Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 311: Trảm sáu cái mạng




Trận bàn vừa bay tới đỉnh đầu Diệu Linh, ngay lập tức xoay tròn. Tốc độ xoay rất nhanh, cảnh vật xung quanh cũng vì thế mà vặn vẹo biến dạng.

Thiên Vân vừa nhìn mặt trận bàn, biết ngay nó không đơn giản, còn chưa đợi hắn kịp chuẩn bị, khung cảnh trước mắt hắn vậy mà biến đổi. Cái loại đột ngột thay đổi này khiến Thiên Vân không thích ứng kịp, thân hình không tự chủ được lung lay.

Đầu Cửu Mệnh Yêu Miêu cũng không khác gì, thân hình lảo đảo, vậy mà trực tiếp rớt xuống đất.

Hoàn cảnh hiện tại của cả ba không còn là đường hành lang mê cung, thay vào đó là một thảo nguyên xanh um tươi tốt. Chỉ là nơi này một chút thiên địa linh khí cũng không có, khắp nơi ngập tràn một loại hoang sơ khí tức. Thiên Vân thử phóng xuất thần thức nhìn một lượt, vậy mà tìm không ra chút dấu vết sự sống nào.

Đoán rằng mình đang rơi vào ảo trận, Thiên Vân lập tức đem Thiên Diễn Thuật tính toán một phen. Làm hắn bất ngờ chính là, vùng không gian này cũng không phải ảo cảnh, tất cả đều là chân thật đây này.

"Không gian loại hình pháp bảo?" Thiên Vân đáy lòng có chút máy động, càng nhìn về phía Diệu Linh tiên tử, càng cảm thấy nàng này cổ quái.

Thiên Vân cũng không thắc mắc nhiều, nhân cơ hội con Cửu Mệnh Yêu Miêu còn chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra, trực tiếp xách đao phóng tới.

Thiên Vân hiểu được, có lẽ cơ hội của mình chỉ còn một lần này. Hắn không chút do dự trực tiếp đâm ra một đao "Tuế Nguyệt"

Con mèo vừa rồi còn hơi thất thần, thế nhưng nó dù sao cũng là tứ phẩm yêu thú. Nếu theo lẽ thông thường, nó đã sớm hóa thành hình người, trí tuệ cùng với nhân loại không khác. Chẳng qua con Cửu Mệnh Yêu Miêu này cấp độ quá cao, bởi vậy tứ phẩm thực lực vẫn chưa thể hóa hình. Cũng giống con Nhân Hình Ngưu Đầu, tuy rằng hóa hình, thế nhưng vẫn chưa thể trọn vẹn.

Yêu thú, linh thú cấp bậc càng cao, cảnh giới cần thiết dùng để hóa hình sẽ càng tăng lên.

Con mèo này tuy rằng chưa hóa hình, thế nhưng trí thông minh của nó không thể chê vào đâu được. Vừa mới nghe hướng gió thay đổi, nó trực tiếp vung trảo đánh ra một hư ảo vuốt mèo.

Vuốt mèo đón gió phóng đại, tốc độ cũng nhanh không hợp thói thường.

Thiên Vân sớm đã có dự tính, lợi dụng địa hình nơi này rộng lớn, thân ảnh thoắt cái đã tan biến, lúc xuất hiện trở lại, đã ở trên đỉnh đầu con thú, Tinh Vẫn đao mang theo hủy thiên diệt địa chi ý, thẳng hướng não hải Cửu Mệnh Yêu Miêu đâm vào.

Nhìn mục đích đã gần đạt được, khóe miệng Thiên Vân không khỏi nhếch lên một chút. Có điều dị biến đúng lúc này phát sinh. Tinh Vẫn đao đâm trúng đầu con Cửu Mệnh Yêu Miêu, chỉ là một chút cảm 08njh giác đánh vào da thịt cũng không có, ngược lại giống như vừa mới đâm vào không khí vậy.

Thiên Vân thầm hô hỏng bét, vội vàng lắc mình sang một bên.

Chỉ là hắn đã chậm, một cái vuốt mèo thần không biết quỷ không hay, ngay lúc này đã tìm tới lồng ngực của hắn. Thiên Vân chỉ cảm thấy một cỗ khó nói lên lời đau đớn cuộn trào mà ra, thân hình hắn như diều đứt dây bay ngược, máu tươi phun thành vòi. Nếu không phải bản thân hắn thể chất siêu cường, lại đang vận dụng Long Huyết Luyện Thể, chỉ sợ lúc này đã bị đánh nổ.

