Nhất Kiếm Thành Ma

Chương 79: Hắn muốn dùng thần thông



Trong lúc nói chuyện hắn ta lại tấn công Phương Thần!

Thần sắc Phương Thần sắc lạnh, trong tay lóe lên một tia sáng trong lúc hắn tấn công! Khiên Sát Ma xuất hiện trong tay chặn ngay trước người hắn!

Đỗ Thiên Cường thấy vậy vẫn bất chấp khinh thường, tiếp tục tấn công.

Vô số móng vuốt đã đánh vào Sát Ma Khiên, ép Phương Thần liên tục lùi về phía saul

Nhưng điều khiến cho hăn ta kinh ngạc chính là Khiên Sát Ma nhìn như một tấm khiên bình thường lại không bị phá hủy bởi đòn công kích vô cùng hung hãn của hắn ta. Trên mặt khiên còn vang lên những tiếng than khóc, như tiếng quỷ khóc gào.

"Tấm khiên này không đơn giản!"

Hắn ta nhìn chằm chằm vào tấm khiên quỷ dị, cảm nhận được khí tức phi thường!

Điều này khiến cho trong mắt hắn ta lóe lên một tia tham lam, các đòn tấn công của hắn ta lại càng trở nên hung hãn hơn!

"Bảo vật này nằm trong tay tên tạp chủng như ngươi đúng là lãng phí, nó phải thuộc về ta! Chỉ có ta mới xứng đáng!", hắn ta âm hiểm cười nói.

Thần sắc Phương Thần lạnh lùng, hắn vừa dùng Khiên Sát Ma chống đỡ vừa tranh thủ nuốt mấy viên chữa thương đan.

Có Kiếm Ma Chi Thể, hắn có thể hấp thu ngay lập tức dược lực, trong nháy. mắt đã cầm máu, tạm thời khống chế được thương thế.

Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, Phương Thần chắc chắn sẽ chết.

Hắn cũng không ngồi chờ chết mà tiếp tục chống cự, dùng Hắc Minh Kiếm trảm ra! Chính là Tử Quang Ma Nhận!

Đỗ Thiên Cường cười lạnh một tiếng, lấy móng vuốt bảo vệ thân thể, dễ dàng chống đỡ đòn công kích này!

"Một nhát chém yếu ớt như vậy mà còn muốn đả thương ta? Sỉ tâm vọng tưởng!", hắn ta chế giễu nói.

Nhưng ngay sau đó, Khiên Sát Ma nãy giờ nhận không biết bao nhiêu công kích đột nhiên bộc phát ra một luồng hắc quang bắn về phía Đỗ Thiên Cường!

Đây chính là thần thông của Khiên Sát Ma! Phản công cắn nuốt! Một chiêu này đánh tới đúng lúc Đỗ Thiên Cường đang chống đỡ thần thông của Phương Thần, chiêu này đánh đến bất ngờ khiến Đỗ Thiên Cường không kịp đề phòng!

Nhưng Hậu Thiên Cảnh cấp bảy vẫn có bản lĩnh kịp phản ứng, nhanh chóng tránh sang một bên!

Nhưng một chiêu bất ngờ này vẫn đánh trúng vai Đỗ Thiên Cường!

Vai của hắn ta ngay lập tức bị xuyên thủng! Một vết thương đẫm máu ngay lập tức xuất hiện!

Nhưng Đỗ Thiên Cường đang ở hình thái sói tím đặc thù, hắn ta chỉ kêu lên một tiếng đau đớn rồi vận chuyển linh lực để cầm máu vết thương.

Mặc dù Đỗ Thiên Cường bị thương bởi một chiêu này, nhưng ảnh hưởng dường như cũng không đáng kể.

Nhưng chuyện này cũng đã hoàn toàn chọc giận Đỗ Thiên Cường. "Ngươi chết chắc rồi!"

Đỗ Thiên Cường giận dữ gầm lên, toàn thân bốc lên một tầng sương màu tím chảy vào trong cánh tay phải!

Cánh tay phải của hắn ta điên cuồng phóng to ra, sau đó biến thành thành năm thanh trường đao chém về phía Phương Thần!

Sắc mặt Phương Thần hơi thay đổi, tận lực kích hoạt Khiên Sát Ma!

Bang!

Trường đao màu tím chém trúng Sát Ma Khiên! Trong nháy mắt Phương Thần bị chém bay ra ngoài! Một ngụm máu tươi phun ra giữa không trung! Hắn ngã xuống đất, cũng không biết còn sống hay đã chết!

Cùng lúc đó, Khiên Sát Ma cũng bị đánh bay ra ngoài, sau đó bay về phía Đỗ Thiên Cường!

