Theo định nghĩa, đó là đặc tính sinh lý bẩm sinh hoặc đặc điểm liên quan đến sức khỏe của một người.
Định nghĩa đó cũng được áp dụng cho thế giới này, làm nó cũng gần tương tự với Gift. Và cũng không sai khi nói ‘Thể chất’ là một Gift của cơ thể.
Có đủ loại ‘Thể chất’: Phục hồi nhanh hơn, hồi phục ma năng tốt hơn, có các chức năng cơ quan vượt trội.
Tuy nhiên, ‘Thể chất’ mà tôi dự định tạo ra sẽ phức tạp hơn một chút.
===
[Rối loạn ma lực]
□Hệ r·ối l·oạn
-- Một ‘Thế chất’ sẽ nhốt ma năng bên trong cơ thể
===
‘Rối loạn ma lực’
Khiến cho cơ thể không thể sử dụng sức mạnh pháp thuật.
Nhìn thoáng qua , ta sẽ dễ dàng nhận thấy đó là một ‘Thể chất’ gây hại.
Tuy nhiên điều đó không áp dụng với tôi. Vì dù sao đi nữa, tôi cũng không sử dụng được ma lực bên trong cơ thể mình nên việc không xuất được ma lực cũng không ảnh hưởng gì. Ma lực từ ‘Dấu thánh’ khác hẳn với ma lực .
Đó là một chuyện quan trọng.
Tôi chẳng mất chi cả.
Vì thế tôi chỉ việc từ bỏ theo đuổi ma lực thôi.
Việc tôi biến tạo ra một hạn chế như vậy khiến cho việc lấy được một ‘Thể chất’ xịn với giá rẻ hơn.
===
‘Chuyển đổi năng lượng’
-Ma năng tích trữ bên trong cơ thể sẽ không mất đi, thay vào đó nó sẽ được chuyển thành năng lượng lưu trữ. Năng lượng được lưu trữ có thể tăng cường chỉ số vật lý của bạn lên gấp đôi giá trị cơ bản. Nhưng nó sẽ luôn được sử dụng mỗi khi cử động.
===
Đây là một hiệu ứng có lợi.
Nói cho đơn giản, chỉ số vật lý của tôi sẽ tăng lên gấp đôi nếu tôi ăn ngon ngủ khỏe.
Tuy nhiên, năng lượng tích trữ sẽ được sử dụng mỗi khi tôi chuyển động, vì vậy cuộc chiến càng kéo dài thì tôi trở nên càng yếu. Tuy nhiên, việc tăng chỉ số của tôi lên gấp đôi sẽ tránh được việc tôi c·hết vì bị phục kích.
Tôi nghĩ ‘Thể chất’ này sẽ có thể bù được điểm yếu lớn nhất của mình là bị phục kích. Mặc dù thế, chỉ số hiện tại của tôi khá đáng thương.
===
[Sức mạnh 2.570]
[Thể lực 2.580]
[Tốc độ 3.265]
[Nhận thức 4.220]
[Sức sống 2.670]
[Sức mạnh ma thuật 1.930]
===
Không có chỉ số nào tăng quá 0,2 điểm kể từ 1 tháng trước. Với tốc độ này, chỉ số của tôi sẽ chỉ quanh quẩn 4~5 điểm trong 10 năm tới. Với chỉ số chỉ ở ngang mức anh hùng cấp thấp này, không có cách nào để tôi có thể sống sót trong mạch truyện chính.
Như vậy, ‘Thể chất’ là cách tốt nhất để tôi có thể thu hẹp được khoảng cách.
Không ngần ngại, tôi bấm xác nhận…
“Oh, đợi một chút…”
Tôi thử thay đổi ‘Thể chất’ của tôi
[Ái lực Ma năng]
[Bạn không có đủ SP]
“Có thể nói tôi cần bao nhiêu điểm để nâng cấp không?”
Tôi nhận được câu trả lời khá nhanh chóng.
[Lượng SP cần thiết là 5500]
“…Thôi em chịu.”
Tôi thay đổi về lại ‘Rối loạn ma lực’ rồi ấn lưu
[Lượng SP cần thiết là 500. Lưu?]
Do hạn chế không thể xài sức mạnh pháp thuật, lượng SP ít hơn nhiều so với dự kiến. Sau khi tiêu 500SP, tôi còn khoảng 350SP.
Hiện tại, màn trình diễn âm nhạc của tôi đã lan truyền khắp các phương tiện truyền thông khiến cho lượng SP tăng lên định kỳ.
Tôi bấm xác nhận.
“… Huh?”
Đột nhiên, một ánh sáng phát ra từ màn hình laptop và một thông báo hiện lên.
