Tử Quang Quân Vương và Đế Tu La rời khỏi Phá Thiên Quan trở về thành, quay lại nhìn, quả nhiên Phá Thiên Quan liên tục có sứ giả tới, đó là những sứ giả của các tộc ở Đế Tinh gặp Dịch Quân Vương.
Chung Nhạc binh tới Đế Tinh, thôn tính nửa giang sơn của Thiên Đình, tiêu diệt nghìn vạn thần ma, xây dựng lên Phá Thiên Quan, cử hành đại hội chư đế tương lai, uy danh hiển hách, các tộc ở Đế Tinh cũng phải có dự tính cho tương lai.
Nhỡ đâu sau này Chung Nhạc công phá Thiên Đình thật, Mục Tiên Thiên trở thành Thiên Đế, vậy thì họ cũng có đường lui.
Các tộc Đế Tinh, lòng người thay đổi nên khí vận của Thiên Đình lập tức liên tục suy giảm, còn khí vận của Chung Nhạc và Mục Tiên Thiên thì đang tăng lên ổn định.
Đây chính là ý đồ của Chung Nhạc, thời gian kéo càng dài thì tốc độ suy giảm khí vận của Thiên Đình sẽ càng nhanh, cho dù Mặc Ẩn có làm phép làm suy giảm khí vận của hắn thì cũng không cứu vãn được lượng khí vận mất đi của Thiên Đình.
Hơn nữa khí vận của Chung Nhạc đang tiếp tục tăng, chỉ cần không phạm sai lầm thì sẽ tăng mãi. Mặc Ẩn giảm đi bao nhiêu thì khí vận của hắn tăng lên bấy nhiêu. Đứng trước đại thế thiên hạ như vậy, cho dù là Mặc Ẩn có khả năng thông thiên cũng không làm gì được.
- Đế Tu La, Dịch tiên sinh là kình định có đúng không?
Tử Quang lầm bẩm.
Đế Tu La không nói gì, Tử Quang Quân Vương cũng là đang tự nói với mình, nói tiếp:
- Án binh bất động là nước cờ hay, có thể đánh tới Đế Tinh, năng lực của hắn đúng là tướng tài hạng nhất. Nhưng nếu hắn thật sự là Lê Dương Thần Quân thì tốt biết bao…
Mấy tháng sau, Chung Nhạc và Tử Quang Quân Vương đều nhận được chỉ ý của Mục Tiên Thiên thúc giục họ xuất binh. Chung Nhạc và Tử Quang Quân Vương tấu lên nói rõ lợi hại.
Không lâu sau Mục Tiên Thiên lại hạ chỉ, Chung Nhạc từ chối xuất binh, Tử Quang Quân Vương thì đích thân tới bái kiến Mục Tiên Thiên giải thích:
- Đế Quân…
Mục Tiên Thiên cười:
- Tử Quang, ngươi còn gọi ta là Đế Quân? Giờ ta đã là đế, ngươi phải gọi ta là bệ hạ!
Tử Quang Quân Vương lắc đầu:
- Đế Quân, ngài đừng quên mình còn một chân thân chưa tu thành đế cảnh, hơn nữa cho dù song thân thành đế, một ngày chưa ngồi lên bảo tọa Thiên Đế thì vẫn chưa phải bệ hạ.
Mục Tiên Thiên không vui, cười nói:
- Dịch quân đã thay đổi cách gọi, riêng ngươi vẫn ngoan cố. Cũng được, ngày mai ta thông cáo thiên hạ, tự lập thành đế, ngươi cũng phải gọi ta bệ hạ chứ?
Tử Quang Quân Vương sắc mặt đại biến, vội nói:
- Không được, Đế Quân! Thất đế đoạt vận, ngoài Đế Minh Thiên Đế ra còn có năm vị đế khác. Nếu ngài tự xưng đế thì sẽ bị họ tóm được sơ hở, lấy cớ Đế Quân mưu đồ tạo phản, sẽ liên thủ tiêu diệt chúng ta trước!
Mục Tiên Thiên cười:
- Ta có thể không xưng đế, nhưng các ngươi phải xuất binh!
Tử Quang Quân Vương đau đầu, hỏi thăm dò:
- Ta gọi Đế Quân là bệ hạ, bệ hạ có thể không xưng đế cũng không xuất binh, đợi ba mươi năm không?
