Nhân Vật Ngoài Lề Tiểu Thuyết

Chương 94: Lo lắng (2)



Bắn cung là môn khai màn ngày thứ bảy của Hội Thi giữa các Lớp . Cũng giống như bóng đá, một đám đông lớn tập trung ở t·rường b·ắn cung. Trong thế giới này, bắn cung là một môn thể thao đối kháng cực kì khắc nghiệt , và cũng vì thế nên có rất nhiều người muốn xem nó.

Sẽ thật nhàm chán khi chỉ bắn mục tiêu ở xa. Có gì vui đâu khi bắn một mục tiêu cách đó 1 km- khoảng cách mà người thường còn chẳng thể nhìn thấy cơ chứ? Trong thế giới này thì kỉ lục về khoảng cách có rất ít ý nghĩa.

Thay vào đó, Bắn cu·ng t·hường đi kèm với hàng đống các hiệu ứng ma thuật, các loại quái vật triệu hồi để gây trở ngại cho các cung thủ. Những hiệu như thế khiến khán giả có nhiều thứ để xem hơn, và cũng khiến môn thể thao này trở nên kịch tính thay vì chỉ đơn thuần là nhắm vào mục tiêu nào đó. Hoàn toàn bình thường khi những cung thủ chuyên nghiệp đều giàu có và nổi danh cả.

“… Mm”

Hiện tại, tôi đang ngồi trong phòng chờ và xem một trận đấu bắn cung diễn ra bên ngoài.

Thể lệ cuộc thi rất đơn giản. Hai cung thủ sẽ đứng trên mỗi làn của riêng họ và mỗi làn rộng 75m. Cả hai chỉ có duy nhất một cơ hội và điểm số được tính theo khoảng cách mà họ bắn trúng.

Nhưng một điều quan trọng cần lưu ý là cuộc thi được tổ chức không theo thể thức giải đấu. Bởi vì chi phí cho mỗi trận bắn cung không hề rẻ, thế nên đại diện mỗi lớp chỉ được tham gia vào một trận đấu. Nói cách khác ,sẽ có tổng cộng sáu trận đấu với hai đại diện mỗi trận. Thứ hạng tổng xắp từ 1 trở xuống 12 sẽ được quyết định bằng số điểm họ ghi được trong trận của mình.

-Trận đấu giữa lớp ‘Chấp thuận’ và lớp ‘ Trồng trọt’ đã kết thúc. Hiện tại, kỉ lục hiện giờ là 320 mét được lập bởi Eutass Haim.

Trận đấu thứ năm kết thúc nhưng kỉ lục vẫn giữ nguyên là 320 mét. Tôi sẽ sớm biết vì sao.

“ Trận đấu cuối cùng sẽ diễn ra giữa lớp ‘Sự thật’ và lớp ‘Đức hạnh’. Người đại diện của hai lớp vui lòng bước ra.”

Một nhân viên gọi tôi. Đại diện của lớp ‘Sự thật’ là tôi và đại diện cua lớp ‘Đức hạnh’ là một học viên người Pháp tên là Baire Moren. Moren là một nhân vật mà tôi biết. Hắn ta là một trong những xạ thủ thuộc hàng top trong Cube. Trong tương lai, Hắn sẽ gia nhập vào ‘Thánh ân của tạo hóa’ và là người ngáng đường Kim Suho. Là một kẻ cơ hội, cuối cùng hắn ta sẽ gia nhập vào phe của Kim Suho. Về kỹ năng bắn cung đơn thuần thì hắn ta hơn Chae Nayun. Tôi liếc nhìn Moren và kiểm tra độ thành thạo Gift của tôi.

= = =

▷[ Siêu xạ thủ ]

[ Hạng trung] [ Thuộc tính tinh thần] [Đang tiến hoá– Cấp 6]

[ EXP 27% ]

===

Nó chỉ mới cấp 6, và điểm kinh nghiệm của nó cũng thấp.

Mặc dù hơi lo lắng ,nhưng tôi chẳng tin là mình có thể thua.

“ Vâng ,thưa quý vị. Người đại diện mỗi lớp đang tới. Học viên Kim Hajin và học viên Moren, vui lòng tiến vào vị trí thi đấu.”

Tôi rời khỏi phòng chờ với cây cung treo trên lưng.

