[Khéo Léo] [Cấp độ trung-thấp] [Vô thuộc tính] [Đang tiến hóa] [Cấp độ 5 – Chỉ số EXP: 51%]
▷Thể Chất (2/3)
1.[ Rối loạn ma lực]
[Thể chất ghi nhớ thuốc]
▷Kỹ xảo(2/3)
[Parkour]
[Giọng nói quyến rũ]
___
Lượng thông tin mà tôi cực kì mong đợi để xem giờ đã hiện ra.
Trong 3 năm laptop tiến hành cập nhật, tôi vẫn có thể thay đổi thiết lập của các đồ vật và nhìn thông tin của chúng, nhưng lại không thể xem bảng trạng thái của mình ( ngoại trừ Gift của tôi).
Nói cách khác, đây là lần đầu tiên tôi được xem bảng trạng thái của bản thân sau 3 năm.
“Cái quái.”
Chỉ số quyến rũ của tôi chỉ có 5.535?
Sắc Dục tăng độ quyến rũ thêm từ 0.002 tới 1 điểm mỗi 24 giờ. Tôi còn xài thêm cả Hệ thống Củng cố Ngẫu nhiên lên Aether hàng ngày, nên chỉ số quyến rũ của tôi đãng lẽ phải được nhiều Nhiểu NHIỀU hơn kia.
…Chà, mà nghĩ nó đạt 5.535 thì chắc cũng đã gắng lắm rồi.
Điểm khởi thủy, nó nằm loanh quanh đâu tầm 4.1 , giả định rằng trung bình tôi đạt được 40% với mỗi lần củng cố, vậy 5.535 điểm là chính xác. Oh, mà theo như trí nhớ thì, tôi đã sử dụng 1500 SP một năm trước để tăng giới hạn tối đa của Hệ thống Củng cố Ngẫu nhiên lên 54%
Nhưng kể cả với thế và thêm cả việc phước lành quyến rũ tôi nhận được từ việc cắt tóc, chỉ số quyến rũ của tôi cũng chỉ ở 5.935
“Mm.”
Vì lý do nào đó, tôi cảm thấy hơi cay đắng.
Jake Gyllenhaal… Ngài còn xa quá!
…Tất nhiên , việc này cũng chẳng phải nghiêm trọng gì. Kiểu như việc tự đánh giá lại bản thân một chút- thứ mà ai cũng sẽ làm một lần trong đời ,thế thôi.
“Có chuyện gì à?”
Nhìn thấy tôi đang ngẫn ngơ nhìn vào chiếc smartwatch ,Rachel liền hỏi.
Tôi đáp lại với một nụ cười.
“Đến lúc quay về rồi.”
Rachel nghiêng đầu bối rối. Trong khi đó, tôi thử sử dụng một trong những tính năng mới của laptop.
Tôi ấn vào nút ‘Liên kết Trang bị’ ở vị trí mới trong chiếc smartwatch của mình. Sau khi lướt qua các trang bị khả dụng mà bản thân sỡ hữu, tôi ấn vào hình xe máy.
[‘Agusta Vigilante’ của Kim Hajin đã được tìm thấy…]
[Liên kết Trang bị hoàn tất]
[Agusta Vigilante sẽ di chuyển theo ý muốn của Kim Hajin.]
Tôi thử điều khiển nó thông qua suy nghĩ.
‘Đến với ta. Đến với ta.’
Sau vài phút, chiếc xe máy đang đỗ ở đâu đó chạy đến với tiếng động cơ ngầu lòi.
Thú vị thật.
Không nghĩ gì nhiều, tôi ngồi lên.
“Chờ đã!”
Đột nhiên, một bàn tay mạnh mẽ ghì lấy tôi.
“…?”
Mà ,chắc chắn đó là Rachel rồi.
“Có chuyện gì à?”
“Hajin-ssi, chờ một chút.”
“Hử?”
Rachel trỏ vào chiếc xe trong khi hơi rùng mình.
“Chả phải cậu đỗ xe ở giữa đường à?”
“Ừ đúng là vậy, nhưng…”
“Là ai—!”
Ngay sau khi tôi nói được vài lời, Rachel rút thanh Gatalyn ra.
“…Này Rachel?”
“Suỵt, tôi nghĩ có sát thủ. Chiếc xe này đã tự động di chuyển đến đây.”
