Mọi người cùng bình tĩnh lại chút, tạm thời lắng nghe phân tích của ta rồi chúng ta lại tiếp tục thảo luận."
"Khúc mắc lớn nhất nằm ở lí do các trưởng lão đều đã biết được việc này từ trước nhưng lại lựa chọn như vậy. Ta có thể khẳng định là bọn họ đã chuẩn bị rất nhiều đối sách, cuối cùng thì đây lại là phương án tốt nhất có thể.
Theo thông tin sau khi sưu hồn thì trong bọn người này có một vị tu sĩ Nguyên Anh dẫn đầu. Mà dựa theo lịch sử sơn trang chúng ta thì một tên Nguyên Anh chân quân không thể nào đủ sức công pháp được hộ sơn đại trận. Như vậy, hẳn đã sự cố ngoài ý muốn phát sinh.
Tiếp đến, trốn chạy cũng không phải là lựa chọn. Thiên Kiếm Sơn Trang là nơi an toàn nhất của chúng ta, ngoại trừ nơi đó thì còn có nơi nào khác để trốn sao? Chẳng lẽ Kim Hoàn Thần Tông hay các thế lực khác sẽ tốt bụng để cho toàn bộ một thế lực cấp Địa tự do tiến vào địa bàn của bọn hắn? Nên nhớ, vào thời điểm đó không ít tu sĩ Tây Vực đều đang hướng về phía Cửu U Lâu. Sẽ không có ai mở cửa nhà trống cho người khác vào cả. Đây không khác gì mời ă·n t·rộm vào nhà.
Cuối cùng là việc các quốc gia phàm nhân bị tiêu diệt. Các trưởng lão có lẽ đã đoán trước việc này, cũng đã gửi cầu viện cho Kim Hoàn Thần Tông. Nhưng có lẽ là không được nhận được đồng ý. Cho nên một phần lí do các trưởng lão chọn ở lại cũng là vì muốn bảo vệ phàm nhân.
Dù sao, vương triều phàm tục chịu ảnh hưởng bởi thế lực kiểm soát nó. Nếu như đối phương muốn ra tay cần phải giành lấy khí vận của vương triều từ Thiên Kiếm Sơn Trang trước đã."
"Ta đã nói hết ý nghĩ của mình. Mọi người có ý kiến gì có thể lần lượt nói."
Mọi người nghe xong, cảm thấy rất có lý, nhưng cũng có chỗ nghi hoặc, nhất là về khí vận của vương triều. Dù sao bọn hắn cũng chỉ cắm đầu tu luyện, rất ít khi tiếp xúc đến vấn đề này. Ngay cả Nguyễn Long Duy cũng không biết đến nhiều, chỉ khi sưu hồn qua mấy tên áo đen thì hắn mới nắm được đại khái.
Ở Nhân giới, mỗi một quốc gia phàm tục đều sở hữu một loại khí vận vương triều. Nếu như quốc gia bị diệt, kẻ thắng đem vương triều gộp lại thì khí vận cũng sẽ gộp được lại theo.
Khí vận này vô dụng với phàm nhân nhưng lại có lợi với tu tiên giả. Nắm giữ khí vận của một vùng liền có khả năng thao túng linh khí trong thiên địa.
Chính vì vậy, các vương triều đều sẽ thần phục với thế lực lớn, chấp nhận giao ra khí vận của chính mình để nhận được bảo hộ của họ. Tựa như bảo vệ khỏi thú triều, t·hiên t·ai, h·ạn h·án, tu tiên giả...
Đây không phải là giao ước bình thường giữa tu sĩ cùng phàm nhân. Một khi tu tiên giả nhận được khí vận của vương triều, liền sẽ bị Thiên Đạo ghi nhận. Chỉ cần bọn hắn còn giữ lấy khí vận một ngày thì thế lực khác không chủ động g·iết đến phàm nhân ở địa bàn của họ. Nếu có người làm trái thì sẽ bị Thiên Đạo ghi nhận "ác nghiệp".
Ác nghiệp càng nhiều thì tu tiên giả càng phải gánh chịu trừng phạt càng lớn. Tương tự, tu vi càng cao thì gánh chịu cũng càng nặng. Ví dụ khi độ kiếp thì độ khó sẽ tăng cao, khi dùng linh khí trong thiên địa tu luyện thì sẽ bị bài trừ. Vì lí do này nên thường chỉ có tu sĩ Luyện khí cùng Trúc Cơ hành tẩu ở phàm tục. Cũng theo đó, số lượng vụ án ở phàm tục chủ yếu thường chỉ do ma tu ở cấp bậc này gây ra.
Tương tự như trường hợp của Nguyễn Long Duy ở thành An Lộc. Khi trước, Lữ Mộc g·iết hại không ít phàm nhân nhưng con số này chỉ khoảng mười người, còn lại phần lớn đều bị khống chế. Nguyễn Long Duy thì khác, hắn g·iết một lúc 5000 phàm nhân, lập tức liền bị Thiên Phạt.
Có ác nghiệp thì cũng sẽ có thiện nghiệp. Mà bảo hộ cho vương triều chính là thiện nghiệp. Thiện nghiệp càng nhiều thì khả năng kiểm soát linh khí trong thiên địa càng lớn, có thể hỗ trợ thu gom linh khí về sơn môn càng nhiều để gia tăng chất lượng linh khí khi tu luyện.