Thiên Vân còn chưa kịp định thần, đúng lúc này trước mắt hắn có một đạo nhỏ bé thân ảnh hiện ra, theo sau là một bộ móng vuốt sắc bén đánh tới. Thiên Vân chỉ cảm thấy một trận rét buốt, tử vong nguy cơ khiến bản năng cầu sinh của hắn trỗi dậy.

Thiên Vân há miệng gầm lên một tiếng. "Ngang..."

Long Huyết Luyện Thể lúc này đã vận chuyển tới cực hạn, cả người hắn lúc này chằng chịt vảy rồng, nếu không phải chân tay vẫn giống người bình thường, nói hắn là rồng cũng chẳng sai chút nào.

Con Cửu Mệnh Miêu vừa mới nâng móng vuốt, đang tính chụp tới lại nghe tiếng rồng ngâm vang, nó không khỏi giật mình một cái, động tác cũng dừng lại. Thế nhưng nó rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, đôi con ngươi lạnh như băng, móng vuốt tựa như thiểm điện chụp tới.

Tuy còn mèo chỉ hơi khựng lại, thế nhưng như vậy đã đủ để Thiên Vân làm ra ứng đối rồi. Hắn không chút do dự, bàn tay phải bắt tới, ánh sáng màu lam lập lòe chớp động. Không sai, hắn muốn vận dụng Hạ Thi Phệ Linh Kinh, nếu đã không thể sống, vậy cũng phải cho con thú này một phen kinh hãi mới được.

Con Cửu Mệnh Miêu thấy Thiên Vân xòe tay ra, tựa như muốn bắt lấy mình. Lại cảm nhận được bàn tay này cất giấu khủng bố lực lượng, nó không chút do dự nhảy lùi về phía sau.

Thiên Vân không ngờ con vật này lại tinh ranh đến vậy, có điều như vậy cũng rất tốt, hắn vẫn muốn làm một cái nam nhân hơn là biến thành nữ nhân, hoặc một con Hạ Thi Điệp.

Thiên Vân lộn một vòng, lấy lại thăng bằng thân thể, đôi con ngươi chằm chằm nhìn vào con Cửu Mệnh Yêu Miêu.

Đang tính tìm biện pháp nào đó công kích con vật, lại thấy toàn thân nó không biết từ bao giờ xuất hiện một ít sợi tơ. Những sợi tơ này trắng muốt, dùng mắt thường căn bản là không nhìn được gì. Thiên Vân lúc này mới giật mình, nhớ ra nãy giờ hắn đã quên rằng nơi đây còn có một người, không sai chính là Diệu Linh tiên tử.

Hắn quét mắt một vòng, vậy mà không thấy nàng ta đâu. Thế nhưng sau khi nhìn tới con mèo đang bị không ít sợi tơ quấn quanh, hắn lần nữa sốc lên tinh thần.

"Con Cửu Mệnh Yêu Miêu đến hiện tại vẫn chưa phát giác ra điểm kì lạ trên người, hiển nhiên thủ đoạn của Diệu Linh tiên tử không đơn giản. Khả năng cao nàng không muốn che mắt ta, muốn ta cùng nàng phối hợp đây này". Thiên Vân nghĩ như vậy, tinh thần cũng thả lỏng một ít, tay phải nắm chặt chuôi đao, phi thân phóng tới.

Hiện tại đã có phương pháp đối địch, Thiên Vân cũng không muốn đánh đến lưỡng bại câu thương. Hắn chỉ muốn kéo dài thời gian, giúp Diệu Linh tiên tử tranh thủ bố trí bẫy rập mà thôi.

Con mèo thấy Thiên Vân xách đao tới, lập tức làm ra phản ứng. Vuốt mèo hướng về phía Thiên Vân đánh ra một trảo, theo đó một hư ảo vuốt mèo vụt bắn mà ra, tốc độ rất nhanh.

Thiên Vân nào dám ngạnh kháng với nó, nhân cơ hội khoảng cách còn xa, lập tức xoay người tránh đi. Hắn đã nhận ra, động tác của con Cửu Mệnh Miêu đã chậm đi rất nhiều, xem ra những sợi tơ quấn trên người nó đã phát huy tác dụng.

Một người một miêu cứ thế đánh tới đánh lui, thời gian trôi qua càng lúc càng lâu.

Cửu Mệnh Yêu Miêu tốc độ phản ứng không ngừng biến chậm, Thiên Vân hiện tại có thể tùy ý tránh né công kích của nó mà không tốn chút sức nào.

Lại qua một canh giờ, Cửu Mệnh Yêu Miêu lúc này sớm đã bị những sợi tơ cột chặt, di chuyển một chút cũng khó khăn. Chỉ là nó không hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình. Trong mắt của nó, mọi chuyện đều rất bình thường, chỉ riêng tốc độ của đối phương càng ngày càng nhanh mà thôi.

