"Thiết đạo hữu, ngươi cảm thấy đề nghị của chúng ta thế nào?" Cửu Dạ ngồi ở bên dưới đưa ra câu hỏi.
Ban đầu, Cửu Dạ được mời ngồi ở vị trí chủ vị nhưng hắn quả quyết từ chối. Thiết Điền không còn cách nào khác, đành đồng ý. Cũng vì vậy, chỉ có một mình Cửu Dạ ngồi ở nơi này. Còn lại những người khác đều đứng.
Thiết Điền liếc nhìn hai vị trưởng lão của Kim Hoàn Thần Tông đang bị Cửu Dạ cho đứng ở một góc, khuôn mặt lộ ra vẻ do dự mà nói với Cửu Dạ:
"Bẩm Cửu lâu chủ, việc này vãn bối không dám tự mình quyết định, còn phải thông qua đồng thuận của thượng tông mới có thể."
Còn không để cho hai vị trưởng lão kia trả lời, Cửu Dạ đã sớm hơn một bước vẫy vẫy tay cười nói:
"Cái gì mà lâu chủ chi cho xa lạ? Danh hiệu này sớm đã mất đi. Hơn nữa, ta đến đây làm sứ giả, Thiết đạo hữu gọi ta một tiếng đạo hữu là được."
"Các ngươi cứ yên tâm quyết định. Dăm ba con cẩu thí Kim Chỉ Bần Tông trong mắt Thánh Cung không là cái thá gì. Riêng việc này bản sứ cam đoan với các ngươi, họ Công kia chắc chắn sẽ có không ý kiến."
"Cái này..." Thiết Điền nghe xong mấy cái xưng hào này, đều tê hết cả da đầu.
Nguyễn Long Duy ở phía sau cũng là như thế. Ừm, hiện tại hắn cũng được tham gia vào bên trong lần nghị sự này, được chính Cửu Dạ điểm mặt chỉ tên hắn. Lí do là gì thì chính Long Duy cũng thắc mắc.
"Thiết tiểu hữu, ngươi đừng nghe theo hắn. Đợi chút nữa Vực Chủ sẽ đến đây lấy mạng ma nhân này."
Nghe được phía Kim Hoàn Thần Tông không nhịn được phải mở miệng, Cửu cười càng to hơn: "Sao thế hai con chó con Tẫn, Bĩnh? Các ngươi thèm xương rồi sao?"
"Ngươi..." Vị trưởng lão vừa nói bị lời này mắng, sắc mặt không cảm xúc nhưng tâm trạng lại chập chùng. Đạo hiệu của hắn là Kim Tân. Vị trưởng lão còn lại có đạo hiệu là Kim Vĩnh.
So với lúc đầu khi Cửu Dạ xuất hiện thì hiện tại hai người bọn họ đã "biết điều" hơn rất nhiều, chỉ đứng ở một bên đợi, kèm thêm dùng ánh mắt tạo áp lực lên cho nhóm người của Thiên Kiếm Sơn Trang. Bởi vì bọn hắn nhận ra một việc bất bình thường là đến bây giờ mà Vực Chủ vẫn còn chưa hiện thân.
"Thiết đạo hữu cứ yên tâm. Công Dương Quán không đến có nghĩa là hắn đồng ý cho các ngươi tự mình quyết định."
Thiết Điền nghe vậy, lâm vào trầm tư, sau một lúc quyết định trả lời:
"Đa tạ ý tốt của Thánh Cung, vãn bối thay mặt Thiên Kiếm Sơn Trang chấp nhận đề nghị này."
Cửu Dạ nghe xong liền vỗ tay, đứng dậy tiến đến vỗ vai Thiết Điền, luôn miệng nói "Tốt".
Vốn là, Cửu Dạ đến đây lần này đem theo hai cái mục đích.
Một là hóa giải ân oán giữa hai bên.
Hai là yêu cầu hợp tác.
