Tiểu Hắc tốc độ quá nhanh, nam tử có khuôn mặt giống với Thiên Vân chỉ kịp ngăn cản vài ba trảo ảnh liền chống đỡ không nổi, liên tiếp trúng ba bốn chiêu. Những nơi bị móng mèo cào trúng, sương khói màu tím lượn lờ không ngừng, cố gắng chữa lành cho y.
Biết rằng con mèo này khó đối phó, nam tử kia không chút do dự gầm lên một tiếng, đao trong tay lóe lên, một hóa hai, hai hóa bốn xoay tròn hóa thành vô số tinh thần cùng hai vầng nguyệt lượng. Ánh trăng cùng vô số tinh điểm cứ thế lập lòe quanh thân, Tiểu Hắc nhất thời nửa khắc cũng khó mà công phá xông vào.
Vẫn chưa ngừng lại ở đó, gã lần nữa lấy chỉ làm đao, liên tiếp uQpCe điểm về phía Tiểu Hắc ba chỉ, tốc độ nhanh tới cực hạn. Chỉ thấy ba đạo vô hình đao khí trống rỗng sinh ra, vừa xuất hiện đã cách thân thể Tiểu Hắc chưa tới một trượng, mang theo bá đạo tuyệt luân khí thế ầm ầm đâm tới.
Tiểu Hắc thấy đối phương thi triển ra bốn chiêu Truy Tinh Trục Nguyệt, sớm đã làm để phòng, lúc này vừa nhìn tên nam tử điểm ra ba chỉ, lập tức nhảy lùi về phía sau, căn bản không để đối phương có cơ hội công kích.
Thiên Vân thấy cảnh này, cũng là kinh hãi biến sắc. Hắn không thể tin được, một đao cơ sở như vậy lại có thể chặn ngang ý cảnh của Luân Hồi Đao pháp thức thứ bốn.
Thiên Vân sắc mặt đại biến, muốn một lần nữa thay đổi chiêu thức, lại thấy trước mặt hiện ra hai ngón tay. Hai ngón tay độc ác vô cùng, vậy mà muốn đem đôi mắt Thiên Vân đào đi ra.
Thiên Vân tất nhiên sẽ không thể để cho đối phương toại nguyện, tay trái gạt lên. Tinh Vẫn Đao ong ong réo vang, muốn đem cánh tay đối phương chặt bỏ.
Gã kia lập tức thu tay lại, thân hình vặn vẹo một cái liền đã đi tới sau lưng Thiên Vân. Đao trên tay y ông ông réo vang, khí thế như rồng chém tới.
Thiên Vân tay phải còn chưa kịp chữa trị, tay trái lại vừa mới vung đao ngăn cản, hiện tai muốn ngăn lại một đao của gã là chuyện không thể.
Rơi vào đường cùng, Thiên Vân chỉ có thể vận chuyển Long Huyết Luyện Thể tới cực hạn, mong muốn giảm thiểu thương tổn một đao này tới mức thấp nhất.
Oành...
Đao cùng sống lưng va chạm, Thiên Vân trực tiếp bị đánh cho thổ huyết bay ra xa, máu tươi chảy tràn. Cũng may thân thể hắn vốn cường đại, lại có Long Huyết Luyện Thể gia trì, thương thế tuy nặng, nhưng không có ảnh hưởng tới tính mạng. Thiên Vân cũng thầm hô may mắn. May mắn bản thân vẫn chưa đem Tinh Vẫn đao tế luyện thành pháp bảo. Nếu nó là một kiện chân chính pháp bảo, chỉ sợ cái mạng hắn lúc này coi như xong.
Gã nam tử này vậy mà có thể phục chế lại toàn bộ thủ đoạn của hắn, vận dụng chúng một cách lô hoả thuần thanh. So sánh với Thiên Vân, chỉ hơn chứ không kém.
Gã nam tử thấy Thiên Vân đã bị thương nặng, khoé miệng hơi câu lên, phát ra một giọng cười đầy ma quái. "Hắc... Giết chết, thôn phệ, sưu hồn..."
Gã lẩm bẩm vài từ đứt quãng, cánh tay cầm đao hơi gồ lên, hướng về thân hình Thiên Vân chém ra một dải đao quang.
Mọi chuyện nói thì lâu, kì thực diễn ra chỉ trong vài nhịp thở mà thôi.
Thiên Vân thấy y chém ra đao quang, lập tức lộn người, nghiến răng thật chặt, ngăn cho mình không rên thành tiếng. Tinh Vẫn đao thuận tay chém mạng ta, đem đao quang đánh tan. Có điều bởi vì trên người mang thương, cũng không thể giống y được sương mù màu tím chữa trị. Hắn đánh tan được đao quang cũng là cố hết sực, cánh tay trái mỏi nhừ, lảo đảo rút lui mấy bước.