**

Hiện tại đang là giữa trưa, mặt trời đang trên đỉnh, Chae Nayun đang ngồi trên ghế khán giả với một túi bỏng ngô và một lon Coke

“… Tại sao lại có nhiều pháp sư thế?”

Chae Nayun lẩm bẩm khi nhìn quanh khu vực bắn cung. Cô dành phần lớn buổi sáng để lảng vảng quanh trường, sau đó đến t·rường b·ắn cung cùng với đồ ăn khi đến lượt thi đấu của Kim Hajin. Cô thật sự ngạc nhiên khi có nhiều pháp sư quanh đây.

“Một pháp sư 8 sao sẽ đến đây hôm nay. Có lẽ họ đến đây để gặp cô ấy.”

Yoo Yeonha chỉ tay vào khu vực khán đài VIP cách đó một chút.”

“Oh, pháp sư Ah Hae-In hở?”

Ah Hae-In. Cô ấy là Pháp sư 8 sao gốc Pháp, nhập tịch vào Hàn Quốc năm 11 tuổi.

Là một trong 300 pháp sư 8 sao trên toàn thế giới, cô ấy còn rất trẻ và vô cùng xinh đẹp. Mặc dù có tính cách kì lạ, nhưng cô ấy vẫn cứ là một thần tượng đối với các pháp sư trẻ.

“ Mình nghe là cô ấy đang đến . Thảo nào mình có thể cảm thấy trận đ·ộng đ·ất từ rất xa.”

Động đất là hiệu ứng ma thuật phổ biến nhất trong cuộc thi bắn cung. Ngoài ra còn có triệu hồi quái vật hoặc là bẫy thực vật, mà Chae Nayun đang mong chờ được thấy.

Cô ấy không thể chờ đợi được việc được nhìn thấy Kim Hajin đau đớn.

-Tiếp theo là đại diện của lớp ‘Sự thật’, Kim Hajin và đại diện của lớp ‘Đức hạnh’ Baire Moren.

“Oh, đến trận của lớp ta rồi.”

Chae Nayun nhìn vào t·rường b·ắn cùng bỏng ngô trên tay.

Kim Hajin và Baire Moren lại gần và bắt tay nhau , rồi tách ra và đi về làn của họ.

“Hmm…”

Yoo Yeonha chống cằm quan sát chuyển động của Kim Hajin.

Vừa nãy, Kim Hajin bước vào làn , mặt đầy tự tin.

“Có vẻ chúng ta không cần phải lo lắng gì rồi.”

Cuộc thi giữa các lớp là sự kiện liên quan mật thiết tới lòng tự hào của các học viên. Hơn nữa, lớp ‘Sự thật’ là lớp rất hiếu thắng. Kết quả là, mỗi lần lớp ‘Sự thật’ thua cuộc, họ lại cay cú. Cảm xúc đó cũng giống như việc Hàn Quốc thua cuộc trong các cuộc thi quốc tế vậy.

“… Nhân tiện, hắn đang lẩm bẩm cái gì thế?”

Ngay lúc đó, Chae Nayun nhíu mày. Yoo Yeonha chuyển ánh mắt sang hai cung thủ.

Thật vậy, Baire Moren đã nói điều gì đó với Kim Hajin

“Kháy bẩn, mình đoán thế? Baire Moren là một kẻ ranh mãnh và xấu tính.”

“Thật sao?”

Yoo Yeonha hiếm khi đưa ra thông tin sai lệch, vì vậy Chae Nayun tin tưởng cô hết lòng.

‘Bây giờ khi mình nhìn kĩ hơn, có vẻ như hắn đang khiêu khích Kim Hajin. Hiểu rồi, Moren đúng là một tên rác rưởi’

*

Để chào đón vị pháp sư 8 sao , khu vực khán đài VIP được trang hoàng lộng lẫy cùng đầy đủ đồ ăn thức uống .

“… Nữ công tước Ah Hae-In, đó có phải là cháu của ngài không?”

Trong giờ nghỉ, một pháp sư 5 sao tình nguyện làm người phục vụ, kính cẩn hỏi.

“Không chính thức là vậy. Ta là người sáng lập ra tộc Ah, nên ta không có người thân.”

