Nhàn Du Vấn Đạo

Chương 104: Ý nghĩa hai chữ thừa phong; nuôi thú non



Chương 103: Ý nghĩa hai chữ thừa phong; nuôi thú non

Từ hôm nay, Nguyễn Long Duy lập ra lịch trình tu luyện mới.

Đầu tiên là hấp thu linh khí, đem nó đi luyện hóa toàn bộ cơ thể, thay vì chỉ riêng 13 đường kinh mạch như trước. Linh khí chuyển hóa thành linh lực, lại góp phần ôn dưỡng thần hồn. Linh hồn cơ thể sau khi Trúc cơ liền được cô đọng thành thần hồn. Giúp cho tu sĩ có thể thu được năng lực mới như truyền âm, đưa thần thức để thăm dò xung quanh. Tu sĩ có thể dùng thần thức để cảm nhận được tu vi của đối phương, đồng thời cảm giác được sự vật xung quanh mình, phạm vi ảnh hưởng sẽ dựa vào độ mạnh yếu của thần hồn. Đối với Long Duy thì phạm vi hiện tại chỉ có thể cảm ứng được bán kính 300 mét trở xuống mà thôi, khoảng cách một con hẻm nhỏ. Vì vậy nên khi mới vào thành An Lộc, dù hắn từng thường xuyên kiểm tra xung quanh nhưng lại không nhận ra được gì bất thường.

Tiếp đến là luyện võ, nói chính xác là luyện cơ. Co duỗi cơ thể tới cực hạn để ép "tân cơ" vừa được luyện hóa phát triển.

Thứ ba là vấn tâm. Tạm dừng đọc thơ lại, Nguyễn Long Duy cảm thấy vấn đề nằm ở chính mình. Chỉ cần chủ quan một lần liền m·ất m·ạng, về sau phải liên tục nhắc nhở bản thân.

Thứ 4 là luyện kiếm. Trình độ kiếm thuật của Nguyễn Long Duy rất kém, nhập môn đúng 2 tháng. Việc hắn có thể thừa phong đều là nhờ vào đẳng cấp "pháp bảo" của Thừa Phong Kiếm và khả năng cảm nhận Phong linh khí vô cùng nhạy bén mà thôi.

Nhưng vì sao Trúc Cơ kỳ có thể sử dụng pháp bảo? Đây chẳng phải là v·ũ k·hí của tu sĩ Ngưng Đan kỳ hay sao?

Đơn giản là Trúc cơ kỳ Nguyễn Long Duy không hề sử dụng pháp bảo, mà là pháp bảo tự động sử dụng. Mỗi lần thừa phong đều do Nguyễn Long Duy nhìn ra chuyển động trong không khí, tạo ra cơn gió thoảng, sau đó dùng Phong pháp lực nạp "năng lượng" cho Thừa Phong kiếm. Từ đó, Nguyễn Long Duy chỉ cần quơ tay phụ họa, Thừa Phong Kiếm mới là kẻ thật sự thừa phong.

Nói cho dễ hình dung một chút. Thừa Phong Kiếm hiện tại giống như một cái máy ép nước mía. Nếu như ta cho mía vào máy ép nước mía thì sẽ thu được nước mía. Còn nếu cho gió nhỏ đi vào Thừa Phong Kiếm thì sẽ thu được cuồng phong.



Tuy nhiên, có lợi thì cũng có hại. Lợi hiện ra rõ ràng, chiêu kiếm có uy lực kinh khủng. Mà hại thì lại khó nhận ra hơn. Nếu như không có gió, thì thừa phong làm sao?

Ở lần độ kiếp vừa rồi, Thừa Phong kiếm cũng không giúp được gì nhiều. Bởi vì người và kiếm chưa thể hòa hợp.

Ở trong Thừa Phong Kiếm Pháp có ghi, "thừa phong" không phải là mượn gió, mà là dùng gió. Chủ nhân của Thừa Phong kiếm không được phép xem gió là ngoại vật, mà phải xem nó như chính bản thân. Chỉ có như vậy, kiếm pháp mới có thể phát huy đến cực hạn.

Đây có nghĩa là sao?

Bên trong cơ thể của mỗi người luôn có khí di chuyển. Dù là loại khí nào đi nữa, chỉ cần khí chuyển động thì sẽ sinh ra gió.

Mà cơ thể con người thì có bao giờ dừng chuyển động sao? Ngay cả khi ngủ hay b·ất t·ỉnh thì khí huyết đều vận chuyển, cơ thể tự động hô hấp. Những quá trình cơ bản này cũng đều làm cho khí di chuyển.

Như vậy, vì ta không thể dùng loại gió này?

Cơ thể của tu sĩ khác với con người, có thể tùy ý sử dụng từng bộ phận. Ngay cả lỗ chân lông cũng có thể mở ra để thoát khí, mà gió cũng có thể từ đây thổi ra ngoài.



Hơn nữa, bởi vì gió đã có sẵn trong cơ thể, ta có thể bỏ đi bước thứ 2 và 3. Chỉ cần tạo ra gió thì có thể thừa phong, lấy tâm làm kiếm, thừa phong trong một ý niệm. Đây mới là thừa phong chân chính!

Nguyễn Long Duy cực kỳ muốn đạt tới bước này, ngày ngày đều dành ra tám tiếng đồng hồ chăm chỉ luyện tập.

Cuối cùng, mỗi tối Nguyễn Long Duy lại dành ra một chút thời gian để chơi đùa cùng bọn yêu thú non. Đây đều là yêu thú mồ côi bị Duy "nhặt được" hoặc nói đúng hơn là vô tình tìm thấy sau khi g·iết c·hết yêu thú cha mẹ của chúng. Hiện tại cũng không rõ bọn chúng là giống gì, nhìn giống chó sói nhưng lại có lông màu đỏ. Hắn tạm gọi chúng là thú non.

