Thái Dương Xạ Tuyến tràn ra từ trong cây đèn đồng, trong có Thất Sắc Thần Quang, cực kỳ bá đạo. Ngoài ra còn có Vũ Trụ Thâm Không Xạ Tuyến nguy hại cực lớn. Có những đường xạ tuyến ẩn chứa uy năng đáng sơ, hủy diệt mọi sự sống, bị xạ tuyến bán trúng, nguyên thần sẽ lập tức thu lại nhỏ còn hơn hạt đậu.
Nguyên thần Kim Ô ba chân có sức đề kháng cực mạnh với Thái Dương Xạ Tuyến, thậm chí còn có thể hấp thụ để tăng tu vi. Lần trước khi hắn gặp Thái Dương Xạ Tuyến bạo phát đã dựa vào cách đó thoát chết.
Nguyên thần Kim Ô ba chân hiện nay vì cứ ở trong tổ trên Toại Thụ, được nâng cao rất nhiều, khi gặp Thái Dương Xạ Tuyến đã không còn thê thảm như trước.
Nhưng dù vậy hắn vẫn rất thận trọng, không dám lơ là chút nào.
Đạo Thái Dương Xạ Tuyến đó bắn ra khỏi đèn đồng với tốc độ kinh người, Chung Nhạc chỉ ở trong đó một lát đã không chịu nổi, nguyên thần thủng lỗ chỗ không thể tiếp tục nữa.
Hắn vội chạy ra khỏi xạ tuyến, chỉ thấy, Thái Dương Xạ Tyến trong Âm Dương Luân Hồi giống như một tấm màn sáng trải dài, đập vào tấm màn trời rồi bị bật trở lại, đập xuống mặt đất rồi nảy lên, nhanh tới khó lòng tưởng tượng!
Tầm mán sáng đó soạt soạt bay qua bay lại, những chỗ nó đi qua thậm chí núi non trong Âm Dương Luân Hồi cũng thủng như cái rổ.
Giờ Thái Dương Xạ Tuyến phân tán bay lung tung khắp bốn phương tám hướng, khiến nguyên thần hắn đã bị xuyên thủng khắp người.
Một lúc sau, Thủy Tử An, Tả Tương Sinh mấy cường giả Kiếm Môn thấy Chung Nhạc mặt mày tối sầm đi vào Yêu Thần Bí Cảnh, tới trước tấm gương kia, mấy đệ tử Kiếm Môn vội đứng dậy thi lễ, Chung Nhạc cũng chỉ ừm một tiếng cho xong.
- Chung trưởng lão sao vậy? Cứ như bị ai nợ tiền ấy.
Mọi người đều khó hiểu, đột nhiên Chung Nhạc tế nguyên thần soi vào tấm gương. Thấy nguyên thần của hắn thê thảm không nỡ nhìn, trên dưới đâu đâu cũng bị xuyên thủng lỗ chỗ.
Hàng vạn cái lỗ nhỏ phủ khắp toàn thân nguyên thần của hắn, còn tới từ khắp các hướng, thật không biết hắn đã gặp phải chuyện đáng sợ gì.
Thương thế của nguyên thần tuy không gây thương tổn về thể xác nhưng lại khiến hồn phách cực kỳ đau đớn.
Nguyên thần của Chung Nhạc thành như vậy, chắc chắn cơn đau vô cùng đáng sợ, chẳng trách mà sắc mặt hắn lại tối sầm như vậy, chẳng để ý đến ai. Nếu là người khác, nguyên thần bị trọng thương như vậy, đừng nói là đi lại, chỉ sợ đau tới mức nằm lăn ra đất kêu gào rồi.
Nhưng Chung Nhạc vẫn chịu được cơn đau từ linh hồn mà đi tới đây. Định lực này đủ khiến cho tất cả mọi người khâm phục.
Trước tấm gương kia, Chung Nhạc tế Toại Thụ, nguyên thần được Toại Thụ kéo vào tổ chim chữa trị thương thế cho nguyên thần của hắn.
Một lát sau, thương thế của nguyên thần Kim Ô lành lại, hắn lập tức thu nguyên thần về rồi ra ngoài. Một lúc sau hắn quay lại, sắc mặt càng thêm tối đen, lại tế nguyên thần Kim Ô ra.