Ah Hae-In cười toe toét khi cô nhìn xuống khu vực bắn cung. Một phần lý do cô đến đây hôm nay là để nhìn thấy cháu trai của mình. Có vẻ nó khá lớn xác rồi nhỉ. Nó được nổi bần bật chỉ vì nó đứng cạnh một tên có vẻ ngoài trung bình. Vị pháp sư 5 sao nhìn Ah Hae- In đầy tôn kính, và run run nói.

“… Ah, trận đấu bắt đầu rồi ạ.”

“Vậy sao?”

Ah Hae-In đặt tay lên một quả cầu đặt trên bục đỡ trước khán đài.

“Ta chỉ cần làm tương tự những gì ta làm lúc trước phải không?”

“Dạ, ngài có thể bắt đầu với một trận đ·ộng đ·ất nhỏ.”

“Ta có thể làm bất cứ thứ gì ta thích từ 350 mét trở đi phải không? Vì chẳng có ai vượt qua khoảng cách 350 mét cả.”

“… Dạ, nhưng những chướng ngoại vật phải giống nhau ở hai làn.”

Ah Hae-In cười phá lên trước lời nói của pháp sư 5 sao. Sau đó, cô đáp trả lại hắn.

“Việc gì ta phải làm điều đó chứ? Ngươi biết ta yêu cháu ta nhiều tới mức nào không?”

“Ah… ahahaha… Chà, nó chỉ là một cuộc thi nhỏ giữa các học viên. Nên chắc chắn sẽ không có vấn đề gì với những việc ngài sẽ làm. Thay vào đó, thưa nữ công tước, các học viên sẽ cảm thấy vinh dự vì có ngài tham dự.”

Các pháp sư cấp dưới đang thể hiện lòng trung thành quá mức, mà cũng còn có một lý do khác nữa. Pháp sư 8 sao là quý tộc trong những quý tộc, chỉ có 87 người tại hàn quốc. Danh hiệu ‘Nữ công tước’ chẳng phải để trưng mà. Bởi hội thi giữa các lớp có nhiều sự kiện, việc g·ian l·ận chỉ độc một kỳ thi bắn cung cũng chẳng thành vấn đề.

Trên thực tế, nếu Nữ công tước đến Cube với tư cách là một giảng viên đổi lấy sự ưu đãi như thế này thì sẽ là một món hời dành cho Cube.

“Là do ngươi nói đấy nhé.”

Ah Hae-In trả lời với nụ cười hài lòng.

**

“C·hết tiệt”

Thì ra đây chính là lý do mà kỉ lục chỉ có 320 mét.

Tôi mới chỉ vượt qua mốc 250 mét nhưng chân tôi đã đau vãi. Đó là bởi trận đ·ộng đ·ất vừa rồi.

“Wow, mày làm rất tốt nhỉ. Tao đoán tin đồn mày có một Gift đặc kĩ là thật nhỉ.”

Moren nói từ bên cạnh tôi. Tuy nhiên, hắn trông có vẻ rất thoải mái khiến tôi nghi ngờ về điều đang diễn ra. Đó là một nghi ngờ chính đáng bởi, mức độ ảnh hưởng của các chướng ngại vật hoàn toàn khác nhau giữa những lượt của tôi và hắn .

“Tsk, mày có vẻ rất thoải mái nhỉ.”

“Thế hả! Cuối cùng mày cũng nhận ra sự khác biệt giữa Sắt và Thách đấu à.”

“...Ehew”

Hắn tiếp tục khiêu khích tôi với vẻ mặt ngạo nghễ, làm cho tôi càng cay hơn.

Tôi mở rộng mắt và nhìn chằm chằm vào khán đài nơi mà pháp sư phụ trách điều khiển các vật cản ở.

Với ‘Thiên lý nhãn’, tôi thấy một người phụ nữ phương tây sử dụng phép thuật bên trong khán đài. Mái tóc đỏ và làn da trắng của cô ấy hòa quyện vào với nhau. Khắc trên chiếc áo choàng của cô ấy là 8 ngôi sao vàng, cùng một số pháp sư đang đứng bên cạnh ra sức nịnh nọt cô.

“Hm…”

Tôi biết người phụ nữ mà có ngoại hình như vậy.

Ah Hae-In.

Nghĩ lại, cô ta có mối quan hệ nào đó với Moren… Tôi lén lút mở smartwatch.