Ban đầu, bọn thú non không chịu ăn gì, rất kén chọn. Nguyễn Long Duy nhẫn nại dùng Mộc linh lực luyện hóa từng quả khoai, trái nấm sau đó truyền vào cơ thể cho từng con yêu thú non để chúng từ từ hấp thu.

Tổng cộng có 12 con thú non. Nguyễn Long Duy đặt tên là Tí, Sửu, Dần, Mẹo, Thìn, Tị, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.

Yêu thú không giống như súc vật. Mặc dù bọn chúng vẫn không có linh trí nhưng khả năng giao tiếp, học tập đã có sẵn ở trong huyết mạch của mình.

Thú non mỗi ngày đều nghe chủ nhân nói chuyện, ròng rã mấy tháng trời. Long Duy đánh giá thú non thông minh hơn chó hay là heo, có thể xem như ngang hàng hoặc nhỉnh hơn loài vượn.

Thú non lớn rất nhanh, chỉ mới 6 tháng tuổi mà đã to bằng con heo trưởng thành. Tuy nhiên, bọn chúng cũng trở nên cứng đầu hơn, dám bất tuân mệnh lệnh của đầu đàn Nguyễn Long Duy nhiều lần. Gần đây nhất, thú non Thìn còn dám cắn chủ.



Nguyễn Long Duy không biết gì về ngự thú thuật hay là khế ước linh thú. Ở thư viện của Tấn quốc không có, Tàng thư các của Thiên Kiếm Sơn Trang thì lại càng không, cũng chỉ có kiếm và kiếm, rất khó để tìm ra một quyển ngọc giản không có chữ "Kiếm".

Không còn cách nào khác nên hắn đành tạo ra "nút tự hủy". Duy bỏ ra thời gian ba tháng, dùng Mộc linh lực nuôi dưỡng mười hai dây leo khiến cho chúng có thể chứa đựng được một chiêu Thừa Phong cấp bậc Luyện khí tầng 9. Sau đó hắn lại dùng Thừa Phong Kiếm lần lượt chém ra 12 nhát, đưa cuồng phong vào trong 12 dây leo này, sau đó viết lên một ít văn tự trận pháp cơ bản để gia cố độ chắc chắn. Sau khi hoàn thành xong, hắn đeo dây leo lên cổ cho 12 thú non. Dây leo hoạt động rất đơn giản, một là cất giữ cuồng phong, hai là khi bị đeo vào sẽ siết chặt lại nếu bị kéo mở, không có cách nào gỡ ra ngoại trừ cắt đứt hoặc Nguyễn Long Duy tự cởi ra.

Cơ chế hoạt động của "nút tự hủy" này rất đơn giản. Nguyễn Long Duy truyền vào Mộc linh lực đủ để duy trì sức sống của dây leo trong 12 tháng, Phong linh lực đủ để duy trì cuồng Phong trong 13 tháng. Chỉ cần thú non không phản bội thì "nút hủy diệt" sẽ không bị kích hoạt. Ngoài ra, chỉ cần thú non ở trong phạm vi 10 dặm quanh Nguyễn Long Duy thì hắn có thể cảm ứng với linh lực trên vòng cổ mà tự động nhấn nút.

Lại qua 1 năm, Nguyễn Long Duy cảm thấy bọn thú này đã biết nghe lời hơn. Hắn bắt về một con Yêu Binh, để cho bọn thú non học cách giao tiếp cùng đồng loại. Dù sao, thú non từ nhỏ đã "được" b·ắt c·óc, không có kinh nghiệm nói chuyện cùng yêu thú khác.

Nguyễn Long Duy ở bên cạnh cố gắng nghe chúng nói chuyện, từ đó phân tích ngôn ngữ của bọn yêu thú trong bất lực. Bọn chúng giống như không dùng cùng tần số nói chuyện của con người. Nguyễn Long Duy cảm nhận được, lúc bọn yêu thú giao tiếp có linh khí chuyển động ở phần cuống họng.

"Ồ, dùng linh khí để truyền tải thông điệp sao?"

Ngoại trừ học giao tiếp, tiểu đội thú non còn được Nguyễn Long Duy dạy cho cách hái nấm, đào khoai. Thú non từ nhỏ đã ăn chay cho nên rất vui vẻ hợp tác, bây giờ đã có thể tự đi kiếm ăn.

Về phần đi săn, Nguyễn Long Duy vẫn muốn chờ thêm một chút nữa. Thú non Tuất và Hợi hiện tại vẫn chưa thể bắt kịp 10 thú non còn lại, tốc độ này sẽ chỉ làm thức ăn cho các yêu thú khác thôi.

Ngoài ra, 12 thú non cũng bắt đầu thông minh lên. Thú non vừa lên 3 tuổi đã bắt hấp thu thiên địa linh khí, bắt đầu tu luyện.

Đây cũng là nhờ việc Nguyễn Long Duy yêu cầu các thú non giao tiếp với các tù nhân Yêu Binh, bắt buộc chúng phải dạy thú non tu luyện sớm.

Thú non hấp thu linh khí đưa vào cơ thể rồi lại dùng phương thức đặc biệt để hòa tan linh khí, từ đó sinh ra yêu khí. Mặc dù vậy, số lượng yêu khí được tạo ra lại rất rất nhỏ bé, chưa thể tính là Yêu Binh được. Giống như là phàm nhân vừa bước vào luyện võ, gọi là nhập võ cảnh. Hắn từng đọc qua trong sách, bước này gọi là Ngưng Yêu.