Thời điểm này, hạt châu vốn đang yên tĩnh trên tay Lỗ Thâm bỗng xuất hiện chấn động, mặt nước bên trong hạt châu nổi lên vô số sòng lớn. Lỗ Thâm nghiêm túc đánh giá hạt châu trong tay mình, lại truyền âm cho Thanh Diệp chân nhân:
"Người đến, còn khoảng 10 hơi thở."
"Được, trước tiên chúng ta cẩn thận tiến hành thăm dò, hành động tùy tiện chỉ vô ích." Thanh Diệp chân nhân nhắc nhở.
Một hơi thở trôi qua rất nhanh, nhưng tốc độ truyền âm bằng thần thức còn nhanh hơn. Âm thanh được pháp lực cô đọng truyền vào tai, không thể dùng khái niệm của lời nói thông thường để so sánh.
Một hơi thở trôi qua, một gợn sóng nhỏ từ bên dưới truyền đến nơi hai người đang đứng.
2 hơi thở, 3 hơi thở,... 8 hơi thở trôi qua, chấn động dần tăng lên.
Đến hơi thở thứ 9, vùng biển như bị vật gì đó làm cho kích động, không gian vặn vẹo, hóa thành rất nhiều vật thể có hình dạng tương tự lưỡi kiếm, hướng về phía Thanh Diệp chân nhân và Lỗ Thâm.
Vào thời điểm hơi thở thứ 10, từ dưới đáy biển đẩy lên cột nước khổng lổ, tương tự như khi cá voi xả nước ra ngoài. Bên trên cột nước có một lão giả đang đứng, râu tóc bạc phơ, thân hình đạo mạo, mặt hình chữ điền, mắt thì nhỏ mà tròng đen lại sâu, bao quanh bởi từng tia máu đỏ thẫm. Người này nhìn như đã 80, 90 tuổi gần đất xa trời, tuy nhiên đôi mắt lại toát ra vẻ bình đạm vô cùng, nhìn thấu rõ ràng mọi chuyện.
Lỗ chấp sự nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy được đồng đội Thanh Diệp của mình đứng sừng sững bất động, liền vội vàng thôi động trận kỳ và linh phù sẵn sàng, đồng thời cố gắng giao tiếp với lão già nơi phía xa:
"Xin hỏi, tiền bối là người phương nào, vì sao lại ở đây chờ chúng ta? Ở giữa chúng ta phải chăng có chuyện hiểu lầm? Nếu như tiền bối có việc, hai người chúng ta sẵn sàng giúp đỡ tiền bối, chỉ mong được cùng ngài kết lấy một thiện duyên."
Lỗ Thâm là người kinh doanh, trong đầu chỉ biết tính toán lợi hại. Hắn cảm giác người trước mặt này lạ lẫm, thầm nghĩ đối phương không có thù cùng mình, thế là liền nói ra những lời này. Nhưng Lỗ Thâm quên mất một việc, nơi này là Hải Triều bí cảnh, còn đồng đội bên cạnh hắn là Thiên Kiếm Sơn Trang trang chủ đương nhiệm.
Người ở phía đối diện há miệng phun ra những lời cay độc, ngược lại hoàn toàn với hình dáng hiền từ của mình:
"Ngô Thừa tiểu tử, hơn hai trăm năm rồi mà vẫn chỉ là Kết Đan hậu kỳ, nửa bước kiếm ý? Thiên phú của ngươi không tệ, vậy mà cũng chỉ được như thế. Lão đầu Nh·iếp Kiếm ngu ngốc kia dạy thiên tài thành phế, thật đúng là người ngu. Ha ha ha. Tuy nhiên dù ngươi có đột phá đến Nguyên Anh kỳ đi nữa, chỉ cần ngươi rơi vào bẫy này, bản tọa đều có thể g·iết c·hết được ngươi."
"Ha ha ha. Sơn Hải Kiếm Kinh rốt cục cũng thuộc về tay ta."