[Chỉ số đặc biệt, tích lũy may mắn đã được kích hoạt]
[Thần tài đến, cùng mưa tài lộc!]
Sau đó, một ‘Thể chất’ cấp thấp mới xuất hiện.
===
‘Phước lành thầm lặng’
Với xác xuất nhất định, một phần nhỏ năng lượng được lưu trữ sẽ làm gia tăng vĩnh viễn chỉ số của bạn.(Xác xuất tăng chỉ số phụ thuộc vào chỉ số may mắn bất biến của bạn.)
===
“…Cái quái gì vậy.”
Tôi lặng người một lúc.
Đây có vẻ là một phiên bản yếu hơn của Gift ‘Mạnh mẽ hơn mỗi ngày’ mà tôi đã nghĩ từ lâu.
…Dù thế nào đi nữa, nó miễn phí nên tôi không có gì để phàn nàn. Thậm chí mức tăng chỉ số chỉ là 0,001 đi chăng nữa thì nó vẫn là lãi ròng.
“Tuyệt!”
Không thể kìm nén sự sung sướng, tôi ôm chầm lấy Evandel đang nhai một cái chân gà bên cạnh.
“Ak, c-chuyện gì thế?”
Evandel vẫn tiếp tục ăn ngay cả khi tôi đang ôm. Có vẻ con bé nghĩ rằng tôi đang cố lấy trộm thức ăn của nó.
**
Một tuần sau khi cuộc thi giữa các lớp kết thúc.
Cube đột nhiên trở nên hoang vu. Đó là bởi vì các học viên biết rằng các kỳ thi sẽ tới trong 2 tuần nữa.
Các học viên đi qua đi lại giữa trung tâm thể hình và thư viện với khuôn mặt mệt mỏi, và thậm chí họ thậm chí còn thê lương hơn nữa khi trong lớp học. Đương nhiên, họ sẽ kém hào hứng hơn khi tham gia các cuộc thi đấu theo nhóm .
“Huu.”
Các ngày như thế vẫn tiếp tục trôi qua. Hiện tại là thứ 5, sau giờ học.
Tôi đang đứng trước cổng dịch chuyển ở Cube.
Điểm đến của tôi là Seoul.
Ở đó có những thứ tôi cần trước khi bắt đầu mạch truyện chính.
Trong khi tôi kiểm tra ví và thẻ học viên trước cổng thì một giọng nói lớn vang lên từ bên phía tay phải tôi.
“Hajin, Hajin.”
“… Chú đã nói rồi mà, ở đây con không nên nói chuyện.”
“Cháu cảm thấy ngột ngạt.”
“…”
Hiện tại, Evandel đang ở trong cái lồng dành cho thú cưng. Khi tôi nói với con bé là tôi sẽ đến Seoul, thì nó đã nổi đóa lên đòi đi cùng. Vì vậy, không còn cách nào khác ngoài đưa con bé đi cùng.
“Cháu muốn ra khỏi cái lồng này.”
Cô bé biến thành một con chó khá độc đáo. Trông như một con Phốc sóc lông ngắn, nhưng lại có thêm một chùm lông như mái tóc dài màu vàng trên đầu, nó càng tôn lên vẻ dễ thương và quý phái cho con bé.
“Chú sẽ cho con ra ngoài khi chúng ta đến nơi, nên con đợi một chút đi.”
“…”
Evendel vẫn thút thít. Tôi ho khan và tiến đến một nhân viên ở cổng.
“Ôi trời! Một ngôi sao đang ở đây.”
Đó là điều đầu tiên mà nhân viên đó nói.
Tôi nghiêng đầu.
“…Vâng?”
“Haha, tôi vừa mới nghe bài hát đó ‘Nhỡ như’.”
Cô nhân viên ấy cười và cho tôi xem đồng hồ của cô ấy.
[Kim Hajin (tại cuộc thi hát) –If.mp3]
“Đó là phiên bản bản mp3 của nó à?”
“Nó được trích ra từ video. Cậu biết đấy, đã rất nhiều người đã tải nó.”
“Oh… Thật sao?”
“Đúng vậy. Cậu thực sự rất tuyệt đấy.”
Cô nhân viên mỉm cười và viết tên tôi xuống.
“Bảo trọng nhé. Mặc dù, tôi không biêt cậu đi đâu với thú cưng của mình.”
“À vâng, cảm ơn cô rất nhiều.”
**
===
[Vòng tay giá·m s·át công dân Athen] [Tạo tác ma thuật]
Một chiếc vòng tay có con dấu ma thuật. Được sử dụng bởi một quý tộc Athen cổ đại.
Tôi đến tháp ma thuật Seoul và mang về chiếc vòng tay mà tôi đã để lại. Vòng đeo tay đã có một con dấu ma thuật mới ‘Khiên ma thuật.’. Nó tương tự như một lớp khí công.
