Trải qua vụ việc ngất xỉu đêm hôm ấy, mối quan hệ của hai người đã trở về trạng thái ngọt ngào như trước. Thậm chí còn tiến xa thêm một chút, càng thêm thân mật quấn quýt bên nhau. Gần đây Trương Tam thiếu gia đối với Cung thiếu nhà ta vô cùng chiều chuộng, tính tình của anh cũng đã bớt ngang ngược và tùy hứng như trước kia. Chỉ cần Cung Tuấn muốn bất cứ điều gì, Triết Hạn đều sẽ dịu dàng mà nói với cậu "Được... Làm theo ý cậu..."
Ngay cả những lúc cả hai ân ái trên giường cùng nhau, Triết Hạn cũng sẽ tận lực thỏa mãn mọi đòi hỏi của cậu. Những câu nói gợi tình, những tư thế hay những trò kì lạ của cậu, anh đều sẽ chiều theo dù bản thân có khó chịu
Và cũng từ sau đêm ấy, Cung Tuấn cũng đã thay đổi rất nhiều. Cậu đối với Triết Hạn đột nhiên bắt đầu sản sinh ra ham muốn độc chiếm và khống chế đối phương. Dù trước kia cậu cũng thường hay đổ dấm vì anh, nhưng ham muốn độc chiếm chưa bao giờ mãnh liệt như lúc này. Từ trước đến nay Cung Tuấn trên giường chưa bao giờ có đam mê với những trò tình thú bạo lực. Nhưng gần đây cậu lại không cách nào khống chế được bản thân khi ở bên anh, chỉ khi nghe thấy Triết Hạn vừa khóc vừa gọi tên mình, chỉ khi bàn tay cậu siết chặt lấy vòng eo thon gọn kia rồi mạnh mẽ ra vào.... Những lúc như vậy, thì cậu mới cảm nhận Triết Hạn đã thuộc về cậu. Đặc biệt là trong tình trạng hiện tại Triết Hạn đang vô cùng chiều theo ý cậu. Cung Tuấn chính là "Được một tất lại muốn tiến lên một thước".
...
Rầm...
Tiếng sấm vang khiến Cung Tuấn giật mình tỉnh lại từ giấc ngủ, theo thói quen cậu liền đưa tay tìm kiếm thân thể của người kia. Nhưng lần tìm một hồi lại phát hiện bên cạnh mình chỉ có giường trống. Cậu giật mình bật dậy khỏi giường với gương mặt thảng thốt
Rầm...
Lại thêm một tiếng sấm vang lên ngoài cửa kính lớn. Nhưng cũng nhờ vậy, trái tim của Cung Tuấn mới bớt đi nhịp đập dồn dập, vì nhờ ánh sáng từ tia sét mà cậu đã tìm thấy Triết Hạn. Không biết anh đã tỉnh dậy từ lúc nào, cậu chỉ thấy đối phương đang đứng bên cửa sổ nhìn ngắm cảnh đêm Tứ Xuyên qua lớp kính to lớn. Trên người anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, lộ ra đường cong nơi eo nhỏ gọn, thanh mảnh trông cực kỳ quyến rũ
Chỉ là qua ánh sáng từ tia sét cũng có thể thấy được trên người Triết Hạn trải dài những hôn ngân đỏ đậm rất chói mắt, thậm chí có chỗ còn là màu xanh tím. Đều là những dấu vết trong lúc ân ái đã được Cung Tuấn để lại. Mỗi ngày sau khi tỉnh dậy, khi cậu nhìn thấy những vết tích này trên người anh đều tự trách bản thân và rất đau lòng... Nhưng len lõi giữa sự hối hận ấy vẫn có một chút thoả mãn không nói thành lời... Có lẽ cậu thật sự đã sắp phát điên vì Trương Triết Hạn rồi
Cung Tuấn với lấy một chiếc khăn quấn quanh eo mình rồi bước đến chỗ anh, cậu ôm lấy Triết Hạn từ phía sau, đặt cằm lên hõm vai của đối phương mà hít hà
_Đừng mà... Nhột lắm...
Triết Hạn có lẽ đã phát hiện cậu thức giấc từ trước, nên khi bị cậu ôm từ phía sau cũng không quá bất ngờ. Cung Tuấn chuyển từ hít hà thành những nụ hôn nhỏ trên cổ của anh, vừa hôn vừa ậm ừ hỏi
_Sao lại đứng ở đây? Anh sẽ cảm lạnh đó...
Triết Hạn dựa hẳn vào lòng cậu, mặc cho đối phương âu yếm
_Lúc nãy vận động xong thì rất nóng không ngủ được... Nên mới đứng đây hóng mát một chút...
Bàn tay thon dài của cậu vuốt ve từ eo nhỏ đến vùng ngực căng đầy của Triết Hạn. Chạm đến rất nhiều dấu vết trên người anh
_Xin lỗi... Đêm qua tôi vẫn không kìm chế được... Còn đau không?
Cậu hôn nhẹ lên những vết đỏ trên vai anh. Triết Hạn chỉ nhẹ mỉm cười, anh vuốt ve bàn tay mà cậu đang ôm lấy anh
_Không sao... Không đau nữa..
Thấy đối phương vẫn im lặng xoa nhẹ vết thương của mình, Triết Hạn biết cậu vẫn đang tự trách bản thân. Anh liền xoay cổ qua hôn lấy cậu
_Ưmm... Tuy là hơi đau... nhưng rất kích thích...