Thiên Vân không biết trong đầu nó đang nghĩ cái gì, cũng chẳng muốn tìm hiểu. Hiện tại đã là cơ hội của hắn, lúc này không đem con vật này chém giết, còn đợi lúc nào?

Thiên Vân gầm lên một tiếng, dốc toàn bộ pháp lực, thẳng hướng con Cửu Mệnh Yêu Miêu chém ra một đao "Luân Hồi"

Một đao này hào quang chói lòa con mắt, vô tận ảo diệu quấn quanh đầu mũi đao, tử vong nguy cơ khiến con vật trực tiếp xù lông.

Cửu Mệnh Yêu Miêu muốn làm ngăn cản, thế nhưng hiện tại nó quá chậm. Hai mắt con mèo trợn trừng nhìn vào mũi đao, cũng từ trong đó cảm giác được cái chết kề cận. Nó rất muốn phản kháng, thế nhưng tốc độ phản ứng của nó quá chậm, lực bất tòng tâm.

Oành...

Đầu óc nó nổ vang, một loại kịch liệt đau nhức khiến nó chịu không nổi thét lên một tiếng chói tai.

Tinh Vẫn đao cùng đầu Cửu Mệnh Miêu va chạm, vô tận ảo diệu bùng nổ mà ra. Con thú cho dù sinh cơ cường đại, gặp loại không ngừng lặp đi lặp lại tra tấn thế này, cũng không thể nào chịu được quá lâu.

Một cái đuôi biến mất, tiếp đó là cái thứ hai, cái thứ ba...

Lực lượng hủy diệt cứ thế vòng đi vòng lại, không ngừng không nghỉ. Con Cửu Mệnh Miêu đã chết đi ba bốn lần nhiều, thế nhưng lực lượng trên đầu mũi đao vẫn còn chưa cạn, nó mới chỉ tiêu hao nửa thành mà thôi.

Con thú liền tục truyền ra những tiếng "ngao ngao" thảm thiết, máu tươi vảy ra tứ phía, mỗi lúc khí cơ của nó tắt ngấm, liền có một cỗ khí cơ khác thay thế, vòng đi vòng lại.

Năm cái đuôi biến mất, sáu cái...

Đánh đến thời điểm hiện tại, đừng nói con Cửu Mệnh Yêu Miêu, ngay cả Thiên Vân cũng có chút chịu không được. Lại nhìn đầu mũi đao ảo diệu đã dần tắt đi, Thiên Vân lúc này mới đánh liều, thi triển Thiên Diễn Thuật. Đúng vậy, hắn muốn đem con vật này thuần phục. Dù sao nó đã bị hắn đánh đến sợ, mạng cũng đã mất đi sáu cái nhiều, nếu không thuần phục vậy nó chỉ có nước chịu diệt vong mà thôi.

Thiên Diễn Thuật vừa vận chuyển, giữa hai đầu lông mày Thiên Vân liền xuất hiện một dấu ấn hình trăng khuyết, tiếp theo đó là chín vì tinh tú xoay quanh. Đôi đồng tử của hắn chuyển từ màu lam sang xám trắng, sương khói cứ như vậy chậm chạp xoay tròn. Lúc này nếu nhìn thẳng vào đôi mắt Thiên Vân, rất có khả năng bản thân sẽ bị vòng xoáy kia hút đi vào, vĩnh viễn trầm luân không thể thoát ra.

Con Cửu Mệnh Miêu không kịp hiểu chuyện gì xảy ra, bất tri bất giác bị ánh nhìn của Thiên Vân thu hút. Dù sao cả hai cũng là tử địch, nó bị Thiên Vân chém đi sáu cái mạng, làm sao không nhìn hắn chằm chằm cho được. Thế nhưng chính vì nó hận Thiên Vân, lại bị hắn trảm đi sáu cái mạng, lúc này nó cũng đã sinh ra sợ hãi.

Nó sợ hãi vì Thiên Vân thủ đoạn quá mức quỷ dị, cũng sợ hãi vì trên thân hắn có Long tộc khí tức. Tuy rằng khí tức rất nhạt, nhưng nhạt không có nghĩa là không có.

Vừa hận vừa sợ, cho nên nó mới bị đôi đồng tử kia thu hút, cuối cùng rơi vào trong đó quên mất đường về.

Bố cục thế giới rộng, các nhân vật đều cơ trí không não tàn. Mời các bạn đón đọc truyện Việt thể loại Huyền Huyễn Thiên Địa Đại Đạo