Người mơ mơ hồ hồ chu toàn giấc mơ thể thao điện tử Diệp Chu miễn cưỡng vui cười, đưa tay ra nắm chặt một bên của chiếc cúp, nắm lấy tay tiểu đội trưởng nhà mình, nhìn các thành viên khác trong đội, cảm khái nói: “Chính tôi mới là người nên nói lời cảm ơn, cảm ơn sự cố gắng của tất cả mọi người, đã chu toàn giấc mộng thời thơ ấu không thể hoàn thành của tôi.”
Vừa nói, ánh mắt của cậu quét qua từng khuôn mặt, đem biểu tình của năm thành viên chiến đội Trầm Chu thu hết vào đáy mắt, cứ việc giấc mộng là giả, nhưng chúc phúc là hàng thật giá thật.
Từ đáy lòng cậu kính phục những chàng trai trẻ này, Diệp Chu chỉ là bỏ ra một khoản tiền, nhưng có thể đi đến cuối cùng với số điểm siêu cao trong mùa giải [Thôn phệ] này, giành được chiếc cúp quán quân này trong trận chung kết, cũng không phải có tiền thì có thể làm được, những nỗ lực đã bỏ ra sau lưng, chỉ có chính họ rõ ràng.
Một nhánh chiến đội phát triển từ hai bàn tay trắng, chưa bao giờ được xem trọng đến bây giờ vạn người chú ý, mỗi một chiến thắng đều do họ nỗ lực hết mình đổi lại, giấc mơ thể thao điện tử của Diệp Chu nhạt nhòa như nước, nhưng họ thì không, họ vô cùng kiên định từng bước đi về phía giấc mộng của mình.
Ngày hôm nay, không lâu vừa nãy, họ đã chứng minh cho Diệp Chu, chứng minh cho những nghi ngờ và chứng minh cho mọi người thấy rằng họ đã làm được.
Mỗi một người theo đuổi giấc mơ làm mọi thứ để theo đuổi giấc mơ của mình đều xứng đáng được nhận những tiếng vỗ tay và tán thưởng.
Từ Vi là như vậy, Hà Phi Dương và Liễu Chiêu là như vậy, mọi người trong chiến đội Trầm Chu cũng là như vậy.
Khi Diệp Chu thu hồi ánh mắt, trong mắt đã không còn vẻ lúng túng và hoàng hốt lúc trước, ngược lại là nghiêm túc trước nay chưa từng có, đem cúp trả về trong tay năm người Hứa Trừng, nói: “Đây là vinh dự của mọi người, chỉ khi nó ở trong mọi người mới tỏa sáng rực rỡ.”
Tất cả các tương tác của họ đều được camera tại chỗ ghi lại một cách trung thực, vì trận đấu được phát sóng trực tiếp nên trong quá trình phát sóng trực tiếp cũng không nhấc lên sóng gió gì, bởi hầu hết những người xem trận đấu đều là người hâm mộ thể thao điện tử nên họ càng chú ý đến các cầu thủ hơn, Diệp Chu cũng không bị nhận ra.
Mãi cho đến khi nó được biên tập thành video, có thể xem đi xem lại trên Internet mới có người dần dần chú ý đến.
Vì [Theo đuổi ánh sáng] có diễn đàn, mặc dù phim đã chiếu xong, nhưng người dùng trong diễn đàn vẫn hoạt động rất tích cực, mặc dù nó thể so với diễn đàn lớn, nhưng nếu so với những diễn đàn phim đề tài tiểu chúng, đây đã được coi là lượng hoạt động rất đáng ngạc nhiên.
Tuy nhiên, phần lớn diễn đàn [Theo đuổi ánh sáng] đều là đang thảo luận về cốt truyện hoặc hai nhân vật chính, đạo diễn Diệp Chu dù sao cũng là người đứng sau hậu trường, cho dù có người chú ý thì cũng không phải là chủ lưu.
