Trước mặt Nguyễn Long Duy xuất hiện một nữ tu sĩ, dáng người xinh đẹp, ánh mắt nhu hòa, giọng nói ấm áp, trên thân để lộ ra khí tức của Luyện Khí tầng mười.
Nguyễn Long Duy nhìn cô gái trong chốc lát rồi thân thiện nói:
"Tại hạ đến quý các tìm mua một chút võ kỹ, không biết có hàng hay không?"
Nghe nói vậy, trên mặt nàng hiện ra một thoáng kinh ngạc. Người ở trước mắt nàng có thân hình cao ốm, tay chân cũng bình thường, nhìn qua không giống như người tập võ.
Nhưng nàng cũng trấn định rất nhanh, vội vàng hỏi:
"Xin hỏi đạo hữu là võ phu sao? Mong muốn tìm công pháp võ đạo nhập môn hay là võ kỹ tâm đắc? Cấp bậc Luyện Khí hay còn là Trúc Cơ?"
Nguyễn Long Duy nghe vậy, đẩy ánh mắt liếc nàng một cái, trên giọng lộ ra chút khó chịu:
"Ta cần võ kỹ cấp bậc Trúc Cơ. Nhưng vì sao đạo hữu lại muốn truy hỏi thông tin của ta nhiều đến vậy?"
Theo giọng nói của hắn phát ra, uy áp của Luyện Khí viên mãn cũng được phóng thích, lập tức hù dọa đến nữ nhân này.
"Đạo hữu bình tĩnh. Ta không có ý xấu gì..."
Vụt.
Một cơn sóng do linh lực tạo thành đánh tới vị trí của nàng, tiện thể hóa giải uy áp.
Từ trên lầu truyền đến tiếng nói, giọng nói có chút già yếu:
"Vừa rồi là lỗi của bản các không quản giáo tốt nhân viên, mong đạo hữu đừng để bụng. Ta đã nghe đến nhu cầu của đạo hữu, xin mời lên lầu cùng nói."
Nguyễn Long Duy nghe được lời này, trong lòng có chút đắc ý.
"Dựa vào linh lực vừa nãy, người này hẳn là Trúc Cơ hậu kỳ? Dù cho khí tức có chút suy yếu do đã có tuổi."
Vừa rồi hắn cố tình làm lớn chuyện, để thăm dò thực lực của nơi này, cũng như mong muốn gặp mặt tu sĩ cấp cao hơn. Dù sao đồ vật mà hắn muốn tìm cũng không phải loại phổ thông, ít nhất cũng cần có tu sĩ Trúc Cơ dẫn dắt, nếu như cùng với nữ tử Luyện Khí kỳ này giao dịch thì coi như thôi.
Nữ tử còn đang hoảng sợ ngồi trên đất, chưa kịp ngồi dậy. Nguyễn Long Duy tiến đến nâng lên cổ tay của nàng, nói:
"Tiên tử thứ lỗi, tính ta nóng nảy nên vừa rồi ta có hơi thô lỗ."
Nữ tử chưa biết nên trả lời thế nào, còn đang lúng túng tại chỗ thì Nguyễn Long Duy đã tiếp tục bước đi, lên đến lầu trên.
Trên lầu có nhiều kệ đồ, treo lên rất nhiều hàng hóa khác nhau. Đan dược, pháp khí, phù triện, trận pháp, vật liệu, linh dược...
Mà ở giữa là một quầy hàng, bày đầy ngọc giản thư tịch, hiện đang có một vị lão giả còng lưng cầm lên từng quyển một để phân loại.
"Vãn bối họ Nguyễn, đến tìm mua một chút võ kỹ. Vừa nãy chỉ là vô tình, mong tiền bối hiểu cho." Nguyễn Long Duy nói câu xin lỗi, bày tỏ thái độ chân thành.
Lão giả xoay người lại, để lộ ra một khuôn mặt đầy nếp nhăn cùng đồi mồi. Hắn bình thản nói:
"Nguyễn đạo hữu quá lời. Là hậu bối nhà ta nói chuyện không ra hồn nên mới chọc giận ngươi mà thôi. Chuyện này không có gì đáng nói."
"Lão hủ tên Tâm Diệc, đảm nhiệm chức Các chủ nơi này."
"Lại đây, ta lấy ra đến mấy loại võ kỹ hiện có sẵn, mời đạo hữu xem thử."
Tâm Diệc đi về hướng cái bàn, đưa tay ra hiệu mời.
Sau khi cả hai đã an tọa, Tâm Diệc bắt đầu giới thiệu:
"Đạo hữu hẳn cũng biết được. Võ đạo rất khó tu luyện, ngay cả ở thời xưa khi nó xuất hiện cũng đều chỉ được tu sĩ xem như là một môn tu luyện bổ trợ mà thôi. Đến hiện tại thì càng ít hơn, trên tu tiên giới này trung bình 10 người thì chưa đến được 1 người tu luyện võ đạo."
"Ý tiền bối là nó khá giống với thể thuật, bởi vì ít người tập cho nên công pháp tu luyện cũng không nhiều?" Nguyễn Long Duy vẫn gọi tiền bối, hỏi.
Thể thuật là cách gọi chung của các công pháp chuyên giúp tu sĩ rèn luyện nhục thân, giúp tăng mạnh khả năng cận chiến. Tuy nhiên yêu cầu tu luyện thường rất hà khắc cũng như tiêu tốn nhiều thời gian, khiến cho tu sĩ không còn thời gian tu luyện nhiều thứ khác.
