Nhà Có Ngỗng Dữ - Thủy Noãn Áp Tri

Chương 8: Ngỗng vàng ròng



Nguyễn Đường vô tình cứu được mèo của Lý Đông sau khi nghỉ học ở năm thứ hai. Khi ấy Lý Đông thấy cậu vô công rỗi nghề, mặt mày cũng không tệ, khi đó hắn cũng mới làm quản lý được hai năm, đang thiếu nghệ sĩ nên quyết định ký hợp đồng với cậu.

Ban đầu, Lý Đông có chút trông chờ với Nguyễn Đường. Gương mặt khiến người khác nghĩ cậu lúc nào cũng vui vẻ, cùng với tính cách bình thản lạnh nhạt của cậu tạo nên tương phản rất được ưa chuộng, làm một ngôi sao nhỏ chắc không tệ.

Nhưng nhìn thấy độ lười biếng và trình độ diễn xuất tồi tệ của cậu -- bao năm vẫn thế, không chút tiến bộ, Lý Đông bỏ cuộc.

Thôi kệ, ít nhất cậu ta an phận, không để ông hao tâm. Đưa phim nào cũng ngoan ngoãn đi quay. Tốt hơn mấy tên không có tiếng tăm mà suốt ngày yêu sách rất nhiều.

Đóng vai tốt thí ròng rã mấy năm, Nguyễn Đường cũng xem như có chút tên tuổi trong giới đóng phim, nếu không cũng không thể trở thành chủ nhân Nùi Giẻ Vàng.

Người trong nghề đánh giá Nguyễn Đường thế này: Không tốt lắm, nhưng tiện.

Phim chiếu mạng nhỏ không có quá nhiều yêu cầu với kỹ năng diễn xuất.

Đáng giá.

Các diễn viên trong phim cũng rất thích Nguyễn Đường, khi so sánh bản thân với cậu, bọn họ thấy kỹ năng diễn xuất của mình không quá bết bát.

Thậm chí có nam chính bộ phim chiếu mạng nào đó cố gắng đẩy Nguyễn Đường lên làm nam hai, đáng tiếc bị nhà đầu tư xen vào, đổi thành người của mình.

Nguyễn Đường cũng không cố gắng tranh thủ, nên nam chính cũng thôi không kiên trì.

Sau đó một số công ty hoặc diễn viên từng hợp tác mang kịch bản đến cho cậu, tất cả đều là tốt thí hy sinh sau ba tập.

Còn Nguyễn Đường, cậu đã sớm quen rồi.

Kịch bản tới, đi đóng phim, chết, về nhà, nghỉ ngơi, tiếp tục nhận phim, tiếp tục chết...

Lần ở lại trong đoàn làm phim lâu nhất là bốn ngày, trong đó có hai ngày bị bão nên trễ tiến độ.

Đây là lần đầu tiên bên biên kịch khách sáo hỏi Lý Đông có thể cố gắng để trống lịch trình một tháng tiếp theo của Nguyễn Đường hay không, bởi vì cậu đã thăng cấp từ tốt thí thành nam phụ quan trọng, phải ở trong đoàn làm phim một tháng.

Hỏi thừa, lịch trình của Nguyễn Đường vốn đã rất trống. Một tháng sau, Nguyễn Đường chỉ có hai bộ phim, bộ nào cũng chỉ cần một đến hai ngày là xong, không ảnh hưởng gì đến bộ phim hiện tại.

Ông chỉ không ngờ, sâu lười Nguyễn Đường cũng có ngày đóng vai quan trọng.

Phản ứng đầu tiên của ông là có gì đó kì kì.

Cái này...chắc không phải trò lừa đảo theo đuổi vặt vãnh của chủ tịch nào đó đâu nhỉ...

***

"Tại sao lại còn sống hả? Con gái mà, sức yếu, còn cậu, mạng lớn nên không chết." Đạo diễn Lưu chỉ chi tiết vừa thay đổi trong kịch bản, giải thích rất hợp lý.

Nguyễn Đường nhanh chóng lật xem một lần, kịch bản của cậu chưa bao giờ hoàn chỉnh, cũng không cản được cậu có chút cảm giác vi diệu.

Nhân vật này của cậu, vai trò sau khi sống lại vô cùng quan trọng.

Cậu từ tốt thí thúc đẩy nữ phụ "hắc hóa" thăng cấp thành BOSS sau màn, xuất hiện trong chiếc mặt nạ nửa mặt vào cuối mỗi tập.

Mỗi lần xuất hiện sẽ đi đôi với ba câu thoại quan trọng.

"Chết tiệt, kế hoạch lại thất bại."

"Ha, chắc chắc bọn nó không ngờ ta còn hậu chiêu."

"Lần sau, bọn nó sẽ đẹp mặt!"

Đạo duễn Lưu: "Đoàn làm phim đã làm việc xong với quản lý của cậu, hôm nay cậu về nghỉ cho khỏe, suy nghĩ kịch bản mới đi."

Nguyễn Đường: "...Vâng."

Thật ra thì, cậu có cảm giác chỉ cần quay một lần, sau đó Ctrl C + Ctrl V là được.

Cậu muốn tâm sự chút với biên kịch.

Biên kịch đang gọi qua mạng với Cố Hồng.

"Chủ tịch Cố, ngài thấy tôi đổi như vậy được chưa?"

"Nhân vật phản diện thần bí thế này rất được ưa chuộng hiện giờ. Vào lúc kết thúc, chiếc mặt nạ kia sẽ được cởi bỏ, một gương mặt hiền lành như vậy mà lại là phản diện lớn, cảm giác tương phản mạnh mẽ, tôi đã nhìn thấy khung cảnh thầy Nguyễn càn quét mạng xã hội rồi!"

"Ừ, kịch bản ổn." Cố Hồng lướt sơ đoạn miêu tả chiếc mặt nạ: "Mặt nạ dùng vàng 24K."

"Chi phí tôi chịu."