực vô vùng khủng bố ở khắp xung quanh khiến cô ta hành động rất khó khăn.

Nhưng để giết được người này, cô ta vẫn cố gắng dùng hết tất cả sức lực.

Bây giờ là thời cơ tốt nhất.

Người này đang bị Đoàn trưởng kìm hãm, tất nhiên phải dùng toàn lực mới chống lại được Đoàn trưởng. Một kiếm này, cho dù không lấy được mạng của Lâm Chính thì nhất định cũng có thể khiến anh bị thương nặng!

Cô gái bị cụt tay ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt kiên quyết, thân kiếm bị long lực ảnh hưởng đến mức rung chuyển dữ dội, nhưng cô ta vẫn đưa nó đến gần vùng ngực của Lâm Chính. Tuy nhiên, vào ngay tại giây phút thanh kiếm sắp đâm xuyên qua ngực đó thì Lâm Chính đột nhiên hơi quay đầu lại, nhìn về phía cô gái.

Chỉ nhìn một cái như vậy thôi, đã khiến cho lông tóc. †oàn thân cô gái đều dựng đứng lên.

Một cảm giác ớn lạnh và sợ hãi tột độ dâng lên.

Dưới sự dao động cảm xúc này, bàn tay cầm kiếm của cô ta trở nên mềm nhữn.

Chính vào lúc cô gái cụt tay không chú ý, Lâm Chính đột nhiên giơ tay trái lên, nắm lấy thanh kiếm đó.

“Không ổn!”

Cô gái bỗng chốc tỉnh ngộ, nhanh chóng bình tĩnh lại rồi lập tức rút kiếm về.

Nhưng một giây sau. Keng!

Thanh trường kiếm đó cứ như vậy mà bị Lâm Chính bẻ gãy.

Tiếp đó, Lâm Chính khẽ vung tay, thanh kiếm gãy bay đi như một viên đạn, đâm xuyên qua bụng cô gái.

Cô ta hét lên một tiếng thảm thiết rồi nặng nề ngã  xuống đất.

“A"

Miệng cô ta phun đầy máu, sau khi ngã xuống đất, cô ta đau đớn đến mức khó mà đứng dậy để chiến đấu được tiếp.

Giải quyết xong cô gái đó, Lâm Chính rút tay trái về, đánh mạnh về tên Đoàn trưởng trước mặt.

Lần này, Lâm Chính có vẻ cũng dùng toàn lực để đánh.

Sắc mặt Đoàn trưởng đại biến, lập tức cắn chặt khớp hàm, không dám thả lỏng.

Rồi ngay sau đó.

Âm!

Một sức mạnh cuộn trào mãnh liệt, khí thế như dời non lấp biển ập tới.

Dưới sự công kích của cỗ sức mạnh này, Đoàn trưởng cực kỳ khó khăn giữ vững cơ thể, cứ như vậy mà bị sức mạnh này đẩy đi. Cả người liên tục lùi về phía sau mấy chục bước, mỗi bước đều để lại một dấu chân thật sâu trên mặt đất.

Lúc dừng lại, một thân long lực của ông ta hoàn toàn bị xáo trộn, ngực ông ta suýt nữa thì ngừng thở. 

Hai đánh một, vậy mà vẫn còn chịu tổn hại lớn như: Vậy.

“Tên này, rốt cuộc là ai?”

Có người thì thầm lẩm bẩm.

“Mặc kệ hăn là ai, hôm nay hắn nhất định phải chết!” Đoàn trưởng nghiến chặt răng, gầm lên: “Tất cả theo tôi cùng lên, hôm nay không giết được tên này, thề không bỏ cuộc!”