Lần này nguyên thần của hắn gần như thê thảm giống lần trước.
Hắn lại tế Toại Thụ để trị thương, dùng tấm gương kia chiếu xem ẩn họa trong nguyên thần để trị liệu. Sau khi thương thế lành, mọi người lại thấy vị Chung trưởng lão này rời đi.
Thế nhưng không lâu sau hắn lại trở lại, thương thế cũng như lần trước.
Mọi người kinh ngạc, hôm nay Chung Nhạc đã đi đi lại lại tới hơn chục lần. Mỗi lần thương thế đều vô cùng đáng sợ, nguyên thần gần như bị tan tành khói mây, nhưng lần nào cũng không chết, kịp thời trị thương.
- Rốt cuộc Chung trưởng lão đang làm gì vậy? Sao lần nào cũng thê thảm như thế?
Điền Diên Tông kinh ngạc hỏi.
Dần dần thời gian Chung Nhạc quay lại lâu hơn, hắn nhiều lần bị Thái Dương Xạ Tuyến bắn trọng thương, nguyên thần toàn thân thủng lỗ chỗ. Nhưng mỗi lần dựa vào Toại Thụ và tấm gương kia trị thương, nguyên thần đều mạnh hơn lần trước, tinh thuần hơn lần trước.
Thậm chí hắn còn cảm nhận được Toại Thụ trị thương cho nguyên thần của hắn cũng khiến nguyên thần dần dần chuyển biến về hướng Tiên Thiên Chân Linh, càng ngày càng gần hơn.
- Cứ với tốc độ này có lẽ không tới trăm năm là ta có thể tu thành Tiên Thiên Kim Ô Chân Linh rồi!
Chung Nhạc vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Thời gian này hắn liên tục bị trọng thương, được Toại Hoàng chữa trị, nguyên thần gần như được đổi mới, đương nhiên lợi ích cực lớn.
Sau khi bị trọng thương, nguyên thần càng thêm gần với Tiên Thiên Kim Ô Chân Linh, đây có lẽ là niềm vui bất ngờ.
Qua hơn một tháng, cuối cùng hắn cũng ở lại được trong Thái Dương Xạ Tuyến, thân thể hắn dần to hơn, đồng thời cũng bắt được nhiều xạ tuyến để luyện hóa hơn.
Hắn đã đứng vững được thì luyện hóa Thái Dương Xạ Tuyến không còn khó như trước.
Nguyên thần Kim Ô cũng gần hơn với Tiên Thiên Kim Ô Chân Linh, Chung Nhạc dự đón, lần khổ tu này ít nhất có thể giúp hắn luyện thành Tiên Thiên Kim Ô Chân Linh sớm được năm mươi năm!
- Nếu tu luyện được cả nguyên thần Tinh Thiềm thì tốt quá. Ta có Tiên Thiên Thái Âm chi khí, cũng có thể nhanh chóng phục hồi nguyên thần Tinh Thiềm như Toại Thụ. Đáng tiếc nguyên thần Tinh Thiềm mà vào trong Thái Dương Xạ Tuyến thì chỉ có chết.
Thái Dương Xạ Tuyến khắc chế nguyên thần Tinh Thiềm, nếu là Tinh Thiềm thì không chịu nổi một giây là bị luyện thành tro bụi, vì thế Chung Nhạc cũn chỉ có thể nghĩ vậy mà thôi.
Hơn chục ngày sau, Thái Dương Xạ Tuyến trong Âm Dương Luân Hồi ít dần, nửa ngày sau, đạo Thái Dương Xạ Tuyến này bị hắn nhiều lần bắt được, lạc ấn vào tinh thần của hắn, dùng tinh thần hùng hồn biến Thái Dương Xạ Tuyến thanh các loại đồ đằng văn.
- Cuối cùng cũng được rồi…
Chung Nhạc thở phào, bản thể vào trong Âm Dương Luân Hồi, nguyên thần nhập thể, tâm niệm khẽ động, thần quang trong tay trào dâng, biến thành vô số đồ đằng văn tập hợp lại thành Thái Dương Thần Đao.
Thanh thần đao này dài hơn nghìn trượng, toàn bộ đều được tao thành từ Thái Dương Xạ Tuyến thuần túy, chỉ thấy ánh sáng, không thấy được bản thể của đao.