Lẩm bẩm trong cơn sốc ,cổ cầm kiếm lên. Thanh kiếm sớm tỏa ra ánh sáng vàng óng.
“Lộ diện đi.”
Giọng cô ẩn chứa đầy sát ý.
Nhưng hiển nhiên làm gì có ai trả lời .
Rachel liền lặp lại bằng tiếng Anh.
“…Show yourself.”
“…”
“Đừng có trốn như một thằng thỏ đế nữa.”
Dù đuổi hình bắt bóng với một kẻ thù vô hình tưởng tượng, Rachel có vẻ như chắc mẩm về mối hoài nghi của mình . Nhìn bộ dạng đó, chắc cô đã trải nghiệm nhiều tình cảnh tương tự trước đây.
Rốt cuộc , phải bị á·m s·át bao nhiêu là lần mới có thể phản ứng như này?
Tôi không thể không thấy thương cảm cho cô ấy. Tuy nhiên, Tôi vẫn tiếp tục và ngồi lên xe .
“Hajin-ssi! Chiếc xe đó rất nguy hiểm!”
“Đừng lo quá, chỉ là tự động lái thôi.”
“…?’
“Nhìn nè.”
Tôi ra lệnh cho chiếc xe di chuyển. Cùng thời điểm đó, tôi nói ra mệnh lệnh cho Rachel nghe thấy.
“Chạy một vòng tròn quanh chúng tôi.”
Brừm, Brừm.
Chiếc xe bắt đầu chạy trên cát với một tốc độ đáng sợ.
Mặt khác, Rachel thần thờ nhìn chằm chằm vào chiếc xe máy. Đồng tử của cô run lên như đang hứng phải đ·ộng đ·ất.
“Ah…”
“Tôi hiểu mà. Công nghệ đã cải tiến rất nhiều trong những năm gần đây. Cố đừng để nó bỏ xa quá đấy.”
“…Ah, uaah.”
Rachel không nói lên lời vì xấu hổ. Cô lấy tay che mặt và lắc đầu liên tục, trước khi… một cuộc gọi đến bất ngờ giúp cô thoát khỏi tình cảnh này.
Tút tút—
“C-Chờ một chút. Tớ cần nghe nó… Tôi nghe?”
Rachel lấy cuộc gọi làm cái cớ để chuồn đi.
Cuộc gọi không quá lâu, và cô ấy nhanh chóng quay trở lại với khuôn mặt nghiêm trọng.
“Hajin-ssi”
“Sao vậy?”
“Có vẻ như đã có những tờ giấy lạ xuất hiện trong Hầm Ngục mà chúng tớ chinh phục.”
**
Một tuần sau.
[Xếp hạng Guild tháng năm… Hiệp hội Hoàng Gia Anh đã trỗi dậy. Nan Chi Bản Chất vẫn giữ vị trí số 1 trong suốt 3 tháng qua]
[Thánh ân của Tạo Hóa đang dần hồi sinh. Kim Suho và Yi Yeonghan đang được Anh hùng trên toàn thế giới theo dõi]
Bên trong chiếc xe limousine sang trọng, Yoo Yeonha đang đọc Thời Báo Violet cùng với một tờ báo bình thường.
“…Hm.”
Vì một số lý do ,Yoo Yeonha bĩu môi.
Cô cảm thấy ghen tỵ với Hiệp hội hoàng gia Anh – hội đã lọt vào top 20 với sự giúp đỡ của Jeronimo, thứ hợp tác mà Yoo Yeonha luôn thèm khát cho Nan chi Bản chất. Chỉ là …cô chưa từng có cơ hội đề cập chuyện đó với Kim Hajin.
“Chúng ta đến nơi rồi ạ.”
Chiếc Limousine dừng lại. Yoo Yeonha nhìn ra ngoài cửa sổ , nơi một con tàu du lịch hạng sang đang đậu bên bến sông Hàn.
Hôm nay ,cô đã lên kế hoạch cho một cuộc họp dành cho Giới Quý Tộc.
“…Cảm ơn.”
Giới Quý Tộc là tên của một nhóm bạn mà Yoo Yeonha tạo ra.
Ban đầu, nó chỉ là một dự án cho vui trước khi cô nhập học Cube, nhưng kể từ khi học năm hai, cô đã mở rộng nó ra hơn.