Vì thế, các thế lực lớn đều nắm giữ rất nhiều vương triều, đem nó gộp vào trong địa bàn của chính mình. Ví dụ như Thiên Kiếm Sơn Trang trước đây đã nắm giữ hơn bốn mươi vương triều thì địa bàn của Thiên Kiếm Sơn Trang bao gồm lãnh thổ của chính nó cùng bốn mươi quốc gia này.
Vậy nên nếu có người muốn c·ướp đoạt khí vận thì trước tiên cần phải ra tay với thế lực sở hữu nó.
Sau cuộc thảo luận, năm người cùng nhất trí án binh bất động. Ban đầu, Ngô Hồng Linh cùng Cao Bá Thành vốn không đồng ý nhưng cũng bị Ngô Oánh, Thẩm Bình An cưỡng ép làm theo.
Cứ như vậy, bọn hắn quyết định di chuyển qua một vị trí khác ở trong Địa mạch, tạm thời ở nơi đó tu luyện chờ đợi tin tức mới.
Tây Vực, thành Kim Hoàn.
Thiết Điền cùng mười vị đệ tử Trúc Cơ kỳ đang cùng nhau bàn bạc. Vì Thiên Kiếm Sơn Trang chỉ còn hai vị trưởng lão nên hắn được đôn lên vị trí Nhị trưởng lão.
"Nhị trưởng lão, ngài còn muốn đợi bao lâu? Bọn họ cho chúng ta chờ hơn 2 tháng rồi. Ngay cả một lời thông báo cũng không nói"
"Đúng vậy. Ta nghĩ thượng tông bọn hắn cố tình khiến cho chúng ta mất kiên nhẫn sau đó rời đi. Bọn hắn vốn dĩ không muốn giúp đỡ."
"Hừ. Một đám khôi lỗi giả nhân giả nghĩa, vô cảm. Lúc trước, ta còn xém chút khóc ướt hai mắt vì lầm tưởng bọn hắn có ý tốt, chân thành mời chúng ta cùng lên phi chu đi đến đây."
Thiết Điền ngồi trên cao vị, lắc đầu ngán ngẩm. Từ đầu, hắn đã không có kỳ vọng gì nhiều ở nơi này. Nhưng bây giờ xem ra, đối phương còn không thèm đem bọn hắn đặt vào mắt, cả một câu thông báo cũng không có.
Suy nghĩ là vậy, hắn vẫn cố tỏ nở ra một nụ cười, động viên tinh thần mọi người:
"Được rồi. Các ngươi cũng không cần phải nói nhiều nữa. Ít ra chúng ta còn có chỗ nghỉ ngơi để đợi hai tháng. Nếu lúc đó bọn hắn không mời chúng ta lên phi chu, bây giờ chúng ta vẫn còn đang vất vả ngự kiếm đến đây."
Lúc này, ở phía ngoài truyền đến tiếng hỏi thăm: "Thiết tiểu hữu có ở đây không?"
Thiết Điền nghe đến đây, hai mắt lập tức phát sáng, phi thân hóa thành độn quang biến mất tại chỗ.
Ba tháng sau, ở nơi là Thiên Kiếm Sơn Trang, hay đúng hơn từng là.
Một phi thuyền lớn bay đang bay lượn trên không, ở phía trên cũng có Thiết Điền cùng mười mấy vị đệ tử.
Khi vừa mới tiến vào địa bàn của Thiên Kiếm Sơn Trang trước đó, đập vào mắt của bọn hắn chỉ có một màu đỏ của máu.
Khi bay ngang qua thì mỗi tòa thành, mỗi làng mạc đều đã bị nhuộm đỏ. Xương cốt của phàm nhân nằm la liệt khắp nơi trên, cũng bị màu đỏ máu này lấn át.
Một vị nam nhân trung niên, thân hình cao lớn đang đứng bên cạnh Thiết Điền, vừa giải thích cho hắn tình hình cụ thể.
"Thiết tiểu hữu, theo lời của Vực Chủ nói thì những phàm nhân này đều bị rút hồn đưa vào bên trong một loại linh bảo đặc thù. Mặc dù không biết tên của loại thuật pháp ác độc này là gì nhưng ngài ấy nhìn ra được chút manh mối.
Toàn bộ phàm nhân đều bị rút hồn trước khi c·hết bằng cách mượn nhờ máu tươi trong cơ thể bọn hắn làm vật dẫn cho linh hồn. Máu tươi đổ ra nhiều vô số, hóa thành Huyết Hà chảy về phía trung tâm kia, bắt đầu rót linh hồn vào bên trong món linh bảo kia." Nói đến đây, người này đưa tay chỉ về vị trí của Thiên Kiếm Sơn Trang.
Theo thế di chuyển của bàn tay, một đoàn linh khí khổng lồ cũng được giải phóng, xông thẳng về mây trắng xung quanh, đánh tan hết thảy.
Nhờ đó, toàn bộ khung cảnh xung quanh Thiên Kiếm Sơn Trang cũng được hiện ra.
Lấy Thiên Kiếm Sơn Trang làm vị trí trung tâm, vô số đường chỉ máu di chuyển khắp xung quanh, hướng về từng khu vực có người. Số lượng chỉ đỏ nhiều lắm, chằng chịt không khác gì rễ cây cổ thụ.