Khiến khán giả có ấn tướng với đạo diễn chỉ có hai loại, mà hai loại nhãn mác ấn tượng này được quyết định bởi việc khán giả xem phim của đạo diễn đó thấy tốt hay dở, nếu trải nghiệm xem phim tốt thì sẽ được dán nhãn là 'có chút tài năng', nếu trải nghiệm không tốt thì lại càng thẳng thắn, trực tiếp bị dán nhãn là 'đạo diễn phim rác'.
Còn việc hai cái mác này khi nào được định nghĩa lại thì còn tùy thuộc vào việc lúc nào thì khán giả chịu xem lại tác phẩm của đạo diễn này, nếu may mắn thì vài tháng, còn không may thì có khi cả đời cũng không cách nào khiến người ta thay đổi ý nghĩa.
Tác phẩm của Diệp Chu trong hai năm qua bất kể là [Một hồi trò khôi hài] hay [Theo đuổi ánh sáng], cái trước mặc dù danh tiếng tầm thường, nhưng doanh thu phòng vé quyết định độ hài lòng của khán giả, tuy bị giới phê bình điện ảnh chuyên nghiệp chỉ trích chê bai, nhưng trong lòng một số khán giả, đây vẫn là một bộ phim hài đạt yêu cầu.
Về phần sau, là tiểu chế tác đề tài điện ảnh tiểu chúng có kinh phí thấp, có thể giành được một vị trí trong số rất nhiều đại chế tác trong kỳ nghỉ hè, cuối cùng lọt vào top ba phòng vé tốt nhất trong kỳ nghỉ hè, đã đủ để chứng minh rằng nó đã đạt được thành công rất lớn.
Huống chi, lần này ngay cả trong giới phê bình điện ảnh, bình luận về bộ phim này cũng không còn chủ yếu là coi thường nữa, một số lượng đáng kể các nhà phê bình phim chuyên nghiệp đã công nhận năng lực của Diệp Chu thông qua bộ phim này.
Tuy nhiên, cho dù lý lịch của đạo diễn có xuất sắc đến đâu thì sự chú ý mà anh ta nhận được cũng có hạn, cho dù Diệp Chu có nổi tiếng trong ngành với hai bộ phim này đi chăng nữa thì cũng vẫn chỉ như trước, có thể thấy điều này từ tổng số bài đăng chuyên mục trên diễn đàn.
Có điều hôm nay có chút ngoài ý muốn.
Dư Tiểu Vũ là fans sự nghiệp của Diệp Chu, không sai, cô ấy là fan của Diệp Chu, nói chính xác thì cô ấy vốn là fans của blogger điện ảnh Dưa Bay Lượn.
Dư Tiểu Vũ từ nhỏ đã rất thích điện ảnh, càng lớn lên sự yêu thích này không hề yếu đi mà còn tăng lên từng ngày, chính là cái loại mỗi tuần nhất định phải đến rạp chiếu phim hai ba lần, là một người đam mê điện ảnh.
Cô nàng chú ý đến Dưa Bay Lượn vì một bộ phim hội tụ những ngôi sao dở tệ chiếu cách đây vài năm, mặc dù cốt truyện cực kỳ nhàm chán, kỹ năng diễn xuất của mấy tiểu thịt tươi cực kỳ cay mắt nhưng sức mạnh của tư bản quá cường đại, rất nhiều minh tinh vì nó chống đỡ, trong thời gian chiếu phim mỗi ngày đều có các nhà phê bình tán dương nó.
Chỉ có một số ít nhà phê bình phim không bị tiền tài lay động, lên tiếng bênh vực lẽ phải dùng ngôn ngữ cay độc đăng một bài phê bình phim thật dài liệt kê các khuyết điểm của bộ phim, Dưa Bay Lượn là một trong số ít nhà phê bình phim dám nói sự thật.
Cũng chính vì chuyện này, Dư Tiểu Vũ mới trở thành fan của gã, mỗi ngày tương tác với gã, quanh năm nằm trong ba vị trị đầu trong bảng xếp hạng tương tác, có thể nói là fans chân chính có thâm niên.