Đầu tiên, cô mời các quan chức cấp cao với sự giúp đỡ của cha mình. Sau đó ,cô đã quyên góp cho các trường đại học và tổ chức từ thiện dưới tên của Giới Quý Tộc. Rồi từ từ ,cô bắt đầu thu nạp những học viên triển vọng với gia cảnh tốt.
Bây giờ, Giới Quý Tộc đã có hơn 200 thành viên.
Tất cả 200 người đều là những người lãnh đạo tương lai của Hàn Quốc.
“Tôi sẽ đợi ở gần đây.”
“Được thôi~”
Yoo Yeonha xuống xe.
Cộc ,cộc.
Bước đi trên đôi giày cao gót quen thuộc, cô đến lối vào của chiếc tàu du lịch. Các bảo vệ tàu nhận ra và cho cô vào mà không cần xác minh danh tính của cô ấy.
Yoo Yeonha bước lên tàu.
“…Hửm?”
Cô nhìn lướt qua boong tàu và nhanh chóng nhận ra một vị khách đến sớm.
Vị khách này đang dựa vào lan can của boong tàu và chăm chú nhìn vào thứ gì đó. Yoo Yeonha cố kìm nén trái tim đau đớn của mình và từ từ bước đến gần .
“…Nayun?”
“Oaaa!”
Vị khách giật mình và tắt vội chiếc smartwatch .
Cô gái đang lúng túng dựa vào lan can chính là Chae Nayun.
“O-Oh, xin chào.”
“…Cậu đang làm gì vậy?”
Yoo Yeonha nhìn vào chiếc smartwatch của Chae Nayun
“K-Không có gì cả.”
Mặc dù đó là những gì Chae Nayun nói, nhưng Yoo Yeonha nhanh chóng biết được thông qua chiếc đồng hồ thông minh của riêng mình.
[Thưa chủ nhân, một người dùng có biệt danh ‘imgosuda’ đã yêu cầu kiểm tra lý lịch về Kim Hajin cũng như nơi ở hiện tại của anh ta.]
[Hiện tại, chúng tôi để yêu cầu ở hàng chờ.]
Yoo Yeonha đọc tin nhắn cô nhận được và nhìn lên Chae Nayun.
“…hui, hui~”
Cô ấy vừa huýt sáo vừa toát mồ hôi lạnh.
Yoo Yeonha gượng cười.
Cô đã nghe tin đồn rằng Chae Nayun đang muốn điều tra về Kim Hajin. Cô cũng biết rằng Chae Nayun đã bị lừa hàng chục lần do thứ hạng thấp của mình trong Đại tiệc Violet .
“Cậu có muốn vào trong không? Tớ đã chuẩn bị một phòng riêng rồi.”
“Ư-Ừ.”
Yoo Yeonha dẫn Chae Nayun vào căn phòng riêng mà cô đã chuẩn bị cho những người bạn thân của mình.
“Nơi đây là như nào vậy?”
“Chúng ta có thể gặp nhau ở đây. Cậu không muốn bị quấy rầy phải không? Người khác sẽ đến sớm thôi.”
“Ừ. Ở đây nè, nó ghi là ‘người thi hành’. Có phải là nói về anh hùng cấp độ trung-thấp không?”
[Anh hùng Nan chi bản chất, Chae Nayun]
[Người thi hành.]
“Ồ~ nó hả?”
Người thi hành là một danh hiệu mới mà Yoo Yeonha làm cho Chae Nayun. Mặc dù Chae Nayun dễ dàng vượt qua các Anh hùng có cấp bậc trung-thấp về sức mạnh, nhưng cô không thể được thăng cấp do chẳng có chiến tích.
“Hiệp hội phân loại các Anh hùng dựa trên cấp bậc, nhưng tớ không định đi theo hệ thống của họ suốt nên đã thử tự tạo ra một cái. "
Thực tế thì, không nhiều người hài lòng với hệ thống cấp bậc của Hiệp hội.
Vì vậy, Yoo Yeonha đã tạo ra những danh hiệu mới để phù hợp với các đặc điểm đa dạng của Anh hùng.
Hiện tại, cô ấy có 5 danh hiệu: Người thi hành, Kẻ hủy diệt, Hộ vệ, v.v. Trong đó thì ,Người thi hành là danh hiệu cao nhất.
“Ừ, đó chính là cấp bậc mà hầu hết các đội trưởng đều ở trong đó.”
“Ồ vậy sao? Tớ khá ngạc nhiên đó.”
