Một bầy sói đó, chỉ duy nhất con đầu đàn mới được gọi là Sói Nanh Trắng. Cũng là mục tiêu mà bọn họ nhắm tới. Còn những con khác, chỉ được gọi là Sói Trắng mà thôi. Sở dĩ có điểm khác biệt, chính là nằm ở phần nanh của chúng.
Chỉ khi trở thành con đầu đàn, nanh trên của chúng mới có sự biến hoá, trở nên to lớn hơn, sắc bén hơn, y như hai lưỡi dao vậy. Trở thành thứ v·ũ k·hí lợi hại của nó. Thể trạng cũng theo đó thay đổi, kích thước to gấp hai gấp ba lần ban đầu. Nó mới được gọi với cái tên gọi là Sói Nanh Trắng.
Ha Lô nghe theo lời hắn, liền muốn tiếp cận lấy con đầu đàn. Nhưng mà mọi chuyện thì không dễ như vậy. Còn chưa tiếp cận được nó, mấy con sói khác đã đánh hơi ra được. Lập tức mà t·ấn c·ông lấy kẻ xâm nhập.
- Grừ gừ gừ!- Bầy sói xù lông, hướng Ha Lô mà không ngừng gầm gừ.
Lịch sử lại được một lần nữa lặp lại, bọn nó liền đuổi cắn lấy Ha Lô. Con nào con nấy, đều nhe nanh mà múa vuốt. Bầy sói sẽ t·ấn c·ông bất kì ai tiến vào lãnh thổ của chúng. Muốn xâm nhập vào trong thì phải vượt qua bọn chúng trước đã.
- Đúng là không trông chờ gì được ở tên đó mà, dựa vào bản thân vậy!- Trước tình hình này, Vu Không chỉ đành tự thân vận động.
Nhưng nào ngờ, hắn chỉ mới vừa lú đầu ra, Sói Nanh Trắng đã chờ đợi lấy hắn. Nó đứng trên một bậc đá, cao ngạo mà nhìn xuống hắn. Chỉ mới vừa giao mắt với nhau, tim hắn như muốn c·hết đứng tại chỗ vậy.
- À, ừm,... Lại gặp được nhau nữa rồi, ngươi khỏe không? Nhớ ngươi c·hết đi được. Thấy ngươi vẫn còn mạnh khỏe là ta vui rồi. Thôi, không nói nữa. Ta còn có việc, đi trước đây!- Vu Không vẫn là như trước đó, sợ hãi mà lui bước.
Mỗi lần đối diện với nó, không hiểu vì sao Vu Không lại cảm thấy sợ. Nó mang đến cảm giác, như muốn xé xác hắn tới nơi vậy. Mồ hôi của hắn không tự chủ mà đổ ra như mưa, ước đẫm cả áo. Đôi chân run lẩy bẩy mà lui bước về sau.
Sau một hồi lâu, Ha Lô mới cắt đuôi được bầy sói kia, trở về mà tìm Vu Không. Đưa mắt nhìn quanh lại không thấy hắn đâu, y liền trở nên lo lắng. Mặc cho v·ết t·hương trên người, tìm kiếm hắn mới là điều đối phương để tâm hơn cả.
- Vu Không, ngươi đâu rồi? Không lẽ, đã bị...- Một tia suy nghĩ thoáng qua, Ha Lô lo sợ mà lớn tiếng gọi hắn.
- Bên này này!- Vu Không trốn vào một góc, nhỏ giọng mà cất tiếng gọi.
- Ngươi tại sao lại trốn vào trong đó rồi?- Ha Lô thấy hắn sợ hãi ngồi đó, quan tâm mà hỏi han.
- Còn hỏi nữa, không phải là tại ngươi sao? Có chút việc đó mà cũng làm không xong, báo hại ta ra nông nổi này!- Vu Không đem tất cả mọi chuyện, cứ thế mà đổ lên đầu đối phương.
- Là lỗi của ta?- Ha Lô ngơ ngác, không hiểu mọi chuyện là như nào.
Giờ Vu Không đã hiểu, tại sao bọn họ lại nói Sói Nanh Trắng là thử thách khó nhằn nhất để một người trở thành tộc trưởng. Bởi vì muốn lấy được nanh của nó, là cả một vấn đề. Vượt qua bầy sói đã khó, lấy được nanh của Sói Nanh Trắng khó lại càng thêm khó.
Một ngày trôi qua, bọn họ vẫn là chẳng có chút tiến triển gì nhưng thức ăn đem theo thì lại hết. Ha Lô thì không cần phải lo tới nhưng Vu Không thì lại khác, khả năng săn bắn của hắn gần nhựa bằng không. Chỉ có trông chờ vào những chiếc bẫy. Đáng tiếc là, lần này lại để cho hắn thất vọng rồi.