Thái Dương Xạ Tuyến vốn là không có hình dạng, chỉ là một tia sáng mà thôi.
Tia sáng này vẫn biến hóa bất định, lúc là một thanh trường đao, lúc lại là một con cá, lúc lại thành vầng mặt trời.
Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, Thái Dương Thần Đao chui vào trong cơ thể hắn biến mất. Tâm niệm động lần nữa, Thái Dương Thần Đao hiện ra sau lưng, giống như vầng mặt trời sáng lòa.
Hắn giơ tay lên, mặt trời sau lưng giống như nước chảy xuống tay hắn biến thành thanh trường đao rồi lại biến mất.
Thực lực hiện tại hắn không thể luyện Thái Dương Thần Đao nhỏ hơn được, làm được nghìn trượng hơn đã là cực hạn của hắn rồi. Nếu luyện nhỏ được hơn thì uy lực sẽ mạnh hơn.
Hắn chỉ là mới tế luyện thành hình, vẫn chưa tinh thâm, đến khi nào tu vi tăng lên luyện sẽ tinh thâm hơn, có thể luyện được to nhỏ tùy ý, di chuyển không dấu vết.
Nhưng luyện Thái Dương Xạ Tuyến thành Thái Dương Thần Đao có ưu điểm là Thái Dương Xạ Tuyến vốn vô hình vô chất.
Luyện tới mức vô hình vô chất thì phải ngày đêm tế luyện, đặc biến là với hồn binh có chất liệu thần kim, càng cần hao tốn tâm thần mới có thể luyện thần kim thành thần quang để đạt tới trình độ vô hình vô chất.
Phương Kiếm Các vẫn luôn tu luyện kiếm khí, luyện kiếm khí thành kiếm quang, rồi dùng thần kim dung luyện, luyện thần ki thành thần quang, đúc thành thần kiếm.
Thanh thần kiếm đó tiêu hao của hắn không biết bao nhiêu tinh lực.
Thái Dương Thần Đao của Chung Nhạc vừa luyện là thành vô hình vô chất, cao minh hơn thần kiếm của Phương Kiếm Các một bậc.
Thần đao của Chung Nhạc vô cùng sắc bén, hồn binh phổ thông gần như không thể chống đỡ. Một đao chém xuống, cả người lẫn nguyên thần đều bị chém, hồn binh khác không thể sánh được.
Nhưng cũng có nhược điểm chính là nhẹ.
Thái Dương Xạ Tuyến vốn nhẹ như không, Thái Dương Thần Đao của hắn không nặng bằng một đồng xu, còn nhẹ hơn cả lông hồng.
Đao dài lực mạnh, nặng như đất, đó mới là đao tốt thật sự. Nhưng Thái Dương Thần Đao hiện giờ thì không được điểm đó.
Chung Nhạc không vội vàng, nghĩ:
- Giờ nên bắt để luyện hóa Nguyên Từ Thần Quang rồi.
Thái Dương Nguyên Từ Thần Quang khác với Thái Dương Xạ Tuyến, Thái Dương Xạ Tuyến là ánh sáng, trên màn trời Bắc Hoang có thể thường xuyên thấy được Thái Dương Xạ Tuyến nhiều màu sắc.
Còn Thái Dương Nguyên Từ Thần Quang thì giống dòng chảy, ánh sáng chảy tựa nước.
Đạo Nguyên Từ Thần Quang mà Chung Nhạc thu thập, trong trung tâm là một quả cầu ánh áng hỗn loạn, Nguyên Từ Thần Quang bắn ra từ bên trong đó, vẽ thành các đường cong rồi lại trở về quả cầu ánh sáng đó.
Đặc tính của Nguyên Từ Thần Quang là nặng, cực kỳ nặng, nặng hơn cả Thái Dương Diệu Kim!
Chung Nhạc đã có kinh nghiệm luyện chế Thái Dương Thần Đao, lần này luyện Thái Dương Nguyên Từ Thần Quang dễ dàng hơn nhiều.
Chưa tới một tháng hắn đã luyện thành Thái Dương Nguyên Từ Thần Đao!
Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, Nguyên Từ Thần Quang từ trong cơ thể bay ra, biến thành đao quang dài hơn nghìn trượng, chỉ có ánh sáng, không có hình thể chân chính.