Cốc,cốc—
Vào lúc đó, một tiếng gõ cửa phát ra.
—Khách đã đến rồi.
“Có vẻ như họ đã ở đây rồi.”
Yoo Yeonha cười với Chae Nayun.
“Ừ.”
Chae Nayun hờ hững gật đầu.
“Vào đi.’
Với lời mời của Yoo Yeonha, cánh cửa bật ra ,và ba gương mặt quen thuộc bước vào.
Shin Jonghak, Kim Suho và Yi Yeonghan.
Họ là ba ngôi sao hiện đang nổi sóng khi chỉ mới 21 tuổi.
“Hey~ đã được một khoảng thời gian rồi nhỉ~”
Kim Suho vẫy tay với một nụ cười rạng rỡ.
“Tránh ra.”
“Woa!”
Shin Jonghak đẩy Kim Suho sang một bên và đứng trước mặt Chae Nayun.
“…Cậu dạo này thế nào?’
Giọng hắn da diết và đầy cảm xúc. Yoo Yeonha lắc đầu khi nhìn Shin Jonghak.
“Cũng vẫn thế . Còn cậu thì sao? Trông cậu ngày càng đáng sợ hơn thôi.”
“…Hahaha, đó là một cách hài hước khi nói về vẻ điển trai của tớ.”
“Cậu điên à?”
“A, mệt quá.”
Yi Yeonghan phớt lờ Chae Nayun và Shin Jonghak và lê bước đến chiếc ghế sofa. Sau khi gieo mình xuống, cậu ta uốn éo như một con gián khổng lồ mà lẩm bẩm.
“A~ Thánh ân của Tạo hóa đúng là quá đáng mà. Họ gửi tớ đi tận ba Hầm Ngục mỗi tháng~”
“…Chả phải cậu nói là muốn đi à? Cậu rõ ràng đã nói cậu muốn mua con Lambo gì đó thay.”
Cảm thấy có lỗi, Kim Suho chọc lưng Yi Yeonghan trong khi lẩm bẩm đáp trả.
“Là Lamborghini. Oi, Đội trưởng Kim, cậu nghĩ cậu sẽ an toàn nếu tớ báo cáo cậu lên Hiệp Hội vì bắt tớ làm việc quá sức sao?”
“Ô làm ơn đi, cậu đã có thứ cậu muốn rồi, phải không?”
“…um, Tớ đã đặt hàng rồi.”
Kim Suho giờ đã trở thành Đội trưởng, còn Yi Yeonghan là một thành viên trong đội của cậu ta. Khi có sự khác biệt lớn về cấp bậc giữa hai người tham gia công ty hoặc bang hội vào cùng một thời điểm, thường có những xích mích nổ ra giữa họ. Tuy nhiên, không có gì giống như vậy giữa Yi Yeonghan và Kim Suho.
“Chae Nayun, tý nữa cậu có muốn làm một trận không?”
“Chắc rồi, nhưng chuẩn bị tâm lý thua đi đó.”
“…Cứ chờ xem.”
Trong khi Chae Nayun và Shin Jonghak đang lên kế hoạch đánh nhau, Yi Yeonghan bật TV màn hình phẳng lớn trên tường.
—…Thông báo khẩn cấp.
“Hửm?”
“Cái gì vậy?”
“Có vẻ như có một trường hợp khẩn cấp.”
Bản tin đột ngột thu hút sự chú ý của cả nhóm.
—Một tòa tháp bí ẩn đã xuất hiện giữa Đại Tây Dương. Tòa tháp có kích thước chưa từng có này dường như đã mọc lên từ đáy sâu đại dương. Những con quái vật biển gần đó được cho là b·ạo l·ực hơn…
**
Cùng lúc đó. Sau khi nghe báo cáo khẩn cấp, Yun Seung-Ah nhanh chóng mở TV lên.
— Một tòa tháp bí ẩn đã xuất hiện giữa Đại Tây Dương…
Tin tức về việc phát hiện Tòa tháp đã hiện lên trên TV.
“…Cái quái gì vậy?”
Yun Seung-Ah gần như bị sốc đến mức ngất xỉu. Mới 10 phút trước, Đại tiệc Violet còn không có báo cáo nào về Tòa tháp mới. Thực tế là có một chút chậm trễ giữa việc công bố thông tin cho công chúng và Đại tiệc Violet cho thấy rằng điều này là đột ngột và hoàn toàn bất ngờ.