Thanh Diệp nắm chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi, không còn giữ nổi bình tĩnh, quát to truy hỏi: "Hạ Hầu chó c·hết. Vì sao ngươi còn không c·hết? Hồn đăng của sư phụ ta đã tắt từ lâu. Năm xưa, ngươi và sư phụ ta đều bị cuốn vào v·ụ n·ổ đó, vì sao ngươi bây giờ còn chưa c·hết? Hạ Hầu chó, ngươi mau trả lời cho bản tọa."
Lão giả nhìn thấy Thanh Diệp dần mất đi bình tĩnh, nụ cười trên môi phát ra càng thêm ngoan độc: "Hắc hắc hắc. Còn dám xưng bản tọa? Ngô Thừa ranh con, lúc ngươi còn chưa ra đời thì bản tọa đã đăng đỉnh Hải Triều, ngươi có bản lĩnh gì mà dám ở đây nói ra một tiếng bản tọa kia với ta?"
Thanh Diệp nhìn thấy lão giả trêu tức mình, lại còn không chịu trả lời vấn đề mà mình hỏi, liền giận quá mất khôn, cầm Diệp kiếm chém thẳng về phía lão ta. Diệp kiếm đi theo một đường thẳng, tràn đầy sinh cơ của Mộc thuộc tính, lợi dụng Thủy thuộc tính trong môi trường biển mà sinh ra càng nhiều Mộc hành chi lực hơn. Uy lực của kiếm chiêu nhờ đó mà gia tăng uy lực thêm gấp bội.
Lỗ Thâm cũng đã kịp phản ứng được tình huống này, vội vàng dùng thủy châu hỗ trợ điều khiển Thủy thuộc tính xung quanh đều hướng về Diệp kiếm. Giờ phút này, nhát chém toàn lực của Thanh Diệp chân nhân đã tăng lên hơn 20 lần sức mạnh vốn có của nó. Dù Thanh Diệp chân nhân đã bị áp chế tu vi xuống Luyện khí kỳ thì uy lực vẫn khủng kh·iếp.
Lão già họ Hạ Hầu nhìn thấy cảnh này, trong mắt tràn đầy khinh thường, mở miệng hỏi: "Ngô Thừa, ngươi tung chiêu yếu như vậy là bởi vì ngươi không đem bản tọa lọt vào mắt hay sao? Muốn dùng đòn này để gãi lưng cho ta?"
Lời nói vừa được phát ra, đáy biển ngừng chuyển động, không gian đột nhiên tĩnh lặng. Chỉ sau một khắc, nước biển cuồn cuộn hóa thành vô số lưỡi kiếm, đồng loạt bổ thẳng về phía Thanh Diệp chân nhân. Trên đường đi của mình, bọn chúng nhờ vào lực lượng mạnh mẽ gấp nhiều lần, tiện thể tiêu trừ hoàn toàn lực lượng do Diệp Kiếm phát ra.
Lỗ Thâm phát hiện được Thanh Diệp chân nhân vẫn đang thẹn quá hóa giận, giận qua mất khôn, vẫn còn chưa nhận ra được tình huống này, vội vàng điều khiển nước biển hóa thành roi dây, kéo Thanh Diệp lại về sau.
Sau khi Thanh Diệp chân nhân bị chuyển dời đi thì mới phản ứng được, vội vàng trấn định tinh thần, bắt đầu suy nghĩ phương án ứng đối, ra hiệu cho Lỗ Thâm mở ra trận pháp phòng thủ.
"Mau mở trận kỳ."
Lỗ Thâm nghe được mệnh lệnh, vội vã truyền Thủy pháp lực vào từng lá cờ trận kỳ, phát động ra thần thông của mình, tên là Thương Hải Thủy Đồ.