-Cậu chỉ có thể sử dụng nó một lần, vì vậy hãy chỉ sử dụng nó khi thực sự cần thiết.
Đó là những gì mà người khắc ấn nói cho tôi. Nhưng đó là vì anh ta chưa nhận ra chức năng tái khởi động của chiếc vòng tay. Tuy nhiên tôi vẫn ấn tượng với sự trung thực của anh ấy. Tôi ghi nhớ việc giới thiệu anh ta tới tháp ma thuật của Yoo Yeonha trong tương lai.
Tiếp theo, tôi đến văn phòng đại lý SH. Có thứ gì đó tôi cần phải lấy từ Park Soohyuk.
Khi tôi đến đó, tôi đã bị sốc bởi quy mô của văn phòng đại lý.
“Chúng ta đã có 11 nhân viên và 5 thợ săn có hợp đồng độc quyền. À, văn phòng này là nhờ sự đầu tư của quý cô Yoo.”
Park Soohyuk nói một cách tự hào. Quý cô Yoo rõ ràng là Yoo Yeonha.
“Tuyệt vời thật. Mà anh không quên những gì em đã đầu tư đấy chứ.”
“ Dĩ nhiên là không rồi. Em đã cho nó lên sàn chứng khoán, anh sẽ nhân nó lên gấp mười rồi trả lại em.”
“Oho.”
Tôi kinh ngạc nhìn quanh văn phòng . Thiết kế nội thất rất đẹp và thậm trí còn có cả một quán cà phê. Nó cũng được đặt ở một ví trí đẹp nữa.
“Đi xuống lầu đi. Những gì em yêu cầu đang ở bãi đậu xe.”
Park Soohyuk nói với một nụ cười.
Tôi đi xuống cùng với Park Soohyuk để lấy chiếc xe mà tôi đã đặt trước đó.
“Oh, là nó à?”
Khi tôi đến bãi đậu xe, tôi thấy một chiếc moto sáng bóng chiếm tới 2 chỗ đậu xe.
”Nhân tiện, Hajin, em lấy con chó này ở đâu thế? Nó trông rất đáng yêu đấy.”
Park Soohyuk mỉm cười như một người cha khi bồng Evandel trên tay. Evandel đang cười rạng rỡ khi ẻm yên lòng dựa vào lòng anh ta.
Anh không biết đâu, Evandel còn dễ thương hơn trong hình dạng con người cơ.
“Uh… Hãy thử liên hệ với một trung tâm nhận nuôi thú cưng.”
Tôi trả lời nửa vời và kiểm tra chiếc xe.
===
[Agusta Vigilante] [Kiệt tác]
□Khung ma năng cấp cao
□Giảm trọng lượng và tăng cường khả năng chống chịu.
-Giảm trọng lượng xe giúp tốc độ của xe tăng thêm.
-Tăng cường khả năng chống chịu giúp tăng cường khả năng chống lại các lực
□Tăng tốc
Sử dụng ma năng để tăng tốc tức thời.
Dù nó là một sản phẩm được sản xuất phổ biến, nó vẫn cứ là kiệt tác.
Nó rất đáng tiền, nhưng kích thước của nó lại quá cồng kềnh để mang theo.
“Ah, Hajin, Anh phải đi bây giờ rồi. Nhân viên của anh đang gọi.”
“Oh, được rồi, gặp lại anh sau.”
“Gặp lại em sau ~”
May mắn thay, Park Soohyuk đã rời đi. Anh ấy đặt Evandel xuống và nhanh chóng rời đi.
Khi anh ấy đi khuất, tôi nhìn xung quanh bãi đậu xe.
Đúng như dự đoán, ở đây có camera an ninh.
“Tsk.”
Không còn cách nào khác, tôi đặt Evandel lên Agusta rồi chầm chậm lái xe đến một con hẻm gần đó.
Sau đó, tôi thêm một sửa đổi cho Agusta
===
□Tính cơ động
Bằng cách sử dụng sức mạnh ma thuật từ ‘Dấu thánh’, nó có thể biến thành một chiếc vali.
[Yêu cầu 100SP.]
===
Nhờ có sức mạnh từ ‘Dấu thánh’ như một chiếc công tắc, tôi chỉ tốn 100SP để sửa đổi. Chiếc xe này là thứ tôi rất cần cho mạch truyện chính tiếp theo và cũng là công cụ khá tốt cho ‘công việc’ tôi sắp thực hiện.
Tôi nhấn lưu mà không chút do dự.
“Để xem nào…”
Tôi thử dùng sức mạnh từ ‘Dấu thánh’ vào chiếc xe. Lập tức chiếc xe kêu răng rắc, các bộ phận bị tháo rỡ, rồi được ghép lại thành hình một chiếc vali.