Khi đó, Dưa Bay Lượn chỉ là một blogger nhỏ với hơn 30.000 người hâm mộ, thậm chí còn chưa có làm chứng thực (giống tick xanh ý), nhưng mỗi một bài phê bình phim gã đăng đều có thể nhìn ra được là dùng tâm để viết, ngôn ngữ sắc bén và sâu cay, kiến giải độc đáo, một châm thấy máu nhìn ra ngay ưu nhược điểm của phim và thiếu sót củ diễn viên.
Nhưng sau này, khi người hâm mộ của gã ngày càng nhiều, không biết bắt đầu từ khi nào, gã bắt đầu nhận quảng cáo, blogger cũng phải ăn cơm, những chuyện này Dư Tiểu Vũ hoàn toàn có thể hiểu được, thậm chí khi gã nhận quảng cáo lần đầu tiên, không những tự mình mua rất nhiều, còn có ý để lại lời nhắn trên Weibo của nhãn hiệu quảng cáo, cảm ơn nhãn hiệu baba đã chịu cho Dưa Bay Lượn cơ hội làm ăn.
Tuy nhiên, điều mà lúc đó Dư Tiểu Vũ không ngờ tới là sau khi gã có được sự nổi tiếng nhất định, quảng cáo càng nhận càng nhiều, chất lượng các bài đánh giá phim trên blog mà gã viết ra liên tục giảm với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, thậm chí gã bắt đầu giống như một số nhà phê bình phim lớn, bí mật mang theo ý đồ cá nhân trong các bài phê bình phim.
Đem một tác phẩm vốn dĩ có chất lượng đáng lo ngại, cùng lắm chỉ được 50 điểm mạnh mẽ thổi phồng lên 80 điểm, trong lúc vô tình từ lâu đã vô thức trở thành loại người mà gã từng khinh thường.
Không thể phủ nhận rằng Dư Tiểu Vũ đã rất buồn khi nhìn thấy những chuyện này, thậm chí còn nghĩ đến việc thoát fans.
Nhưng dù sao cô cũng là fans nhiều năm như vậy, mặc dù cô bắt đầu vô tình hay cố ý không còn thường xuyên để ý đến trang chủ của gã, nhưng vẫn chậm chạp không hạ quyết tâm hủy theo dõi.
Sau đó lần nữa để ý gã vì thấy gã lên hotsearch vì công khai hắc một bộ phim hài tên là [Một hồi trò khôi hài], khi thấy hotsearch này, Dư Tiểu Vũ đã nhấp vào vì tò mò, lúc nhìn thấy bài đánh giá phim của gã, từ giữa những hàng chữ tìm thấy một chút cảm giác đã từng của quá khứ.
Lúc ấy cô có chút kích động, còn tưởng rằng Dưa Bay Lượn cuối cùng cũng nghĩ thông suốt rồi, rốt cục cũng tìm về bộ dáng bênh vực lẽ phải từng có.
Trước khi bộ phim chính thức được công chiếu, cô ấy đã lấy lại được sức chiến đấu trước đây, trở thành một anti-fan chuyển phát bài viết tẩy não [Một hồi trò khôi hài] là phim rác trên weibo của Dưa Dưa, thường xuyên chiến đấu đến tận hừng đông.
Sau khi bộ phim được phát hành, Dư Tiểu Vũ đã sớm giành được vé của buổi công chiếu đầu tiên, chỉ chờ xem xong bộ phim dở tệ này, tìm ra càng nhiều điểm đen trong đó, cập nhật túi tẩy não của mình.
Có thể là do kỳ vọng quá thấp nên sau khi thực sự xem xong bộ phim này, Dư Tiểu Vũ đã cảm thấy rất kinh ngạc, bộ phim này tuy có nhiều khuyết điểm nhưng nếu nghiêm túc xét theo ý nghĩa của nó thì đây quả thực là một bộ phim hài hay.