… Aha.

“Mày có định gửi lời chào với người dì yêu quý của mày trên kia không?”

“Huh? Ý mày là sao?”

Giả vờ không biết gì, khóe miệng nó hơi cong lên. Thằng chó chắc chắn biết chuyện gì đang xảy ra.

“Dì mày có vẻ thích tao nhỉ? Nãy giờ quấy tao hơi nhiều.”

“Mày có ý gì thế? Định viện cớ cho việc mày sắp bắn trượt à? Bắn nhanh lên đi nhé?”

“… Tsk.”

Tôi giương cung lên. Đột nhiên có một trận đ·ộng đ·ất nổ ra dưới chân tôi. Không chỉ có động đấy mà còn có trận mưa đá trút xuống chỗ tôi.

Mới chỉ mốc 300 mét mà có một đống thứ thế này. Có vẻ khó rồi đây.

Những viên đá lạnh lẽo đập vào vai và ngón tay đầy đau đớn, đồng thời chắn luôn tầm nhìn của tôi. Tuy nhiên, điều đó chỉ làm ý chí chiến thắng của tôi càng mãnh liệt.

Tôi tập trung tất cả các giác quan vào cây cung và mục tiêu của mình.

TANG!

Mũi tên đã bay trúng đích.

“… Huu.”

“Wow, chúc mừng mày nha.”

Tiếp theo là lượt của Moren. Nhưng trận mưa đá trút xuống hắn vừa nhỏ vừa mềm mại như …Evandel vậy. Còn của tôi thì như con rồng gãy cánh rơi xuống. Chỉ như vậy, Moren dễ dàng bắn trúng.

“Đến lượt mày rồi đấy.”

“…”

Sự thiên vị ngày càng tiếp diễn theo chiều hướng gia tăng. Tôi không còn cách nào khác ngoài mỉm cười, cố tỏ ra mạnh mẽ .[note]

Cuối cùng tôi cũng lết đến được mốc 350 mét sau bao cố gắng

-Cả hai đại diện đều phá được kỉ lục cũ! Kể từ mốc 350 mét trở đi, mục tiêu sẽ di chuyển nhanh hơn 50% và thứ tự bắn sẽ thay đổi! Nói cách khác, Baire Moren sẽ bắn trước!

Moren thở dài khi giương cung. Có vẻ hắn đang lo lắng.

Tôi nửa lo lắng nửa mong chờ ,tự hỏi chướng ngại vật tiếp theo là gì thì một đống dây leo khổng lồ bắn lên từ mặt đất.

“Whoa! Cái gì vậy”

Moren hét lên vì ngạc nhiên. Dây leo cao 10 mét bắn lên như muốn nuốt trọn cả làn.

Trong số chúng, có một số đặc biệt thân thiết với Moren và uốn éo quanh hắn, và sau đó là KWANG!

Chúng đập mạnh xuống mặt đất ngay cạnh Moren. Tuy nhiên hắn vẫn tỉnh bơ, bởi tất cả các xạ thủ điều rèn luyện sự kiên nhẫn và bình tĩnh.

Trừ khi hắn không bước ra khỏi vị trí bắn cung thì sẽ không lo bị dây leo t·ấn c·ông. Chúng ngoe nguẩy như đang hâm mộ và quạt mát cho hắn.

“… Ah!”

Tuy được Dì rất ưu ái nhưng Moren vẫn bắn trật.

Dưới áp lực của trận đ·ộng đ·ất và mưa đá liên tục, hắn không thể bắn trúng mục tiêu nhanh hơn tới 50%. Đây cũng chính giới hạn của Moren.

-Ah! Rất tiếc cho Moren đã bắt trượt mục tiêu của mình!

Lại tới lượt tôi. Thành thật mà nói, tôi đang rất lo lắng. Nhưng tôi vẫn giương cung, cố nuốt trọn nỗi sợ hãi.

Sau đó, đúng như tôi dự đoán, đám dây leo c·hết tiệt trở nên nhiệt hơn như đuôi chó ngoe nguẩy khi lâu ngày không gặp chủ.

“…”

Tôi cạn lời một lúc.

Bất cứ ai cũng có thể thấy sự thiên vị đang diễn ra. Nhưng tôi chỉ cần xé nát nó. Theo một cách nào đó, tôi cũng có một hậu thuẫn đáng kinh ngạc bởi nữ thần may mắn kia mà.