Đỗ Thiên Cường vốn muốn nhanh chóng giết chết Phương Thần, nhưng khi nhìn thấy Khiên Sát Ma bay về phía mình, trong mắt hắn ta đột nhiên lóe lên tia sáng, liền nhảy lên chụp lấy Khiên Sát Ma.

"Ha ha ha! Tấm khiên này là của ta!", hắn ta vui mừng khôn xiết, cảm thấy phấn khích khi cướp được bảo vật.

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của hắn ta liền thay đổi!

Một nguồn năng lượng ma quỷ đáng sợ từ tấm khiên tràn vào cơ thể hắn ta! Đầu tiên là từ cánh tay, sau đó chảy đến đan điền!

Hắn ta vội vàng bùng nổ linh lực phản kháng mới có thể miễn cưỡng ngăn cản ma khí xâm nhập nhập đan điền!

Hắn ta thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần cho hắn ta thêm một chút thời gian thì hắn ta liền có thể trấn áp được sự phản phệ của Khiên Sát Ma!

Nhưng Phương Thần sẽ không cho hắn ta có được cơ hội này! Trong khoảnh khắc hắn thấy Khiên Sát Ma cắn trả Đỗ Thiên Cường thì hắn đã đột ngột đứng dậy, hai mắt đỏ rực!

Việc Khiên Sát Ma bay về phía Đỗ Thiên Cường cũng là tính toán của Phương Thần.

Hắn muốn dùng thần thông cắn nuốt của Khiên Sát Ma để Đỗ Thiên Cường mất cảnh giác, tranh thủ cơ hội phản đòn!

Chỉ cần ma khí tiến vào cơ thể của hắn ta thì Phương Thần liền có cơ hội phản kích!

Công kích tỉnh thần của Hồn Thiên Ma Nhãn ngay lập tức bùng nổ! Đỗ Thiên Cường đột nhiên cảm thấy đầu mình đau nhói! Lực chống đỡ mới hình thành đã sụp đổ ngay lập tức! Ma khí xâm nhập thêm ba phần, chẳng thẳng vào đan điền!

Phụt!

Đỗ Thiên Cường phun ra một ngụm máu, gân xanh nổi lên! Đây là dấu hiệu của sự nhập mail

Cùng lúc đó, ma khí trong Hắc Minh Kiếm của Phương Thần cũng hội tụ lại, lại chém tới Tử Quang Ma Nhận!

Đỗ Thiên Cường muốn phản kháng, nhưng vừa sử dụng linh lực liền bị phản phệt

Mà Khiên Sát Ma tựa hồ như dính chặt vào tay hắn ta, không cách nào hất ra được!

Nhìn thấy đường kiếm của Phương Thần đã gần trong gang tấc, trong mắt hắn ta tràn đầy sợ hãi cùng hối hận!

"Không!"

Hắn vừa hét lên thì Tử Quang Ma Nhận của Phương Thần đã lướt qua cổ hắn, chém đầu hắn xuống!

Đến lúc chết rồi thì trong ánh mắt hắn ta vẫn tràn ngập vẻ không cam lòng, vì sự bất cẩn và lòng tham mà hắn ta phải chết dưới tay của Phương Thần hắn luôn khinh thường như thế này!

Phương Thần nửa quỳ trên mặt đất, phun ra một ngụm máu!

Lần này hắn bị thương khá nặng, có thể nói là suýt mất đi nửa cái mạng!

Nhưng hắn hiểu rằng đây không phải là nơi để nghỉ ngơi và chữa thương, sau khi uống một viên chữa thương đan và một viên khôi phục đan, hắn liền lấy đi túi trữ vật của Đỗ Thiên Cường, sau đó xóa sạch mọi dấu vết trận chiến. Đặc biệt không được để lại bất cứ vết máu nào của chính mình.

Nếu để cho kẻ có tâm tư khác tìm được máu của hắn thì hắn sẽ bị khóa chặt vị trí thông qua máu của mình.

Sau khi xác nhận không còn vấn đề gì, Phương Thần liền rời đi theo một hướng khác.

Lén lút mấy trăm dặm, hắn ở lưng chừng núi tìm được một cái hang động, giết chết bên trong quái vật cấp hai sau, trực tiếp chiếm giữ hang ổ của quái vật.

Sau khi bố trí xong lối vào, Phương Thần đã có thể ngồi xếp bằng, bắt đầu chữa trị.

Vừa mới thả lỏng, vết thương đau nhức khiến Phương Thần khàn giọng, cười †oe toét, không ngừng run rẩy.

Sau khi uống năm viên thuốc chữa bệnh, Phương Thần cuối cùng cũng không thể chống cự nữa mà bất tỉnh.