Hai vị đại đế có chút hỗn loạn, Mục Tiên Thiên cười:
- Hai vị đạo hữu có chút thất thái rồi.
Trường Sinh Đế và Ương Tôn Đế đúng là có chút thất thái, nhưng rồi nhanh chóng định thần lại, đánh giá Mục Tiên Thiên, trong lòng vẫn còn hoài nghi.
Thấy nữ tử này đúng là Mục Tiên Thiên, gương mặt giống với Mục Tiên Thiên, nhưng lại yêu kiều gợi cảm, là tuyệt đại mĩ nhân, rất khó tưởng tượng nàng ta và Mục Tiên Thiên lại cùng là một người.
- Lẽ nào Dịch Quân Vương và Tử Quang Quân Vương lại tìm một kẻ giả mạo Mục Tiên Thiên, muốn giữ thực lực của mình?
Họ lại nghi ngờ, gạt việc Chung Nhạc một đao giết Nguyên Thiệu Đường sang một bên.
Ương Tôn Đế ánh mắt lay động, hỏi thăm dò:
- Tiên Thiên đạo hữu, tại sao ngươi lại thành nữ nhi? Trên Thiên Hà đạo hữu làm thế nào để giả chết mà thoát thân? Có thể chỉ giáo cho sự ngu muội của ta không?
Mục Tiên Thiên phì cười:
- Hai vị sư huynh đừng lấy làm lạ. Ta là đệ tử của Hắc Đế, có được Hắc Đế y bát truyền thừa, lẽ nào lại không có thủ đoạn bảo mệnh?
Ương Tôn Đế, Trường Sinh Đế nhìn nhau, kìm nén sự chấn kinh trong lòng.
Họ không phải kẻ ngu ngốc, lập tức nghĩ ra dụng ý của Mục Tiên Thiên khi giả chết. Chính là để Đế Hậu loại bỏ Đế Minh, Đế Hậu để lộ hết thế lực cảu mình, ép họ phải thần phục Mục Tiên Thiên.
Đây chính là một mũi tên trúng hai đích!
Giờ đại quân Đế Hậu đã tới trước thành, giờ đã thời khắc quan trọng của họ, nếu không đi theo Mục Tiên Thiên thì có thể dự đoán được hậu quả thế nào.
Mục đích tới của Mục Tiên Thiên, Chung Nhạc đương nhiên không qua mắt được họ, nhưng trước kia đều là những người ngang hàng giờ lại phải đi theo họ thì không phải thấp kém hơn một bậc sao.
Hơn nữa, sắc mặt hai vị đế cổ quái, tới đây trước mặt họ Mục Tiên Thiên lại là dáng vẻ nữ tử, giọng nữ tử khiến họ không hiểu.
Nhất cử nhất động, mỗi tiếng nói tiếng cười của Mục Tiên Thiên đều vô cùng quyến rũ, điên đảo chúng sinh, khác hoàn toàn so với Mục Tiên Thiên trung chính bình hòa và bá khí vô song trước kia, cũng khó trách họ lại thấy khó hiểu.
Mục Tiên Thiên mắt trong veo, nói:
- Hai vị sư huynh, Đế Hậu binh tới trước thành, tế tự Bàn Kê Ngũ Đế, hai người không quyết đoán chắc chắn sẽ bị Đế Hậu hạ độc thủ.
Ương Tôn Đế thản nhiên nói:
- Tiên Thiên đạo hữu, ngươi tới đây là muốn thuyết phục bọn ta đi theo ngươi?
Mục Tiên Thiên cười:
- Lẽ nào đến giờ hai vị sư huynh vẫn còn hy vọng với đế vị?
Ương Tôn Đế thở dài, lắc đầu:
- Không.
Trường Sinh Đế cũng lắc đầu:
- Ta đấu không lại ngươi, cũng không lại Đế Hậu, đã không còn hy vọng gì vào cái danh Thiên Đế nữa rồi.