Mục Tiên Thiên lắc đầu cười:
- Tử Quang, ngươi là lão thần của ta, ta cũng không giấungươi. Ta bị Đế Minh và Đế Hậu tính kế, khi luận đạo đã suýt nữa giúp chúng mở bí cảnh thứ bảy. Tuy Đế Quân nhìn ra mưu kế của chúng nhưng cũng chỉ một chút nữa là chúng mở được bí cảnh thứ bảy. Giờ ta còn có thể thắng được chúng, nếu chúng cũng mở bí cảnh thứ bảy thì ta không phải đối thủ rồi. Vì thế ta mới vội muốn các ngươi xuất binh.
Tử Quang Quân Vương nhíu mày, thở dài:
- Bệ hạ nên nghe ta từ trước.
- Giờ sai lầm đã thành, chỉ có sớm quyết chiến với Đế Minh và Đế Hậu thì ta mới trừ bỏ được chúng, giành được đại thắng!
Mục Tiên Thiên nói:
- Thần đạo chân thân thành đế khó khăn vạn phần, nhanh thì cũng phải nghìn năm, nếu Đế Minh và Đế Hậu mở bí cảnh thứ bảy thì chắc chắn chúng sẽ không kéo dài tới lúc đó, chắc chắn sẽ nhanh chóng loại bỏ ta!
Tử Quang Quân Vương lắc đầu:
- Bệ hạ quên rồi, một trong các nhạc phụ của Chung Nhạc chính là Kim Ô Thần Đế. Có Kim Ô Thần Đế tương trợ, ngài còn sợ Đế Minh và Đế Hậu liên thủ? Bệ hạ hãy đợi ba mươi năm!
- Ta không tin được Kim Ô Thần Đế, cho dù là Dịch Quân Vương ta cũng không tin!
Tử Quang Quân Vương nổi da gà, hỏi dò:
- Tại sao bệ hạ không tin Dịch Quân Vương?
- Ta không tin bất cứ ai!
Mục Tiên Thiên cười:
- Ta chỉ tin tưởng Tử Quân.
Tử Quang Quân Vương trầm mặc, một lúc sau nói:
- Hiện giờ bệ hạ nên tin tưởng Dịch Quân Vương hoàn toàn, không được hoài nghi hắn… Bệ hạ yên tâm, ta xuất binh là được.
Hắn trở về thành, hạ lệnh xuất binh tấn công đại doanh Thiên Hà, nhưng Tử Quang Quân Vương cũng là góp công không góp sức, đều là phái nhóm quân nhỏ đi gây hấn, căn bản không tác chiến quy mô lớn với Mặc Ẩn. Ngay cả Mặc Ẩn có ý cho đại quân tiêu diệt quân của Tử Quang Quân Vương nhưng vì có Phá Thiên Quan của Chung Nhạc ở bên cạnh nên không dám hạ thủ.
Cứ thế vài tháng, Mục Tiên Thiên lại hạ chỉ trách tội Chung Nhạc và Tử Quang Quân Vương, lệnh cho họ phải xuất chiến càng sớm càng tốt.
Chung Nhạc nhận chỉ, cũng phái đi vài đội quân nhỏ tới gần đại doanh Thiên Hà gây rối ứng phó cho xong.
Mục Tiên Thiên động nộ, đích thân tới Phá Thiên Quan, rồi gọi cả Tử Quang Quân Vương quát mắng hai vị chủ soái, lệnh cho họ đại quân tấn công đại doanh Thiên Hà, tấn công Thiên Đình.
- Bệ hạ, vi thần già rồi.
Chung Nhạc cúi người:
- Không đánh được nữa, giờ định cáo lão hoàn hưng, đưa thê quyến tiêu dao khoái hoạt, mong bệ hạ ân chuẩn, thu lại thụ ấn, Phá Thiên Quan này bệ hạ hãy nhờ cao minh khác. Vi thần tiến cử Tử Quang Quân Vương!
Tử Quang Quân Vương mặt tái đi, Mục Tiên Thiên nhìn Chung Nhạc chằm chằm, một lúc lâu sau hừ lạnh nói:
- Ngươi tưởng không có ngươi thì Tiên Thiên Cung ta không hạ được Thiên Đình sao? Ngươi tưởng mình có công thì trẫm không dám xử ngươi? Trẫm sẽ xử ngươi! Ngươi cuốn gói về Trấn Thiên Quan của ngươi đi! Ngươi cứ chống mắt lên nhìn trẫm phá đại quân Thiên Hà thế nào!