— Hiện tại không có bất cứ thông tin gì về Tòa tháp này. Nó dường như đã ngoi lên từ trận đ·ộng đ·ất ở biển sâu xảy ra tám phút trước.
“…”
Yun Seung-Ah sững sờ nhìn Tòa tháp.
Cô chỉ có thể nghĩ duy nhất một điều
Đó là kịch bản duy nhất có thể giúp Thánh ân Tạo Hóa hồi sinh trọn vẹn, cũng cách duy nhất để Thánh ân Tạo Hóa giành lại vị trí số 1 thèm muốn lâu nay.
**
___
[Căn cứ Đoàn Kịch Tắc Kè] [Thoải mái]
—Không gian thư giãn.
Bạn như được trẻ hóa khi ở trong khu vực này.
*Ở đây hơn 8 tiếng sẽ giúp thư thả đầu óc.
*Ở đây hơn 24 tiếng sẽ khiến bạn hạnh phúc.
*Ở đây hơn 96 tiếng sẽ giúp bạn tăng toàn bộ chỉ số thêm đến 0.5 điểm.
—Thật là một Không khí sảng khoái.
Mật độ ma năng cao của khu vực giúp không khí luôn được trong lành.
*Ở đây hơn 8 tiếng sẽ chữa các bệnh nhẹ.
___
Như trên, nơi ẩn náu của Đoàn Kịch Tắc Kè đã lột xác từ địa ngục thành thiên đường. Bốn thành viên trong hội, Setryn, Jain, Sếp và Cheok Jungyeong hiện cũng đang sống ở đây.
Ngồi trên chiếc ghế bành tự làm, tôi đang xem TV.
—Hiện tại không có bất cứ thông tin gì về Tòa tháp này. Nó dường như đã ngoi lên từ trận đ·ộng đ·ất ở biển sâu xảy ra tám phút trước.
—Hiệp hội Anh hùng đã triển khai các điều tra viên, nhưng vì Tòa tháp quá sâu nên không thể vào Tòa tháp theo cách thông thường…
Tòa tháp Mong Ước.
Một Tòa tháp khổng lồ - nơi như thể chứa đựng tất cả hy vọng, ước muốn và sự phẫn uất của nhân loại.
“Ồ? Cái gì vậy?”
Setryn, người đang được xoa bóp lưng bởi lũ yêu tinh , hỏi.
“Lính mới ,có phải cái vé vào cổng mà cậu đã nói…”
Mặt khác, Jain quay sang tôi với đôi mắt mở to. Cô ấy đúng là có giác quan nhạy bén thật.
“Đúng vậy.”
Tôi gật đầu.
Hiện tại tôi đã có vé vào cổng trong tay.
Đây chính vé để vào Tòa tháp Mong Ước
Vé vào cửa mà tôi có là vé hạng cam.
“…Để ta xem.”
Jain lấy cái vé vào cổng.
“Cái gì vậy? Cho ta xem với.”
Sếp thức dậy sau giấc ngủ ngắn và nhìn lên tấm vé vào cổng.
Jain đọc những dòng chữ được viết trên mặt sau của tấm vé.
“Bằng cách sở hữu chiếc vé này, bạn có thể tới một địa điểm được chỉ định vào ngày hẹn . Ngày hẹn là… ”
Ngày 1 tháng Bảy.
Sau ngày 1 tháng 7, tất cả vé vào cổng sẽ biến mất và vé mới sẽ được phát hành. Ngày hẹn tiếp theo sẽ là ngày 1 tháng 9.
* Lưu ý - những người tham gia vào địa điểm này sẽ trải qua một "thay đổi cân bằng" nhỏ cho cả sân chơi.
“Ồ? Có vẻ vui đó. Này nhóc thực tập, cậu định sử dụng nó à?”
“Không.”
Vé vào cửa có nhiều thứ hạng khác nhau. Mặc dù mức màu cam là đã trên mức trung bình, nhưng nó không phải là thứ tôi muốn.
“Tại sao không?”
“Màu này không phải thứ tôi muốn.”
“…Màu?”
“Đúng vậy.”
Vé vào cổng có các hạng sau.
Trắng.
Không có lợi ích gì khi có vé trắng. Do đó, vé trắng thậm chí còn hiếm hơn vé đỏ.
Xanh lá cây.
