Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 806



Chuyện giữa Phạm Lạc và Chủ tịch Lâm của Dương Hoa dưới sự thao túng của ekip sau lưng anh ta lập tức bùng nổ trên khắp các trang mạng. 

Một phần video của người phân xử sự cố đó cũng được lan truyền trên mạng. 

Khi nghe thấy lời phán định của người xử lý sự cố, mọi người đều tin rằng, sự cố đó là trách nhiệm của Chủ tịch Lâm. 

Chủ tịch Lâm bỗng nhiên thành lập lại đoàn làm phim, hơn nữa còn không cho Phạm Lạc và Văn Lệ vào đoàn phim mới, đó là xua đuổi một cách trắng trợn. 

Trong thời gian ngắn, trên mạng có rất nhiều tiếng nói vang lên, tất cả đều ủng hộ Phạm Lạc và Văn Lệ. 

Nhất là các fans lớn tuổi của Phạm Lạc, ai cũng tràn đầy căm phẫn, điên cuồng công kích vị Chủ tịch Lâm bí ẩn khó dò trên các diễn đàn, mạng xã hội. 

Điều này khiến vô số fans hâm mộ của Chủ tịch Lâm tràn đầy bất mãn. 

Thế là hai bên bắt đầu chiến đấu với nhau ở phần bình luận của mạng xã hội, diễn đàn, blog, các bài báo, làm bùng nổ hết trận chiến này đến trận chiến khác. 

Gần như mấy ngày sau đó, trang nhất các báo ngày nào cũng liên quan đến chuyện này. 

Những tin đồn lẫn sự thật cũng lần lượt xuất hiện. 

Nhưng chuyện này với người qua đường mà nói rõ ràng Chủ tịch Lâm quá đáng hơn. 

Theo người qua đường thấy, những hành vi của Chủ tịch Lâm chẳng khác nào dùng quyền lực của nhà đầu tư đàn áp Phạm Lạc và Văn Lệ. 

Dư luận trên mạng đa số đều nghiêng về phía Phạm Lạc và Văn Lệ. 

Sau khi Phạm Lạc và Văn Lệ nhìn thấy các loại bình luận nhiệt tình trên mạng, ai nấy đều vui vẻ mở tiệc ở biệt thự, ăn mừng thật to. 

Bọn họ biết lần này Chủ tịch Lâm không thanh minh được nữa. 

Mã Hải đương nhiên phải bảo vệ danh dự của Lâm Chính, bèn cho vài công ty hoạt động dưới trướng chiêu mộ một lượng lớn người trên mạng phản biện cho Lâm Chính. 

Hai bên vẫn giữ quan điểm của mình, giằng co không thôi. 

Đúng lúc này, một nhân vật nặng ký gia nhập chiến trường khiến tình hình có chuyển biến mới. 

Đó là phó đạo diễn Uông – Uông Sử Nham! 

Uông Sử Nham cùng những người khác công kích Chủ tịch Lâm của Tập đoàn Dương Hoa ngay trên mạng xã hội, nói rằng anh ỷ thế hiếp người, dùng thân phận một người ngoài can thiệp vào đoàn làm phim, dẫn đến phim điện ảnh không thể quay thuận lợi, còn nhiều lần chỉ trích Phạm Lạc, Văn Lệ và một số diễn viên tài sắc vẹn toàn khác, mắng chửi Chủ tịch Lâm cố chấp bảo thủ, ngạo mạn khinh người. 

Tin tức này vừa được truyền ra, giới giải trí và giới điện ảnh bỗng chốc giống như xảy ra trận động đất mười hai độ. 

Những người hóng chuyện trên toàn quốc đều nổ ra xôn xao. 

Uông Sử Nham là ai, đến những người dân bình thường cũng biết. 

Đó là diễn viên hạng nhất học viện, từng nhận được rất nhiều giải thưởng lớn, một nhân vật kì cựu giàu kinh nghiệm, đầy tài năng, làm việc trong giới điện ảnh đã mấy chục năm. 

Mặc dù những năm gần đây ông ta cũng có dấu hiệu chìm xuống, nhưng địa vị của ông ta trong giới điện ảnh không ai có thể so sánh. 