Cung Tuấn lúc này mới bắt đầu vui vẻ trở lại, cậu tiếp tục cuốn lấy đôi môi của anh
_Vậy thêm một lần nữa... Có được không... Cả người anh đã rất lạnh rồi... Cần được sưởi ấm...
Triết Hạn bật cười vì lý do của cậu
_Là tôi cần được sưởi ấm... Hay là nó cần được sưởi ấm...
Anh với tay ra sau mông mình, nắm lấy thanh sắt cứng rắn nóng như lửa của cậu vẫn đang không ngừng chọt vào phía sau anh
_Cả hai...
Cung Tuấn nhếch mép mỉm cười rồi cắn lấy vành tai mềm trắng của anh. Cậu gấp gáp tháo xuống chiếc khăn quấn eo của hai người
_Không về giường sao?...Ưmmm
Triết Hạn quay đầu nhìn cậu, nhưng đối phương đã hôn lên môi anh
_Không... Hạn Hạn... Chống tay lên...
Những lúc cả hai chìm vào ái tình đều sẽ bất giác gọi tên nhau theo cách thân mật nhất. Triết Hạn làm theo lời cậu, chống hai tay lên tấm cửa kính sát đất. Trước mặt anh là khung cảnh Thành Đô hoa lệ về đêm đang chìm vào màn mưa mờ ảo. Sau lưng anh là Cung Tuấn đang không ngừng giữ chặt eo nhỏ mà đẩy vào
"Sự đau đớn lúc này liệu có giảm bớt được sự ray rứt của ai kia, liệu có tăng được lòng tin của người nào đó..."
....
_Thấp người một chút... Đúng rồi... Nâng mông cao lên...Đừng gồng, thả lỏng tay... Đúng rồi... Dồn lực vào cánh tay... Một gậy đẩy mạnh...
Giảng Võ vừa bước tới phía cửa đã nghe được giọng Cung Tuấn đang...
Anh cũng không biết bản thân có nên bỏ qua mặt mũi, để xông vào phòng báo cáo công việc với thiếu gia nhà mình hay không... Nghĩ đi nghĩ lại, thôi thì chút nữa quay lại báo cáo vậy, chắc lúc đó họ cũng đã xong xuôi rồi
Tăng Sâm đang đứng ở cửa trông chừng nhìn thấy bộ dạng thập thò lưỡng lự của Giảng Võ thì nhịn không được muốn cười thành tiếng
_Cậu nghĩ lung tung cái gì vậy?... Nếu muốn tìm Cung thiếu gia thì mau vào đi... Hai người họ chỉ đang chơi bi-a với nhau thôi
Tăng Sâm nhịn cười trêu chọc cậu
_Tôi... Tôi đương nhiên là biết rồi...
Giảng Võ bị người ta vạch trần suy nghĩ đen tối liền đỏ hết mặt mũi. Cậu liền mở cửa chạy một mạch vào phòng thiếu gia nhà mình, nhưng sau lưng vẫn nghe được tiếng cười nhỏ của Tăng Sâm. Cậu tức giận mắng trong bụng "Đồ hách dịch..."
Dù có bực tức cậu vẫn phải hoàn thành công việc của mình trước. Căn phòng tổng thống của Black Diamond có diện tích bằng cả một tầng lầu của khách sạn. Chia ra cả chục phòng khác nhau. Tiện ích hoàn toàn không thua gì một penthouses đắt đỏ. Khi Giảng Võ bước vào trong phòng giải trí của nơi này thì quả nhiên nhìn thấy Cung Tuấn đang dạy Triết Hạn đánh bi-a
_Thiếu gia... Giám đốc Vương ở phòng kế hoạch xin gặp cậu
Sau khi Giảng Võ tiến vào, Cung đại thiếu gia đành phải tiếc nuối buông người trong lòng ra
_Chẳng phải đã bảo anh ta cút khỏi công ty rồi sao? Còn dám đến tìm tôi làm gì?
_Anh ta nói đã điều tra được lý do mà kế hoạch đấu thầu tại Hàn Châu thất bại. Muốn đích thân giải thích với cậu
Cung Tuấn bực bội không muốn quan tâm tên vô dụng đó, nhưng dự án Hàn Châu là hạn mục quan trọng trong năm nay của Simon C. Cậu vẫn đang rất phiền não vì nó
_Cho vào...
Giảng Võ nghe xong chỉ thị thì lập tức lui ra ngoài. Cung Tuấn tiến đến ôm lấy con mèo Ba Tư xinh đẹp của cậu vẫn đang mải mê chơi đùa mới mấy trái banh bi-a
_Tôi ra ngoài một chút... Anh tự chơi có được không
Nào ngờ Trương Tam thiếu gia vứt luôn gậy cơ lên bàn
_Không chơi nữa...
Cung Tuấn bật cười nhìn anh, xem ra bản tính ngang tàng của Tam thiếu lại xuất hiện rồi
_Được rồi... Không chơi nữa thì cùng tôi ra ngoài ăn chút điểm tâm đi... Tôi còn cho người mua về trà sữa mà anh thích nhất nữa
Cậu hôn nhẹ lên môi anh dỗ dành. Lúc này khuôn mặt đang sắp cau có của Triết Hạn mới giảm xuống một ít, nhẹ liếc đối phương một cái. Tam thiếu gia lầm bầm trong miệng