Ba mươi hai lá cờ tạo thành một vòng tròn chứa đựng sóng biển cuồn cuộn, điên cuồng hút vào nước biển để gia cố phòng thủ vừa hỗ trợ cung cấp Thủy thuộc tính cho Diệp trận cạnh bên. Đây cũng là lí do Lỗ Thâm lựa chọn mời Thanh Diệp chân nhân tham gia chuyến thám hiểm lần này, bởi vì pháp thuật của Lỗ Thâm hỗ trợ cho Thanh Diệp chân nhân sẽ phát huy hiệu quả tối đa.
Diệp trận được Thương Hải Thủy Đồ liên tục cung ứng năng lượng, trong khoảnh khắc liền tăng nhanh số lượng lẫn chất lượng, vô số chiếc lá cây trong diệp trận liền hóa lớn, biến thành từng chiếc Diệp Thuẫn, mang hình dạng như khiên chắn.
Tuy dùng chữ viết để miêu tả ra thì dài dòng nhưng mọi thứ chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, hiện tại vô số tấm Diệp Thuẫn bao bọc xung quanh Lỗ Thâm và Thanh Diệp chân nhân, giống như một pháo đài hình cầu. Khiên chắn chính là Đệ Tam Biến: Diệp Thuẫn. Vừa rồi, Thanh Diệp sử dụng chính là dùng Diệp Trận biến hóa lá cây trong trận thành khiên, được Thanh Diệp chân nhân sử dụng nhuần nhuyễn đến cực điểm.
Keng! Keng! Keng!
Tiếng v·a c·hạm giữa vô số Diệp Thuẫn và kiếm ảnh đến từ đáy biển lần lượt vang lên. Thanh âm phát ra càng lúc càng nhỏ, mãi đến khi toàn bộ Thủy thuộc tính của kiếm ảnh bị Diệp thuẫn hấp thu hết.
Lão già tóc bạc đứng ở nơi xa, quan sát hết tất cả diễn biến, trong đầu thầm suy nghĩ đối sách. Bởi vì ở bên trong bí cảnh bị hạn chế tu vi, cho nên chiến đấu của hai bên chỉ có thể dùng pháp lực ở mức của Luyện khí kỳ, cho nên các chiêu thức mặc dù vô cùng mạnh mẽ cũng vẫn nhận hạn chế.
Lão già giơ tay lên, không gian lập tức chấn động, hình ảnh của đáy biển hiển hiện ra trên đầu của lão già. Trên tay lão giả dần dần hình thành một cái chui kiếm, chất liệu của nó là vô số đất cát trong Hải Triều bí cảnh này được nén lại để tạo thành. Sau đó, nước biển ngưng đọng thành lưỡi kiếm. Kiếm này đại biểu cho toàn bộ đáy biển, cũng đại biểu cho toàn bộ bí cảnh. Lấy cảnh làm kiếm, dùng niệm mà vung, xưng là kiếm cảnh.
Thanh Diệp chân nhân cùng Lỗ Thâm ở bên trong "pháo đài lá" đều nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng vừa rồi. Cả hai người hoàn toàn bị chấn động. Đây không phải là nửa bước kiếm cảnh như Thanh Diệp dự đoán trước đó, mà là cường giả ngang ngửa với Hóa Thần kỳ, đã lĩnh ngộ được kiếm cảnh hàng thật giá thật, là tồn tại mà bất kỳ tu sĩ nào cũng phải kính sợ tột cùng.
Thanh Diệp quay người sang phía Lỗ Thâm, dự định trấn an tinh thần của đối phương thì đã thấy bên trong đôi mắt lão mập này đã bị nỗi sợ lấp đầy, hai chân không ngừng run rẩy, phần dưới quần nhiều thêm một chút ấm áp, rất nhanh bị hòa tan vào nước biển. Thanh Diệp chân nhân nhìn lên trời, nhẹ thở dài một hơi, đôi mắt của hắn mang theo nỗi tiếc nuối, không đành lòng buông bỏ. Hắn vẫn có Sơn Trang nhà mình, vẫn còn có đệ tử mới cưỡng ép thu nhận kia, lại còn chưa chịu cúi đầu làm lễ bái sư nữa. Nếu có thể sống tiếp, thật không nỡ buông bỏ a.