Thánh Cung muốn phát triển khu vực biên giới giữa hai tông, tiến hành hợp tác toàn diện. Đổi lại, trong quá trình hợp tác thì Thánh Mẫu hứa hẹn sẽ bảo vệ Thiên Kiếm Sơn Trang, sẽ không để cho nơi này gặp phải sự kiện diệt môn như lần trước.
Đây cũng là lí do vì sao Thiết Điền do dự.
Nếu như Thiên Kiếm Sơn Trang đạt được bảo hộ của Thánh Cung, đồng nghĩa bọn hắn sẽ có thể thoải mái kinh doanh, tái thiết tông môn lại từ con số 0. Các đệ tử khác cũng sẽ có một đoạn thời gian an bình để tiếp tục tu luyện.
Nguyễn Long Duy nghe được lời này của Thiết Điền, trong lòng tràn ngập vui vẻ.
Lúc trước hắn còn đề nghị qua Thiết Điền tìm kiếm các thế lực lớn để dựa vào. Lần trước tai họa xảy ra, Kim Hoàn Thần Tông đánh mất tín nhiệm, đương nhiên không thể tiếp tục dựa dẫm vào nơi này.
Theo chủ ý của Nguyễn Long Duy, hắn muốn Thiên Kiếm Sơn Trang cùng Tiêu Thủy Thương Minh hợp tác cùng nhau.
Thứ nhất, Tiêu Thủy Thương Minh cùng bọn hắn có nhiều mối quan hệ, đáng giá tín nhiệm. Thứ 2, Tiêu Thủy Thương Minh từ lâu đã tìm kiếm một thế lực ở Tây Vực để kết minh nhưng mãi vẫn không có.
Lí do của vấn đề này nằm ở việc lịch sử của Tây Vực có phần đặc biệt, không giống như các khu vực khác.
Theo tư liệu mà Nguyễn Long Duy tìm đọc được, trước đây Tây Vực không hề tồn tại, thay vào đó là một vùng biển lớn, gọi là Tây Hải.
Khoảng 3000 năm trước đây, một phần của Tây Hải bắt đầu có đất liền được nâng lên, tạo thành Tây Vực của ngày nay. Cũng vào lúc này, Thái Triết nguyên sư xuất hiện, sáng lập nên Kim Hoàn Thần Tông, xưng làm bá chủ của nơi này. Thái Triết nguyên sư đương nhiên là đạo hiệu, người này còn có tên là Công Dương Quán.
Tây Vực xuất hiện, tựa như một vùng đất hứa màu mỡ hoang sơ, dễ dàng lọt vào mắt xanh của các thế lực lớn trên đại lục.
Rất nhiều thế lực nghe danh mà đến, mong muốn được chia cho phần bánh nhỏ.
Đáng tiếc, kỳ vọng của bọn họ bị dội một gáo nước vào đầu.
Không giống như các bộ còn lại, thiên địa linh khí của Tây Vực tương đối ít, chỉ có trung tâm của Tây Vực, cũng chính là địa bàn của Kim Hoàn Thần Tông, là có linh khí vô cùng dày đặc.
Các thế lực này không phải hạng người hiền lành gì, đương nhiên sẽ không chấp nhận điều này. Tất cả bọn họ cùng nhau liên thủ, tuyên chiến với Kim Hoàn Thần Tông.
Không qua bao lâu, đại chiến liền ngã ngũ. Kim Hoàn Thần Tông giành thắng lợi, các thế lực này chỉ có thể mang theo tiếc nuối rời đi.
Sau đó, Thái Triết nguyên sư tuyên bố cho phép tu sĩ các nơi đến đây có thể xây dựng tông môn, nhưng có một điều kiện bắt buộc là phải nghe theo hiệu lệnh của Kim Hoàn Thần Tông.
Trải qua ba ngàn tranh đấu, cái núi cũ biến mất, cái cửa mới dựng lên thì Tây Vực đã trở thành tình thế như hiện giờ.
