Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1849: Thực lực đáng sợ (2)



- Hắn còn có Đế binh trong tay, hẳn là vẫn chưa thôi động Đế binh của chính mình! Trận chiến này, Dịch tiên sinh thắng ít bại nhiều!

Thần Vũ Uy Vương đứng sừng sững trong chư quân, khuấy động phong vân Đế tinh. Lần này hắn đại phóng khí thế, quả thật là kinh hãi thiên hạ, không hỗ là một trong hai Đại cự đầu của Thần triều Đế Minh.

- Thực lực của Quỷ U Minh, căn bản không bằng ta!

Khí thế của Thần Vũ Uy Vương vẫn đang không ngừng bành trướng, càng lúc càng kinh người. Cặp mắt giống như có ức vạn vầng Thái Dương đang đồng thời thiêu đốt, đồng thời đại phóng quang mang:

- Quỷ U Minh là quân sư, dựa vào trí tuệ mới leo lên trên đầu ta, cái dựa vào chỉ là Bất Tử Chi Thân của hắn. Mà ta, chính là Vũ Uy Vương của Thần triều, là Bất Bại Chiến Thần, ngồi lên vị trí Tả Thiên Thừa, cái dựa vào là một đôi nắm tay của ta!

Hắn lạnh lùng nhìn về phía Chung Nhạc càng lúc càng nhỏ trước mặt. Cũng không phải là Chung Nhạc đang nhỏ đi, mà là nhục thân của hắn vẫn đang không ngừng bành trướng, khí thế không ngừng tăng trưởng.

- Ngươi căn bản không biết, ta đã đi theo Tiên Thiên Bệ hạ bao nhiêu năm! Từ lúc mới bắt đầu ta đã đi theo hắn, kính ngưỡng hắn, cho rằng hắn là minh chủ đã định trước của ta, là thiên địa chủ đã định trước của vũ trụ! Ta vì hắn mà chịu nhục, ẩn núp bên cạnh Đế Minh bao nhiêu năm!

Sáu đạo Tinh hà sau đầu Thần Vũ Uy Vương đột nhiên phảng phất như sống lại vậy, giống như đại mãng ngân sắc, quấn lấy trên cánh tay và phần eo hắn, khiến cho hắn lộ ra càng thêm thần võ, càng thêm đáng sợ.

Cho dù là Thái Phùng và Huyền Kỳ Nhị Lão cũng không khỏi biến sắc. Thần Vũ Uy Vương hiện tại thật sự quá đáng sợ rồi, đơn thuần chỉ xét từ mặt chiến lực, thì thực lực của hắn đã vượt qua ba người bọn họ.

Nghĩ muốn thủ thắng, sợ rằng chỉ có bắt tay vào làm từ phương diện thần thông và Thần binh. Chỉ bằng vào đánh tay không, chỉ bằng vào lực lượng, đã không thể chống lại Thần Vũ Uy Vương.

Ầm ầm!

Thần Vũ Uy Vương oanh kích một quyền về phía Chung Nhạc, một quyền chấn động đại thế thiên hạ. Không trung không ngừng băng liệt, đại địa Đế tinh không ngừng run rẩy, cười lạnh nói:

- Ngươi bất quá chỉ là nửa đường đầu nhập vào Tiên Thiên Bệ hạ, miệng lưỡi sắc bén, lời nói lợi hại, dựa vào một cái miệng mà thượng vị, liền leo lên trên đầu ta! Ta ở trong Thần triều Đế Minh, cũng chỉ ở dưới Đế Minh mà thôi, ngươi lại leo lên trên đầu ta, làm sao khiến cho ta tâm phục được?

Một quyền này của hắn có chỗ diệu tuyệt đại đạo chí giản, hết thảy các loại thần thông ẩn giấu trong một quyền vô cùng đơn giản. Một quyền này vừa đánh ra, mơ hồ có thể thấy được trong không gian phụ cận nắm tay, các loại các dạng văn lộ Đồ đằng băng hiện, biến thành các loại thần thông, giống như từng phương từng phương thế giới xuất hiện bốn phía nắm đấm của hắn.

Quyền lý của hắn đơn giản mà thô bạo, nhưng lại ẩn chứa chỗ tinh xảo cực kỳ tinh diệu, đại xảo bất công, có chỗ khiến cho người ta mê muội.

Đám người ở đây đều là đại hành gia phương diện thần thông, tự nhiên có thể nhìn ra được chỗ lợi hại, chỗ đạo diệu của một quyền này của hắn, trong lòng vừa kinh hãi lại vừa bội phục.