Tôi giương cung. Ngay lập tức, bọn dây leo trở nên hung dữ hơn như thể chúng vừa bị bồ đá. Tôi có thể thấy sự điên loạn của chúng từ đây.

Đến lúc bố mày nghiêm túc rồi.

Tôi kích hoạt ‘Đạn thời gian’. Ngay lập tức, mọi thứ chậm lại, tuy nhiên mục tiêu cách đến 350 mét và dù nghĩ thế nào tôi cũng không thể bắn trúng được mục tiêu. Các góc bắn đều không khả thi, mục tiêu thì bay trên không trung và đám dây leo thì di chuyển rất tỉ mỉ chặn hoàn toàn các góc bắn.

Sắp cạn thời gian rồi.

Mục tiêu có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Tôi siết chặt tay và bặm môi.

Trong tình huống không thể sử dụng ma thuật, tôi có thể bắn một mũi tên xuyên qua những dây leo đó bằng cách ngắm bắn bình thường không?

… Ngay khi tôi đang nghĩ về việc từ bỏ, thì một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi.

“Quét.”

Tôi lẩm bẩm.

Tôi quét cung và mũi tên của tôi , và con số của chúng lần lượt là 40 và 41.

Độ đàn hồi của dây cung, tính linh hoạt của mũi tên, tất cả đều được tăng cường.

Tôi mở rộng mắt và nhìn qua những dây leo để xác định mục tiêu.

Dự đoán chính xác quỹ đạo chuyển động của mục tiêu, tôi vặn mũi tên hơi nghiêng sang phải. Sau đó, tôi kéo dây cung.

Shwiik-!

Mũi tên bay về phía trước, uốn cong một cách kì lạ. Nó bay sang phải, né hết tất các trước ngại vật trên đường đi, rồi uốn sang trái trước khi phi thẳng như một viên đạn.

Kết quả đã rõ ràng.

-…Kim Hajin của lớp ‘Sự thật’ đã thành công trong việc bắn trúng mục tiêu ở khoảng cách 350 mét!

“Cái quái gì vậy! Tại sao mũi tên đó lại uốn cong được?”

Sau khi sốc khi xem quỹ đạo mũi tên của tôi. Moren thốt lên với vẻ mặt đầy hoài nghi.

“Mày dùng phép thuật phải không?”

“Mày nghĩ tao dùng mà Dì mày không biết à?”

“Vậy thế là sao…”

Tôi cười thầm. Giờ tôi đã dành vị trí thứ nhất ngay cả khi đối mặt với sự thiên vị trắng trợn như vậy, tôi cần phải làm cho rõ chuyện g·ian l·ận này.

“Đó là khác biệt giữa trình Sắt và Thách Đấu đó, nhóc con!”

Tôi quay lại và kiểm tra smartwatch của mình.

Tôi vừa cảm thấy gì đó.

Chắn chắn là thế.

Tôi đã nhận được một Gift.

“… Mình biết mà.”

Có một vài thông báo trên smartwatch.

[Bạn đã bắn một mũi tên cong. Độ thành thạo của ‘Siêu xạ thủ’ tăng thêm 15% EXP]

[Gift hạng thấp, ‘Quỹ đạo cong’ đã được thêm vào ‘Siêu xạ thủ’]

= = =

‘Quỹ đạo cong’

-Những cú bắn tầm xa sẽ bị bẻ cong, độ cong sẽ tùy thuộc vào ý muốn của xạ thủ.(Mức độ cong sẽ thay đổi vào cấp Gift và loại v·ũ k·hí.)

= = =

“…”

Khóe miệng tôi nhếch lên.

‘Quỹ đạo cong’

Một Gift cấp thấp đã thêm vào ‘Siêu xạ thủ’

Nhắc lại chút, điểm mạnh nhất trong Gift của tôi là phạm vi sử dụng. Nghĩa là kinh nghiệm s·ử d·ụng s·úng có thể áp dụng được lên cung. Tương tự, một Gift được áp dụng trên cung vẫn có thể sử dụng được trên súng. Nói cách khác, từ bây giờ tôi có thể bắn được những viên đạn đi quỹ đạo…parabol!