"Đúng vậy. Cho nên công pháp về võ đạo cũng không có nhiều. Ở đây chúng ta chỉ có 4 bản công pháp, đạo hữu có thể thử nhìn sơ qua khái quát."
4 bản công pháp đều không có gì đặc biệt, đa phần đều được phát triển từ các bước cơ bản mà hắn biết, nội dung bên trong cũng tầm thường, không có gì đặc biệt.
Nguyễn Long Duy gấp lại quyển ngọc giản cuối cùng, thở dài nói ra:
"Đáng tiếc, không có thứ ta muốn tìm."
Tâm Diệc cũng không ngạc nhiên, hắn thu hồi lại ngọc giản rồi nói:
"Võ đạo vốn không yêu cầu thiên phú mà là nỗ lực. Thứ mà đạo hữu muốn tìm hẳn không thể gấp."
Nguyễn Long Duy nghe xong chợt minh ngộ. Hắn cẩn thận nhìn Tâm Diệc, đánh giá đối phương lại một lần nữa.
"Tướng mạo rất bình thường nhưng lại có vẻ phúc hậu. Cách nói chuyện còn rất tốt. Hay là chọn luôn Thiên Bảo Các để hợp tác?"
Nguyễn Long Duy suy nghĩ trong lòng nên Tâm Diệc đương nhiên sẽ không biết.
"Đạo hữu đến đây lần này ngoài vấn đề về võ kỹ còn có việc gì muốn cầu sao?"
Nguyễn Long Duy gật đầu, lộ ra một nụ cười mỉm, sau đó lấy ra một cái ngọc giản từ trong nhẫn trữ vật trên tay, nói:
"Tiền bối có cặp mắt sáng như đuốc. Lần này vãn bối đến đây còn có việc muốn cùng quý các hợp tác."
Diệc Tâm hơi bất ngờ: "Ồ. Đạo hữu muốn cùng chúng ta hợp tác?"
"Mời tiền bối xem thử thông tin bên trong. Đây là một chút nội dung ta có soạn ra trước."
Diệc Tâm tiếp nhận ngọc giản, càng đọc càng kinh ngạc.
"Tiểu hữu là trận pháp sư?"
-"Đúng vậy. Vãn bối thuộc Trận Pháp Đường, thời gian vừa qua đã đảm nhiệm không ít nhiệm vụ. Tiền bối hỏi thăm một chút xung quanh có thể biết."
"Ra là thế. Ra là thế. Hóa ra là đạo hữu của Trận Pháp Đường đến đây, thật là quý hóa quá, rồng đến nhà tôm."
Thiên Bảo Các mới đến thành Bắc Kiếm chưa được 1 tháng, thời gian qua vì bận rộn nên còn chưa nắm được thông tin của tu sĩ trong thành.
Tâm Diệc cầm ngọc giản, dò hỏi:
"Như vậy ý của đạo hữu khi đưa cho ta thứ này là..."
Nguyễn Long Duy gật đầu:
"Tiền bối đoán không sai. Ta đến đây vì muốn cùng quý các hợp tác, cần tìm một nguồn cung cấp tài liệu bày trận ổn định. Đương nhiên, ta cũng cần nhờ đến Thiên Bảo Các hỗ trợ bán ra các trận pháp này của ta sau khi hoàn thành."
Vòng quan hệ của hắn hiện tại đã không nhỏ. Nhờ có nhiệm vụ từ Trận Pháp Đường nên số lượng người quen biết đều tăng lên mỗi ngày.
Nhất quan hệ, nhì tiền tệ.
Nguyễn Long Duy dự định sắp tới sẽ kinh doanh một ít trận pháp cấp thấp, từ đó kiếm thêm thu nhập. Từ đó, hắn có thể đường đường chính chính vung tiền ở các bước tiếp sau trong kế hoạch.
Tâm Diệc gật đầu, nói chắc như đinh đóng cột: "Đạo hữu yên tâm, chuyện này lão phu có thể sắp xếp. Thiên Bảo Thương Minh chúng ta nhất định sẽ làm ngươi hài lòng."
Thiên Bảo Các thuộc Thiên Bảo Thương Minh, là một thế lực không nhỏ ở Nam Bộ. Nhưng ở thành Bắc Kiếm cũng chỉ là một nơi mới mở chưa tới một tháng. Một cái thế lực còn đang chân ướt chân ráo đi vào.
Cũng vì vậy Tâm Diệc vui mừng khi đạt được đề nghị hợp tác cùng một trận pháp sư Luyện Khí viên mãn như Nguyễn Long Duy có hai lí do.
Một là Nguyễn Long Duy có nhiều mối quan hệ, từ đó có thể hỗ trợ quảng bá hình ảnh của Thiên Bảo Các đến những tu sĩ khác.
Hai là Nguyễn Long Duy thuộc Trận Pháp Đường, là một trong tám đường của Nội thành. Bọn họ có thể mượn nhờ cơ hội này để tìm cách tiếp xúc đến nơi đây.
Nguyễn Long Duy hài lòng nói:
"Nghe được lời này của tiền bối là đủ. Vãn bối nguyện tin tưởng cùng với Thiên Bảo Các hợp tác."