Mục Tiên Thiên cười:
- Nếu đã vậy, tại sao không liên thủ với ta? Nếu ta đăng cơ chắc chắn sẽ không bạc đãi hai vị.
Ương Tôn Đế mỉm cười:
- Tiên Thiên đạo hữu, đi theo ngươi và Đế Hậu ta không thấy có gì khác nhau. Hơn nữa thế lực Đế Hậu lớn, có trí tướng bên cạnh vạch mưu, ngươi không thể trừ bỏ Đế Minh, nàng ta thì có thể. Ta không nghĩ Tiên Thiên đạo hữu có khả năng làm Thiên Đế hơn Đế Hậu.
Trường Sinh Đế nói:
- Tiên Thiên đạo hữu, ngươi sống sót trước tay Đế Minh, Đế Hậu, bản lĩnh hơn bọn ta, nhưng Đế Hậu lại lợi hại hơn. Thế lực Đế Hậu đã lớn như vậy, đang thôn tính dần thiên hạ. Nếu bọn ta đi theo nàng ta có thể kết thúc sớm loạn cục, tổn thất ít. Nếu đi theo người cùng lắm thế lực ngang ngửa với Đế Hậu, sẽ khiến trận động loạn này kéo dài, bách tính lầm than.
- Các ngươi sai rồi!
Mục Tiên Thiên nghiêm túc nói:
- Thế lực của Đế Hậu và ta tương đương. Thực không giấu, Mục Tiên Thiên, Tiên Thiên Đế Quân mà các ngươi gặp trước kia chỉ là một phân của ta, nếu ta thành đế thì sẽ có ba Tiên Thiên Thiên Đế!
Trường Sinh Đế, Ương Tôn Đế sắc mặt đại biến, ánh mắt nhìn hắn vừa chấn kinh vừa hoài nghi.
Thần ma nhất thể, nhất thể tam đế?
Ba vị Tiên Thiên Đế?
Cho dù là những vị cổ xưa trong truyền thuyết cũng không làm được tới mức như Mục Tiên Thiên chứ?
Thông tin này quả thực quá kinh người, Mục Tiên Thiên thần ma nhất thể, nhất thể tam đế, việc này chưa từng xuất hiện, cũng chưa từng nghe tới, huống hồ hắn còn là một Tiên Thiên thần ma!
Trước kia, ma đạo chân thân của Mục Tiên Thiên thành đế, Ương Tôn Đế, Trường Sinh Đế liền nhận thức được có thể Mục Tiên Thiên là thần ma nhất thể, có hai chân thân. Nhưng giờ chân tướng càng thêm kinh người, lại có tới ba chân thân, nhất thể tam thân, nếu tam thân thành đế thì ai có thể là đối thủ của hắn?
Tử Quang Quân Vương nhìn qua gương mặt của hai vị đế, chú ý biểu cảm của họ, nói:
- Hai vị đại đế, thế lực của hai vị gần như bị đánh tan, còn Tiên Thiên Cung ta giờ càng ngày càng thịnh vượng, lẽ nào còn không nhận ra thiên hạ đại thế? Đế Hậu chỉ là dâm phụ, lòng dạ độc ác, còn Đế Minh Thiên Đế anh hùng thế nào mà cũng bị ả ta ám toán. Đi theo loại như vậy các ngươi ngủ yên sao? Đi theo dâm phụ, thanh danh của hai vị đại đế còn đâu? Danh dự của Trung Ương thị Ngũ Đế hoàng tộc còn đâu? Thanh danh Trường Sinh thị còn đâu?
Trường Sinh Đế và Ương Tôn Đế sắc mặt sáng tối bất định, Đế Hậu trừ bỏ Đế Minh Thiên Đế đúng là khiến họ lo lắng. Nữ tử này mưu cao kế sâu, nói lòng dạ độc ác cũng là khen ngợi rồi.
Đúng là họ không hề yên tâm về Đế Hậu, đây cũng là lý do họ vẫn lưỡng lự chưa hàng. Họ cũng có tự tôn của mình, những người như họ mà đi theo dâm phụ như Đế Hậu thì đúng là uổng danh tiếng cả đời!