Thần Vũ Uy Vương là dựa vào võ lực ngồi lên vị trí Tả Thiên Thừa, võ lực của hắn cực cao, thật sự khó có thể tưởng tượng.

Dưới nắm đấm của hắn, không gian chấn động, xé rách, vỡ nát, tan rã, gây dựng lại, trở nên vô cùng vững chắc, hạn chế hết thảy thần thông thân pháp, khiến cho đối thủ không chỗ để trốn, chỉ có thể mạnh mẽ đón đỡ một quyền này của hắn.

Mà hậu quả mạnh mẽ đón đỡ một quyền này của hắn chỉ có một!

Sắc mặt Chung Nhạc bất biến, nhìn nắm tay càng lúc càng lớn kia, giống như đại ấn của Thiên vậy, nghiền ép hết thảy, vỡ nát hết thảy, oanh kích thẳng về phía chính mình.

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Sau đầu hắn, bảy đạo quang luân nhao nhao đại phóng, cũng bình bình đạm đạm đánh ra một quyền nghênh đón một quyền kia của Thần Vũ Uy Vương. Nhục thân của Thần Vũ Uy Vương thật sự quá lớn, nắm đấm của hắn so với nắm đám của Thần Vũ Uy Vương quả thật chính là một con kiến nghênh đón một khỏa Tinh cầu.

Thất Đạo Luân Hồi của hắn xoay chuyển, chỉ có thể nghe được Đạo âm to rõ. Tiếng rít do thần thông của Thần Vũ Uy Vương phát ra lại không thể nào nghe thấy, đã bị Đạo âm kia che giấu xuống.

Một quyền này của hắn không có khí thế kinh thiên động địa như Thần Vũ Uy Vương, bốn phía nắm tay cũng không có đạo diệu khiến cho người ta kinh ngạc tán thán, không có văn lộ Đồ đằng khiến cho người ta hoa cả mắt, hết thảy thần thông chỉ là nhục thân mà thôi.

Hai nắm tay va chạm với nhau, vô thanh vô tức.

Mà đám Đế Quân, Tạo Vật Chủ bốn phía lại có một loại cảm giác cổ quái, cảm thấy phảng phất như có một con quái thú to lớn khôn cùng vô cùng khủng bố trong lúc bất chợt thôn phệ thần thông của hai người, khiến cho uy năng thần thông của bọn họ không có nửa điểm tràn ra.

Mà ngay một khắc sau đó, một cỗ rung động vô cùng đáng sợ trong khoảnh khắc bạo phát, thổi quét hết thảy, giống như đao nhận đao phong vô cùng sắc bén đã cắt nát không gian bốn phía, vô số chấn động lan tỏa, trùng kích khiến cho đại trận các quân không ngừng nghiêng ngã bấp bênh. Quang luân sau đầu từng tôn từng tôn Đế Quân, Tạo Vật Chủ bị đánh cho phảng phất như hạt cát vậy, không ngừng bị thổi bay về phía sau.

Từng kiện từng kiện Đế binh gặp phải trùng kích, mỗi kiện Đế binh bộc phát ra Đế uy giống như sóng gợn vậy, chống đỡ sóng xung kích thần thông của hai người.

Quần áo đám Đế Quân và Tạo Vật Chủ tung bay phấp phới, cật lực mở mắt ra nhìn kết quả của trận chiến này.

Thân thể to lớn khôn cùng của Thần Vũ Uy Vương bay ngược về phía sau, bị một cỗ lực lượng khó có thể tin nổi trùng kích, đụng thẳng về phía phương hướng Thiên Đình.

Cỗ lực lượng kia thật sự quá cường đại, đã áp chế một thân Thần lực khủng bố của Thần Vũ Uy Vương, khiến cho nắm tay của hắn vặn vẹo, xương ngón tay đứt đoạn, vừa bay ngược về phía sau, cơ nhục vô cùng thô to giống như Cự long vờn quanh trên cánh tay không ngừng nổ tung, dọc đường huyết nhục tung bay, không gian cũng bị chấn động ra một con đường vỡ nát.

Quang luân sau đầu Chung Nhạc từ từ bình phục lại, thanh âm bình bình đạm đạm vang lên trong tai chư quân:

- Đại quân tiếp tục phát động, mục tiêu Nam Thiên Môn!

o0o

Ầm ầm!

Tại Nam Thiên Môn, nhục thân to lớn của Thần Vũ Uy Vương ầm ầm đụng lên trên tòa môn hộ nguy nga này, ầm ầm rơi xuống đất, chấn cho Nam Thiên Môn không ngừng chấn động.