Tử Quang Quân Vương sắc mặt đại biến, vội nói:
- Bệ hạ, không được!
Mục Tiên Thiên giơ tay, cười khảy:
- Được! Tử Quang, ngươi tiếp quản chức vị của hắn, thống lĩnh Phá Thiên Quan và Tử Thành, ta cho ngươi thêm một đội quân nữa! Dịch Phong, ngươi cứ ở lại Trấn Thiên Quan xem ta công phá Thiên Đình!
Chung Nhạc giao ra soái ân, thụ đới và hổ phù, dẫn Âm Phiền Huyên, Kim Hà Hề, Y Uyển Quân, Thạch Âm Cơ và Nguyệt Thần ra khỏi Phá Thiên Quan. Mục Tiên Thiên nhíu mày, thấy Chung Nhạc đem đi Tạo Hóa Huyền Môn, Hỗn Độn Vũ của Hỗn Độn thị cũng theo, đưa đi cả Phù Tang Thần Thụ.
Kim Hà Hề lại đem theo cả gia thần của Kim Ô thị, Âm Khang thị Thủy Sư lần lượt rút lui, đem theo Trấn Thiên Hà Đỉnh đi theo Âm Phiền Huyên, lại cả nhân tộc của vũ trụ cổ thu dọn hành lý, mấy vị nhân tộc Đế Quân dẫn theo Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ theo Chung Nhạc.
Bệ Ngạn cũng vội chạy theo Chung Nhạc. Huyền Kỳ Nhị Tẩu cũng thu dọn bệ rèn đi cùng Chung Nhạc.
Thế lực mạnh nhất Phá Thiên Quan một lúc đi mất hơn nửa!
Mục Tiên Thiên tức tới toàn thân run rẩy, nhưng không ngăn cản.
Âm Khang thị vì Chung Nhạc là cô gia của Âm Khang thị mới trợ giúp Tiên Thiên Cung, Âm Phó Khang cũng từng nói Âm Khang thị không kết minh với Tiên Thiên Cung mà là với Chung Nhạc. Nếu có Chung Nhạc thì Âm Khang thị sẽ giúp Tiên Thiên Cung chinh chiến nam bắc. Nếu không có Chung Nhạc thì Âm Khang thị cũng không cần thiết phải giúp Tiên Thiên Cung.
Nhân tộc ở vũ trụ cổ khi nhận chiêu an cũng từng nói, chỉ nằm dưới trướng Chung Nhạc, còn cường giả Kim Ô thị thì là của hồi môn của Kim Hà Hề, chỉ đi theo Kim Hà Hề.
Còn Hỗn Độn Vũ phụng mệnh Hỗn Độn thị đi theo Chung Nhạc. Còn Chung Nhạc là hộ đạo giả của Bệ Ngạn, đương nhiên Bệ Ngạn phải đi theo. Huyền Kỳ Nhị Tẩu thì có thù với Mục Tiên Thiên, lại đầu hàng Chung Nhạc chứ không phải Mục Tiên Thiên nên cũng rời đi cùng Chung Nhạc.
Chung Nhạc đi họ liền theo Chung Nhạc, đưa đi tam đại đế binh, đi mất hơn hai mươi vị Đế Quân, còn Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ thì đi mấy nghìn người!
Tử Quang Quân Vương giậm chân:
- Bệ hạ, hãy mời Dịch quân về đi!
Mục Tiên Thiên cười khảy:
- Không cần! Hắn tự cao tự đại, tưởng rằng không có hắn thì trẫm không thể công hạ Thiên Đình đăng cơ đế vị, thực sự đáng giận!
Tử Quang Quân Vương ảo não:
- Đánh trận ta không bằng hắn, Dịch quân đã đạt tới trình độ hành quân bố trận và thần thông tương thông. Thiên hạ ít có được tướng lĩnh có được bản lĩnh như vậy. Hơn nữa đại quân Phá Thiên Quan đều là quân dưới trướng hắn, hắn điều động sẽ dễ hơn nhiều lần, nếu là ta thì…
Mục Tiên Thiên cười:
- Tử Quang ngươi yên tâm, ta còn có sức mạnh khác. Đế Minh chỉ thành tựu đế cảnh vài vạn năm đã phát triển được một đế tộc. Còn ta sống hơn mười vạn tuổi, thế lực của ta lẽ nào lại chỉ đơn giản như các ngươi thấy?
