Chương 827ANH DÁM BẮT EM BỎ CON, EM LIỀN LI HÔN VỚI ANH! Một khi liên lạc lại, thì anh đã định trước sẽ không thể nào tiếp tục sống yên ổn được nữa.
Vốn tưởng rằng sau khi trở lại Lệ thành, anh sẽ hoàn toàn cắt đứt tất cả những chuyện ở nước ngoài. Nhưng đến cùng, anh vẫn không chịu được việc Tiểu Thất dấn thân vào nguy hiểm.
Dù chỉ có một chút không chắc chắn, thì anh cũng không dám mạo hiểm.
Thế thì, anh chỉ có thể mời anh ta xuống núi thôi!
Tần Bách Duật đứng trong ngày đông gió lạnh, ý cười bên môi dần dần thu lại.
Anh đứng yên một chỗ cực kì lâu, đáy mắt chất chứa ánh nắng mà không hề có chút độ ấm.
***
Nửa tiếng sau, Tần Bách Duật về tới phòng bệnh.
Lúc vào cửa, anh thấy Nghiên Thời Thất ngồi trên giường, ánh mắt xa xăm nhìn ra ngoài cửa sổ.
Anh thầm thở dài đi vào, thuận tay đặt áo khoác xuống đuôi giường, nâng mặt cô lên đối diện với mình, “Đang suy nghĩ gì vậy?”
Đôi mắt Nghiên Thời Thất có chút sưng đỏ. Cô sụt sịt mũi, cười gượng nói, “Em đang nghĩ, con sẽ giống anh hay giống em.”
Tần Bách Duật đau lòng vén gọn sợi tóc lòa xòa trên trán cô, đầu ngón tay nhích xuống từng chút rồi dừng trên mí mắt cô, “Em muốn thì cứ giữ lại thôi. Anh nghe theo em hết. Đừng khóc nữa, ngoan!”
Nghiên Thời Thất cắn khóe môi, có vẻ không vui nói: “Vậy anh đừng bảo em phá thai.”
“Ừ, không phá thai, giữ lại đứa nhỏ.”
“Thật sao?” Nghiên Thời Thất không mấy tin tưởng, đôi bàn tay chậm rãi áp lên bụng, “Em đang hoài thai một đứa con, em muốn giữ lại nó. Nếu anh… thừa dịp sức khỏe em không tốt, lén bảo bác sĩ phá thai, thì em… em sẽ li hôn với anh!”
Tần Bách Duật dở khóc dở cười, khẽ nhéo má cô, “Có bao giờ anh làm chuyện em không muốn chưa?”
Nghiên Thời Thất đẩy tay anh ra, xụ mặt lẩm bẩm: “Trước đó đã nói là giữ lại rồi, không biết là ai vừa nói bảo em bỏ con nữa.”
“Ừ, vừa rồi là lỗi của anh.” Tần Bách Duật kéo bàn tay trên bụng cô, đặt lên bên môi hôn một cái.
Nhìn gương mặt nghiêm nghị của anh, Nghiên Thời Thất chớp mắt nói, “Vậy đây là lần cuối nhé, sau này không được phép nhắc lại nữa, bằng không em nổi cơn giận, sau đó dẫn con đi xa nhà, để anh phải hối hận bao nhiêu năm, giống y như trong phim vậy.”
Tần Bách Duật lắc đầu bật cười, “Anh xin cung kính nghe theo lời răn đe dạy dỗ của bà Tần.”
Hai người đã thẳng thắn được với nhau, tâm trạng của cô như vén được màn mây mù, gặp ánh mặt trời.
Tuy vẫn còn một chút buồn bực giấu dưới đáy lòng, nhưng không quan trọng bằng một phần vạn đứa con trong bụng cô.
Cô vùi vào ngực anh, nén lại nỗi băn khoăn, hỏi: “Điện thoại của em đâu rồi?”
“Điện thoại có phóng xạ, em lấy để làm gì?” Tần Bách Duật tỏ thái độ rất đương nhiên.
Nghiên Thời Thất nắm chặt đầu ngón tay anh, sừng sộ chế nhạo: “Mới vừa rồi còn bảo em bỏ con, tới bây giờ lại nói có phóng xạ. Em chỉ muốn xem tình hình trên mạng thôi. Em đoán chắc hiện giờ Thiên Thừa Entertainment còn đang giả chết. Vậy nên, em vẫn phải dựa vào chính mình thôi.”
“Không cần, Tần thị đã công bố tin tức rồi.” Vừa nói dứt câu, thấy Nghiên Thời Thất dẩu môi lên có chút giận hờn, Tần Bách Duật lại không đành lòng, lấy điện thoại trong túi mình ra đưa cô, “Xem đi, cho em mười phút.” Nguồn : we btruy en onlin ez.com
Nghiên Thời Thất mỉm cười cầm điện thoại, “Em biết rồi.”
Ngồi bên mép giường, ánh mắt Tần Bách Duật dịu dàng nhìn gò má nghiêng nghiêng của cô, anh mỉm cười cụp mắt xuống.
Lúc này, Nghiên Thời Thất cầm điện thoại đăng nhập Weibo, mở trang hot search lên xem trước.
Tin tức cô và Bùi Đường bị thương vẫn còn đứng hàng đầu.
Ngay cả Thiên Thừa Entertainment cũng lên hot search.
Nghiên Thời Thất không sốt ruột xem nội dung liên quan đến mình, mà ấn vào đề tài #Thiên Thừa Entertainment#.
Đều là các bài lên án công khai Thiên Thừa Entertainment án binh bất động không hồi đáp ngôn luận, còn có khá nhiều fan kêu gọi mọi người đồng lòng công khai lên án.
Sức chiến đấu của fan luôn mạnh mẽ như thế, chỉ trong một buổi tối ngắn ngủi, có người phát hiện phía Thiên Thừa Entertainment đã khóa bình luận.