Sau Quốc khánh nó cầm lấy thành tích điên cuồng gần 3 tỷ doanh thu phòng vé cũng đủ để chứng minh điều này, thế là khi quay lại xem các bài phê bình phim của Dưa Bay Lượn, Dư Tiểu Vũ lập tức thoát fan ngay tại chỗ.
Mang theo cảm giác tội lỗi, Dư Tiểu Vũ bắt đầu tìm hiểu bộ phim, cuối cùng đã gặp được đạo diễn của bộ phim này trong một buổi phỏng vấn điện ảnh.
Không hề khoa trương chút nào, quả thực là kinh động như gặp thiên nhân.
Ngoại hình của Diệp Chu không thua kém gì những tuấn nam mỹ nữ trong làng giải trí, chưa kể cậu còn vô cùng tài giỏi, không chỉ có thủ pháp quay phim độc đáo, cũng không phải lo chuyện tiếp thị.
Trước khi phim chưa được công chiếu đã bị bôi đen, đánh giá cũng nghiêng về một phía ác ý, cho dù là nhóm quan hệ công chúng tốt nhất cũng khó có thể ở trong hoàn cảnh như vậy ngược gió trở mình.
Đáng tiếc là thông tin về Diệp Chu không nhiều, hầu hết đều là những bình luận không hay, dù vậy vẫn không ngăn được Dư Tiểu Vũ nhảy vào hố, cô nàng không chút do dự trở thành fans của Diệp Chu, là một fans sự nghiệp tiêu chuẩn.
Cứ tưởng một thời gian sau mình sẽ thoát fans, nhưng Diệp Chu thực sự khiến cho người ta ngạc nhiên, sau [Một hồi trò khôi hài], chưa đầy một năm sau cậu đã trở lại với tác phẩm mới.
Lúc đầu, Dư Tiểu Vũ đã lo lắng về chuyện lựa chọn đề tài của Diệp Chu trong một thời gian dài, nhưng rất nhanh Diệp Chu đã dùng thực lực chứng minh sự lo lắng của cô hoàn toàn là dư thừa.
Đây quả thực là một cậu bé kho báu! Đừng nói đến chuyện thoát fan, bây giờ Dư Tiểu Vũ càng ngày càng yêu thích hơn, nghiễm nhiên là đã từ fans sự nghiệp chuyển thành fans mẹ rồi.
Trước đây khi chưa có diễn đàn, Dư Tiểu Vũ tích cực hoạt động trên Weibo của Diệp Chu, mặc dù cái Weibo kia của Diệp Chu đã hơn 180 năm không được cập nhật rồi, quanh năm cọ mọc dài, nhưng Dư Tiểu Vũ vẫn đúng giờ điểm danh mỗi ngày, so với đi làm còn đúng giờ hơn.
Sau đó, diễn đàn [Theo đuổi ánh sáng] được thành lập, Dư Tiểu Vũ ngoài việc điểm danh ở Weibo mỗi ngày cũng bắt đầu hoạt động tích cực trên diễn đàn, vì cô ấy có nhiều năm kinh nghiệm xem phim nên mặc dù không thể so với một nhà phê bình phim chuyên nghiệp, nhưng bình luận phim viết ra cũng tốt hơn nhiều so với khán giả bình thường.
Ngoài ra, vì nguyên nhân công việc, Dư Tiểu Vũ cũng thành thạo các kỹ năng khác nhau như ps, cắt nối biên tập, là một lão đại tích cực còn có kỹ thuật, bất kể ở chỗ nào trong vòng đều có thể như cá gặp nước, là bảo bối của toàn bộ vòng tròn.
Một số bài đánh giá phim và phân tích nhân vật của cô ấy, cũng như một số đoạn video cắt ra đã được tinh chỉnh, chỉ riêng tính riêng comment đã có hơn mười nghìn, từ lâu là thái thái được người trong giới săn đón.