Gã nam tử thấy Thiên Vân đã là đèn cạn dầu, chân phải dẫm mạnh xuống đất, thân hình nổ bắn mà ra, tay phải hoá thành trảo, muốn đem đầu lâu hắn bắt lấy, trực tiếp sưu hồn.
Không thể không nói, tốc độ của y quá là nhanh. Cho dù nơi đây có cấm không trận pháp cũng chỉ khiến y hơi chậm một chút mà thôi.
Nhìn bàn tay lượn lờ hắc khí không ngừng phóng đại trước mắt, Thiên Vân vậy mà không sợ, ngược lại còn nở một nụ cười mỉa mai.
Gã nam tử thấy Thiên Vân nở nụ cười, thần sắc hơi nghi hoặc. Bàn tay chỉ còn cách cái trán Thiên Vân một thốn, y liền khựng lại thân hình, cúi đầu nhìn xuống dưới. Chỉ thấy lồng ngực y bị một cái miêu trảo xuyên thủng, nơi miệng vết thương sương tím tản mạn không ngừng. Có điều y vận dụng sương tím này quá nhiều, hiện tại nó đã quá mỏng manh, muốn chữa trị vết thương trước ngực một cách nhanh chóng là điều không thể.
"Làm tốt lắm Tiểu Hắc". Thiên Vân mỉm cười khen một câu. Tinh Vẫn đao chợt loé hào quang. Thiên Vân dùng hết chút sức lực cuối cùng, đem thân thể đối phương chém thành hai nửa.
Lại sợ sương khói màu tím có thể đem gã chữa lành, Thiên Vân không chút do dự vận chuyển Hạ Thi Phệ Linh Kinh, đem tên này trực tiếp hút khô.
Thiên Vân còn tưởng bản thân sẽ bị phản phệ. Thế nhưng sau khi đem linh tính trên thân y hút cạn, Thiên Vân mới biết kẻ này không phải sinh vật sống, nói chính xác chỉ là một loại sinh linh do trận pháp cấu tạo thành mà thôi.
Trên thân y linh tính nồng đậm vô cùng, so sánh với con Nhân Hình Ngưu Đầu còn muốn nồng đậm hơn một ít.
Thiên Vân thầm nghĩ, có lẽ chính sương khói màu tím là điểm mấu chốt khiến thân thể y linh tính nồng đậm như vậy.
Sau khi đem linh tính hấp thu sạch sẽ, lúc này Thiên Vân mới thở ra một hơi, dùng thần hồn câu thông Tiểu Hắc một chút.
Tiểu Hắc thấy chủ nhân gọi về, lập tức nhảy lên đầu vai Thiên Vân, lười biếng ngáp một cái. Truyền ra những âm thanh gừ gừ kéo dài.
Thiên Vân xoa đầu Tiểu Hắc một cái, cẩn thận quan sát cảnh vật xung quanh một vòng, lúc này mới xoay người rời đi.
Thể nội Thiên Vân hiện tại đã rỗng tuếch, một điểm pháp lực cũng không còn. Hắn cần phải tìm một chỗ bế quan, đem pháp lực bổ đầy, tiện thể đột phá Phân Chi cảnh sáu tầng.
Vừa rồi trong lúc giao chiến, Thiên Vân cảm thấy đan điền thả lỏng. Loại cảm giác này khiến hắn có chút kinh nghi, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn có cảm giác này. Giống như chỉ cần mình muốn, lập tức có thể đem cảnh giới tăng lên, không cần phải bỏ thời gian dài đằng đẵng đi tích góp.
Loại kì dị trạng thái này, đáng ra chỉ nên xuất hiện trên người khí vận chi tử mới đúng. Dù sao bọn họ cũng là thiên địa con cưng, trải qua một trận đại chiến, bất thình lình đột phá cũng là chuyện bình thường. Rất nhiều kẻ bởi vì trong chiến trường đột ngột tăng lên thực lực, đã khiến đối thủ phải hoảng sợ biến sắc. Rất nhiều kẻ lấy đó làm kiêu ngạo, tự tin mình là người tư chất khủng bố, bất kỳ nơi nào, bất kỳ ở đâu cũng có thể đột phá. Thậm chí có kẻ còn chẳng buồn tu luyện, ngày ngày xông vào chiến trường, tốc độ tiến cảnh còn so với những người khác nhanh hơn mấy lần.
Người với người, tức chết người. Có những người làm chơi ăn thật. Cũng có những người cả đời giậm chân tại chỗ, vĩnh viễn không thể tiến cảnh, cuối cùng chết già cũng chỉ là Luyện Khí, Khai Linh mà thôi.
Không não tàn, không hậu cung, tu tiên cổ điển, tìm hiểu cố sự, mời bạn đọc đến với