Chủ sở hữu vé xanh có thể chọn mức độ khó trong hướng dẫn của Tháp.
Vàng.
Ngoài các quyền lợi của vé xanh, chủ sở hữu vé vàng còn được cung cấp thêm phần hướng dẫn-và người sử dụng chỉ được cung cấp thực phẩm.
Cam.
Ngoài các quyền lợi của vé vàng, chủ sở hữu vé cam có thể nhận được v·ũ k·hí cơ bản.
Đỏ.
Ngoài các quyền lợi của vé cam, chủ sở hữu vé đỏ còn có thể chọn một người bạn đồng hành để cùng tham gia. Tất nhiên, họ có thể vào một mình nếu muốn.
“Tôi đang chờ đợi vé màu đen.”
Vé vào cổng mà tôi muốn là màu đen.
Không có vé đen ,thì chẳng có lý do gì lại vào tháp sớm.
“Màu đen?”
Sếp hỏi.
“Vâng, màu đen.”
Vé màu đen hoạt động hơi khác so với các vé khác. Chủ sở hữu vé màu đen sẽ không nhận được các lợi ích từ các vé hạng trước. Thực tế, họ chỉ có thể chọn hướng dẫn có độ khó cao nhất. Nếu vậy, họ sẽ trở nên bất lợi.
Tuy nhiên, vé đen có một lợi ích vượt xa các bất lợi kia.
‘Kỹ năng’
Khái niệm "kỹ năng" không tồn tại trong thế giới này.
Tuy nhiên, nó lại tồn tại trong Tòa Tháp Mong Ước.
Nếu được sử dụng đúng cách, bạn có thể chiến thắng người mà bạn bình thường không thể đánh bại và đạt được một mục tiêu mà trong thế giới thực không thể thực hiện được.
Đó chính là lý do vì sao nó được gọi là Tòa tháp Mong Ước.
Nói cách khác, Tòa tháp này là cơ hội để những ai không có tài năng trời phú tỏa sáng.
Theo nghĩa đó, thì vé màu đen là Vé VIP.
Bằng cách vào Tháp Điều ước với tấm vé đen, tôi sẽ có được ‘thưởng kỹ năng” mà không mất một phí nào cả.
“Vé màu đen?”
“Đúng vậy.”
“Màu sắc của thẻ có liên quan à? Làm thế nào mà ngay từ đầu mà cậu biết?”
“Tôi có một nguồn cung cấp thông tin tốt. Thực tế, tôi cũng chẳng biết nhiều lắm.”
Việc phân phát vé vào cổng đã bắt đầu.
Chúng có thể xuất hiện ở bất cứ đâu: hộp cát trẻ em chơi, xác quái vật bị thợ săn g·iết c·hết, rương kho báu được tìm thấy trong Hầm Ngục.
Và vào ngày đặt trước, những tấm vé này sẽ trở thành Cổng kết nối với Tháp Mong Ước.
“Ngay cả khi cậu có nguồn cung cấp thông tin tốt, nó mới chỉ… không, đừng quan tâm, ta sẽ không soi mói nữa.”
“Cảm ơn.”
“Chính sách của ta là không soi mói.”
“Tôi hiểu…Vậy, mọi người đã nghe gì về Pandemonium chưa?”
Vì hàng loạt các vụ khủng bố xảy ra, có rất nhiều tổ chức ở Pandemonium rất sợ Đoàn Kịch Tắc Kè. Lợi dụng điều này, tôi tuyên bố công khai rằng tôi sẽ xem xét lại việc t·ấn c·ông nếu họ đưa ra bất kỳ vé vào cửa nào mình tìm thấy.
“Chẳng có gì hết trơn…”
Khoảng khắc Jain lắc đầu…
Woong—
Smartwatch của cô đột nhiên reo lên.
Jain nhìn xuống đồng hồ mà không hề thay đổi biểu cảm.
“Hửm?”
May mắn của tôi có vẻ đang hoạt động hết công sức, nhỉ?
“Ta vừa nhận được một tin nhắn. Thật ra, mấy gã này đã tìm thấy tấm vé…”
Jiing—
Jain chiếu hình ảnh vé vào cửa được gửi qua.
“…Haha.”
Một nụ cười nở trên khuôn mặt tôi.
Tấm vé đen chiếu trên tấm ảnh ba chiều thật đẹp ,..đúng như tôi đã nghĩ.