Thanh đao này giống như nước chảy, có thể thấy Nguyên Từ Thần Quang đang không ngừng lưu động, hiện ra các loại đồ đằng văn, long phượng đan xen.
Nguyên Từ Thần Đao rất nặng, mang dẫn lực cường đại, hấp dẫn mọi thứ, chém nát mọi thứ. Nếu nói Thái Dương Thần Đao chém nhục thân nguyên thần thì Nguyên Từ Thần Đao là bảo vật chém thần binh lợi khí!
Một đao chém xuống, phàm là hồn binh luyện từ thần kim, huyền kim đều bị Nguyên Từ Thần Quang hút lại, đứng im, trọng lượng cuồng bạo đè xống, một đao chém đôi!
Nguyên Từ Thần Đao đột nhiên biến mất trong cơ thể hắn, tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, hai thanh thần đào hiện ra phía sau lưng. Hai thanh thần đao ánh sáng vạn trượng, đột nhiên chúng hợp lại thành một cuốn Thần Ma Thái Cực Đồ, phân âm dương, định thiên địa càn khôn.
Chung Nhạc mắt bắn thần quang, Âm Dương nhị khí bay vào trong hai thanh đao không ngừng tôi luyện, luyện Âm Dương nhị khí vào thần đao.
Một hồi lâu sau, hắn mới mang theo hai thanh thần đao vào Đạo Nhất Luân Hồi, ngâm hai thanh thần đao trong Bản Nguyên Kim Dịch Ngọc Trì để chúng hấp thụ bản nguyên kim dịch.
Đúng như Chung Nhạc nói, bản nguyên kim dịch với tu vi thực lực của hắn hiện nay thì không thể nào luyện hóa được, không thể lạc ấn lên đồ đằng văn và tinh thần. Nhưng có Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao, dùng chúng làm vật chứa có thể hấp thụ bản nguyên kim dịch.
Bản nguyên kim dịch vào trong đao, hai thanh thần đao lập tức thủ nhỏ lại, nhanh chóng chỉ còn hơn trăm trượng.
- Nặng quá!
Bản nguyên kim dịch vào trong đao, Chung Nhạc lập tức cảm thấy trọng lượng của hai thanh đao nhanh chóng tăng lên, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Chỉ trong nháy mắt, trọng lượng hai thanh đao đã tăng lên gấp nhiều lần, đặc biệt là Thái Dương Thần Đao vốn dĩ không có trọng lượng nhưng giờ đã nặng bằng mấy chục ngọn núi.
Thời gian chưa tới nửa nén nhang, Chung Nhạc không kìm được rút hai thanh đao ra. Nếu còn tiếp tục ngâm thì với pháp lực hiện giờ hắn không thể tế hai thanh đao này lên được mất!
Không chỉ vậy, sức mạnh nhục thân của hắn có lẽ cũng không cầm nổi hai thanh thần đao này. Nếu như vậy thì thần đao hắn khổ sở luyện chế, không phải sẽ thành đồ trang trí hay sao?
Giờ hai thanh thần đao đã chỉ dài mười trượng, Chung Nhạc mỗi tay cầm một đao, cảm thấy như hai ba trăm ngọn núi đè lên người, di chuyển vô cùng khó khăn.
- Không biết uy lực của chúng thế nào…
Hắn bước ra khỏi Đạo Nhất Luân Hồi, tới Kiếm Môn Kim Đỉnh. Bỗng nghe uỳnh uỳnh chấn động, Kiếm Môn Sơn cao chọc trời đang sập xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy, chỉ nháy mắt đã tụt xuống trăm trượng dưới lòng đất.
Phía xa, mặt đất rung chuyển dữ dội, mặt đất trồi lên, núi lửa dưới lòng đất phun trào, dung nham cuồn cuộn, khói bụi mù mịt, bắt đầu tạo núi.
Kiếm Môn đại loạn, các vị trưởng lão, đường chủ bay ra nhìn động tĩnh xung quanh, kinh hãi khi thấy cảnh tượng này. Quân Tư Tà cầm Đại Tự Tại Kiếm Khí sát khí đằng đằng lao lên thánh điện trên Kim Đỉnh, cười khảy:
- Yêu nghiệt phương nào dám cả gan náo loạn Kiếm Môn ta, mau báo danh ra đây!