LĂNG MẬT VÀ MẶC LƯƠNG VŨ SẮP ĐÍNH HÔN?! Nghiên Thời Thất vừa nói dứt lời, Thành Nghiệp Nam vô cùng chướng mắt thái độ kênh kiệu của Lăng mật đã lập tức cáu kỉnh hừ hừ, “Khỏi phải chờ lát nữa, bây giờ anh sẽ đưa cho cô ta luôn. Tám mươi ba nghìn, đây là giá đã chiết khấu rồi, cho nên không thể thiếu, dù chỉ một đồng.”
Vẻ mặt kiêu ngạo của Lăng Mật ngay lập tức phủ thêm một tầng sương lạnh.
“Cô Nghiên nghèo đến điên rồi sao? Là do nhân viên phục vụ hất vào người cô thì tại sao lại bảo tôi bồi thường chứ?” Lăng Mật nổi trận lôi đình. Cô ta muốn làm khó Nghiên Thời Thất nhưng dường như lần nào cũng là tự bê đá đập chân mình thì phải.
Nghiên Thời Thất nghe vậy thì ngẩng gương mặt vô tội lên nhìn cô ta, “Đương nhiên tôi không thể ra tay rộng rãi như cô Lăng được. Nhưng nếu vừa rồi không phải cô đẩy người phục vụ đó thì người ta cũng sẽ không làm đổ. Nếu như cô thật sự thấy oan ức thì tôi sẽ đi nói chủ nhà họ Lăng bồi thường cho tôi, dù sao không phải ai cũng ngốc nghếch. Với lại, còn có camera ở đằng kia kìa, nhân viên phục vụ không cần phải chịu nỗi oan này.”
Nhân viên phục vụ đứng bên cạnh nghe lén vô cùng cảm động, cầm điện thoại bắt đầu điên cuồng gõ chữ.
Bắt đầu từ hôm nay, cô ấy phải làm fan trung thành của Nghiên Thời Thất, là loại fan không bao giờ leo tường đó.
Có lẽ là do Lăng Mật nán lại khá lâu cho nên người trong phòng riêng mới vén rèm cửa lên định ra tìm hiểu nguyên do.
Nhưng cậu ta vừa mới bước ra thì đã thấy Lăng Mật đang đứng ở cách đó mấy bước, sau đó lại bất ngờ nhìn thấy Nghiên Thời Thất.
Người này, là Mặc Lương Vũ.
“Wow, chị dâu! Hai người cũng ở đây sao!”
Cậu ta rất ngạc nhiên, cười hì hì bước lên phía trước, rồi vô cùng tự nhiên ôm lấy bả vai Lăng Mật chào hỏi Nghiên Thời Thất.
Động tác này làm Nghiên Thời Thất ngạc nhiên nhướng mày lên.
Hai người bọn họ là sao thế này?!
Ngay khoảnh khắc bị Mặc Lương Vũ ôm lấy, Lăng Mật thản nhiên nhíu mày lại nhưng vẫn cố nhịn không đẩy cậu ta ra.
Nghiên Thời Thất còn chưa kịp lên tiếng thì Lăng Mật đã đưa mắt nhìn Mặc Lương Vũ, buồn bã nói: “Tiểu Vũ, ban nãy em vô tình đụng vào nhân viên phục vụ làm đồ ăn đổ ra ngoài. Anh xem đã làm dơ quần áo của cô Nghiên rồi, cho nên bọn em đang bàn chuyện bồi thường đấy mà.”
Nghiên Thời Thất nghe cô ta nói xong thì khẽ cụp mắt xuống. Trong lời nói của Lăng Mật có ý chỉ sâu xa. Đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com Đúng như trong dự đoán, cô ta vừa nói xong thì Mặc Lương Vũ ngốc nghếch đã cười hì hì, ôm lấy rồi vỗ nhẹ lên vai cô ta, “Em nói bậy gì vậy, chị dâu nhỏ là người nhà, làm gì có chuyện phải bồi thường chứ!”
“Phải không? Cô Nghiên?” Lăng Mật đắc ý nhìn về phía Nghiên Thời Thất.
Cô ta đang lợi dụng Mặc Lương Vũ, nhưng tiếc là người bị lợi dụng lại không hề hay biết.
Hôm nay gặp được Lăng Mật là một chuyện tình cờ, nhưng Mặc Lương Vũ cũng ở đây thì đã nằm ngoài dự kiến của Nghiên Thời Thất.
Nếu như là bình thường thì Nghiên Thời Thất sẽ không tính toán chi li đến vậy. Nhưng bây giờ, đối phương là Lăng Mật, mà cô ta còn lấy Mặc Lương Vũ ra làm chỗ dựa nữa. Nếu như để cô ta được như ý thì bản thân mình sẽ bực bội đến nhường nào đây?
Nghiên Thời Thất nghĩ như vậy thì đôi mắt chợt lóe sáng, thong thả mở miệng: “Đương nhiên… không phải rồi! Tôi không thân thiết với cô Lăng lắm, cho nên cũng không tính là người nhà. Vả lại, dù là anh em ruột cũng phải tính toán rõ ràng với nhau cơ mà. Nếu cô Lăng dám làm không dám nhận thì tôi chỉ đành chịu thiệt, cũng chẳng có gì to tát cả. Chỉ là một bộ quần áo mà thôi, dù sao anh Tư cũng đã chuẩn bị cho tôi mười bộ khác màu nhau rồi, thiếu cái áo này cũng chẳng sao cả!”
Mặt mày Lăng Mật xám xịt, tim như bị dao cứa.
Còn Mặc Lương Vũ thì cười méo xệch.
Cậu ta mím chặt môi, siết chặt bàn tay đang ôm lấy đầu vai Lăng Mật lại. Nhưng chốc lát sau, cậu ta vẫn lên tiếng giảng hòa thay Lăng Mật, “Chị dâu thích nói đùa quá à, bây giờ không phải người nhà nhưng sau này sẽ đúng là vậy. Em quên nói cho chị biết, lễ đính hôn của em và Tiểu Mật sẽ tiến hành vào tuần tới, đến lúc đó chị phải tới đó nha, ha ha.”
Hửm? Hai người họ sắp đính hôn?!
Nghiên Thời Thất ngạc nhiên nhìn về phía Mặc Lương Vũ, thấy trong mắt cậu ta tràn ngập ý cười nhưng lại lộ ra vẻ nghiêm túc và chờ mong.
Cô nghĩ, cậu ta không phải đang nói giỡn.
Nhưng một người kiêu căng ngạo mạn, lại một lòng nhớ thương anh Tư như Lăng Mật mà sẽ bằng lòng đính hôn với Mặc Lương Vũ sao?