Cũng bởi vì linh khí của Tây Vực nghèo nàn, phần lớn còn bị các tông môn lớn chiếm giữ, nên số lượng tu sĩ cấp cao cũng không nhiều. Các tiểu môn phái hay tán tu đa phần đều rất khó đột phá lên đến Ngưng Đan kỳ hay Nguyên Anh kỳ. Phần lớn đều phải lựa chọn đầu nhập vào dưới trướng các thế lực này để có thể được hưởng nhờ linh khí. Đồng nghĩa, bọn họ đều phải nghe theo hiệu lệnh của Kim Hoàn Thần Tông.
Mấy trăm nay gần đây, Tiêu Thủy Thương Minh bắt đầu xâm nhập vào Tây Vực, mang theo mong muốn mở rộng thị trường. Đáng tiếc, Kim Hoàn Thần Tông không có ý định hợp tác cùng bọn họ.
Các thế lực dưới trướng nhìn thấy bá chủ không hợp tác, bọn họ cũng không dám, đều tỏ thái độ thờ ơ với đề nghị hợp tác của Thương Minh. Do vậy, Tiêu Thủy Thương Minh chỉ có thể bắt đầu bằng cách phát triển các tiểu thương hội ở các quốc gia phàm nhân.
Hiện tại, Thiên Kiếm Sơn Trang bọn hắn không còn tín nhiệm cũng như xem trọng Kim Hoàn Thần Tông, là một cơ hội tốt để Tiêu Thủy Thương Minh nhảy vào.
Trở về lại khung cảnh ở sảnh nghị sự.
Thiết Điền tiếp tục nói:
"Vãn bối to gan, mong muốn đưa ra một yêu cầu, mong tiền bối có thể nghe qua."
Cửu Dạ vẫn giữ thái độ hòa ái, tò mò hỏi: "Ồ, là yêu cầu gì?"
Thiết Điền nhìn về sau, đưa tay chỉ hướng Lỗ Thâm, người vốn luôn giữ yên lặng từ đầu đến giờ.
"Trước khi tiền bối đến, vãn bối có đồng ý yêu cầu của Lỗ đạo hữu, cho phép Tiêu Thủy Thương Minh triển khai kinh doanh và phát triển trong địa bàn của Thiên Kiếm Sơn Trang. Không biết Thánh Cung có chấp nhận việc này hay không?"
Cửu Dạ nghe vậy, nụ cười trên mặt hơi cứng lại. Bỗng hắn nghe được một thanh âm nữ tính, kiều mị bên tai.
"Đồng ý với hắn. Ừm, sửa lại đề nghị lúc trước, thay vì song phương thì thêm vào Tiêu Thủy cùng chúng ta, trở thành tam phương hợp tác."
Trong chớp mắt, khuôn mặt của Cửu Dạ liền vui vẻ trở lại, nụ cười kéo căng hơn trước.
"Thiết đạo hữu nói đùa. Thánh Cung chúng ta nổi tiếng ôn hòa thân thiện, ưa thích hợp tác cùng các thế lực khác. Sao có thể không chấp nhận việc này?" Nói đến đây, Cửu Dạ nhìn về phía Kim Tân, Kim Vĩnh, đem giọng điệu đổi lại thành vẻ mỉa mai. "Còn có, các ngươi hợp tác cùng phía Tiêu Thủy đồng nghĩa có thêm một đồng minh tốt. Dù sao họa diệt môn lần trước xảy ra, bởi vì các ngươi lẻ loi một mình. À cũng không đúng, khi đó hẳn là các ngươi còn nuôi không ít chó, đáng tiếc là bọn chó này lại ngoảnh mặt làm ngơ."
"Lại nói, Tiêu Thủy Thương Minh vốn đã có không ít chi nhánh ở địa bàn của bản tông. Nhân cơ hội lần này, chi bằng chúng ta thay đổi một chút đề nghị hợp tác, đổi thành tam phương hợp tác cùng phát triển thì thế nào?"