Sau hôm đó, không ai trong chúng tôi nhắc lại chuyện kia nữa.
Nhưng tôi cảm thấy ánh mắt Tống Gia Hòa nhìn tôi đã thay đổi một cách rõ ràng.
Tôi lặng lẽ tránh né hắn, tránh việc hắn thấy phiền khi nhìn thấy tôi.
Buổi tối, tôi định đọc xong sách rồi đi ngủ.
Đôi mắt sắc bén của Uông Minh đã phát hiện ra trong máy tôi có Vương Giả, cứ muốn kéo tôi lập đội.
Khuôn mặt Tống Gia Hòa rất bình tĩnh, không hề lên tiếng.
Tôi bị kéo vào phòng game, nhìn thấy avatar quen thuộc, trong lòng có một cảm giác rất vi diệu.
Đội 5 thiếu 1, tôi kéo thêm Lâm Triết - bạn cùng bàn năm cấp 3.
Lâm Triết cướp slot đi rừng, những người còn lại chọn một hồi, chỉ còn lại vị trí support.
Uông Minh đột nhiên kêu lên: “Trần Cảnh, sao mày có skin này thế, đẹp dễ sợ, tốn không ít tiền đâu đúng không?”
“À..... Là người khác tặng đó.”
“Uầy, có thể cho tôi chơi cùng người bạn có tiền đó một ván được không? Cậu nhiều skin như thế, không biết tốn mấy triệu đây?”
Tôi chột dạ liếc Tống Gia Hòa một cái, không ngờ là đắt như thế.
Lúc trước rõ ràng hắn nói là do mình mở hên nên tặng tôi rất nhiều.
Tôi nghĩ là học sinh cấp 3 thì cũng đâu có nhiều tiền lắm đâu, nên không để ý lắm.
Từ lúc bắt đầu chơi, tôi chơi support nên đi theo xạ thủ là Tống Gia Hòa suốt, cả quá trình chẳng có tí giao tiếp nào.
Mà kể cả không có tôi thì một mình hắn thôi cũng giỏi lắm luôn.
Đi rừng bị dí nên tôi đi theo Lâm Triết, kết quả là tôi bị gi.ết mấy lần liền.
Tống Gia Hòa cười lạnh, cuối cùng cũng mở miệng vàng miệng ngọc.
“Không phải tôi ra tín hiệu rồi à? Còn chạy qua đó làm gì?”
“Cậu còn cứu cậu ta làm gì, không thấy có nhiều người à? Đần ch.ết đi được!”
“...........”
Tôi mím môi, im lặng nín thở.
Trước đây, khi hắn tưởng tôi là con gái, hắn chưa bao giờ nổi giận với tôi hết.
Quả nhiên, nếu con trai thì, ha ha!
6.
Chúng tôi thua liên tiếp mấy ván tiếp theo.
Tôi không muốn bị Tống Gia Hòa móc mỉa thêm nữa, nên lấy cớ muốn đi ngủ, rồi thoát game.
Uông Minh và Nhóc Tóc Xoăn cũng không chơi nữa, kêu ca sáng mai có tiết sớm, nên phải đi nghỉ sớm một chút.
Tống Gia Hòa nhìn chiến tích của tôi và Lâm Triết xong, thấp giọng móc mỉa nói: “Chẳng trách lúc trước xóa kết bạn với tôi, hóa ra là tìm thấy anh trai mới rồi à. Thế nào, cậu ta đi rừng giỏi lắm hả? Có biết cậu là con trai không?”
“Cậu ấy là bạn cùng bàn năm cấp 3 của tôi, lúc rảnh sẽ chơi với nhau.”
“.......... “
Tống Gia Hòa cụp mắt, đẩy đẩy hàm răng.
Tôi lẳng lặng tính tiền những skin đó rồi chuyển qua cho hắn.
Tống Gia Hòa xiết lấy điện thoại, trừng tôi.
“Gửi tiền cho tôi là ý gì, coi ông đây là người được thuê chơi cùng à?”
“Là tiền skin, tôi không biết là nó đắt như thế, cậu xem có đủ không, không đủ thì tôi chuyển thêm cho cậu.”
“Nguyên tắc của tôi là sẽ không nhận lại đồ đã tặng.”
Hắn hừ lạnh, rồi quay người đi, không thèm quan tâm tôi nữa.
Tôi lề mề bò lên giường đi ngủ, khóe mắt vẫn cứ chú ý tới hắn ở giường đối diện.
Xem ra, hắn thật sự rất ghét tôi, chẳng muốn dính dáng tí nào với tôi nữa.