Chung Nhạc cười:
- Nếu hai vị đại đế liên thủ với Tiên Thiên Cung ta, cục diện này sẽ được phá giải ngay. Đế Hậu vẫn chưa nắm giữ được hết binh lực Thiên Đình. Đại quân Phá Thiên Quan ta trực tiếp tấn công sẽ buộc ả phải rút lui. Luận đánh trận…
- Họ đều không giỏi.
Hắn mỉm cười.
Trường Sinh Đế suy nghĩ một lúc, nói:
- Quan trọng là, bọn ta từ bỏ đế vị phò tá Tiên Thiên đạo hữu, thì có lợi ích gì?
Ương Tôn Đế hiểu ý, cười:
- Bọn ta không phải tính toán cho mình, tu tới mức như ta và Trường Sinh đạo hữu thì lợi ích khó lọt mắt. Muốn lợi ích này là cho chủng tộc của ta. Tiên Thiên đạo hữu, ngươi có thể cho bọn ta lợi ích gì?
Mục Tiên Thiên nghiêm nghị nói:
- Cái gọi là chia đều thiên hạ cùng xưng đế đều là lừa gạt, không thể lấy lòng tin của hai vị. Vì thế ta chuẩn bị phân Tứ Ngự Đế, chia Tử Vi thành tứ vực đông nam tây bắc, chính giữa là chỗ ta ở, bốn phía là nơi bốn vị đế, có thể xây dựng được Tiểu Thiên Đình, bảo vệ triều đình. Đến khi bình định thiên hạ, hai vị sẽ được hai vùng, xưng Ngự Đế.
Tử Quang Quân Vương nhíu mày, cảm thấy không ổn, phân thiên hạ làm bốn thì cũng phải phân quyền lực của Thiên Đế thành các phần, dễ thành nuôi ong tay áo.
Mục Tiên Thiên mà cứ làm Thiên Đế đã đành, có thể áp chế Tứ Ngự, nhưng nếu trên đế vị không phải Mục Tiên Thiên thì sẽ ẩn chứa đại loạn!
Nhưng hắn không tiện lên tiếng phản đối Mục Tiên Thiên, giờ đang lôi kéo hai vị đế, nếu điều kiện không đủ hấp dẫn thì khó lòng đạt được mục đích.
Trường Sinh Đế nói:
- Vậy còn vũ trụ cổ?
Mục Tiên Thiên cười:
- Vũ trụ cổ chia thành Tam Ngự, kiềng ba chân.
Trường Sinh Đế, Ương Tôn Đế nhìn nhau, Ương Tôn Đế hít sâu một hơi:
- Hỗn Độn khế ước.
- Được!
Mục Tiên Thiên đứng phắt dậy, ba vị tinh thần bùng phát, trong tầng tầng không gian có các tia Hỗn Độn Khí tràn ra. Một lúc sau hội tụ thành một mặt hồ sáng như gương. Thấp thoáng có thể thấy những con Hỗn Độn Thần Ngao bơi lội, chỉ là không biết bao xa nhìn có vẻ không chân thực.
Tinh thần của ba vị đế cùng đại đạo nối liền, ký kết Hỗn Độn Khế Ước trong Hỗn Độn Trì. Mặt hồ sáng như gương đó không ngừng xoay chuyển, rồi biến mất.
Hỗn Độn Khế Ước đã hình thành, biến mất trong hỗn độn, sự ràng buộc của loại khế ước này còn lớn hơn lời thề thiên đạo, lực phản phệ còn lớn hơn, nếu không tuân thủ khế ước, hỗn độn không phải từ ngoài mà tấn công từ trong hư không, xuất hiện trong thân thể nguyên thần của người đó, bao phủ khắp toàn thân, thôn phệ nhục thân nguyên thần, đồng hóa đại đạo, cuối cùng hắn sẽ biến mất hoàn toàn khỏi thế gian.