Nhưng mọi người đều biết, mặc dù Ngư Ngư thái thái thường xuyên sản xuất lương thực, nhưng bản mệnh của cô cũng không phải là bất kỳ diễn viên nào, mà là một fans trung thành của đạo diễn [Theo đuổi ánh sáng] Diệp Chu.
Vì vậy, dưới bài đăng màu hồng này, chen lẫn trong một đống lớn m* kiếp, chính là điên cuồng @Dư Tiểu Vũ.
Dư Tiểu Vũ sáng sớm hôm nay vừa mới ngủ dậy, sau khi điểm danh trên Weibo của Diệp Chu, như thường lệ vào diễn đàn của [Theo đuổi ánh sáng], vừa vào giao diện liền bị 99+ nhắc nhở ở góc trên bên phải làm cho giật mình.
Mặc dù diễn đàn thu hút rất nhiều người xem vì doanh thu phòng vé của bộ phim, nhưng diễn đàn này này chỉ dành cho những người được mời, toàn bộ diễn đàn chỉ có không tới 50.000 người hoạt động, loại trừ bỏ những tài khoản cương thi qua lại mấy lần liền biến mất, cùng với những người chỉ nhìn qua rồi không quay lại, người hoạt động còn lại có khi còn chưa tới một phần mười.
Dư Tiểu Vũ suy nghĩ một chút, hình như gần đây mình không biên tập video nào, sản xuất lương thực cũng không có, làm sao đột nhiên có nhiều thông báo như vậy.
Vừa click vào liền bị một đống @ làm cho sững sờ, hộp tin nhắn cũng tràn đầy, tin nhắn gần nhất là mười giây trước, từ một người bạn cũng là fans Chu.
Bên trong toàn là 'a a a' đầy màn hình, Dư Tiểu Vũ lướt xuống rất lâu, cuối cùng cũng tìm được một ít thông tin hữu ích từ bên trong một mảnh a kia.
Thuyền nhỏ lang thang: A a a! awsl, Chu Chu của chúng ta quả thực là một cậu bé kho báu, tôi khóc lụt rồi!! Tại sao bà vẫn chưa dậy, tôi không thể chờ được nữa muốn chia sẻ tin tức nổ bùm bụp này với bà a!
Thấy là chuyện liên quan đến Diệp Chu, Dư Tiểu Vũ lập tức lên tinh thần, nhanh chóng đáp: Tôi đến tôi đến, chuyện gì xảy ra, xảy ra chuyện gì, Chu Chu làm sao vậy!
Thuyền nhỏ lang thang gần như phản hồi ngay lập tức.
Thuyền nhỏ lang thang: [Link] Tự xem đi, tôi đã một đêm không ngủ rồi, chỉ chờ bà thôi, tỷ muội tôi chỉ có thể giúp bà đến đây thôi!
Gửi xong tin nhắn này, không chờ Dư Tiểu Vũ hỏi thêm câu nào, ảnh đại diện của cô ấy nhanh chóng tối sầm lại, trạng thái từ online chuyển sang offline.
Dư Tiểu Vũ nhấp vào link do bạn gửi, ngắn vài giây sau, tiêu đề lập tức hiện ra.
[Các bạn sẽ không bao giờ ngờ tới tôi đã thấy ai trong trận chung kết của một giải đấu thể thao điện tử!]
Người mở topic rõ ràng là một người hâm mộ [Thôn phệ], hình như cũng là fans của Trầm Chu.
Đầu tiên chủ lầu dùng một trang dài nổi bật để giới thiệu về biểu hiện xuất sắc của chiến đội Trầm Chu trong mùa giải này, mùa giải này quả thực chính là lịch sử trưởng thành của chiến đội Trầm Chu, từ bé nhỏ đến đỉnh cao.
Sau khi giới thiệu xong liền đi vào trọng điểm, trong một mảnh thúc giục của những người bị gợi lên hứng thú, chủ lầu cũng không dây dưa, trực tiếp đăng một vài bức ảnh lên.