- Xui thế, bẫy đặt không dính cái gì cả. Đêm nay ngủ với cái bụng đói vậy!- Trước cái lều mà Vu Không dựng tạm trước đó, ánh lửa phập phừng. Hắn chăm chăm nhìn vào, phần nào xua tan cơn đói của chính mình.
- Ngươi ăn không?- Lúc này, Ha Lô lại đi đến, chia sẻ cho hắn một ít thức ăn. Như tia sáng giữa trời đêm vậy.
- Mặc dù ngươi cho ta thức ăn nhưng ta không cảm kích ngươi đâu. Đừng hòng ta dễ dàng bỏ qua chuyện ban sáng!- Vu Không đói đến mờ mắt nhưng vẫn cố mà tỏa ra mạnh miệng.
- Không sao, vui là được!- Ha Lô không để tâm là mấy, cứ thế mà ngồi xuống bên cạnh hắn ta.
- Mà nói này, giữa ta và ngươi cũng đâu thân thiết gì. Sao ta cảm thấy, ngươi hơi bị tốt với ta thì phải. Ý đồ gì đây?- Vu Không cẩn thận mà đề phòng lấy đối phương, người mà tự nhiên tốt với mình, không phòng là không được.
- Ý đồ? Không có, chúng ta không phải là bạn sao? Là bạn bè thì phải đối tốt với nhau chứ?- Ha Lô nhìn hắn một cách chân thành, đối đãi một cách chân tình.
- Bạn bè, nghe hay đấy! Không phải là để lợi dụng nhau sao?- Vu Không nhìn vào màn đêm, giễu cợt mà nói.
Sáng hôm sau, hai người bọn họ vẫn còn đang bàn bạc làm sao để mà săn được Sói Nanh Trắng. Thì từ xa lại có tiếng bước chân dồn dập truyền đến, động tĩnh còn là không nhỏ.
- Có người!- Quay đầu nhìn lại, Ha Lô như cảm nhận được gì đó.
- Đó là?- Xa xa là bóng người, Vu Không cảm thấy bọn họ rất quen mắt nhưng nhất thời, có chút nhớ không ra.
- Người của tộc He, bọn họ sao lại xuất hiện tại đây?- Ha Lô nghiêm mặt lại, ánh mắt cũng trở nên nghiêm nghị hơn.
- Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai? Quan sát trước đi rồi hả nói!- Hai người bọn họ vội núp vào một góc, nghe lén cuộc trò chuyện của đối phương.
Đưa mắt nhìn tới, là một nhóm hơn mười người, cụ thể là mười bốn người đang đi đến hướng này. Nhưng điều đáng để chú ý hơn cả, là bọn họ còn mang theo v·ũ k·hí trên người. Trông chẳng có ý nào là tốt cả.
- Các ngươi nói con sói đó ở gần đây, nó đâu?- Người thanh niên dẫn đầu trong bọn họ lên tiếng, nghe ra còn là giọng điệu của bề trên.
- He Hé, ở gần đây thôi, chúng ta đi thêm chút nữa là tới!- Người trung niên bên cạnh, He tam gia, tuổi tầm bốn mươi, mặt trái còn có vết sẹo dài, đi trước dẫn đường.
- Ta không biết, ta cho các ngươi thời gian, nhanh chóng mà bắt được nó cho ta!- Người thanh niên đó không kiên nhẫn là mấy mà ra lệnh cho đối phương.
- Tuân lệnh!- Trước lời đó, He tam gia cũng chỉ có thể nghe theo.
- Tên đó sao lại ở đây?- Ha Lô nhìn chầm chầm vào người thanh niên đó, vẻ mặt bất giác lại trở nên khó chịu vô cùng.
- Tên đó là ai vậy? Nhìn bố đời thế?- Vu Không bên cạnh, tò mò mà hỏi.
- He Hé, con trai thứ ba của Tộc trưởng tộc He. Tên đó hống hách lắm,!- Ha Lô đem nội tình mà mình biết được, kể rõ.
- Ta thấy, hắn hình như nhắm tới Sói Nanh Trắng thì phải. Xem ra, chúng ta có thêm một kẻ thù nữa rồi!- Vu Không đã đoán ra được gì đó, nhẹ cười nham hiểm.- Không! Cũng có thể là 'đồng minh'!
Hai người bọn họ liền âm thầm mà theo dõi đối phương. Quả như không ngoài dự đoán, mục tiêu mà đám người đó nhắm tới là Sói Nanh Trắng. Nhưng chỉ mới bước vào địa phận của bọn chúng, một bầy sói trắng đã xông ra, bao quanh lấy mấy người bọn họ.
Bầy sói hung hăng dữ tợn thì bọn họ cũng không kém, cầm chắc v·ũ k·hí trong tay. Tuy là có phần thô sơ nhưng tính sát thương thì không hề kém một chút nào cả. Cùng với đó, là bọn họ lớn tiếng mà dọa nạt bọn chúng: 'He He He!'
- Grừ grừ gừ!- Uy thế của hai bên, là một chín một mười với nhau. Không bên nào là chịu kém cả.