Cho dù là đế cấ thì cũng không dám làm trái Hỗn Độn Khế Ước.
Ký kết xong khế ước, Ương Tôn Đế, Trường Sinh Đế và Mục Tiên Thiên đều thở phào.
- Giờ Đế Hậu đã quân tới trước thành, làm thế nào phá giải được cục diện hiện tại?
Ương Tôn Đế lập tức hỏi.
Tử Quang Quân Vương nói:
- Bệ hạ chỉ cần hai vị đại đế cùng đăng cao quan chiến, đại quân Phá Thiên Quan của Dịch Quân Vương tới cứu viện là có thể khiến Đế Hậu biết khó mà lui.
Mục Tiên Thiên cùng hai vị đại đế lên thành lầu Trung Ương thị nhìn về phía xa. Lúc này đại quân Phá Thiên Quan xuất phát tới Trung Ương thị.
Không lâu sai Đế Hậu nương nương dẫn Thanh Hà Đế, Kim Thiên Đế đích thân hiện thân, từ xa nhìn thành lâu sắc mặt ngưng trọng.
- Tiên Thiên ngươi vẫn còn sống, còn có thân thứ ba, lại còn là nữ tử.
Đế Hậu nương nương bước tới, không dẫn theo Thanh Hà Đế, Kim Thiên Đế, một mình đi tới. Mục Tiên Thiên cũng ra khỏi thành lầu, hai nữ tử gặp mặt trước hai quân, Đế Hậu nương nương cười nhạt, phong tình vạn chủng, nói:
- Ngươi dám xuống gặp ta, chắc hẳn là thật.
Mục Tiên Thiên cũng vô cùng yêu kiều, cười:
- Ta và người đã cùng giường, ta có thể nói ra rất nhiều bí mật của ngươi, lẽ nào là giả?
Nụ cười trên môi Đế Hậu nương nương cứng đờ, nghĩ tới việc mình lại cùng cùng giường với nữ tử này thì cảm thấy thật không thoải mái. Cũng may khi đó Mục Tiên Thiên là nam thân, cũng không phải quá hoang đường.
- Ta và ngươi từng có ngư thủy chi hoan, giờ ngươi lại thành nữ tử, nhị nữ đoạt đế, từ cổ tới giờ chưa từng có.
Đế Hậu nương nương cười:
- Ngươi và ta đối đầu, dù là ai ngồi lên đế tọa thì cũng có thể tạo nên một đoạn giai thoại..
Mục Tiên Thiên lắc đầu:
- Nếu ngươi thắng thì cũng là thiên hạ nhờ ngủ mà có, giết chồng mà có, thanh danh không tốt đẹp, tiếng xấu vạn năm.
Đế Hậu nương nương cười khảy:
- Nếu ngươi thắng thì ucngx là thiên hạ có được nhờ giả chết, hơn nữa đường đường Tiên Thiên thần ma cũng giành chiến thắng từ lừa gạt, không biết liêm sỉ!
Hai người cười khảy.
Trận doanh hai bên đều vô cùng căng thẳng, hai người chỉ cần hạ lệnh là chỉ e sẽ có hàng vạn chiếc đầu rơi xuống đất!
Đột nhiên Đế Hậu phì cười:
- Tiên Thiên, giờ ta nên gọi ngươi là Mục tỷ tỷ hay là tình lang đây? Giờ ta cũng đại khái là biết tại sao ngươi lại có cái biệt hiệu “giọng đàn bà” rồi.
Nàng ta lùi về sau, Mục Tiên Thiên có chút bối rối nhưng rồi lập tức tiêu tan, cũng trở về thành.
Đế Hậu trở về đại doanh, đằng sau một nam tử trẻ tuổi tiến tới, cúi người nói:
- Bệ hạ, đại quân Dịch Quân Vương có lẽ sắp tới rồi. Thế lực Thiên Đình vẫn chưa nắm giữ được hoàn toàn, hiện tại chưa thể giao tranh với Dịch Quân Vương.