Hình 1 là mấy thanh niên thần sắc kích động giơ cúp, hình 2 là thanh niên cầm cúp bước xuống sân khấu tiến về phía hàng ghế khán giả, hình 3 vậy mà là mấy thanh niên cùng nhau đưa cúp cho một người.
Đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là...
Tôi ăn lẩu: Mẹ kiếp, tôi cmn có phải là nhìn nhầm rồi không, sao người này nhìn giống đạo diễn Diệp vậy??
Ăn chanh không: Mặc dù ảnh hơi mờ nhưng... kiểu 'Chu chết lặng' quen thuộc này chắc chắn chính là đạo diễn Diệp.
Tôi có một đôi cánh nhỏ:??? Đạo diễn Diệp cũng là fans esports à, tự nhiên giật mình.jpg
Lương phú quí nhi: Ngọa tào, tôi vậy mà hâm mộ cùng một đội với Diệp đạo, lz không nói thì tôi cũng không chú ý đến, đột nhiên có cảm giác bức tường thứ nguyên bị phá vỡ, quá kích thích.
Sau khi đăng ảnh, nửa giờ sau chủ lầu lại lần nữa xuất hiện.
Chủ lầu: Mấy người có thể mạnh dạn hơn một chút, tôi vừa đi tìm danh tính của đạo diễn Diệp sau đó thì bị phổ cập khoa học luôn, mấy người có thực sự muốn biết không!
Đương nhiên phía dưới là một loạt phản hồi thúc giục cập nhật, ba chữ 'gkd' đồng loạt quét khắp mấy chục tầng bình luận, chủ lầu lần thứ hai sủi bọt.
(gkd: ngôn ngữ mạng viết tắt của TQ, cụm từ gốc của nó là 搞快点: Gǎo kuài diǎn, nghĩa là Nhanh lên)
Chủ lầu: Là như này, nhiều tin tức quá tôi cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Chủ lầu: Quên đi, trước tiên nói về esports đi, tôi không thừa nước đục thả câu nữa, vừa nãy sau nhiều lần kiểm chứng, tôi đã đưa ra kết luận là, đạo diễn Diệp thực ra là ông chủ đứng sau màn của Trầm Chu, đội quán quân mùa này của [Thôn phệ].
Ngay khi tin tức này được phát ra, toàn bộ khu comment gần như tràn ngập các dấu “???”, “!!!“.
Tuy nhiên, giữa cơn chấn động, chủ lầu dường như sợ thiên hạ không đủ loạn, lần thử hai lên tiếng.
Chủ lầu: Trong quá trình điều tra, tôi cũng phát hiện ra một số chuyện gây sốc, tôi thả một cuộc phỏng vấn ở đây trước, mọi người tự mình xem đi. [Video][Video]
Hai video này đều là hậu trường phỏng vấn, bối cảnh có vẻ hơi hỗn loạn, thỉnh thoảng có người đi qua, nhận phỏng vấn là một phụ nữ ăn mặc sang trọng khoảng ngoài ba mươi.
Thông qua phỏng vấn của phóng viên, mọi người biết được người này chính là người phụ trách chương trình tuyển tú [Tinh Quang Thiếu Niên] đột nhiên bạo hồng trong hai ngày qua.
Khi được phóng viên hỏi cảm nghĩ, vị nữ sĩ ăn nói tao nhã khéo léo ngập ngừng vài giây, trong ánh mắt chợt lóe thủy quang.
“Cảm nghĩ sao, cảm nghĩ duy nhất của tôi lúc này là...gặp được quý nhân của đời mình, nếu không có anh ấy, thì sẽ không có tôi ngày hôm nay, lại càng không có [Tinh Quang Thiếu Niên] mà mọi người thấy bây giờ.”
“Mặc dù đã nói cảm ơn không chỉ một lần, nhưng mỗi lần nhắc tới anh ấy, ngoại trừ nói cảm ơn, tôi thật sự không thể nói ra được cái gì khác, chỉ một câu thôi...”