Nhàn Du Vấn Đạo

Chương 162: Bình cảnh còn tới tận mấy cái?



Chương 161: Bình cảnh còn tới tận mấy cái?

Nắng sớm chiếu rọi, gió lạnh đổi chiều, đêm chuyển thành ngày.

Lại qua một tháng, Tiểu Huyền đã bắt đầu hấp thu được Nguyên khí bên trong Long châu. Thế nhưng bởi vì hai tộc Minh Hồ, Linh Nhĩ Kiến có khác biệt nên cũng xảy ra không ít xung đột giữa các loại Nguyên khí với nhau.

Nhờ có Hồ Mẫn Ngưng Châu hỗ trợ áp chế lại Nguyên khí trong quá trình hấp thu, hai loại Nguyên khí trong người nàng cũng không tỏ ra xung đột. Ngoài ra, trước đó thân thể của Tiểu Huyền cũng đã được Nguyên khí của Nô tộc ảnh hưởng, khiến cho nàng có một chút đặc điểm tương đồng với Nhân tộc.

Nói đơn giản, Tiểu Huyền hiện tại là một mớ hỗn tạp. Cơ thể nàng bây giờ mang theo tính chất của cả 3 tộc Nhân, Hồ, Kiến. Lợi thế là sở hữu thiên phú tu luyện của cả ba tộc. Nhược điểm là tốc độ tu luyện bị chậm lại đến đáng thương.

Chính vì vậy nên Yêu tộc rất ít khi liên hôn cùng các tộc khác, bởi vì tư chất đời sau thường sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng với Tiểu Huyền, đây cũng không hoàn toàn là việc xấu. Linh Nhĩ Kiến nhất tộc từ sớm đã bị Linh Mộc Nhĩ biến đổi, không còn là Kiến tộc của 2000 năm trước.

Cơ thể của nàng cũng vì vậy thích ứng với biến đổi tốt hơn, sau khi được bổ sung nguyên khí thì đã dần khỏe lại. Ảnh hưởng của Linh Mộc Nhĩ (nấm mèo) cùng Phệ Huyết Ngư gây ra cho nàng trước đó cũng đã bị pha loãng ra, không còn ảnh hưởng đến việc hấp thu linh khí tu luyện nữa.

Một bên khác, Nguyễn Long Duy đang tĩnh tọa tu luyện, bắt đầu đột phá Trúc Cơ sơ kỳ.

Ừm, chính là đột phá.

Hắn vốn đã có kinh nghiệm đột phá qua Trúc cơ sơ kỳ một lần. Bây giờ còn có thêm Tam đạo Trúc cơ bên trong cơ thể nên việc chuyển linh khí không còn khó khăn.

Tam đạo trúc cơ. Võ đạo, Tiên đạo, Kiếm đạo cùng hỗ trợ hắn tăng lên tu vi.

Võ đạo dựa vào chăm chỉ rèn luyện, Tiên đạo dựa vào tư chất, Kiếm đạo dựa vào cảm ngộ của bản thân với kiếm.

Tư chất và cảm ngộ của Nguyễn Long Duy hiện tại đều là thượng hạng. Chỉ duy nhất Võ đạo cần phải tập trung nhiều nhất.

Theo như trong thư tịch Võ đạo mà Nguyễn Long Duy có được trước đó ở Hòa quốc, bước tiếp theo của Luyện cơ là Luyện huyết.

Vậy Luyện huyết là như thế nào?



Võ đạo không giống như nhiều người lầm tưởng về nó, không yêu cầu người tu luyện chỉ cắm đầu tập luyện chân tay. Võ đạo chính là việc tu luyện cơ thể, từ đó có thể dùng cơ thể chính mình phá vỡ giới hạn của phàm nhân. Không quan trọng phương pháp đạt được, chỉ cần kết quả. Đây chính là điểm bá đạo của võ đạo, có thể mượn nhờ các phương thức tu luyện khác để trợ giúp chính mình.

Ưu điểm quả thật rất lớn nhưng nhược điểm cũng không nhỏ. Tu sĩ thường không thể phân tâm tu luyện quá nhiều thứ bởi vì không đủ thời gian. May mắn, Nguyễn Long Duy cũng không phải tu sĩ thông thường.

Trở lại về quá trình Luyện Huyết, bên trong có viết một câu đáng chú ý.

"Thay tủy, đổi máu luyện thành Lưu ly Tủy, Hoàng Kim Huyết."

Vậy nên, bước đầu tiên là Luyện tủy.

Tủy sống là bộ phận kéo dài từ các phần xương được liên kết đến não bộ. Hỗ trợ việc điều khiển từng bộ phận cơ thể cũng như khả năng phản xạ.

Nhờ có được Tam Đạo Trúc Cơ, Nguyễn Long Duy có thể tùy ý chuyển hóa năng lượng trong cơ thể đủ để tu luyện, không gặp bất cứ hạn chế hoặc bài xích nào. Hắn đang tỉ mỉ vận dụng các loại khí lực để vận chuyển từng tế bào trong cơ thể, dựa theo công pháp để tạo nên Lưu Ly Tủy.

Lưu ly, đúng như tên của nó, vô cùng dễ vỡ. Nhưng cũng vô cùng quý giá.

Có hết thảy ba giai đoạn của quá trình này, phần tủy sống dần dần nhạt màu, chuyển từ màu xám đục, về trắng mờ, cuối cùng là trong suốt.

Mà Nguyễn Long Duy hiện tại, đã đạt đến trạng thái trong suốt.