Lăn qua lộn lại mãi mà tôi không ngủ được, mất ngủ một cách kì lạ.
7.
Suốt tuần sau đó, Tống Gia Hòa không nói với tôi câu nào nữa.
Tôi cũng cố gắng ở trong thư viện suốt, bớt chạm mặt hắn.
Tôi tham gia hoạt động do Câu lạc bộ hoạt hình ở trường tổ chức, trưởng câu lạc bộ bảo chúng tôi thay quần áo, hỗ trợ bán đồ lưu niệm của trường.
Tôi đến muộn nên chỉ còn một bộ đồ nữ.
Vốn dĩ tôi muốn bỏ đi rồi, nhưng trưởng câu lạc bộ nói thiếu người, cứ bắt tôi mặc bộ hầu gái có tai mèo kia.
Đàn chị tới giúp tôi trang điểm, đội tóc giả, nghẹn cười nói với Lâm Thu - trưởng câu lạc bộ: “Chị Thu à, ánh mắt được đấy, đàn em này mặc đồ vào còn đẹp hơn chúng ta nhiều, nhất định sẽ thu hút được nhiều người tới nha!”
“Rõ ràng, hồi trước tôi mất rất nhiều công sức mới lừa được vào câu lạc bộ đấy.”
Trưởng câu lạc bộ nhỏ giọng nói chuyện với chị kia, có lúc sẽ nhỏ giọng cười cười.
Tôi kéo kéo cái váy ngắn trên gối, cảm thấy khó chịu vô cùng.
Váy rất là bồng bềnh, hoạt động mạnh xíu thôi là cảm giác quần đùi bên trong sẽ lộ ra.
Hình như người trong Câu lạc bộ hoạt hình đều thích đổi giới tính, Trưởng câu lạc bộ và các đàn chị đều mặc mấy bộ đồ nam ngầu lòi, còn con trai thì mặc mấy bộ đồ nữ dễ thương.
Tôi ngại ngùng theo sát đám đàn chị, đi tới trước quầy hàng, nhìn lại mọi người xong, cảm thấy mình cũng không kỳ lắm.
Một lát sau, có rất nhiều người tới xem đồ lưu niệm, còn có rất nhiều người chụp ảnh cho chúng tôi.
Tôi đứng ở một bên, giới thiệu về sản phẩm, có hai bạn nữ tới chụp ảnh chung với tôi.
Chụp xong, hai bạn ấy còn khen tôi xinh nữa.
Tôi cười ngượng ngùng, khóe mắt thoáng thấy một thân ảnh quen thuộc đang đi tới bên này.
Tống Gia Hòa cầm bóng rổ trên tay, hình như đường ra sân bóng rổ phải qua chỗ này thì phải.
Hắn tới đây nhìn vài lượt, tôi cứng ngắt tại chỗ, cố lui về phía sau đám đàn chị.
Bỗng nhiên, ánh mắt của Tống Gia Hoa quét qua đây.
Ánh mắt lành lành, với một chút đánh giá.
Hắn nhíu mày, nhưng không nói gì, có một bạn nam rất cao tới mua một cái cốc, cậu ta tới gần tôi để hỏi: “Chị xinh gái ơi, có thể chụp một bức ảnh không?”
Tôi cứ cảm thấy ánh mắt khi mà hắn nhìn tôi lóa xanh luôn rồi ý, tôi không chịu được nên đã lùi ra sau một bước.
“Nhìn gì thế?”
“Ai nhìn cậu chứ?!” Tống Gia Hòa thẹn quá nên giận, nhìn qua chỗ khác, “Con trai như cậu mà lại đeo chuông trên cổ, thật là....... “
Hắn nghiến răng, trong phút chốc không nghĩ được từ nào cả nên tức lắm: “Sau đừng mặc mấy đồ như này nữa đi, cậu không thấy xấu hổ à?”
Tôi rất khó chịu vì bị hắn châm chọc, nhịn không được nên phản bác: “Liên quan gì đến cậu? Đây là chuyện của bản thân tôi mà.”
“Ờ, ai muốn liên quan đến cậu, biến thái!”
Tống Gia Hòa tái mặt bỏ đi.
Lòng tôi trống rỗng, đừng tại chỗ ủ rũ, không biết trút giận đi đâu.
Tôi đâu có trêu hắn đâu, thế mà hắn lại tới mắng tôi hai câu liền.
8.
Hôm đó, sau khi kết thúc hoạt động, bức ảnh hóa trang của tôi và Trưởng câu lạc bộ bị người ta đăng lên diễn đàn trường.
Bùng nổ ngay lập tức luôn, còn có rất nhiều người share nữa.