Tử Quang Quân Vương chấn động, kêu lên:
- Bệ hạ, lẽ nào người…
Mục Tiên Thiên cười ha hả:
- Con cháu của ta không chỉ đơn giản là Tô Ca bọn chúng. Tô Ca chỉ là thái tử công khai, ta còn ngấm ngầm nuôi dưỡng hàng trăm vạn tử tôn, trăm vạn Tiên Thiên thần tộc, Tiên Thiên ma tộc, lưỡng đại đế tộc! Họ sắp tới dti, chắc chắn chấn kinh thiên hạ. Có họ tương trợ, không cần Dịch tiên sinh, ngươi cũng có thể công chiếm Thiên Đình. Huống hồ…
Ánh mắt hắn lay động, nói:
- Những sư đệ của ta họ cũng muốn nhập thế. Đến lúc để họ tham gia trận đế tranh này rồi!
Tử Quang Quân Vương trợn mắt:
- Vậy Dịch tiên sinh…
Mục Tiên Thiên phẩy tay:
- Để hắn về Trấn Thiên Quan dưỡng lão, chết già ở Trấn Thiên Quan! Đến khi trẫm san bằng thiên hạ, xem hắn có hối hận về ngày hôm nay không!
Tử Quang Quân Vương bất lực, đành phải nhận thụ ấn của Chung Nhạc, thống lĩnh đại quân Phá Thiên Quan. Nhưng điều động đại quân lớn như vậy hắn thật có chút lực bất tòng tâm, ứng biến không được linh hoạt.
- Dịch Quân Vương bị Mục Tiên Thiên đuổi đi rồi? Giờ là Tử Quang Quân Vương thống lĩnh đại quân Phá Thiên Quan?
Trong đại doanh Thiên Hà phía đối diện, Mặc Ẩn nghe được tin tức không khỏi sững người, rồi mừng rỡ cười:
- Mục Tiên Thiên đúng là hôn quân, lâm trận đổi tướng vốn là đại kỵ của binh gia! Hắn không những đổi tướng mà còn để Tử Quang không tinh thông dụng binh thay thế Dịch Quân Vương, chắc chắn thất bại!
Đình Đạo Cực nghiêm nghị nói:
- Mặc tiên sinh, Tử Quang Quân Vương là trí giả danh động thiên hạ, không thể coi thường hắn. Nghe nói chính hắn đã gây nên chiến tranh giữa Trung Ương thị, Lật Lục thị và Đế Minh thị.
Mặc Ẩn cười:
- Đương nhiên ta không coi thường hắn, chỉ là, hắn là trí giả trị thiên hạ chứ không phải bình thiên hạ. hắn trị thiên hạ rất có lề lối, Tiên Thiên Cung được hắn quản lý rất thịnh vượng. Nhưng bìnht hiên hạ, đích thân ra trận thì hắn vô cùng chậm chạp! Hắn nắm giữ đại quân, ta phá đại quân của hắn chỉ cần ba phần trí lực! Người đâu, treo Miễn Chiến Bài lên cho ta!
Mấy người Lâu Chính Sư trong bụng khó hiểu không biết tại sao Mặc Ẩn không nhân lúc này tấn công mà lại treo Miễn Chiến Bài lên!
Hai tháng sau, lại có thám tử tới báo:
- Từ trận doanh đối diện có một đại quân thần ma khoảng trăm vạn quân, vô cùng cường đại.
Mặc Ẩn quan sát khí vận phía đối diện, không khỏi động dung:
- Đây là thiên tử chi khí. Những kẻ kia khí vận kinh người, chắc là tử tôn của Mục Tiên Thiên. Mục Tiên Thiên giỏi thật, tử tôn của hắn có tới trăm vạn Thần Hoàng, Ma Hoàng, Tạo Vật Chủ, thậm chí không thiếu Đế Quân!
Lâu Chính Sư mấy người sắc mặt lo lắng, Mặc Ẩn thì càng thêm vui vẻ, cười:
- Tiếp tục treo Miễn Chiến Bài! Bữa khác khiến tử tôn Mục Tiên Thiên đoạn tuyệt!