Quá trình rèn luyện quả thật rất đau đớn. Nhờ có trạng thái vong ngã, Nguyễn Long Duy có thể quên hết mọi việc này, chỉ chú trọng đến việc Luyện tủy.

Trong vòng một tháng mượn nhờ Linh khí nồng đậm trong Nguyên khí chi đảo, Nguyễn Long Duy đã đạt đến trạng thái viên mãn của Trúc cơ sơ kỳ.

Hắn chậm rãi mở mắt, thoát khỏi Vong ngã. Hắn bắt đầu kiểm tra thân thể của chính mình, lại mỉm cười.

"Tu vi đã đầy, không còn có thể tăng thêm. Cũng nên đột phá."



Nguyễn Long Duy cảm nhận được rõ ràng vách ngăn vô hình không cho hắn tiếp tục tăng lên tu vi.

Rắc.

Một tiếng vỡ phát ra. Chính là bình cảnh của hắn. Vừa động ý niệm, bình cảnh liền vỡ.

"Ừm. Không đúng lắm." Hắn chưa kịp vui mừng, đã cảm giác được điều không ổn.

Bình cảnh vừa nãy đã vỡ, nhưng bây giờ lại cảm thấy một cái bình cảnh mới.

"Đây là gì?" Hắn thủ thỉ.

Không chần chờ, Nguyễn Long Duy lại thử đột phá một lần nữa.

Tốn một ngày để hồi lại đủ khí lực, hắn bắt đầu đột phá.

Rắc.

Lần này, bình cảnh tiếp tục vỡ, cũng lại xuất hiện một bình cảnh mới.

"Hả?"

Không hề từ bỏ, Nguyễn Long Duy tiếp tục đột phá thêm.

Mãi đến lần thứ 4, bình cảnh không còn tiếp tục xuất hiện.

Nguyễn Long Duy chính thức tiến vào Trúc cơ Sơ kỳ.

Mà lần thứ 4, lại khó hơn tổng ba lần trước cộng lại.

"Muốn đột phá, rõ ràng cảm thấy khó hơn lần trước rất nhiều. Cùng là Trúc cơ sơ kỳ, nhưng Trúc cơ bình thường cùng Tam Đạo Trúc cơ lại sinh ra chênh lệch lớn như vậy."



"Vì sao chứ?"

Nguyễn Long Duy suy nghĩ một thời gian rồi kết luận.

"Ba cái bình cảnh đầu tiên đại diện cho Trúc Cơ của từng đạo. Cái thứ 4 đại diện cho Tam Đạo Trúc Cơ, cũng chính là thử thách thật sự mỗi khi đột phá.

"Độ khó tăng lên gấp ba, càng về sau khi tu vi tăng lên cao sẽ càng khó. Như vậy ta chọn lựa cách làm này đúng sao?"

"Thôi không sao. Trước hết cứ tính vậy đã. Thiên phú tốt cũng có cái lợi thế, đi sai thì có thể đi lại."

Quyết định xong, hắn bắt đầu ổn định lại cơ thể một lúc, sau đó rời khỏi Nguyên khí chi đảo.

"Tiên sinh, ngài đã đột phá thành công rồi?" Tiểu Huyền nhìn thấy Nguyễn Long Duy tiến đến, vội vàng thăm hỏi.

"Ừm. Thuận lợi đột phá, tiếp theo có thể tìm lối ra." Nói đến đây, hắn đem thần thức dò xét Tiểu Huyền, tiện thể bình luận một câu. "Cơ thể có dấu hiệu bài xích, nhưng không quá nghiêm trọng. Vấn đề nguyên khí r·ối l·oạn do thiếu hụt cũng có tiến triển. Xem ra ngươi có thể tu luyện bình thường rồi."

Tiểu Huyền vui vẻ gật đầu, nói:

"Đúng vậy. Dù cho tốc độ tu luyện có hơi chậm, nhưng tốt ở cái vững chắc, không cần phải lo tu vi bị rơi xuống, ảnh hưởng đến tính mạng như trước."

Thăm hỏi vài câu, cả bọn bắt đầu tiến về phía Địa Môn, chuẩn bị rời khỏi.

Trước khi đi, Nguyễn Long Duy bắt đầu thu dọn một số di vật của các vị tiền bối trong nhóm Kế Bi, bao gồm năm đầu phi châm, một cái cán đao mục nát, một lệnh bài chữ Bi và một thanh gỗ. Tất cả đều là tàn bảo, không thể sử dụng.

Hắn cũng không quên hái một ít linh dược. Dù sao ở đây cũng có không ít đồ tốt, sau này bán lấy tiền hoặc dùng để học tập luyện đan đều được.

Đúng. Nguyễn Long Duy dự định sau này bước vào cảnh giới Ngưng Đan sẽ học hỏi một chút thuật Luyện đan. Dù sao, hắn mang Mộc linh căn, có thiên tính gần gũi với các loại linh dược, không học thì quá uổng phí.

Hắn có hỏi qua Tiểu Huyền, các loại linh dược này không quá hiếm, ở Đông Uyên cũng không hiếm thấy. Xui xẻo ở chỗ không tìm được linh dược vạn năm ở đây. Chỉ có loại mấy ngàn năm. Thảo dược ở đây đều đ·ã c·hết trước khi qua vạn năm.

Nguyên nhân vì thảo dược sống đến vạn năm rất khó, không phải loại thảo dược nào cũng có thể làm được. Cũng vì vậy nên các loại thảo dược vạn năm trở lên đều đắt đỏ. Vừa tốn thời gian đợi, mà chủng loại cũng không nhiều.