Tôi nâng nó lên bằng quai cầm. Nó khá là nặng, ít nhất là 20kg. Nhưng với sức mạnh của tôi hiện tại thì cũng chẳng khó mấy.
“Ấn tượng thật đấy.”
Cầm chiếc vali trên tay, tôi lẩm bẩm với sự hài lòng. Evandel đứng bằng 2 chân sau và hỏi.
“Hajin, Hajin, chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo?”
“Đi ăn thôi. Cháu có thích bít tết không?”
“Bít tết?”
À phải rồi, con bé chưa từng ăn bít tết trước đây.
“Nó rất là ngon đấy.”
“Ngon lắm sao?”
“Đương nhiên, nhưng trước tiên… cháu biến lại thành hình người đi. Chú nghĩ bây giờ ổn rồi.”
**
Giao lộ Seoul Cheongdam-dong. Đây là lần đầu tiên sau một quãng thời gian dài Yoo Yeonha mới đi dạo phố cùng mẹ mình, Jin Yeojung,.
“Quan sát nơi này thật kỹ. Trong tương lai tất cả chỗ này sẽ là của con.”
“Mẹ đừng lo, con đã nghĩ về cách sử dụng tốt nơi này rồi.”
Giao lộ này là tài sản của Jin Yeojung.
Bà ấy là một trong những nhà tài phiệt sở hữu rất nhiều bất động sản hàng đầu ở Hàn Quốc và cũng đồng thời là một nữ doanh nhân phi thường. Bà ấy không chỉ sở hữu tổng hành dinh của ‘Nan chi bản chất’, mà còn sở hữu các khu ‘Bản chất v·ũ k·hí ’ và ‘Bản chất bảo hiểm’
Đó là lý do tại sao mà Yoo Jinwoong, chồng của bà ấy, trông như một đứa trẻ khi đứng trước mặt bà.
“Tốt, Mẹ tin vào con Yeonha. Con không trẻ trâu như bố con.”
“Bố không phải là người xấu. Ông ấy gần đây đã tốt hơn…”
Yoo Yeonha đột nhiên bỏ lửng câu nói của mình và bị thu hút bởi một mùi thơm lan tỏa. Cô liếc nhìn mẹ, rồi từ từ nhìn xung quanh ngã tư.
Trong một con hẻm gần đó có một quầy bán bánh gạo cay, sundae và tempura.[note]
‘Ah, mình biết nơi đó. Nó thậm chí còn được giới thiệu trên một chương trình truyền hình vì nó rất ngon. Mình muốn ăn nó, mình muốn nó…’
“… Yeonha?”
Đúng lúc đó, một giọng lạnh lùng phát ra từ Jin Yeojung . Yoo Yeonha giật mình quay lại mẹ mình. Jin Yeojung nhìn vào quầy thức ăn mà Yoo Yeonha đang nhìn và nhíu mày.
“Yeonha, đừng nói với mẹ rằng con vẫn còn chưa bỏ những thứ đó.”
“Vâng? Ah, k-không, tất nhiên là không. Con không phải là một đứa trẻeee.. nữa. Con đã trưởng thành lâu rồi mà.”
Yoo Yeonha lắc đầu tỏ vẻ thờ ơ.
“Vậy tại sao con lại chảy nước dãi.”
“Vâng? Ah ~ gần đây miệng con hơi khô.”
Yoo Yeonha nhanh chóng đảo mắt đi chỗ khác.
Ngay lúc đó, mắt cô mở to.
“… Eh?”
Cô ấy nhìn thấy một người quen.
“Đừng nghĩ về những điều đó nữa. Chúng ta có rất nhiều việc phải làm trong hôm nay đấy. Kiểm tra khu vực này và gặp gỡ dân cư xung quanh. Con sắp quản lý nơi này, nên con cần phải biết rõ những điều cần thiết.”
“Mẹ, có việc con cần phải…”
“Yên lặng và đi theo mẹ.”
Jin Yeojung kéo cổ tay Yoo Yeonha
“Ah, Mẹ ơi, thật sự con có viê… Aaah..”
Jin Yeojung cũng có đã từng có thời sống trong gian khổ, vì thế, Yoo Yeonha không thể địch lại mẹ mình và bị kéo lê đi.
Ghi chú [Lên trên] (Sundae là một món kem tráng miệng, điểm hấp dẫn là những trang trí ở phía trên của ly kem như cherry, sốt chocolate… tạo ra nhiều hương vị khác nhau phù hợp với nhiều sở thích Tempura là một món ẩm thực của Nhật Bản gồm các loại hải sản, rau, củ tẩm bột mì rán ngập trong dầu)