Ngay cả người như vậy cũng đứng về phía Phạm Lạc chửi mắng Chủ tịch Lâm, dư luận nhất thời nghiêng về hết một bên. 

Vô số ngôi sao theo sát Uông Sử Nham, lần lượt lên tiếng ủng hộ Phạm Lạc trên mạng xã hội. 

Trong thời gian ngắn, Chủ tịch Lâm trở thành mục tiêu tấn công của nhiều người. 

Thậm chí giới điện ảnh đã dấy lên phong trào tẩy chay phim điện ảnh Chiến Hổ. 

Tình hình càng trở nên khó giải quyết yên ổn. 

Nhưng Chủ tịch Lâm và Dương Hoa đều không có động thái gì về tất cả chuyện này. 

Dù ngày nào cũng có vô số phóng viên tụ tập ở trước cửa công ty Dương Hoa, canh chừng Chủ tịch Lâm và Mã Hải, muốn hỏi vài câu, nhưng Dương Hoa lại lặng như nước đọng, không nổi gợn sóng. 

Thế là càng có nhiều người tin vào chuyện này. 

“Dương Hoa không phản bác chứng tỏ bọn họ mặc nhận tất cả mọi thứ!”. 

“Không ngờ Chủ tịch Lâm lại là người như vậy!”. 

“Anh ta vốn không hiểu gì mà lại can thiệp vào điện ảnh, yên ổn làm nhà đầu tư không được sao? Giao phim điện ảnh cho người trong nghề không phải tốt hơn sao?”. 

“Tôi nghe nói anh ta muốn dùng quy tắc ngầm với Văn Lệ, nhưng Văn Lệ từ chối. Phạm Lạc ra mặt cho Văn Lệ, đắc tội với anh ta, nên mới bị hại như vậy!”. 

“Nếu là như vậy thì Chủ tịch Lâm này đúng là không phải con người!”. 

“Đúng là không bằng cầm thú! Uổng cho tôi lúc trước còn làm fan của anh ta”. 

Trên mạng không ngừng xuất hiện những lời chửi rủa. 

Sự im lặng của Dương Hoa không những không khiến dư luận được khống chế, mà ngược lại càng thêm mãnh liệt. 

Thậm chí ngay cả cổ phiếu của Dương Hoa cũng bị dao động. 

Trong văn phòng chủ tịch của tổng công ty Dương Hoa… 

“Chủ tịch Lâm, chuyện này cậu không giải quyết nhanh thì bộ phim đó đừng nói là có doanh thu hơn trăm triệu, e là ngay cả quay phim cũng trở nên vô cùng khó khăn. Không phải cậu nên cho tất cả mọi người một câu trả lời hay sao?”. 

Tống Kinh không chịu đựng nổi nữa, bởi vì chuyện này mà nhiều diễn viên trong đoàn làm phim phải hứng chịu sự chú ý và áp lực từ các phương, không thể quay phim bình thường được. 

“Chuyện này đã có phương án xử lý, ông nhẫn nại đợi thêm nửa ngày nữa là được”, trước bàn làm việc, Lâm Chính vừa xem tài liệu vừa nói. 

“Phương án xử lý gì?”, Tống Kinh sửng sốt, hỏi lại. 

Lâm Chính nhìn ông ta trong chốc lát, sau đó lấy một chiếc USB từ ngăn kéo bên cạnh ra, đặt lên bàn. 

Tống Kinh sửng sốt, nhìn chiếc USB một lúc, sau đó vươn tay lấy. 

“Bên cạnh có máy tính”, Lâm Chính nói. 

Tống Kinh lập tức đi tới, cắm USB vào, mở vài thư mục trong đó ra. 

Trong nháy mắt, Tống Kinh kinh hãi biến sắc. 

“Cậu… Cậu định công bố những thứ này sao?”. 

“Bọn họ không đụng tôi thì tôi cũng không đụng bọn họ, nếu bọn họ đã giẫm lên đầu tôi, tôi cũng đành đập bọn họ chết dí trên đất!”, Lâm Chính lạnh lùng nói. 

“Cậu… Cậu sẽ hủy hoại vô số người đấy! Cậu không thể làm như vậy! Không thể!”, Tống Kinh đột nhiên kích động, ra sức gào lên.