Thanh Diệp chân nhân biết rõ hôm nay hắn phải c·hết. Mục đích của Hạ Hầu lão giả cùng hắn đều là như nhau, vì muốn đạt nửa cuốn Sơn Hải Kiếm Kinh còn lại trên người đối phương. Thanh Diệp chân nhân vốn tưởng rằng việc tu sĩ được trợ giúp Trúc cơ là do Kiếm cảnh bên trong Hải Triều Kiếm Kinh gây ra, thật không ngờ bản thân mình lại bị lão già này lừa đến đây. Đã như vậy hắn còn luyện thành kiếm cảnh.
Thanh Diệp chân nhân suy nghĩ thật nhanh liền quyết định. Hắn nhìn về phía Lỗ Thâm, người lúc này đang hoảng sợ vô cùng, rồi đánh thức đối phương:
"Lỗ đạo hữu, chút nữa ngươi thừa cơ chạy ra ngoài, phải nhớ hoàn thành lời hứa trước đó."
Lỗ Thâm nghe được câu nói này như c·hết đ·uối gặp khúc gỗ, còn tưởng rằng chính mình nghe lầm, liền nhìn chằm chằm vào Thanh Diệp chân nhân, lắp ba lắp bắp hỏi thật kỹ: "Thanh,... Thanh Diệp đạo hữu, ngươi nói như vậy có ý gì? Ta còn có thể chạy ra hay sao?"
Thanh Diệp gật đầu nhẹ một cái, không giải thích nhiều thêm, đối diện là một cái cường giả cao hơn hai đại cảnh giới, không thể tùy tiện để lộ. Hắn lại tiến một bước về phía trước, đem Diệp Trận mở ra, từng chiếc Diệp Thuẫn trở lại hình dáng chiếc lá bình thường, lơ lửng tụ về sau lưng của chủ nhân.
Thanh Diệp chân nhân bây giờ đã hoàn toàn khác lúc trước. Hai mắt của hắn sáng rực, khuôn mặt không hề có một chút sợ hãi. Hai tay nắm lấy bình Hồi Linh Đan của Lỗ Thâm cho khi trước, đổ dồn toàn bộ vào trong miệng, cưỡng ép luyện hóa dược lực khổng lồ, không hề lo lắng vấn đề bạo thể mà c·hết. Liền ngay sau đó, Mộc linh lực từ trong cơ thể của Thanh Diệp chân nhân tràn ra khỏi tay, ngưng tụ thành Diệp Kiếm một lần nữa. Thanh Diệp chân nhân giơ kiếm chỉ về phía của lão già, lẽ thẳng khí hùng mà nói:
"Hạ Hầu Trường Giang, hôm nay cho dù bản tọa phải đem cái mạng này liều c·hết ở đây, cũng phải g·iết c·hết ngươi, thu hồi lại toàn bộ Sơn Hải Kiếm Kinh."
"Hải Triều Tông các ngươi chỉ là một đám vong ân bội nghĩa, đã thuộc về quá khứ. Ngươi phải c·hết, cùng theo đám người kia mà c·hết! Đền mạng sư phụ của ta!"
Thanh Diệp chân nhân nói xong, vung tay chém thẳng về phía trước, theo đó vô số kiếm ảnh mờ ảo sinh ra, cùng di chuyển theo Diệp kiếm lao tới. Lần này, Diệp kiếm không giống lần trước, bên trong còn tăng thêm ý niệm của Thanh Diệp chân nhân.
Ngưng Đan kỳ chia làm bốn tiểu cảnh giới là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ cùng viên mãn. Thanh Diệp hiện tại dùng tu vi Ngưng Đan hậu kỳ để dùng thi triển một kiếm này.
Nhất niệm sinh kiếm, gửi niệm vào kiếm. Đây là Kiếm ý!
Tác giả: Gặp mặt tức là duyên, nếu bạn thích truyện xin hãy cất giữ kẻo quên.