Trong khoảnh khắc, toàn bộ học viện dường như rung chuyển, một làn sóng xung kích mạnh mẽ ngay lập tức lan rộng.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?"
"Lẽ nào có kẻ nào đó đang tấn công học viện của chúng ta?"
Mọi người đều bị sốc và nhìn về phía cửa.
Nam Ly Thành chủ ánh mắt lóe lên, trong nháy mắt lao ra ngoài. Những người khác theo sát, chỉ thấy cổng học viện lúc này đã trở thành một bãi ngổn ngang, khói bụi mù mịt do vụ nổ gây ra vẫn chưa lắng xuống hoàn toàn.
Một vài thân ảnh lóe lên trên bầu trời đêm tối tăm.
Đó chính là các cao thủ của đội Thiên Long.
"Giết!"
Nam Ly Thành chủ hét lớn, rất nhiều quân tinh nhuệ từ vực Diệt Vong lao tới.
Đội Thiên Long vốn là đại diện chính thức cho sức mạnh của chính quyền Long Quốc. Cộng thêm sức mạnh phi thường và sự giúp đỡ của cao thủ đến từ vực Diệt Vong, người của Đại hội nhanh chóng bị đánh bại.
"Hừ, đám người không biết trời cao đất dày này lại dám mạo phạm học viện của chúng ta?”
Có người hét lớn.
Nhìn thấy đám cao thủ Đại hội bị đánh bại dễ dàng như vậy,
nỗi sợ hãi về Đại hội của mọi người cũng giảm đi rất nhiều.
“Đây chỉ là món khai vị thôi!"
Lúc này, một người đàn ông bước qua cánh cửa đã vỡ nát.
Ðó là Gia Cát Xuyên.
Nhìn thấy Gia Cát Xuyên, rất nhiều người lộ vẻ cảnh giác.
Chỉ có Mã Hải vội vàng ra đón.
"Gia Cát tiên sinh, ngài nói vậy là có ý gì?"
"Cuộc tấn công này của Đại hội chỉ là một cuộc thử nghiệm!"
Gia Cát Xuyên trịnh trọng nói: "Bọn họ cần điều tra xem trong học viện có bao nhiêu lực lượng phòng thủ, có bao nhiêu cao thủ đóng quân trong. Bằng cách này, bọn họ có thể thực hiện những đòn tấn công chính xác".
"Báo động!"
Nam Ly Thành chủ vừa rút lui vừa liên tục hét lên.
Các cao thủ vực Diệt Vong lập tức tản ra khắp học viện và bắt đầu phòng bị.
Mã Hải vẻ mặt nghiêm trọng nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy người của đội Thiên Long đã xử lý xong kẻ cuối cùng của Đại hội rồ¡ ẩn mình trong bóng tối.
"Việc đến nước này rồi, bước đến đâu hay đến đó vậy".
Mã Hải khàn giọng nói: "Tìm biện pháp khôi phục lại hệ thống cung cấp điện. Ngoài ra, tìm người giải quyết từ trường và khôi phục thông tin liên lạc. Việc phát sóng trực tiếp phải được nối lại càng sớm càng tốt. Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể kiềm chế được cuộc tấn công của Đại hội".
"Vâng".
Mọi người đều trở nên bận rộn.
"Gia Cát tiên sinh..."
Mã Hải nhìn sang Gia Cát Xuyên.
“Đừng lo lắng, tôi sẽ canh giữ cánh cửa này cho các ông".
Gia Cát Xuyên khàn giọng nói.
Mọi người sửng sốt, kinh ngạc nhìn Gia Cát Xuyên.
Rất nhiều người không yên tâm, cửa lớn đương nhiên là một nơi rất quan trọng, làm sao có thể chỉ cần một mình Gia Cát Xuyên canh giữ?
Nhưng Mã Hải lại nói ngay: "Nếu vậy, cổng học viện của chúng ta sẽ do Gia Cát tiên sinh canh giữ”.
"Ừm'. Gia Cát Xuyên gật đầu, ánh mắt điềm tĩnh.
Mọi người định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Tuy nhiên đúng lúc Mã Hải đang định dẫn người đi.
Bùm bùm bùm...
Xa xa có tiếng gầm rú trên đường, sau đó những chiếc xe tải lớn bốc cháy như núi lửa đang chuyển động, đâm sâm về phía họ.
"Cái gì?"
"Cẩn thận!"
Những tiếng la hét liên tục vang lên.
"Bọn chúng muốn gây hỗn loạn!"
Gia Cát Xuyên hừ một tiếng, giơ tay lên không trung, con đường trước cổng đột nhiên nứt ra, sau đó những bức tường đất đáng sợ từ dưới đất mọc lên.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
...
Gương mặt Mã Hải đanh lại.
Nhưng cùng lúc đó, những tiếng nổ chói tai vang lên từ mọi hướng trong toàn bộ học viện.