Thần sắc Đỗ Thiên Cường lạnh lẽo, hắn ta nói: "Có chuyện gì vậy? Đám rác rưởi vô dụng đó có chết thì chết, chỉ cần có thể dẫn dụ ngươi đến đây là tốt rồi. Lá gan của ngươi cũng lớn đó, thật sự dám ra mặt".
Hóa ra lúc nấy Phương Thần vẫn chưa đi xa mà đã truyền âm cho Đỗ Thiên Cường.
Phương Thần bảo hắn ta lừa người kia đi sau đó cho hắn ta cơ hội giết mình.
Phương Thần cũng chỉ tùy ý nói, không ngờ Đỗ Thiên Cường lại thật sự làm theo.
Nhưng lúc nãy hắn không xuất hiện là bởi vì hắn muốn giết chết Hậu Thiên Cảnh cấp sáu kia.
Phương Thần hỏi: “Ngươi không sợ ta giết xong kẻ kia thì sẽ không quay lại sao?”
"Nếu như ngươi không quay lại thì ta quả thật không thể đuổi kịp ngươi, nhưng sau đó ta cũng có thể liên hợp cùng Lạc Tú và Bạch Hương Mai tiếp tục truy giết ngươi. Mà ngươi vì không để cho 3 người bọn ta liên thủ truy giết ngươi thì tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này. Ta nói đúng chứ?”, Đỗ Thiên Cường cười nói, trận này chính hắn ta cũng đang đánh cược.
"Ta đã có thể giết chết Hậu Thiên Cảnh cấp sáu, ngươi không sợ ta cũng có thể giết chết ngươi sao?", Phương Thần bình tĩnh nói.
Đỗ Thiên Cường tự tin cười nói: “Ta biết ngươi cũng có chút thủ đoạn, nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối thì ngươi chẳng là cái thá gì!"
“Được rồi”, hắn ta tiếp tục nói: “Ta cũng lười nói nhảm với ngươi, bây giờ ta sẽ dùng cái đầu của ngươi làm lợi thế để có thể trở thành môn hạ của La trưởng lão!"
Hắn vừa dứt lời thì trong tay đã hắn ta đã lóe lên tia sáng, một thanh trường đao màu tím đã xuất hiện trong tay hắn ta.
Tiến lên một bước, hắn ta nhanh chóng tiếp cận rồi chém ra một đao!
Một đao này vô cùng hung hãn, tựa như có thể trảm phá hết tất cả mọi thứ! Phương Thần rút kiếm ngăn cản! Song phương va chạm!
Bang!
Lần đầu va chạm! Phương Thần lùi lại năm trượng! Cảm thấy hai tay run lên!
Hắn cảm thấy có chút kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên hắn bị rơi xuống thế hạ phong trong một trận chiến.
Đỗ Thiên Cường chỉ lùi lại một bước, nhưng cũng rất kinh ngạc nhìn Phương Thần.
“Không ngờ ngươi có thể chống đỡ được công kích của ta mà chỉ bị đánh lùi năm trượng mà thôi, khó trách ngươi mới cấp ba mà đã có thể giết chết một đệ tử cấp sáu. Chỉ có điều chênh lệch cảnh giới vẫn còn đó! Ngươi không thắng được ta đâu!”
Trong lúc nói chuyện hắn lại xông về phía Phương Thần lần thứ hai, tiếp tục. công kích Phương Thần!
Thấy vậy, Phương Thần không dám khinh thường, Ma Kiếm quyết sắt bén bùng nổ, xông lên nghênh chiến!
Bang!
Hai người đều chọn công kích chứ không phòng thủ, dẫn đến va chạm vô cùng khốc liệt!
Tất cả cây cối trong phạm vi 10 trượng xung quanh đều bị tàn phá!
Mặc dù Phương Thần đã thi triển toàn lực Ma Kiếm quyết nhưng vẫn không phải là đối thủ của Đỗ Thiên Cường.
Không có biện pháp, sự chênh lệch cảnh giới vẫn còn đó.
Hắn bị đánh đến mức liên tục lui lại phía sau, trên người xuất hiện nhiều vết thương, dường như sắp thua.
"Sao? Bản lĩnh của người chị đến đó thôi sao? Chẳng phải ngươi tự tin có thể giết chết được ta hay sao?"
Đỗ Thiên Cường cười đắc ý, cảm thấy mình nhất định sẽ thắng!
Sắc mặt Phương Thần vẫn sắc lạnh, không hề lên tiếng.
Đỗ Thiên Cường cười lạnh nói: "Ta không muốn nhiều lời vô nghĩa với ngươi nữa, bây giờ ta sẽ giết chết ngươi rồi tiếp tục thăm dò tân thế giới. Ta sẽ không phí thêm thời gian với tên phế vật như ngươi!"
Trong lúc nói chuyện thì khí tức của hắn đã tăng nhanh! Một tầng sương tím bốc lên bao quanh hắn ta, trên mặt mọc thêm lớp lông rậm, khuôn mặt cũng từ từ biến dạng trông giống như một con sói màu tím!
"Được chết dưới thần thông của ta cũng xem như là phúc ba đời của nhà ngươi! Ngoan ngoãn chịu chết đi!"
Trường đao trên tay hẳn ta dung nhập vào cơ thể, biến thành bộ móng vuốt sắc bén!
Bang!
Trong nháy mắt tiếp theo, Đỗ Thiên Cường lướt đến trước mặt Phương Thần, móng vuốt hạ xuống!
Chỉ trong một giây, hàng trăm móng vuốt đã xuất. Tuy rằng Hồn Thiên Ma Nhãn của Phương Thần có thể theo kịp nhưng thân thể của hắn lại có chút không theo kịp!
Hắn không thể ngăn cản tất cả móng vuốt đang hạ xuống! Cuối cùng đã có một móng vuốt chém ra trên ngực hắn một vết thương lớn, chảy máu đầm đìa!
Nếu như Phương Thần không phải Thối Thể Cảnh cấp bảy cùng Kiếm Ma Chi Thể thì hắn đã chết dưới móng vuốt này rồi.
"Hừm? Ngươi vẫn chịu đựng được sao?"
Đỗ Thiên Cường rất kinh ngạc, nhưng sau đó vẫn cười lạnh nói:
“Ta cũng muốn xem ngươi có thể chống cự được bao lâu”.