“Là Trưởng câu lạc bộ Họa hình đó ư, cô ấy đẹp trai thế, muốn gả!”
“Uầy, bạn hầu gái có tai mèo xinh thật đấy, hội cuồng Động vật được nhân cách hóa chắc phải mừng như đi.ên!”
“Bọn họ xứng đôi thật đó nha, nghe nói bạn hầu gái là một bạn nam hóa trang đó, ship luôn!”
“Đuỵt, linh hồn tình yêu nữ chồng nam vợ thức tỉnh rồi ư, ch.ết tiệt, mau lớn mạnh lên đi!”
____________
Tôi cũng không biết là mình đã hot ở trường rồi cơ.
Đi ra khỏi thư viện, tôi cứ cảm thấy mọi người xung quanh cứ nhìn mình.
Nhờ công lao của Câu lạc bộ hoạt hình nên đồ lưu niệm của trường đã bán sạch bách luôn.
Đàn chị Lâm Thu rất vui, còn mời tôi ăn bữa cơm.
Liên hoan xong, cô ấy xúc động nắm lấy tay tôi: “Trần Cảnh, sau này nhất định phải tham gia hoạt động của bọn chị nhiều hơn nhé, về sau chị bao cậu trà sữa!”
“Vâng, chị!”
Tôi cười ngại ngùng, đúng lúc gặp Tống Gia Hòa đang về ký túc xá.
Hằn nhìn tôi lạnh lùng, chẳng ư hử gì rồi đi lên lầu.
Một dòng áp suất thấp bao phủ hắn, tôi đi phía sau hắn, cố ý đi chậm hơn vài bước.
Tôi lén đánh giá hắn, tâm trạng sa sút.
Thực ra, tôi có thiện cảm với Tống Gia Hòa lắm.
Dù sao trước đây, hắn thật sự rất tốt với tôi, dịu dàng tới mức tôi không có cách nào để kháng cự.
Nhưng hắn lại ghét tôi, tôi không thể để hắn biết được điều đó.
Tới ký túc xá, không biết Tống Gia Hòa đang dọn đồ hay đang làm gì, kêu leng keng loảng xoảng, ồn ào hết cả lên, cả hơi thở đều thể hiện sự khó chịu.
Tôi cúi đầu xem điện thoại, tất nhiên là không dám trêu chọc gì hắn.
Người đằng sau cứ đi tới đi lui, tự nhiên đi lau sàn.
Tôi liếc nhìn hắn đầy hoang mang, đúng lúc đối diện ánh mắt của hắn, hắn nhíu mày: “Nhìn gì mà nhìn, nhấc chân lên!”
“Muộn thế này rồi còn lau nhà làm gì hả? Hôm qua tôi đã quét qua rồi.”
Tôi nhỏ giọng lầu bầu, hắn cười khẩy, giọng lành lạnh nói: “Mướn cậu lo à. tôi thích thế! Sao, cậu với Trưởng câu lạc bộ tiến triển như nào rồi? Mấy hôm nay vui lắm nhỉ, biết bao nhiêu người quan tâm tới hai người?”
Lạt bắt đầu rồi đấy.
Biết ngay là không nên nói mà, nếu không thì chắc chắn hắn sẽ chế nhạo tôi tiếp.
Dù nói gì hắn cũng khó chịu, tôi chẳng hé răng nữa, định đi tắm.
Hắn túm lấy tay tôi: “Sao, ngầm thừa nhận hả? Đừng nói là cậu với Trưởng câu lạc bộ kia đã ở bên nhau rồi đấy nhé, lần này lại dùng thủ đoạn gì đây, thủ đoạn giả gái à?”
“Đủ rồi đó!” Tôi đẩy mạnh hắn ra, hắn không phòng bị nên loạng choạng mấy bước rồi đụng vào bàn.
“Tống Gia Hòa, cậu cứ phải quái quái gở gở như thế hả?”
“Tôi quái gở á? Ai bảo lúc trước cậu trêu tôi!”
“Tôi đã giải thích với cậu rồi thây, cũng đã trả tiền cho cậu rồi, là tự cậu không cần mà, cậu muốn tôi phải làm sao hả?”
Tôi gào lên đầy tủi thân, cảm xúc bị kích động, giọng còn như đang nức nở.
Tôi cũng đâu có muốn khóc đâu, nhưng vừa lớn tiếng là đã nhịn không được nữa rồi.
Thấy vành mắt của tôi đỏ bừng, hắn choáng váng.
“Cậu........ khóc cái gì chứ, làm như tôi bắt nạt cậu ý.”